Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3076: Thiên Bảng Đệ Thất.

Thái độ của Tô Nhuế sao Diệp Hạo không hiểu chứ?

Nhưng Diệp Hạo không có tâm tư xảy ra chuyện gì với Tô Nhuế.

Sau khi rời khỏi Thuận Thông thương hội, hắn một đường đi đến Thiên Cung, mà điều mà khiến rất nhiều thế lực cảm thấy kinh ngạc là Diệp Hạo vẫn ngồi trên chiến chiến hạm kia.

Xin nhờ.

Chẳng lẽ trên người của ngươi không có pháp bảo phi hành Siêu Thoát cấp?

Nếu không ngươi cũng có thể kêu chiến linh đưa ngươi tới Thiên Cung cơ mà?

Ngươi đừng có rêu rao khắp nơi như vậy được không?

Chẳng lẽ ngươi không biết rất nhiều thế lực muốn đối phó ngươi sao?

Mà Diệp Hạo lại hoàn toàn không hề giác ngộ điều này, sau khi hắn triệu hoán ra chiến chiến hạm kia liền tự tiến vào khoan thuyền để tu hành.

Cửu Huyền Biến!

Đây là một môn công pháp cực kỳ huyền ảo.

Diệp Hạo cần một lượng lớn thời gian mới có thể tu luyện công pháp này đến vên mãn.

Một ngày trôi qua.

Hai ngày trôi qua.

Ba ngày trôi qua.

Vào ngày thứ mười, một đạo kiếm quang từ thiên ngoại chém xuống.

Cho dù tám chiến khôi bảo vệ xung quanh lập tức xuất thủ, cho dù chiếc chiến hạm này của Diệp Hạo lập tức khởi động trận pháp nhưng chiếc chiến hạm vẫn bị xé nát.

Bị chém đứt đôi.

- Ai xuất thủ?

- Kiếm ý thật đáng sợ.

- Ta cảm nhận được khí tức của Ma tộc.

- Đứng thứ bảy Thiên Bảng, Ma Vô Thương.

- Ma tộc xuất thủ.

Khi mọi người ở đây đàm luận, một thân ảnh mày kiếm sắc bén xuất hiện ở giữa không trung.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía chiến hạm bị chém đứt đôi kia.

- Diệp Dương, ta biết ngươi không chết dễ dàng như vậy, cút ra đây cho ta.

- Ngươi có biết ta đang ngộ đạo hay không?

Diệp Hạo âm trầm phá vỡ chiến hạm đi ra.

- Ta quan tâm ngươi làm cái gì?

Ma Vô Thương lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Bây giờ giao tài nguyên của vượn gìa và tiểu viên ra, ta có thể cho ngươi chết một cách có thể diện.

- Chết một cách có thể diện?

Nghe đến đây hai con mắt Diệp Hạo loé ra ti tỉ tia sắc lạnh.

- Ta muốn biết đây là ý của ngươi hay là ý của gia tộc ngươi?

- Có khác gì nhau sao?

Ma Vô Thương không hiểu vì sao Diệp Hạo lại hỏi như vậy?

- Nếu là ý của ngươi, lần này ta chỉ giết một mình ngươi, nhưng nếu đây là ý của gia tộc ngươi, tương lai ta sẽ giệt hết toàn bộ gia tộc của nươi.

Diệp Hạo nhìn Ma Vô Thương gằn từng chữ nói.

- Ha ha, ngươi đang nói đùa sao?

Ma Vô Thương cười to nói.

Hắn giống như nghe được câu chuyện cười hài hước nhất thế gian.

Thật ra giờ khắc này cảm thấy buồn cười đâu chỉ mình Ma Vô Thương, toàn bộ những người ở đây đều nở nụ cười.

Diệp Hạo hắn cho rằng mình là ai?

Chẳng lẽ hắn ngĩ mình là Hạo Thương chắc?

Diệp Hạo giương một tay lên.

Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý.

Ngay lập tức, nụ cười trên mặt Ma Vô Thương đông cứng lại.

Hắn cảm giác mình bị khống chế.

Cho dù hắn liều mạng điều động ma lực cũng không thể làm được chuyện gì/

Lĩnh vực của tử khí gắt gao áp chế hắn.

- Ngươi là ai?

Ma Vô Thương biến sắc nói.

Diệp Hạo loé lên một cái liền xuất hiện ở trước mặt Ma Vô Thương.

Ba!

Cho hắn một bạt tai thật mạnh, Diệp Hạo cười nói.

- Đứng thứ bảy trên Thiên Bảng?

Toàn trường vì đó xôn xao!

Không phải Diệp Dương đứng thứ mười trên Thiên Bảng sao?

Nhưng vì sao bây giờ hắn dễ dàng là có thể khống chế Ma Vô Thương đứng thứ bảy chứ?

- Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì được không?

- Ta con mẹ nó cũng muốn biết, Diệp Dương ăn gì mà cường đại như vậy?

- Ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao Diệp Hạo lại không thèm để ý Khổng gia Khổng Huân và Ngọc tộc Ngọc Hành, hóa ra Diệp Dương người ta vốn có thực lực trấn áp hai người này.

- Diệp Dương có lẽ có thể tranh hơn thua được với Hạo Thương.

- Khó trách trước đó Hạo Thương nói Diệp Dương che giấu tu vi, thì ra Hạo Thương người ta đã xem thấu Diệp Dương.

- Ma Vô Thương giẫm phải mìn rồi.

Khi tu sĩ bốn phía đang thảo luận, Ma Vô Thương đỏ mắt nói.

- Ngươi dám tát ta?

- Tát ngươi?

Diệp Hạo nói xong liền bóp cổ họng hắn.

- Ngươi cho rằng bây giờ ta chỉ đánh ngươi một cái đơn giản vậy thôi sao?

Con mắt Ma Vô Thương co rụt lại.

Từ trong ánh mát của Diệp Hạo, hắn thấy được sát ý.

- Ngươi....

Mi tâm Diệp Hạo liền xuất hiện một chuôi tiểu đao, từ trên tiểu đao tràn ra tia sáng sát diệt hồn.

A!

Linh hồn Ma Vô Thương lập tức bị lột một phần mười.

Loại thống khổ này khó có thể tưởng tượng được.

Sắc mặt hắn vì đó mà vặn vẹo.

- Dừng tay.

Đúng lúc này một trung niên từ trong bóng tối nhảy ra ngoài.

Đáp lại trung niên kia chính là Diệt Hồn đao lần nữa chém xuống một nhát đạo diệt hồn.

Linh hồn Ma Vô Thương lần nữa bị một nhát diệt hồn lột một phần mười.

- Ta kêu ngươi dừng tay, ngươi không nghe thấy sao?

Trung niên kia giận tím mặt.

- Ngươi đang ra lệnh cho ta sao?

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía trung niên kia nói.

- Buông tha thánh tử tộc ta, mọi chuyện từ từ nói.

Trung niên kia trầm giọng nói.

- Ta có một vấn đề.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút mở miệng hỏi.

- Ngươi nói.

- Muốn giết ta là ý của Ma Vô Thương hay là gia tộc các ngươi?

- Ngươi hỏi cái này làm gì?

- Trả lời ta.

- Ma Vô Thương.

Tiếng nói của trung niên kia vừa rơi xuống, Diệt Hồn đao liền đâm vào mi tâm của Ma Vô Thương.

Diệt Hồn đao dễ dàng xuyên qua linh hồn hắn.

Mắt thấy chuẩn bị xoá bỏ hoàn toàn linh hồn của Ma Vô Thương, nguyên một vùng thiên địa này đột nhiên đông cứng lại.

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Sau một khắc hắn liền thấy một thân ảnh già nua.

- Gặp qua Ngũ Hành chúa tể.

Bất kể như thế nào Diệp Hạo cũng không ngờ Ngũ Hành chúa tể sẽ xuất hiện.

- Tiểu tử, ngươi rất ngông cuồng đấy, bây giờ đã bắt đầu nhảy vực?

Ngũ Hành chúa tể cười híp mắt nói.

- Vãn bối cũng vì có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ mà thôi.

Diệp Hạo khom người nói.

- Ma Vô Thương nếu trong một trăm hạng đầu, ngươi giết, ta sẽ không để ý, đáng tiếc hắn đứng thứ bảy trên Thiên Bảng.

Ngay sau đó Ngũ Hành chúa tể khẽ thở dài.

- Tiền bối nói gì vậy? Ngươi nói không giết, ta thả hắn là được.

Thái độ của Diệp Hạo cực kỳ khiêm tốn.

- Mười người đứng đầu Thiên Bảng, ta đều có chỗ dùng cho nên không thể để ngươi giết được.

Ngũ Hành chúa tể nói xong liền đưa cho Diệp Hạo một bình ngọc.

- Bên trong bình ngọc là ba viên Lục Đạo Luân Hồi Đan.

Diệp Hạo mừng rỡ.

Trước đó Diệp Hạo còn đang suy nghĩ làm sao để lấy Luc Đạo Luân Hồi Đan đây?

Đối tượng của Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan là Thần Hoàng cảnh, mà đối tượng của Lục Đạo Luân Hồi Đan là Cấm kỵ cảnh.

Có thể nói, nếu chiếm được Lục Đạo Luân Hồi Đan, Diệp Hạo có thể toạ nên căn cơ mạnh nhất.

- Trong các tài nguyên chế tạo căn cơ, Lục Đạo Luân Hồi Đan chỉ có thể xếp thứ ba.

Tiếp đó Ngũ Hành chúa tể ném ra một tin tức nặng ký.

- Nhưng vì sao ta nghe nói Lục Đạo Luân Hồi Đan có thể tạo ra căn cơ Cấm Kỵ mạnh nhất?

Diệp Hạo không hiểu hỏi.

- Tài nguyên chế tạo căn cơ Cấm Kỵ cấp có không dưới ngài loại, trong đó trân quý nhất là Hư Thần chi huyết, Địa chi căn, Lục Đạo Luân Hồi Đan.

Ngũ Hành chúa tể chậm rãi nói.

- Ba loại tài nguyên này bàn về hiệu quả không phân cao thấp, nhưng nếu đồng thời sử dụng sẽ tạo ra căn cơ mạnh nhất.

- Không biết Hư Thần chi huyết, Địa chi căn có thể kiếm ở đâu?

Diệp Hạo nghĩ nghĩ lại hỏi.

- Hư Thần được xưng là Hư Ảo chi thần, nghe đồn bọn họ ở trong Hư Huyễn quốc.

Ngũ Hành chúa tể nhìn Diệp Hạo nói.

- Địa chi căn chính là thiên địa chi căn, mà cái này phải nhờ vào cơ duyên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận