Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3095: Vô Cấu.

Khi Diệp Hạo đang nhìn quanh bốn phía, hắn đột nhiên phát hiện xung quanh xuất hiện mê vụ kinh khủng.

Bao la mờ mịt.

Căn bản không thể nhìn thấy gì hết.

Hai con mắt Diệp Hạo sáng như đước, nở rộ ra ánh mắt kinh khủng.

Về phần thần niệm, căn bản vô dụng.

- Đây cũng khảo nghiệm sao?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Mà đúng lúc này Diệp Hạo để ý thấy một hắc ảnh chợt loé lên.

Tròng mắt hắn không khỏi híp lại.

Bỗng nhiên sau lưng hắn xuất hiện một thân ảnh dữ tợn.

Giống như huyết lang vậy.

Thân ảnh kia mở ra cái miệng to như chậu máu chuẩn bị cắn tới cổ Diệp Hạo.

Diệp Hạo vung tay lên liền khống chế thân ảnh kia.

Dù thân ảnh kia có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra được.

Diệp Hạo nhìn xuống.

- Thị Huyết lang.

Loại yêu thú này cực kỳ hung ác, nếu gặp được máu, nó sẽ càng thêm hung tàn.

Diệp Hạo cầm trong tay thần kiếm đâm vào thân thể của nó liền phát hiện nó không hề có huyết nhục.

Huyễn thú!

Diệp Hạo nhận ra đây là sinh linh do huyễn cảnh hoá thành.

Ngay sau đó hắn ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa.

- Đến cùng thì Hư Thần huyết ở chỗ nào?

Nghĩ tới đây Diệp Hạo liền lấy ra một chiếc cổ đăng do Ngũ Hành chúa tể tặng cho.

Cổ đăng thần bí khó lường, lộ ra khí tức tang thương.

Đầu ngón tay Diệp Hạo xuất hiện một ngọn lửa.

Nhưng khiến hắn kinh ngạc là đèn lại không thắp sáng được.

Chuyện gì thế này?

Vì sao không được?

Sau đó Diệp Hạo vận dụng rất nhiều biện pháp vẫn không có cách nào thắp được chiếc đèn này.

- Ngũ Hành chúa tể cũng thật là, vì sao lại không nói cho ta biện pháp chứ?

Diệp Hạo mắng thầm Ngũ Hành chúa tể.

- Cổ đăng này phải dùng linh hồn chi hoả mới có thể đốt được.

Một khắc sau, âm thanh của Ngũ Hành chúa tể vang lên trong tai Diệp Hạo.

Diệp Hạo bị giật mình.

- Tiền bối, ngươi... ?

- Tiểu tử, ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, đối với Chúa Tể cấp, chưa nói ngươi gọi lên tục danh của hắn, dù trong lòng ngươi nghĩ cũng không được.

- Cái này....

- Nhất là một vài tồn tại trong thiên địa, chỉ cần trong lòng ngươi nghĩ tới, có lẽ sẽ khiến họ tình lại.

Sắc mặt Diệp Hạo trở nên ngưng trọng lên.

- Không biết người mà tiền bối nói, là Chúa Tể sao?

- Có một số chuyện ngươi không nên biết quá nhiều, như vậy cũng không tốt cho ngươi.

- Vãn bối hiểu.

Một lúc sau Diệp Hạo vận dụng linh hồn chi hoả.

Cổ đăng nhờ vậy cũng được thắp sáng.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra thần sắc thống khổ.

Phải biết làm như vậy sẽ tiêu hao linh hồn của hắn, vả lại khi cổ đăng được thắp sáng sẽ khiến hắn cực kỳ thống khổ, cho dù lấy nghị lực bền bỉ của Diệp Hạo cũng có chút không nhẫn nhịn được.

Cổ đăng sáng lên xua tan mê vụ ở xung quanh, một đầu thông đạo xuất hiện ở trước mặt Diệp Hạo.

Xoát!

Diệp Hạo hóa thành một vệt sáng phóng về phía trước.

Hắn không có quá nhiều thời gian có thể tiêu hao.

Hắn còn chưa tiến lên ngàn mét, một kính tượng phân thân khác bỗng nhên ngăn phía trước hắn.

Mà Diệp Hạo cũng không thèm nhìn lấy một cái.

Xuyên thẳng qua người hắn.

Bịch một tiếng than ảnh kia vỡ nát.

Từ sau khi tu hành Cửu Huyền Biến, nhục thân của Diệp Hạo đã đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi.

Hắn tự tin trừ phi gặp người trong mười vị trí đầu Thiên Bảng, bằng không chỉ dựa vào thân thể thôi đã đủ để trấn áp phần lớn người.

Xông!

Vô luận là Thị Huyết lang hay thiêu kiêu được ngưng tụ thành, không ai có thể chống lại được một chiêu của Diệp Hạo.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo bị một bóng người ngăn cản.

Hạo Thương!

Bản thân xông đến mức này rồi sao?

Diệp Hạo phát hiện huyễn cảnh xuất hiện ở ven đường đều phân chia theo thực lực.

- Thiểm Điện mâu.

Khi Hạo Thương luân động thiết quyền, hai con mắt Diệp Hạo phát ra ánh sáng kinh khủng.

Thân thể Hạo Thương lập tức bị vỡ nát.

Không có cái gì tồn tại.

Nếu để cho người ngoài thấy được một màn này nhất định sẽ vô cùng chấn kinh.

Dù sao Thiểm Điệm mâu là do Diệp Hạo lấy Hoả Nhãn Kim Tinh làm chủ, dung hợp với nhất nhiều loại mâu thuật mới tự nghĩ ra một loại mâu thuật hoàn toàn mới.

Mà Thiểm Điệm mâu sở dĩ có thể sáng tạo ra còn phải cảm tạ Sơn Tao.

Bởi vì lúc Diệp Hạo đối chiến với Sơn Tao, hắn đã chiếm được không ít mâu thuật từ trên người tên kia.

Cho dù những loại mâu thuật này không đầy đủ, Diệp Hạo chỉ đánh cắp được hai ba thành, nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.

- Xông.

Sau khi Diệp Hạo chép giết được huyễn ảnh của Hạo Thương liền tiếp tục hướng về phía trước.

Một người!

Hai người!

Ba người!

Sau khi Diệp Hạo chém giết được mười mấy cao thủ xong, hắn gặp Vô Cấu.

- Vô Cấu.

Diệp Hạo nhìn Vô Cấu, trên mặt lộ ra ý vị sâu xa.

Chẳng lẽ Hư Huyễn quốc cảm thấy thực lực của Vô Cấu yếu hơn Hoàn Vũ, Nữ Đế và Sơn Tao sao?

Vô Cấu mặt không đổi sắc nhìn Diệp Hạo.

Người trước mắt là do Hư Huyễn quốc thông qua thủ đoạn đặc thù mà ngưng tụ thành.

Trên thực tế hắn không có ý thức của Vô Cấu.

- Giết.

Không nhiều lời, Diệp Hạo trực tiếp xuất thủ.

Toàn thân Vô Cấu loé ra hào quang thần thánh đến cực điểm.

Ngay cả mỗi một sợi tóc cũng tản ra hào quang vàng óng.

Hắn giơ tay, Ngũ Hành điên đảo, càn khôn bóp méo.

Hắn đứng sừng sững, giống như thần, nhìn xuống Diệp Hạo.

Công kích xuống Diệp Hạo, giống như pháp hoa không ngừng rơi xuống.

- Chuyện gì đây?

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày lại.

Sau một khắc Diệp Hạo vận dụng Thiểm Điện mâu.

Ánh mắt kinh khung hung hăng đụng vào chiêu công kích ia.

Cuối cùng Thiểm Điện mâu rơi vào trên người Vô Cấu.

Không!

Nói đúng hơn là rơi vào phía trên hộ thể thần quang trên người Vô Cấu.

Vô Cấu giống chúa tể cao cao tại thượng.

Muôn vàn huyền thuật, mọi loại thần thông, đều không dính vào người.

Vài hơi thở sau, Thiểm Điện mâu tiêu tán.

- Tứ huyền hợp nhất.

Diệp Hạo hét lớn một tiếng.

Thần Khôi chi thuật, Thôn Phệ chi thuật, Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý, Cửu Huyền Biến.

Bốn đại huyền thuật lập tức dung hợp.

Trong cơ thể Diệp Hạo tràn ra chấn động ngập trời.

Trong tay hắn xuất hiện Thiên Địa Lư Đồng.

Oanh!

Thiên Địa Lư Đồng hung hăng đập tới Vô Cấu.

Hai con mắt Vô Cấu đột nhiên loé la ánh sáng chói mắt, cùng lúc đó hai tay hắn nhanh chóng kết một pháp ấn.

Khi pháp ấn thành hình, chư thiên đều muốn rung chuyển, giống như pháp ấn này đã tác động đến cấm kỵ trong truyền thuyết.

Ầm!

Pháp ấn đập vào phía trên lư đồng.

Lực lượng huỷ diệt tràn ngập ra bốn phía.

Diệp Hạo bất động như sơn.

Nhưng Vô Cấu lại lui về sau một bước, hai bước, ba bước.

- Ngươi bại.

Diệp Hạo nhìn Vô Câu, thản nhiên nói.

Vô Cấu nhìn Diệp Hạo một cái, ngay sau đó thân thể hóa thành mảnh vỡ.

- Chúc mừng ngươi đánh bại một trong chín cường giả đứng đầu của Hư Huyễn quốc.

Đúng lúc này một âm thanh mờ ảo vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Một trong chín cường giả đứng đầu?

Diệp Hạo giật mình.

Chẳng lẽ đệ nhất Thiên Bảng của chín đại vực đều tới hay sao?

- Đệ nhất Thiên Bảng của chín đại vực đại biểu cho thực lực đứng đầu, nhưng không có nghĩa là không có ai sánh được với bọn hắn.

Vị kia tựa hồ hiểu được suy nghĩ trong lòng của Diệp Hạo, bởi vậy mới giải đáp cho Diệp Hạo.

- Đánh bại được một trong chín đại cường giả, có phải ta có thể lấy được một phần Hư Thần Huyết đúng không?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Không sai.

Vị kia nói xong Diệp Hạo liền phát hiện trước mặt hắn xuất hiện một bình ngọc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận