Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3111: Cửu Cung Học Viện.

- Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Vô Nha Tử cung kính trả lời.

- Kim Thế cảnh hậu kỳ?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra tia kinh ngạc.

Lúc đầu Diệp Hạo cho rằng Vô Nha Tử là Kim Thế cảnh sơ kỳ hoặc là trung kỳ, lại không ngờ hắn là Kim Thế cảnh hậu kỳ.

- Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Ánh mắt Diệp Hạo loé ra tia suy nghĩa.

Diệp Hạo định chờ một đoạt thời gian nữa sẽ tạo ra chiến khôi thứ hai.

Mà thực lực của chiến khôi thứ hai sẽ đạt đến Kim Thế cảnh trung kỳ.

Nhưng bây giờ xem ra cho dù chế tạo chiến khôi thứ hai vẫn không thể nào là đối thủ của Vô Nha Tử.

- Công tử, ngươi đang suy nghĩ điều gì?

Vô Nha Tử nghi ngờ hỏi.

- Không có gì? Bây giờ chúng ta về Tinh Hà tông.

Hiện tại thân phận công khai của Diệp Hạo là Tinh Hà, bởi vậy lúc này hắn nói về Tinh Hà tông, cũng hợp tình hợp lí.

Sau khi đến Tinh Hà tông, Diệp Hạo gọi Hàn Diệu Thu và cao tầng Tinh Hà tông tới để giới thiệu thân phận của Vô Nha Tử.

- Sau này Vô Nha Tử chính là Thái Thượng trưởng lão của Tinh Hà tông.

Ngay sau đó Diệp Hạo tuyên bố chức vị Vô Nha Tử nắm.

Bây giờ Diệp Hạo chưa dám đưa Vô Nha Tử tới Viêm Hoàng tông.

Có trời mới biết vị này sẽ làm cái gì.

Hỏi thăm một vài chuyện tông môn theo thường lệ xong, Diệp Hạo liền đi cùng Hàn Diệu Thu đến thư phòng của nàng.

- Thực lực trên bề nổi của Tinh Hà tông có thể cho Vô Nha Tử thấy, nhưng thực lực bí mật tuyệt đối không được để hắn biết.

- Công tử, ngươi không tin Vô Nha Tử tiền bối?

Hàn Diệu Thu lập tức hiểu ý của Diệp Hạo.

- Có một vị tiền bối đã từng nói với ta, khi đối mặt với Kim Thế cảnh luôn luôn phải giữ lại một phần.

Diệp Hạo nhìn Hàn Diệu Thu chậm rãi nói.

Hàn Diệu Thu sợ hãi cả kinh.

- Sau khi đến Kim Thế cảnh đã có tư cách trùng kích Chúa Tể cảnh.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Đây cũng là lý do vì sao khi đối mặt với cảnh giới này ta phải luôn thận trọng.

- Ta hiểu.

Hàn Diệu Thu nghiêm túc gật đầu.

- Ngươi đi theo ta.

Diệp Hạo nói xong rồi mang theo Hàn Diệu Thu đi tới phủ khố Tinh Hà tông.

Cũng đúng lúc này Hàn Diệu Thu mới phát hiện phủ khố Tinh Hà tông đã được khuếch trương không chỉ gấp mấy lần.

- Công tử, đây là…?

- Khoảng thời gian tiếp theo ngươi phải toàn lực kiến thiết Tinh Hà tông.

Diệp Hạo nghiêm túc nhìn Hàn Diệu Thu nói.

- Phải gấp gáp như vậy sao?

Hàn Diệu Thu cũng cảm thấy áp lực.

- Mưa gió nổi lên.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Hàn Diệu Thu yên lặng một hồi mới nói.

- Công tử, ngươi biết Cửu Cung vực xuất hiện một tòa Cửu Cung học viện không?

- Cửu Cung học viện?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Ai làm?

- Người sáng lập là đệ tử của Cửu Cung chúa tể, Tuỳ Uyển Tử.

- Đệ tử Cửu Cung chúa tể sáng lập?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Còn những đại vực khác thì sao?

- Các đại vực khác cũng đều có học viện do đệ tử của Chúa Tể sáng lập.

Hàn Diệu Thu nhẹ nhàng nói.

- Ngươi tới Cửu Cung học viện chưa?

- Đã tới, Cửu Cung học viện chỉ ở bồi dưỡng thiên kiêu, tựa hồ không có âm mưu quỷ kế gì.

Hàn Diệu Thu cau mày nói.

- Mà ta phái thiên kiêu trong tông môn đến học viện khác, kết quả phát hiệ các học viện khác cũng không khác gì Cửu Cung học viện.

- Có lẽ cấp độ của ngươi không đủ.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi nói.

- Ta sẽ tới Cửu Cung học viện nhìn thử.

Diệp Hạo chính là đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung vực.

Hắn hoàn toàn có thể quang minh chính đại tiến vào.

Cửu Cung học viện!

Khi thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở Cửu Cung học viện đã đưa tới tiếng oanh động không nhỏ.

- Tinh Hà.

- Đệ nhất Thiên Bảng Tinh Hà xuất hiện.

- Bây giờ Tinh Hà mới xuất hiện có phải hơi trễ rồi không, phri biết Nữ Đế đã tu hành ở đây được ba năm rồi.

- Làm sao ngươi biết Tinh Hà không đi học viện khác tu hành?

- Tranh luận những thứ này thì có ý nghĩa gì, đợi đến khi Nữ Đế xuất hiện chẳng phải sẽ biết rồi sao?

Diệp Hạo phát hiện vô luận là chỗ nào đều có những tên liếm cẩu như vậy.

Thị vệ hướng dẫn bên mình còn chưa thấy Tuỳ Uyển Tử đâu, bên này Nữ Đế đã ngăn cản đường đi của hắn.

- Tinh Hà, không ngờ ngươi còn dám xuất hiện?

Diệp Hạo nhìn Nữ Đế một cái nói.

- Vì sao ta lại không dám xuất hiện?

- Qua ba năm này khổ tu, ta có lòng tin trấn áp ngươi.

Nữ Đế dung ánh mắt nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Nữ Đế, ngươi không phải là đối thủ của ta, đừng nên lãng phía sức lực làm gì.

Ba năm này Nữ Đế học tập ở Cửu Cung học viện, nói cứ như ba năm này hắn vẫn giậm chân tại chỗ vậy.

Phải biết ba năm này Diệp Hạo vẫn luôn tu hành cùng với dị thú đã dậm một chân đến Chúa Tể cảnh.

- Cuồng vọng.

Nữ Đế quát lớn một tiếng.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy hư không trước mắt sụp đổ.

Sóng âm đáng sợ vô tình phá huỷ tất cả.

Diệp Hạo không khỏi híp mắt lại.

- Cút.

Diệp Hạo chợt quát một tiếng.

Oanh!

Âm thanh của Diệp Hạo dẫn nổ toàn bộ thương khung.

Giờ khắc này bất kể là vật hữu hình hay vô hình đều bị nghiền ép hoàn toàn.

Nữ Đế lảo đảo lùi lại mấy bước mới ngừng lại được.

Nàng sợ hãi nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi... Ngươi....

Vừa rồi nàng cảm thấy linh hồn của mình cũng bị một đao vô hình đâm xuống.

Đau đớn lan khắp toàn thân nàng.

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn Nữ Đế.

- Năm đó ngươi không bằng ta, hiện tại ngươi càng không bằng.

Nữ Đế cho rằng mình tu hành một môn sóng âm chi thuật là có thể đánh bại được hắn, nhưng thật không ngờ rằng hắn lại tu hành Kiếp Hồn thần khúc, môn công pháp mà dị thú hao phí nhiều năm nghiên cứu thành.

Thần thông mà Nữ Đế tu hành có thể so được với Kiếp Hồn thần khúc sao?

Nữ Đế há to miệng muốn nói nhưng cuối cùng vẫn không thể nói gì được.

Bại!

Lại một lần nữa Nữ Đế thua trong tay Diệp Hạo.

Trong lòng nàng bùi ngùi thở dài, chẳng lẽ Diệp Hạo là khắc tinh của mình?

Không thể nào.

Trong lòng nàng tại sao lại có suy nghĩ này?

Đây cũng chỉ là một miếng da ta lấy ra, bản tôn bây giờ vẫn còn đang ngộ đạo, đợi đến khi xuất quan chắc chắn sẽ quét sạch tứ phương.

Dù Diệp Hạo có lợi hại hơn nữa thì có thể đánh bại được bản tôn sao?

- Dẫn đường.

Diệp Hạo nhìn về phía thị vệ cách đó không xa nói.

Nghe vậy ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo trở nên cung kính cự kỳ.

Phải biết độ cường đại của Nữ Đế đã mang cho hắn ấn tượng sâu sắc.

Nhưng bây giờ Nữ Đế lại bị Diệp Hạo đánh một chiêu mà không dám sinh khí.

Hắn chỉ muốn nói, thật trâu bò!

Tùy Uyển Tử.

Trước khi gặp Tuỳ Uyển Tử, Diệp Hao vẫn luôn suy nghĩ Tuỳ Uyển Tử sẽ có hình tượng như thé nào?

Nhưng dù nghĩ tới nghĩ lui hắn cũng không ngờ rằng Tuỳ Uyển Tử lại là một ão đầu tử râu ria lôi thôi.

Thân làm đệ tử của Cửu Cung chúa tể, chẳng lẽ ngươi không nên chú ý hình tượng của mình một chút sao?

- Có phải rất thất vọng đúng không?

Tùy Uyển Tử cười híp mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Tiền bối nói nói gì vậy? Phong thái của ngươi mới gọi là đỉnh đạc.

Diệp Hạo mặt không đỏ tim không đập nói.

Nghe vậy Tùy Uyển Tử cười ha ha lên.

- Sư tôn nói không hề sai, tiểu tử nhà ngươi quả thật rất không biết xấu hổ.

Trên mặt Diệp Hạo treo nụ cười khổ.

- Tiền bối, ngươi đang khen ta hay đang mắng ta vậy?

- Vậy ngươi cảm thấy ta đang khen ngươi hay đang mắng ngươi?

Tùy Uyển Tử cười như không cười nhìn Diệp Hạo.

- Vô luận là tiền bối khen ta hay mắng ta, đó đều là niềm vinh hạnh của vãn bối.

Diệp Hạo vưa cười vừa nói.

- Không phải ai cũng có tư cách được tiền bối xem trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận