Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3086: Ngươi Làm Sao Ở Nơi Này.

Quả thật Sơn Tao nói huyết tẩy Thiên Cung là chuyện không thực tế.

Bởi vì hắn căn bản không xông vào được.

Vả lại chiến linh của Sơn Tao cũng chỉ là Tương Lai cảnh hậu kỳ, loại chiến linh cấp bậc này ở trước mặt Thiên Cung cũng không đủ nhét kẻ răng.

Nhưng Sơn Tao lại có thể huyết tẩy các thế lực và thành trì phụ thuộc Thiên Cung.

Hơn nữa Sơn Tao còn có thể chặn ở sơn môn người ta.

- Sơn Tao, ngươi đừng quá đáng.

Đúng lúc này Châu Ngọc xuất hiện ở sơn môn.

Sơn Tao nhìn Châu Ngọc một cái, ánh mắt lướt qua tia dị thường.

- Bây giờ ta thay đổi chủ ý, Châu Ngọc, miễn ngươi đáp ứng làm thị thiếp của ta, ta sẽ rời khỏi đây, thế nào?

Thị thiếp?

Nghe được các chức danh này, trên mặt Châu Ngọc tràn đầy phẫn nộ.

Đệ tứ Thiên Bảng.

Đây là kiêu ngại của Châu Ngọc.

Nhưng bây giờ phần kiêu ngạo đó lại bị chế nhạo.

- Giết.

Châu Ngọc vung tay lên một chuôi tử thanh thần kiếm xuất hiện ở trong tay nàng.

Kiếm ý tung hoành chín vạn dặm.

Một kiếm chém ra.

Thiên băng địa liệt.

Sơn Tao chắp hai tay sau lưng, không hề có một chút ý định ngăn cản nào.

- Cuồng vọng.

Ánh mắt Châu Ngọc trở nên lạnh lẽo.

Nàng biết mình không phải là đối thủ của Sơn Tao.

Nhưng bây giờ ngay cả chặn đòn Sơn Tao cũng lừi làm, đây chẳng khác gì không để nàng vào mắt.

Nhưng đợi đến khi toàn bộ kiếm ý tiêu tán, Châu Ngọc ngạc nhiên há to miệng.

Nàng nhìn thấy cái gì?

Sơn Tao bình yên vô sự, thậm chí ngay cả một chút nhăn nheo trên y phục cũng không có.

- Hiện tại ngươi biết vì sao ta nói để ngươi làm thị thiếp không hề nhục nhã ngươi chưa?

Sơn Tao lạnh nhạt nói.

- Hiện tại nói lời như vậy vẫn còn sớm.

Châu Ngọc nói đến đây, sau lưng nàng xuất hiện chín thân ảnh cổ xưa.

Trên tay những cường giả này nắm pháp ấn, trên người chảy xuông khí tức tuế nguyệt.

Mà lúc này Diệp Hạo và Hạo Thương cũng đã chạy tới nơi này.

Khi thấy một màn này, Diệp Hạo không khỏi biến sắc.

- Đây là thần thông gì?

- Châu Ngọc quan sát đại đạo của chín cường giả.

Hạo Thương trầm giọng nói.

- Nàng lạc ấn đạo đạo của những cường giả đỉnh phong này, mà bây giờ nàng sẽ phát động một kích mạnh nhất.

Âm thanh của Hạo Thương vừa dứt, chín cường giả kia cũng đồng loạt xuất thủ.

Chín tia sáng rơi vào trên người Sơn Tao.

Mà khiến đám người đều không thể ngờ được, Sơn Tao vẫn không hề xuất thủ.

Hắn thoải mái để những công kích kia tấn công vào mình.

Oanh!

Thời không xung quanh Sơn Tao đều vỡ nát.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu bụi mù mới dần dần tiêu tán.

Một thân ảnh đứng thẳng ở trung tâm, toàn thân hắn cũng không hề có bất kỳ vết thương gì.

- Làm sao có thể?

Châu Ngọc hoảng sợ nói.

Vừa rồi Châu Ngọc đã phát động một kích toàn lực.

Nàng không nghĩ đến việc có thể đánh trọng thương hoặc đánh chết Sơn Tao, nhưng bây giờ ngay cả một chút vết thương Sơn Tao cũng không hề có, điều này khiến Châu Ngọc không thể nào chấp nhận được.

- Châu Ngọc, Sơn Tao vận dụng hộ thể chi thuật.

Khi Châu Ngọc hoài nghi về thực lực của bản thân, âm thanh của mỹ nhân thanh lệ vang lên giữa toàn trường.

- Ta để ý thấy loại hộ thể chi thuật này cực kỳ bất phàm, tựa hồ là từ nhiều loại hộ thể chi thuật dung hợp lại mà thành.

Mỹ nhân thanh lệ thân là công chúa Thiên Cung, kiến thức của nàng đương nhiên sẽ không hề tầm thường.

- Châu Ngọc, bây giờ ngươi đã am tâm làm thị thiếu của ta chưa?

Sơn Tao nhìn Châu Ngọc nói.

- Đừng mơ tưởng.

Châu Ngọc không cần suy nghĩ lập tức lắc đầu.

- Đừng mơ tưởng?

Sơn Tao nghe đến đây thần sắc trên mặt chuyển sang lạnh lẽo.

- Xem ra ngươi muốn nhìn thấy cảnh Thiên Cung máu chảy thành sông?

- Máu chảy thành sông? Sơn Tao, ngươi cứ thử động vào xem?

Hạo Thương nói xong liền đứng dậy.

Lúc này Hạo Thương không thể không đứng ra.

Nghe vậy ánh mắt Sơn Tao rơi vào trên người Hạo Thương.

- Đệ tam Thiên Bảng?

- Không sai.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

Sơn Tao không chút khách khí nói thẳng.

- Ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng ngươi muốn đánh bại ta dễ dàng cũng cần phải trả một cái giá lớn.

Hạo Thương lạnh lùng nói.

- Khi ở trước mặt ta, Thanh Đế cũng không dám cuồng vọng như vậy, ta thật sự rất muốn biết ai cho ngươi cái dũng khí này?

Sơn Tao nói xong từng bước đi về phía Hạo Thương.

Cùng lúc đó khí thế trên người hắn hoá thành sóng biển tràn ngập về hướng Hạo Thiên.

- Khí thế?

- Không đúng, đây là thế.

- Võ đạo chi thế.

Như thế nào được gọi là võ đạo chi thế?

Đây là một loại thế được dưỡng từ một thân võ đạo của mình.

Hạo Thương cảm thấy bản thân giống như bị một ngọn núi lớn trấn áp.

Khó có thể động đậy.

Khí thế của Hạo Thương thậm chí còn không thể phá thể mà ra.

Hắn biết không thể cứ tiếp tục như vậy nữa.

Nhưng võ đạo chi thế không ngừng mà tăng mạnh.

Mà một khắc này, Hạo Thương há miệng phun một ngụm máu tươi.

- Hạo Thương, ngươi phục chưa?

Sơn Tao chắp hai tay sau lưng ngạo nghễ nói.

- Có gan ngươi giết ta thử.

Hạo Thương nhìn chằm chặp Sơn Tao.

Thần phục?

Nói đùa cái gì?

Hạo Thương thà chết còn hơn.

- Ta mặc dù không thể giết ngươi, nhưng đánh trọng thương ngươi, làm hao tổn bản nguyên của ngươi, ta nghĩ vẫn nằm trong phạm vi quy định.

Sơn Tao dung vẻ mặt trêu tức nói nói.

Nghe Sơn Tao nói như vậy, tu sĩ Thiên Cung lập tức biến sắc.

Nếu bản nguyên của Hạo Thương bị hao tổn, sợ rằng xếp hạng thứ ba trên Thiên Bảng cũng không thể giữ được.

- Hạo Thương, nhận thua đi.

Mỹ nhân thanh lệ trầm giọng nóo.

Hạo Thương nhìn mỹ nhân thanh lệ một cái rồi lắc đầu.

- Hạo Thương, bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tính.

Châu Ngọc bất an nói.

Châu Ngọc hiểu rất rõ Hạo Thương, cũng chí vì hiểu rõ nên nàng mới bất an.

- Châu Ngọc, ngươi cũng biết tính tình của ta.

Hạo Thương nhẹ nhàng nói.

- Van ngươi, Hạo Thương, nhận thua đi.

Đôi mắt Châu Ngọc tràn ngập nước mắt.

Nếu Hạo Thương không nhận thua, Sơn Tao chắc chắn sẽ mạnh tay.

Dù sao trước đó Sơn Tao cũng đã nói, đương nhiên hắn sẽ không nói đùa.

- Nếu ngươi đã ngu xuẩn như vậy, cũng đừng trách ta không khách khí.

Sơn Tao lạnh lùng nói.

Mắt thấy Sơn Tao định xuất thủ, Châu Ngọc vô ý thức muốn ngăn cản.

Lúc này người có thể ngăn cản chỉ có tu sĩ Siêu Thoát cảnh trở xuống.

- Đối phó với tên trẻ trâu này, cứ để ta tới là được.

Một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mặt Châu Ngọc, thân ảnh kia đưa tay ngăn cản đường đi của nàng.

Toàn trường xôn xao!

Ai dám nói Sơn Tao như vậy chứ?

Phải biết thân là người đứng đầu Thiên Bảng Ngũ Hành vực, tương lai Sơn Tao cũng có thể trở thành Chúa Tể.

Khi bọn hắn nhìn thấy người mở miệng là ai, nguyên một đám đều ngây ngẩn cả người.

Vị này là ai?

Có chút lạ lẫm.

Khiến bọn hắn không ngờ rằng khi Sơn Tao nhìn thấy vị này, trên mặt tràn ngập chấn kinh.

- Tạ Diệp huynh có ý tốt, nhưng đây là chuyện của Thiên Cung ta.

Châu Ngọc quả quyết từ chối.

Ở trong lòng Châu Ngọc, nàng không cảm thấy Diệp Hạo mạnh hơn mình bao nhiêu, lùi một bước dù Diệp Hạo có thực lực ngang với Hạo Thương thì đã thế nào chứ?

Lúc này ai đi lên đều sẽ lọt vào tầng công kích của Sơn Tao.

- Thật ra ta rất mạnh.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Diệp công tử, chuyện này vẫn nên để nội bội Thiên Cung ta giải quyết.

Châu Ngọc nói đến đây lớn tiếng nói.

- Tu sĩ Siêu Thoát cảnh trở xuống theo ta tiến lên.

- Ngươi... sao ngươi lại ở chỗ này?

Khiến ai cũng không ngờ rằng Sơn Tao lại chưng bộ mặt như gặp quỷ mà chỉ Diệp Hạo nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận