Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3097: Đi Theo Ta.

Uy hiếp!

Trắng trợn uy hiếp.

Hiện tại Diệp Hạo đang uy hiếp chủ nhân Hư Huyễn quốc.

Thật ra trước đó hắn không định làm như vậy, nhưng ai bảo vị này nhắc nhở hắn làm chi?

Chủ nhân Hư Huyễn quốc nghĩ một hồi rồi mới lên tiếng.

- Như vậy đi, ta cho ngươi ba giọt Hư Thần chi huyết, lại cho ngươi thêm một phần tư số tài nguyên kia, đây là giới hạn ta có thể chấp nhận được.

- Ta muốn một thủ đoạn tự vệ.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Chủ nhân Hư Huyễn quốc giật mình mới nói.

- Ta đưa ngươi một viên Hư Huyễn chi tinh.

- Hư Huyễn chi tinh có thể đối phó với nhân vật cấp bậc nào?

Diệp Hạo cảm thấy loại chuyện này phải hỏi rõ ràng.

- Kim Thế cảnh hậu kỳ.

- Có thể đánh chết không?

- Chỉ có thể vây khốn.

- Lỡ thoát khỏi vây khốn thì sao?

- Trừ phi là những người đứng đầu kia, bằng không tuyệt đối sẽ không thể nào thoát được.

- Kim Thế cảnh đỉnh phong thì sao?

- Vây khốn trong thời gian ngắn vẫn không có vấn đề gì.

- Có thể liên tục sử dụng không?

- Nhìn thấy mức ở trên này không? Khi mức trên này biến mất cũng chính là lúc Hư Huyễn chi tinh vỡ nát.

- Cảm tạ.

Diệp Hạo vui mừng nói.

Đây chính là thủ đoạn Kim Thế cảnh.

- Xong rồi nhé, sau này đừng tìm ta gây phiền phức.

Chủ nhân Hư Huyễn quốc không quên nhắc nhở.

- Tiền bối nói đùa, vãn bối nào dám tìm ngươi gây chuyện chứ?

Diệp Hạo có chút xấu hổ nói.

Chủ nhân Hư Huyễn quốc nhếch miệng.

- Cho ngươi.

Hắn nói xong, trước mặt Diệp Hạo xuất hiện hết bình ngọc này đến bình ngọc khác.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua một phen liền ngây ngẩn cả người.

- Tạo sao chỉ có từng này?

Hắn nghĩ loại tài nguyên như Huyết Linh quả hẳn còn rất nhiều.

Nhưng bây giờ là thế nào?

Sáu viên nhất phẩm Huyết Linh tử, mười hai viên nhị phẩm Huyết Linh tử, hai mươi tư viên tam phẩm Huyết Linh tử, bốn mươi tám viên tứ phẩm Huyết Linh tử, chín mươi sáu viên ngũ phẩm Huyết Linh tử.

- Một phần tư rồi đấy.

- Không thể lấy một phần ba sao?

- Chỗ ta cũng không có nhiều hàng tồn đâu.

- Thôi được rồi.

- Bây giờ ta đưa ngươi ra ngoài.

Chủ nhân Hư Huyễn quốc dò hỏi.

- Ta còn có một điều kiện.

Diệp Hạo đang định rời khỏi bỗng nhớ đến một chuyện.

- Ngươi nói.

- Không được kể ra những thứ ta đoạt được ở Hư Huyễn quốc cho bất luận kẻ nào hết.

- Yên tâm, loại chuyện này ta sẽ không tiết lộ.

Chủ nhân Hư Huyễn rất muốn nói ngu xuẩn mới tiết lộ, ta cũng có sĩ diện đấy.

Lúc này Diệp Hạo mới rời khỏi Hư Huyễn quốc.

Khi kính tượng phân thân của Diệp Hạo xuất hiện ở lối vào Hư Huyễn quốc, lúc này ánh mắt của toàn trường đều rơi vào trên người hắn.

Phải biết mới trôi qua bao lâu?

Sao Diệp Hạo đã đi ra rồi?

- Tinh Hà công tử.

- Đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung vực.

- Không ngờ Tinh Hà là người đầu tiên đi ra.

- Đừng quênn Tinh Hà còn đánh bại Nữ Đế, đường đường chính chính đi lên đỉnh.

- Sao ta nghe nói Tinh Hà còn đánh bại được cả Sơn Tao?

- Ta cũng nghe nói.

- Nếu như vậy cũng hiểu vì sao Tinh Hà là người đầu tiên đi ra.

- Chỉ là không biết Tinh Hà có lấy được Hư Thần chi huyết không?

- Ngươi cảm thấy hắn sẽ không lấy được chắc?

Khi tu sĩ toàn đang thảo luận, kính tượng phân thân của Diệp Hạo lại hoá thành một vệt sáng tiến vào bản tôn hắn.

- Diệp huynh, thu hoạch thế nào?

Hạo Thương đứng ở bên người Diệp Hạo vội vạng hỏi.

- Thu hoạch tương đối khá.

Diệp Hạo mỉm cười nói.

Hạo Thương còn đang định hỏi, Long Hạo Dương ở bên cạnh hắn đã cảnh cáo hắn.

- Những chuyện này quay về rồi nói tiếp.

Nơi đây không thiếu cường giả Kim Thế cảnh.

Khó tránh khỏi việc sẽ bị người nghe trộm.

Hạo Thương lập tức nhận ra, trên mặt hắn lộ vẻ áy náy.

- Không sao.

Diệp Hạo lơ đễnh nói.

Ngay sau đó hắn yên lặng thể ngộ.

Liên tục đại chiến ở Hư Huyễn quốc, Diệp Hạo cũng được lợi không ít.

Dần dần, càng nhiều kính tượng phân thân đi ra khỏi Hư Huyễn quốc.

- Khảo nghiệm cũng quá khó rồi.

- Đúng vậy, không ngờ khảo nghiệm lại là đánh bại thiên kiêu tiến vào Hư Huyễn quốc.

- Ta cũng chỉ dánh bại được ba mươi thiên kiêu rồi cũng bại.

- Nhưng lần này cũng không phải không có thu hoạch gì, ta được một viên Huyết Linh tử ngũ cấp.

- Huyết Linh tử là cái gì?

- Ngũ phẩm Huyết Linh tử tương đương với tài nguyên xếp hạng thứ một trăm.

- Cái này... Vận khí của ngươi cũng quá tốt rồi.

- Có một viên Huyết Linh tử này, ta ắt có niềm tin tiến thêm một bước vọt lên xếp hạng coa hơn.

Khi càng ngày càng nhiều thiên kiêu hiện thân, các thế lực đỉnh cấp chờ ở Thiên Cung cũng có chú lo lắng.

Bởi vì đệ tử của bọn họ mãi vẫn chưa xuất hiện.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu một nam tử thanh y xuất hiện ở lối vào Hư Huyễn quốc.

- Vị này là ai? Diệp Hạo hỏi vội.

- Côn Lôn Thanh Đế, chẳng lẽ ngươi không biết?

Hạo Thương nghi hoặc hỏi.

- Trước đó không biết, bây giờ đã biết.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ngươi từng gặp Thanh Đế rồi sao?

- Gặp.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Sao ta lại cảm thấy trong câu nói của ngươi lại có ý vị khác thế?

Hạo Thương nghi ngờ không chắc nhìn Diệp Hạo.

- Trở về rồi nói tiếp.

Diệp Hạo lắc đầu.

Sau khi nam tử thanh y hiện thân rất nhanh đã nhẹ nhàng rời khỏi.

Sau Thanh Đế, Sơn Tao cũng cũng xuất hiện.

Hắn thở hổn hển hô.

- Tinh Hà, ngươi cút ra đây cho ta.

Diệp Hạo có chút không hiểu đi ra nói.

- Sao vậy?

- Ngươi trả lại Hư Thần chi huyết cho ta!

Sơn Tao tàn bạo nói.

Diệp Hạo khẽ giật mình, ngay sau đó lập tức hiểu ra.

- Ha ha, đừng nói ngươi gặp phải ta trong đó nha.

- Ngươi còn có mặt mũi để nói?

Sơn Tao nói xong liền luân động nắm đấm đập tới Diệp Hạo.

Một tiếng ầm vang, thiên địa sụp đổ.

Một quyền toàn lực của Sơn Tao trở nên càng đáng sợ hơn.

Tựa hồ một quyền này có thể xuyên thủng vĩnh hằng.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng, hai con mắt nở rộ thiểm điện.

Hư không nổ vang, thiên địa oanh minh.

Thiểm Điện mâu hóa thành duy nhất, mặc kệ phía trước có thứ gì ngăn cản, toàn bộ đều bị đánh nát.

Ầm!

Hai người giống như hai hành tinh mà bắt đầu va chạm.

Sơn Tao liên tục lui về sau ba bước mới ngừng lại được.

Ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo tràn ngập chấn kinh.

- Thực lực của ngươi lại tăng lên.

- Không mạnh làm sao trấn áp được ngươi?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Tinh Hà, ngươi thể hiện cái gì? Bản tôn ta còn đang ngộ đạo, đợi đến khi bản tôn ta xuất thể, người đầu tiên trấn áp chính là ngươi.

Hai con mắt Sơn Tao lấp loé tia sắc lạnh khiếp người lớn tiếng quát.

Lời nói của Sơn Tao khiến thiên kiêu toàn trường đều chấn động.

Cái gì?

Bản tôn của Sơn Tao còn đang bế quan?

Nói đùa cái gì?

- Ta chờ bản tôn của ngươi đến.

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng nói.

Sợ hãi?

Diệp Hạo sẽ sợ?

- Tinh Hà, nợ giữa chúng ta có phải cũng nên tính không?

Đúng lúc này một thiếu nữ mang theo khăn che mặt đi ra từ Hư Huyễn quốc.

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ kia nói.

- Có phải ngươi cũng muốn nói bản tôn của ngươi còn đang bế quan?

- Không sai, bản tôn của ta đúng thật vẫn còn đang bế quan.

Nữ Đế thản nhiên nói.

- Một khi bản tôn ta xuất quan, dù ngươi có mạnh thế nào cũng sẽ bị trấn áp.

Nói đến đây Nữ Đế thay đổi giọng điệu.

- Nhưng ta quyết định cho ngươi một cơ hội.

- Nói thử em.

Diệp Hạo dù bận vẫn ung dung nói.

- Đi theo ta.

Nữ Đế dùng ánh mắt sáng rực nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận