Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3093: Kéo Hổ Kỳ.

Diệp Hạo đưa tay chạm nhẹ vào thân thể Tống Ngọc Nhi.

Thương thể của Tống Ngọc Nhi nhanh chóng được khôi phục.

Chỉ sau mười mấy hơi thở đã khôi phục được trạng thái đỉnh phong.

- Diệp công tử.

Tống Ngọc Nhi khiếp sợ nhìn Diệp Hạo.

- Tống sư tỷ, là Diệp công tử đã cứu ta.

Giang Tiểu Kiều líu ra líu ríu kể lại mọi chuyện.

Cuối cùng Giang Tiểu Kiều hỏi.

- Tống sư tỷ, nếu không ngươi cũng đi theo Diệp công tử đi?

Tống Ngọc Nhi tức giận nhìn Giang Tiểu Kiều.

Diệp Hạo là đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung vực.

Nào có thể muốn đi theo là đi theo được?

- Diệp công tử, ta có thể ở bên người ngươi làm tỳ nữ bưng trà rót nước không?

Tống Ngọc Nhi khom mình hành lễ với Diệp Hạo.

- Đứng lên đi, sau này ngươi và tiểu Kiều hầu hạ sinh hoạt ăn uống hằng ngày cho ta.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tạ Diệp công tử.

Tống Ngọc Nhi kích động lên.

Có lẽ Giang Tiểu Kiều không nhận ra đây là phần cơ duyên cỡ nào?

Thế nhưng Tống Ngọc Nhi lại biết rõ nàng và Giang Tiểu Kiều sẽ một bước lên trời.

- Diệp huynh, ta có chút hâm mộ.

Hạo Thương nhìn Tống Ngọc Nhi và Giang Tiểu Kiều có chút hâm mộ nói.

- Ngươi cho rằng ta chưa thấy những cơ thiếp kia của ngươi chắc?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Diệp huynh coi trọng ai? Ta đưa cho ngươi.

- Đừng.

- Ha ha ha.

...

Remy tâm sự nặng nề đợi ở trong phòng.

Sự xuất hiện của Khổng Huân khiến nàng nhận ra xã hội này tàn khốc còn hơn cả tưởng tượng cả nàng.

Mới vừa rồi Nguyệt tộc truyền tin tới, một vị cao tầng Khổng gia thay mặt Khổng Huân tới cầu hôn.

Mà mẫu thân của nàng Lôi La Lâm lại cực kỳ hứng thú, truyền tin nói cho Remy mau chóng tạo mối quan hệ với Khổng Huân.

Tạo mối quan hệ?

Nghe được bốn chữ này Remy thiếu chút nữa đã thổ huyết.

Tên Khổng Huân kia vừa nhìn là đã biết không phải người tốt, vả lại thông qua Lôi Vân Thuỷ nàng còn biết Khổng Huân là cái tên bại hoại.

Nếu nàng gả cho Khổng Huân, chắc chắn sẽ bị hành hạ đến chết.

Vấn đề là nàng có thể làm sao đây?

- Nếu gia hoả kia ở đây thì tốt.

Remy không khỏi nghĩ tới Diệp Hạo.

Khi nghĩ đến gia hoả kia, khoé miệng nàng không khỏi nở nụ cười tươi.

- Cũng không biết bây giờ ngươi có sống tốt không?

Remy thong thả nói.

Nhưng Remy cũng biết lúc này Diệp Hạo dù ở đây cũng không làm được gì.

Tên gia hoả Diệp Hạo đó cũng chỉ là người bình thường.

Trong Thiên Bảng Lục Đạo vực không hề có tên hắn.

Mà đúng lúc này cửa phòng bỗng mở ra, Lôi Lệ Tư nghiêng nước nghiêng thành đi đến.

Nhìn Lôi Lệ Tư một cái, Remy thu hồi ánh mắt.

- Remy.

Lôi Lệ Tư ngồi ở bên người Remy.

- Ngươi định thuyết phục ta gả cho Khổng Huân sao?

Remy có chút giễu cợt nhìn Lôi Lệ Tư.

- Ngươi nhận được cái gì, đương nhiên phải bỏ ra cái giá tương xứng.

Lôi Lệ Tư khẽ thở dài.

- Những năm này chúng ta được nhận sự ưu đãi của gia tộc, mà bây giờ chính là thời điểm mà ngươi phải báo đáp lại gia tộc.

- Cho nên ta phải gả cho cái tên Khổng Huân tội ác tày trời kia?

- Đệ tử thế gia đại tộc có mấy người có phẩm hạnh đoan chính chứ?

- Vậy tỷ tỷ ngươi thì sao?

Remy cười lạnh nói.

- Tương lai nếu ngươi đứng trước lựa chọn giống vậy, ngươi có cam tâm tình nguyện gả cho đối phương không?

- Ta nguyện.

Lôi Lệ Tư gật đầu nói.

- Thật ra nhiều năm trước ta đã giác ngộ được điều này.

Remy há to miệng muốn nói nhưng cuối cùng nàng cũng không thể nói gì được.

Lôi Lệ Tư nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Remy.

- Thật ra nhiều khi chúng ta cũng không có lựa chọn.

Con mắt Remy lập tức đỏ lên.

Đúng lúc này Lôi Vân Thủy mang theo thần sắc quỷ dị đi đến.

- Tiểu công chúa, ngươi có quen biết với thiên kiêu đại lão nào không?

Nghe vậy khắp khuôn mặt Remy tràn ngập nghi hoặc.

- Là sao?

- Ngươi đi ra xem một chút sẽ biết.

Lôi Vân Thủy nói khẽ.

Remy giật mình liền cùng Lôi Lệ Tư đi ra ngoài.

Chỉ thấy bên ngoài đình viện Khổng Huân đang quỳ trên mặt đất.

Khi Khổng Huân nhìn thấy Remy, hắn vội vàng hô/

- Lôi tiểu công chúa, trước đó ta mạo phạm ngươi, bây giờ ta bồi tội ngươi.

Remy cùng Lôi Lệ Tư liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được tia chấn kinh.

Chuyện gì thế này?

Khổng Huân đang bồi tội với nàng?

Nói đùa cái gì?

- Khổng công tử, ngươi đây là....

Remy không hiểu hỏi.

- Lôi tiểu công chúa, trước đó ta thực sự không biết ngươi biết vị kia? Ngươi muốn đánh muốn phạt gì ta đều nhận, chỉ cầu ngươi có thể nguôi giận.

Khổng Huân tràn ngập khổ sở nói/

Remy có chút ngơ ngác.

- Không biết vị kia mà ngươi nói là ai?

Remy nhẹ giọng hỏi.

- Đối phương không cho ta tiết lộ thân phận của hắn, nếu không sẽ tróc da lột thịt ta.

Khi nói câu này Khổng Huân gấp muốn khóc.

Mẹ nó.

Bản thân tuỳ tiện đùa giỡn một tiểu muội muội.

Không ngờ lại đùa giỡn trúng người của Diệp Hạo.

Đối với vị kia, Khổng Huân sợ đến mức tái xanh mặt mày.

Ngay cả đệ nhất Thiên Bảng Sơn Tao còn bị bức rút lui, chẳng lẽ vẫn chưa thể nói rõ hắn đáng sợ cỡ nào sao?

- Muội muội ta cần tài nguyên chế tạo căn cơ Cấm Kỵ cảnh.

Lúc này Lôi Lệ Tư trầm giọng mở miệng nó.

Nếu người trong bóng tối không muốn hiện thân, vậy phải dựa vào uy thế của hắn mà vơ vét chút đỉnh.

- Chuyện này…

Khổng Huân trần ngâm một hồi rồi đưa cho Remy một hộp gấm.

- Không biết cái này có thể chứ?

Thần niệm Remy quét qua, lập tức chấn động.

Lôi Uyên chi hoa.

Đây chính là tài nguyên xếp hạng thứ mười lăm đấy.

Phải biết Nguyệt tộc chỉ chuẩn bị tài nguyên đứng thứ ba mươi hai cho Remy mà thôi.

Chênh lệch giữa hai bên chỉ một hai điểm.

- Một đóa Lôi Uyên chi hoa là muốn đuổi muội muội ta?

Remy còn đang định nói, Lôi Lệ Tư lại hừ lạnh một tiếng.

- Cái này... Trên người của ta trừ đóa Lôi Uyên chi hoa này ra cũng không còn tài nguyên nào quý giá hơn.

Khổng Huân cười khổ nói.

- Xếp hạng trước hai mươi cũng không có?

- Mấy loại tài nguyên xếp hạng trước hai mươi nào có thể lấy đơn giản được? Ngay cả đoá Lôi Uyên chi hoa này là ngoài ý muốn mới lấy được.

Khổng Huân bất đắc dĩ nói.

- Ngươi không có, không có nghĩa là Khổng gia các ngươi không có.

Lôi Lệ Tư nhìn thẳng vào Khổng Huân nói.

Khổng Huân nghĩ một lát mới nói.

- Bây giờ ta sẽ thử liên lạc với tộc trưởng.

Cũng không quá lâu, Khổng Huân đã trả lời.

- Trưởng lão trong tộc ta rất nhanh sẽ đưa tới một viên Vinh Nguyên đan.

- Vinh Nguyên đan? Xếp hạng thứ mười sáu Vinh Nguyên đan?

Lôi Lệ Tư trầm ngâm một chút, liền gật đầu nói.

- Vậy chuyện lần này tạm thời bỏ qua cho ngươi.

Đợi đến khi lấy được Vinh Nguyên đan và Lôi Uyên hoa, Remy và Lôi Lệ Tư vội vàng đi vào trong phòng.

- Remy, ngươi nhớ lại xem ngươi có quen biết với đại nhân vật nào không?

Lôi Lệ Tư trịnh trọng hỏi.

- Ta thực sự nghĩ không ra ta biết đại nhân vật gì.

Remy nghĩ một lát vẫn lắc đầu.

- Vậy thật kỳ quái, là ai giúp ngươi chứ?

Lôi Lệ Tư rơi vào trầm tư.

- Mặc kệ đi, dù sao sớm muộn gì hắn cũng xuất hiện.

Remy cười hì hì nói.

- Lần này có Lôi Uyên chi hoa, căn cơ Cấm Kỵ cảnh ủa ta càng được củng cố, đến lúc đó có lẽ ta còn có thể lọt vào một trăm người đứng đầu.

- Đúng vậy, nếu có thể xông vào hạng một trăm Thiên Bảng, sau này các tộc muốn động vào Nguyệt tộc ta cũng phải chần chừ suy nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận