Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3106: Sát Thủ Tổ Chức.

Hoàng tuyền tổ chức!

Tổ chức sát thủ đứng đầu Cửu Cung vực!

Mà tổ chức sát thủ không nói tiếng xấu vang xa cũng không xê xích gì nhiều.

Bởi vậy có rất ít thiên kiêu nguyện ý tiếp xúc với tổ chức sát thủ.

Ly Sầu!

Sát thủ số một Hoàng tuyền tổ chức.

Thực lực cũng không hề kém hơn cao thủ trên Thiên Bảng.

- Nói chuyện làm ăn?

Ly Sầu kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.

- Trên đời này còn có người mà Tinh Hà tông không giết được sao?

Đứng sau lưng Diệp Hạo là ba thế lực đỉnh cấp Nhân tộc Côn Lôn, Thiên Cung, Tử Phủ thậm chí còn được Tử Đế kinh diễm mười thời đại che chở.

Dù không nói Tinh Hà tông đi ngang cũng không xê xích gì nhiều.

- Trên đời này luôn có nơi mà ánh sáng không thể chiếu tới.

Diệp Hạo mỉm cười nói.

Ánh mắt Ly Sầu sáng lên.

- Lời này không sai. Nói đi, là chuyện gì?

- Lúc tông chủ Côn Lôi và cung chủ Thiên Cung đến đây tiếp viện bị cao thủ đứng đầu của Yêu tộc, Ma tộc, Ngọc tộc, Mộc tộc ngăn cản.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

Lông mày Ly Sầu giương lên.

- Đừng nói ngươi định kêu Hoàng Tuyền tổ chức chúng ta đối phó với bốn tộc này nhé.

- Có vấn đề sao?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Ngươi chắc không phải đang nói đùa? Hoàn Tuyền tổ chức chúng ta cho dù mạnh cũng không thể so bằng Côn Lôn.

Ly Sầu lắc đầu nói.

- Bằng vào thực lực của Hoàn Tuyền tổ chức chúng ta, đối phó với một nhà còn thấy khó, càng không cần phải nói đồng thời đối đầu với bốn nhà.

- Không phải ta bắt Hoàn Tuyền tổ chức các ngươi khai chiến cùng với bốn gia tộc đó, ta chỉ muốn các ngươi ứng phó với một vài tên ta thấy ngứa mắt thôi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Không biết tên khiến ngươi ngứa mắt là ai?

Trong lòng Ly Sầu hơn động nói.

Diệp Hạo đưa cho Ly Sầu một trang giấy.

Ly Sầu nhìn lướt qua trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

- Những người mà ngươi kêu Hoàng Tuyền tổ chức chúng ta đối phó đều là trụ cột của bốn đại tổ chức.

- Hoàn Tuyền tổ chức các ngươi có nhận không?

Diệp Hạo nhìn Ly Sầu nghiêm mặt nói.

- Không biết các ngươi Tinh Hà tông chuẩn bị bỏ ra cái giá gì đây?

Ly Sầu trầm ngâm thật lâu mở miệng hỏi.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, trước mặt Ly Sầu liền xuất hiện một nhánh Địa chi căn.

- Một nhánh Địa chi căn, thế nào?

Hô hấp Ly Sầu dần trở nên dồn dập.

- Ngươi chắc chứ?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ lấy chuyện này ra để đùa?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Ly Sầu nghĩ rất lâu rồi nhìn Diệp Hạo nói.

- Chuyện trọng đại này, ta cần liên hệ với tông chủ.

- Xin cứ đương nhiên.

Ly Sầu thông qua lệnh bài liên lạc với tông chủ Hoàng Tuyền tổ chức.

Không qua bao lâu, tông chủ Hoàng Tuyền tổ chức đã đáp lại.

Ly Sầu nhìn thoáng qua rồi trầm giọng nói.

- Tông chủ chúng ta đáp ứng lần giao dịch này, nhưng tông chủ chúng ta còn có một điều kiện.

- Nói.

- Tông chủ chúng ta hi vọng tương lai khi Hoàng Tuyền tổ chức gặp phải nguy hiểm, Diệp tông chủ có thể viện trợ.

- Nhưng nhất định phải nằm trong khả năng của ta.

- Không thành vấn đề.

Sau khi hai bên thoả thuận xong, Diệp Hạo liền chỉ vào nhánh Địa chi căn kia.

- Ngươi đem đi đi.

- Ngươi không sợ Hoàng Tuyền tổ chức chúng ta quỵt nợ.

Ly Sầu có chút kinh ngạc nói.

- Không sao, nếu Hoàng Tuyền tổ chức các ngươi quỵt nợ, đời này ta cũng rảnh rỗi, đi tìm Hoàng Tuyền tổ chức các ngươi đòi lại là được.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Nghe đến đây Ly Sầu không khỏi rùng mình một cái.

Năng lực của Diệp Hạo không thể coi thường, nếu hắn thật sự đi đòi lại, cho dù gia nghiệp Hoàng Tuyền tổ chức có lớn đến mấy cũng không đủ để trả lại nợ cho hắn.

- Hoàng Tuyền tổ chức chúng ta mặc dù tiếng xấu vang xa, nhưng cho tới bây giờ chưa làm chuyện thất tín.

Ly Sầu vỗ ngực bảo đảm nói.

Ly Sầu rời khỏi chưa được bao lâu, một thiếu nữ cưỡi thanh ngưu đồng hành cùng với một chiến khôi đi tới đình viện của Diệp Hạo.

- Đại biểu Đế Huyết tổ chức, Địch Loan gặp qua Diệp công tử.

Thiếu nữ thanh y nhảy xuống thanh ngưu yêu kiều cúi đầu hành lễ với Diệp Hạo.

Khi nhìn thấy thiếu nữ thanh y này, ánh mắt Diệp Hạo trở nên ngưng trọng.

- Đế Huyết tổ chức không hổ là tổ chức sát thủ nổi tiếng lâu đời nhất trong thiên địa.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ở trước mặt Diệp công tử thì tính là cái gì?

Địch Loan khẽ mỉm cười nói.

- Chúng ta nói chuyện chính.

- Diệp công tử, mời nói.

- Ta muốn ngươi giết môt nhóm người.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Địch Loan một bảng danh sách.

Địch Loan nhận lấy, nhìn kỹ một hồi.

- Diệp công tử, người ngươi muốn giết đều là trụ cột của gia tộc.

- Không sai.

- Diệp công tử, ngươi cho rằng làm như vậy sẽ ngăn cản được chuyện các tộc ứng phó Nhân tộc sao?

Địch Loan cười hì hì hỏi.

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

- Xem ra ngươi biết không ít.

- Diệp công tử, Đế Huyết tổ chức chúng ta dù là tổ chức sát thủ nhưng công tác tình báo cũng phải nằm trong ba vị trí đầu trong thiên địa đấy.

Địch Loan nói đến đây lại đổi đề tài nói.

- Chỉ là bảng danh sách này chúng ta nhận.

- Các ngươi nói điều kiện đi.

- Diệp công tử thiếu Đế Huyết tổ chức chúng ta một nhân tình.

- Điều kiện tiên quyết là không vi phạm vào đạo đức của ta.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.

- Được.

- Ngươi không cần thương lượng với tông chủ các ngươi sao?

- Trước khi ta tới là đã biết Diệp công tử muốn trao đổi với chúng ta chuyện gì rồi.

- Xem ra ngươi tìm hiểu ta khá kỹ nhỉ.

- Diệp công tử là đệ nhất Thiên Bảng, dù đối đãi thận trọng cỡ nào cũng không đủ.

Đợi đến khi Địch Loan rời khỏi, Đường Phiên Phiên đi tới bên người Diệp Hạo.

- Địch Loan này không đơn giản.

Trong lòng Đường Phiên Phiên vẫn còn sợ hãi nói.

Lúc Diệp Hạo và Địch Loan nói chuyện, Đường Phiên Phiên ẩn vào chỗ tối nhưng trước khi đi Định Loan lại ẩn ý liếc qua nàng một cái, cái nhìn này khiến trái tim Đường Phiên Phiên phải đập mạnh.

- Thực lực của Địch Loan không hề yếu hơn đám người Nữ Đế, Hoàn Vũ.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Cái gì?

Đường Phiên Phiên sợ hãi.

- Chín đệ nhất Thiên Bảng các đại vực chưa chắc đã là người mạnh nhất giữa thiên địa, trong thiên địa vẫn có một nhóm nhỏ không tham gia vào Thiên Bảng.

- Vì sao?

- Không biết.

Diệp Hạo nói xong liền dời chủ đề.

- Ta muốn tiến về Thương Vân động.

- Ngươi có nắm chắc không?

Đường Phiên Phiên có chút lo lắng nói.

Phải biết cho dù là Tử Đế cũng không qua nổi Thương Vân động.

- Ta đang trong trạng thái đỉnh phong, bây giờ nếu ta không xông vào được, ta tin người có thể hơn ta cũng không có mấy người.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Hắn có lòng tin tuyệt đối với thực lực của mình.

- Tóm lại phải cẩn thận đấy.

Đường Phiên Phiên ôn nhu nói.

Diệp Hạo hôn nhẹ Đường Phiên Phiên một cái rồi hoá thành một tia sáng rời khỏi.

Thương Vân động!

Dựa theo toạ độ không gian mà Tử Đế đưa, Diệp Hạo đi thẳng tới nơi này.

Đại khái sau ba ngày, hắn đã xuất hiện ở phía trước một động phủ cổ xưa.

Khi nhìn động phủ này, Diệp Hạo mơ hồ có dự cảm xấu, tựa hồ bên trong còn có Hồng Hoang mãnh thú cắn người.

Ở cửa động là mấy ngàn tu sĩ đang đứng.

Nguyên một đám tu sĩ này đều nóng lòng muốn thử.

- Trong động này không có gì đâu, các ngươi không nên đi vào.

Lúc này một lão giả tóc bạc tận tình khuyên.

- Những năm này chỉ cần người đi vào động phủ, trừ Tử Đế kinh diễm mười thời đại ra, chưa ai có thể đi ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận