Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3094: Hoàn Vũ.

Lôi Lệ Tư vừa nói đến đây, nàng bỗng cảnh nhận được một trận chấn động rung chuyển mãnh liệt.

- Chuyện gì vậy?

Remy giật mình nói.

- Hư Huyễn quốc mở ra.

Hai con mắt Lôi Lệ Tư nhìn về phía toà thành trì nguy nga trên không trung.

Toà thành trì kia nằm giữa cửu thiên, dù chỉ lộ ra một góc nhưng cũng có thể khiến người xem rõ toàn cảnh.

Sau một khắc lần lượt từng bóng người phóng tới Hư Huyễn quốc.

- Chúng ta cũng đi thôi.

Lôi Lệ Tư kích động nói nói.

- Được.

Đợi đến khi Lôi Lệ Tư và Remy đến Hư Huyễn quốc, nơi này đã sớm chật kín người.

Mà đệ tử Thượng Thanh cung chiếm hơn một nửa.

Hư Huyễn chi quốc giáng lâm ở Thượng Thanh cung, Thượng Thanh cung làm sao có thể không có chút phúc lợi nào chứ.

Đệ tử Thượng Thanh cung chỉ cần có thể nghưng tụ kính tượng phân thân đều có tiến vào.

Về phần nguy hiểm, cùng lắm thì mất một kính tượng phân thân thôi.

Sợ cái gì?

Nếu có thể kiếm lợi được ở trong đó, vậy đó chính là một cơ duyên to lớn.

Diệp Hạo và Hạo Thiên cũng đến.

Khác biệt là bây giờ Diệp Hạo thay đổi tướng mạo.

Bởi vì hắn nhận ra có một vài chấn động khiến hắn cũng phải xúc động.

Không hề nghi ngờ, những chấn động kia chính là các đệ nhất Thiên Bảng ở các đại vực.

Xoát!

Đúng lúc này thanh niên mặc đế bào kim sắc đồng hành cùng mấy vị tài hoa chậm rãi đi tới.

Ánh mắt tu sĩ toàn trường lập tức rơi vào trên người thanh niên kia.

- Đệ nhất Thiên Bảng Tứ Phương vực.

- Hoàn Vũ?

- Im miệng, tên của Hoàn Vũ công tử mà ngươi cũng có thể gọi?

- Bốn vị bên người Hoàn Vũ công tử nghe nói đều nằm trong mười người đứng đầu Thiên Bảng.

- Không sai, đứng thứ bảy, thứ tám, thứ chín, thứ mười Thiên Bảng đều đã quy thuận hắn, bốn vị này khi ở Tứ Phương vực được xưng là tứ đại kim cương.

- Bá khí.

Phải biết mỗi một người trong Thiên Bảng đều vô cùng kiêu ngạo.

Trừ phi thật sự tin phục, bằng không làm sao có thể đi theo chứ?

Thanh niên kia lãnh đạm quét mắt bốn phía một cái.

- Không có một người nào có thể chiến được với ta.

Không thể không thừa nhận rằng, Hoàn Vũ rất phách lối.

Phải biết đây không phải là Tứ Phương vực.

Nhưng toàn trường không ai dám đứng ra.

Trong lòng mọi người đều bức xúc, thế nhưng không có nghĩa là bọn họ là đồ đần.

Lúc này đứng ra chẳng khác gì tát thẳng mặt Hoàn Vũ.

Mà mặt của Hoàn Vũ có thể đánh dễ dàng như vậy sao?

- Hoàn Vũ, ngươi đánh thẳng mặt Ngũ Hành vực như vậy, ngươi không lo thiên kiêu Ngũ Hành vực tính sổ với ngươi sao?

Lúc này một thanh niên mặc đại bào bát quái từ trong bóng tối đi ra.

Từ trên người hắn tản ra chấn động như thuỷ triều.

Tu sĩ ở đây đều đồng loạt lui lại.

- Vị này là ai? Thật khủng bố.

- Dám nói chuyện với Hoàn Vũ như vậy, ngươi cảm thấy là hạng người bình thường à?

- Ha ha, vị trước mặt các ngươi là đệ nhất Thiên Bản Bát Quái vực, Vô Cấu.

- Vô Cấu? Khó trách lại dám nói chuyện với Hoàn Vũ như vậy.

Sau khi biết thân phận của vị này, sắc mặt tu sĩ Ngũ Hành vực đều cực kỳ khó coi.

Nếu như nói Hoàn Vũ đâm một đao vào Ngũ Hành vực, vậy Vô Cấu bây giờ cũng đâm thêm một đao vào Ngũ Hành vực.

- Hai vị, có phải hơi quá đáng rồi không?

Sơn Tao núp trong bóng tối cũng không nhịn được mà hiện thân.

Ngay khi Sơn Tao xuất hiện, khí thế trên người giống như một vụ nổ hạt nhân, cuốn lên sóng to gió lớn.

Hoàn Vũ và Vô Cấu nhìn Sơn Tao, ánh mắt trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Bởi vì cái gọi là cóc ngồi đáy giếng.

Từ khí thế bộc phát ra từ trên người Sơn Tao có thể thấy được hắn là đối thủ có thể đánh được một trận.

- Sơn Tao, ta nghe nói ngươi bị đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung đánh bại?

Nhưng ngay sau đó Hoàn Vũ liền cười ha hả hỏi.

Sơn Tao lạnh lùng nhìn Hoàn Vũ nói.

- Nếu không ngươi tới thử xem?

Nụ cười trên mặt Hoàn Vũ không khỏi đông lại.

Hắn không phải sợ Sơn Tao.

Hắn chỉ không ngờ lời đồn là sự thật.

Sơn Tao thật sự thua trong tay đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung vực.

Hoàn Vũ thân làm đệ nhất Thiên Bảng Tứ Phương vực, bí mật mà hắn biết rất nhiều.

Từng đệ nhất Thiên Bảng của các đại vực đều là con cưng tương lai của thiên địa.

Có nghĩa là rất khó bị đánh bại.

Nhưng bây giờ Sơn Tao lại bị đánh bại.

Chuyện này khiến hắn không thể không liên tưởng đến cái khác.

- Chút nữa thôi Hư Huyễn quốc sẽ mở ra, hiện tại ta không có tâm tư giao thủ với ngươi.

Hoàn Vũ không cảm thấy mình sẽ bại, thế nhưng bây giờ hắn cũng sẽ không giao đấu với Sơn Tao.

Sơn Tao hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không tiếp tục nói lời chân chọc.

Thật ra hiện tại hắn cũng không định tiêu hao sức chiến với Hoàn Vũ, lỡ như ảnh hưởng đến việc lấy được Hư Thần huyết, vậy chính là được không bù mất.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, cổng Hư Huyễn quốc từ từ mở ra, từng tia hào quang gai mắt tràn ngập ra.

Mọi người nhất thời có cảm giác phi thăng lên trời.

- Đây là thứ gì?

- Lưu quang trong truyền thuyết.

- Lưu quang! Ta nghe nói lưu quang có thể giúp gia tăng cảm ngộ đại đạo.

- Đúng vậy, chỉ là không ngờ bên trong Hư Huyễn quốc lại có lưu quang.

- Bây giờ chúng ta có thể tiến vào hay không?

- Chờ chút, không thấy mấy vị kia còn chưa động đậy gì sao?

Ánh mắt tu sĩ toàn trường đều rơi vào trên người Hoàn Vũ, Vô Cấu, Sơn Tao.

Ba vị nếu chưa động, ai lại dám đi đoạt danh tiếng của bọn họ chứ?

Xoát!

Đúng lúc này một thân ảnh dáng vẻ thướt tha loé lên một cái rồi tiến vào Hư Huyễn quốc.

- Vị đó là... ?

Hoàn Vũ nói xong, hai con mắt loé lên ánh sáng chói mắt.

Hắn muốn nhìn rõ tướng mạo của vị kia.

Thế nhưng dù hắn đã sử dụng mâu thuật vẫn không thể nhìn thấy được.

- Cùng một cấp bậc tồn tại.

Hoàn Vũ nói đến đây đột nhiên nhớ ra.

- Đệ nhất Thiên Bảng Lục Đạo vực.

- Nữ Đế, nhất định là nữ đế, cũng chỉ có nàng mới có dáng người đẹp đến mức này.

Vô Cấu cực kỳ kích động.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ngươi có thể hàng phục Nữ Đế?

Sơn Tao cười lạnh nói.

- Nữ Đế không hề đơn giản như ngươi nghĩ đâu.

- Ha ha, tất cả mọi người cùng một cấp bậc, dù ta không có cách nào đánh bại được Nữ Đế, thế nhưng ta cũng có thể kề vai cùng nàng.

Vô Cấu nói đến đây, kính tượng phân thân của hắn hoá thành vệt sáng vọt vào Hư Huyễn quốc.

- Các vị, ta đi trước một bước.

Vô Cấu rời khỏi, Sơn Tao và Hoàn Vũ cũng lần lượt đi vào.

Sau đó lần lượt từng bóng người thi triển kính tượng phân thân tiến vào.

- Diệp huynh, chúng ta cũng đi vào thôi.

Hạo Thương nhìn Diệp Hạo đang ở bên người nói.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Sau một khắc kính tượng phân thân của hắn cùng với rất nhiều kính tượng phân thân khác xuất hiện ở Hư Huyễn quốc.

Đợi đến khi nhìn rõ khung cảnh bốn phía, Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Hắn nhìn thấy cái gì?

Hắn thấy hàng ngàn vạn sinh linh đang bao vây hắn.

Mà những sinh linh này không phải ai khác mà chính là các tu sĩ xông vào Hư Huyễn quốc, khác biệt là trong mắt bọn họ không có thần trí.

Chỉ có sát ý dữ tợn.

- Không đúng, đây là do Hư Huyễn quốc thông qua thủ đoạn đặc thù mà ngưng tụ mà thành.

Sau khi chém giết một kinh tượng phân thân, Diệp Hạo lập tức hiểu ra.

Mà lúc này những sinh linh kia cũng dần đi xa.

Rất nhanh nơi đây không còn bất kỳ sinh linh nào nữa.

Chuyện gì thế này?

Bạn cần đăng nhập để bình luận