Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3110: Bái Kiến Chủ Nhân.

- Nhân tộc không có Chúa Tể cấp.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi mới lên tiếng.

- Ai nói với ngươi Nhân tộc không có Chúa Tể?

Dị thú liếc Diệp Hạo một cái trả lời.

- Cái gì?

Diệp Hạo chấn động.

Nhân tộc có Chúa Tể?

- Tương lai Nhân tộc sẽ xuất hiện một Chúa Tể.

Dị thú bình tĩnh nói.

- Tương lai Nhân tộc sẽ xuất hiện một Chúa Tể?

Tâm thần Diệp Hạo run lên.

Diệp Hạo biết muốn trở thành Chúa Tể rất khó.

Bao nhiêu Kim Thế cảnh đỉnh phong đều trùng kích thất bại.

Mà Nhân tộc nếu có một Chúa Tể, vậy tương lai cũng không cần phải lo vấn đề bị diệt tộc.

- Nhưng tiền bối, đó là chuyện tương lai.

Ngay sau đó Diệp Hạo nghĩ đến một vấn đề.

- Loại nhân quả này, rất quan trọng.

Dị thú nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta không dám tùy tiện tham gia.

Phải biết Nhân tộc là một trong mười đại tộc trong thiên địa.

Muốn huỷ diệt được Nhân tộc phải cần rất nhiều chủng tộc hiệp lực với nhau.

Chuyện này dính đến nhân quả, khó có thể tưởng tượng được.

Dị thú dù cường đại, nhưng nếu tham gia vào, hắn cũng lo bản thân sẽ phải bỏ mạng.

- Tiền bối nếu không dám tham gia vậy có thể tặng cho ta một lá bài tẩy được không?

Diệp Hạo nghĩ một hồi, hắn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn dị thú nói.

- Một lá bài tẩy?

Dị thú trầm ngâm thật lâu rồi đưa cho Diệp Hạo một miếng lân phiến không biết làm từ vật liệu gì.

- Tiền bối đây là?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Đây là miếng lân phiến lúc ta độ kiếp Chúa Tể cấp mà luyện hoá thành, nếu sử dụng toàn lực sẽ tương đương với một đòn của Chúa Tể.

Dị thú trầm giọng nói.

- Tiểu tử, vì ngươi mà ta cũng dính vào chuyện này rồi đấy, nhớ kỹ, ngươi thiếu nợ ta một nhân tình.

- Đại ân của tiền bối, vãn bối không dám quên.

Diệp Hạo nói gấp.

Dị thú nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu rồi vung tay lên đưa hắn ra khỏi Thương Vân động.

Khi thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở bên ngoài Thương Vân động, toàn bộ tu sĩ xung quanh đều chấn động.

- Không ngờ thiếu niên này lại có thể đi ra khỏi Thương Vân động.

- Thiếu niên, bên trong Thương Vân động có gì?

- Thiếu niên, đi theo ta một chuyến.

Cũng ngay trong nháy mắt này mấy chục thần niệm cường đại khoá chặt trên người Diệp Hạo.

Diệp Hạo đang định xuất thủ, bỗng lão giả kia quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

- Vô Nha Tử gặp qua chủ nhân.

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn lão giả kia nói.

- Ngươi là ai?

- Ta đã từng lập lời thề sẽ đi theo thiên kiêu có thể ra khỏi Thương Vân động.

Vô Nha Tử cung kính nói.

Diệp Hạo không tuỳ tiện đáp ứng.

Trước lúc đi vào Thương Vân động, chiến linh đã nói với hắn rằng Vô Nha Tử sâu không lường được.

Phải biết chiến linh có tu vi Tương Lai cảnh hậu kỳ.

Có thể khiến chiến linh có cảm giác này chí ít cũng phải là Kim Thế cảnh.

Mà người đi được đến cảnh giới này ai lại là hạng người đơn giản chứ?

- Sao ta có thể tin tưởng ngươi?

Diệp Hạo ném ra một vấn đề.

Thật sự là do chênh lệch giữa hai bên quá lớn.

Diệp Hạo lo Vô Nha Tử có âm mưu quỷ kế.

- Có thể đi ra khỏi Thương Vân động, tương lai nhất định là cự đầu trong thiên địa.

Vô Nha Tử cung kính nói.

- Đời ta tu hành đã đến điểm cuối, cơ hồ không thể nào tiến thêm một bước, ta cảm thấy nếu đi theo chủ nhân sẽ có thể tiến thêm một bước.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Vậy ngươi đi theo ta.

Hiện tại Viêm Hoàng tông có một mối lo rất lớn.

Đó chính là thiếu chiến lực đứng đầu.

Viêm Hoàng tông hiện tại có một rất lớn tai hại.

- Tạ chủ nhân.

Thái độ của Vô Nha Tử rất khiêm tốn.

- Bây giờ giải quyết hết tất cả những tên gia hoả vừa mới nhằm vào ta.

Ngay sau đó Diệp Hạo liền hạ lệnh.

A!

A!

A!

Thần niệm bàng bạc của Vô Nha tử hoá thành một chuôi thiên đao đánh chết mấy chục tên cao thủ.

- Quét dọn chiến trường xong thì trở về.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Rất nhanh Vô Nha tử cung kính đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn, bên trong túi càn khôn là toàn bộ tài nguyên của mấy chục cao thủ kia.

Diệp Hạo hài lòng gật gật đầu.

Lúc Diệp Hạo đang chuẩn bị rời khỏi, một thiếu nữ ngăn cản trước mặt Diệp Hạo.

- Ngươi có thấy công tử nhà ta không?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua, lập tức nhớ tới thiếu nữ này là ai.

Nàng chính là thị nữ của tên đứng thứ mười hai trên Thiên Bảng.

Trước đó kiêu ngạo không thôi, bây giờ lại tràn ngập cô đơn.

- Thương Vân động là thiên địa dong lô, nếu không đi đến điểm cuối cùng sẽ vẫn lạc bên trong.

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ kia nói.

- Ý của ngươi công tử nhà ta…?

Thiếu nữ có chút thất hồn lạc phách hỏi.

- Bên trong Thương Vân động, chưa nói đến công tử nhà ngươi, cho dù là ba vị trí đầu Thiên Bảng tới đây cũng phải chết.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

A!

Nghe Diệp Hạo nói vậy, tu sĩ ở đây đều bị hù doạ.

Ba vị trí đầu Thiên Bảng cũng không ra được sao?

Chờ chút.

Vậy vị trước mắt là ai?

- Không biết công tử đứng thứ mấy trên Thiên Bảng?

Một trung niên người mặc cẩm bào lên tiếng dò hỏi.

Diệp Hạo không thèm nhìn trung niên kia mà quay người cùng Vô Nha Tử rời khỏi nơi này.

Khi đi tới một hành tinh không có bóng người, Diệp Hạo lấy ra con hạc giấy mà Tử Đế đưa cho hắn.

Ánh mắt của Vô Nha Tử lập tức rơi vào trên con hạc giấy.

- Chủ nhân, con hạc giấy này ngươi lấy từ chỗ nào?

- Sau này ngươi gọi công tử là được rồi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Đúng rồi, con hạc giấy này có khác biệt gì sao?

- Vật liệu để làm con hạc giấy này có khí tức không rõ ràng.

- Khí tức không rõ ràng.

- Nói chi tiết thử xem.

Diệp Hạo ngưng trọng hỏi.

Năm đó khi Diệp Hạo hỏi Tử Đế về vật liệu làm con hạc giấy, thần sắc Tử Đế cũng mất tự nhiên.

- Ta nghe nói trước kia không có chín đại vực. Sau này bởi vì một trận đại chiến kinh thiên động địa nên thiên địa mới vỡ ra thành chín đại khu vực.

Vô Nha Tử yên lặng nửa ngày mới nói.

- Ý của ngươi là…

Diệp Hạo tựa hồ cũng đã ý thức được điều gì đó.

- Lúc ấy, người đánh nát thiên địa là cao thủ đến từ Thiên Ngoại Thiên, mà khí túc của vị cao thủ kia rất giống với khí tức trên con hạc giấy này.

- Lúc ấy hẳn vẫn còn chưa có ngươi nhỉ.

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Cỗ khí tức này ta sẽ không nhận lầm, hắn tồn tại trong huyết mạch truyền thừa của ta.

Vô Nha Tử nói xong liền nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

- Công tử, con hạc giấy này là ai cho ngươi?

- Tử Đế.

Diệp Hạo mở miệng nói.

- Tử Đế?

Vô Nha tử sợ hãi cả kinh.

- Ngươi nói thử xemm Tử Đế có vấn đề không?

- Chuyện này ta cũng không biết.

Vô Nha tử lắc đầu.

- Mặc kệ Tử Đế có vấn đề hay không, tờ Thiên Thư này đều phải đưa cho hắn.

Diệp Hạo trầm ngâm thật lâu cuối cùng vẫn đặt tờ Thiên Thư mà hắn lấy được trong Thương Vân động lên trên hạc giấy.

- Thiên thư? Công tử, đây chính là thiên thư? Ngươi cứ như vậy mà cho Tử Đế?

Vô Nha Tử có chút đau lòng nói.

- Ngươi cảm thấy đối mặt với Tử Đế kinh diễm mười thời đại, ta có thể làm cái gì đây?

Diệp Hạo nhìn Vô Nha Tử nói.

Vô Nha tử lập tức yên lặng lại.

Tử Đế quá cường đại.

Tương lai trừ phi Diệp Hạo đi đến đỉnh phong mới có thể chính diện chống lại hắn.

Vấn đề là hiện tại néu hắn đắc tội Tử Đế, Tử Đễ có thể cho hắn sống dễ chịu không?

Không qua bao lâu con hạc giấy đã trở về bên người Diệp Hạo

Trên thân con hạc giấy là một túi càn khôn, bên trong túi có ba mươi viên Thiên Đạo thạch.

- Thiên Đạo thạch.

Diệp Hạo lấy túi càn khôn xuống rồi cười nhạt nói.

Thiên Đạo thạch chính là tài nguyên mang tính chiến lực.

Có Thiên Đạo thạch, khi đến Siêu Thoát cảnh, hắn có thể bảo trì xu thế tăng trưởng tu vi nhanh chóng.

- Đúng rồi, ta còn chưa biết tu vi của ngươi.

Diệp Hạo cất Thiên Đạo thạch đi rồi mới nhớ đến chuyện mình đã quên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận