Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3112: Càng Thêm Cường Hãn Văn Minh.

Trên mặt Tùy Uyển Tử lộ ra vẻ hài lòng.

- Tiểu tử nhà ngươi, thú vị.

Dừng một chút Tùy Uyển Tử nói tiếp.

- Ngươi biết vì sao chín đại vực đều thành lập học viện không?

- Không biết.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Đoán xem.

Tùy Uyển Tử lấy hô lô bên hông xuống rồi uống một hớp rượu.

- Nếu ta đoán đúng, tiền bối có thể thưởng cho ta một ngụm rượu được không?

Diệp Hạo chỉ vào hô lô trên tay Tuỷ Uyển Tử ha hả cười hỏi.

- Đây là Điểm Hoả tuý, ngươi không uống được đâu.

Ánh mắt Tuỳ Uyển Tử nhìn Diệp Hạo tràn ngập ý cười.

- Nhưng nếu ngươi đoán đúng, ta sẽ ban cho ngươi một bình.

Đôi mắt Diệp Hạo lập tức phát sáng lên.

Diệp Hạo trước mắt lập tức sáng lên.

Ngay sau đó hắn suy nghĩ một chút rồi nói.

- Ta cảm thấy chín đại vực muốn ứng phó với Thiên Ngoại Thiên.

- Thiên Ngoại Thiên?

Tùy Uyển Tử không khỏi híp mắt lại.

- Vì sao ngươi lại không nghĩ là Địa phủ hoặc Luân hồi?

- Ta cảm thấy bên trong Địa phủ và Luân hồi hẳn đều có Chúa Tể cấp, nhưng chín chín Chúa Tể các ngươi nếu liên thủ hẳn có thể san bằng được.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Nhưng những năm này các ngươi lại không hề có một chút hành động nào, bởi vậy ta cảm thấy giữa các ngươi và Địa phủ, Luân hồi đã thoả thuận xong hiệp nghị nào đó.

- Địa phủ và Luân hồi không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.

Tùy Uyển Tử lắc đầu nói.

- Sư tôn đã từng đánh tới nơi cuối cùng Luân hồi, nhưng hắn lại nhuốm máu ở đó, thiếu chút nữa đã không thể nào trở về được.

Diệp Hạo sợ hãi cả kinh.

- Chúa Tể Luân hồi ra tay?

- Sư tôn chưa hề nói, hắn chỉ nói cho chúng ta biết bên trong Luân hồi có đại khủng bố.

Diệp Hạo nghe đến đây không khỏi cau mày.

Bởi vì Thời Gian chi chủ Nhân tộc cũng đang ở trong Luân hồi.

Chẳng lẽ Thời Gian chi chủ đã thoả thuận gì đó với sinh linh đứng đầu Luân hồi đó?

- Ngươi biết Thiên Ngoại Thiên có cái gì không?

Ngay sau đó Tùy Uyển Tử dời đi chủ đề.

- Không biết.

- Ở Thiên Ngoại Thiên có văn minh còn cường đại hơn chúng ta.

Mỗi lời nói của Tuỳ Uyển Tử đều là tin tức kinh thiên động địa.

Trái tim của Diệp Hạo không khỏi chậm một nhịp.

- Thật ra mảnh thiên địa này đã bị Thiên Ngoại Thiên thẩm thấu rất rất nhiều.

Tùy Uyển Tử nói đến đây trên mặt phủ lên một vòng vẻ âm trầm.

- Luân Hồi và Địa Phủ đang nổi dậy kia đều có bóng hình Thiên Ngoại Thiên ở đằng sau.

Cái gì?

Địa Phủ và Luân Hồi là thế lực do Thiên Ngoại Thiên bồi dưỡng?

- Không nói những thứ này nữa.

Tùy Uyển Tử nói xong trong tay liền xuất hiện một bình ngọc.

- Điểm Hoả tuý, cho ngươi.

- Tiền bối, lúc nào ta mới có thể uống được?

Diệp Hạo nhanh chóng nhận lấy.

- Chờ khi tu vi của ngươi tăng lên tới Tương Lai cảnh hãy thử.

Tùy Uyển Tử mỉm cười nói.

Diệp Hạo bị choáng váng.

Đợi đến Tương Lai cảnh?

Rượu này bá đạo như vậy sao?

- Ngươi vẫn không nên thử thì hơn.

Tùy Uyển Tử nhìn Diệp Hạo nói.

- Nếu bây giơ ngươi chết, chắc chắn sẽ say chết.

- Say chết không phải có tiền bối sao?

- Say chết sẽ bị Địa Phủ và Luân Hồi theo dõi.

Tùy Uyển Tử lắc đầu nói.

- Hiện tại hai thế lực này ngày càng mạnh.

- Chẳng lẽ các ngươi cứ mặc kệ?

- Ngươi cho rằng chín đại Chúa Tể không có điểm yếu sao?

Tùy Uyển Tử liếc Diệp Hạo một cái.

Nghe đến đây Diệp Hạo lập tức yên lặng lại.

Chín đại Chúa Tể nếu bị nắm thóp, vậy ai còn dám đi ứng phó với Địa Phủ và Luân Hồi nữa.

Từ việc Cửu Cung chúa tể thiếu chút nữa đã bỏ mạng ở Luân Hồi là có thể thấy Luân Hồi mạnh mẽ cỡ nào.

Có thể nói bất luận một vực nào cũng không thể chống lại Địa Phủ và Luân Hồi.

- Vì sao ta cảm thấy chuyện này rất phức tạp?

Diệp Hạo có chút nhức đầu nói.

- Rắc rối khó gỡ.

Tùy Uyển Tử khẽ mỉm cười nói.

- Nhưng bây giờ ngươi chưa lo được chuyện này đâu, thứ ngươi cần lo là tiếp tục tăng thực lực của mình lên.

- Tiền bối, ngươi có thể truyền thụ công pháp bản nguyên mà ngươi tu hành cho ta được không?

Diệp Hạo có chút xấu hổ nói.

Tùy Uyển Tử trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Yêu cầu của tiểu tử ngươi ngày càng cao rồi đấy.

- Không phải do ta cảm thấy tiền bối tu hành vô địch thuật sao?

- Ta biết ngươi muốn tham khảo bản nguyên chi thuật nhất mạch ta, nhưng trừ phi ngươi là truyền nhân dòng chính của mạch ta, bằng không tuyệt đối sẽ không có khả năng tu hành.

Tùy Uyển Tử lắc đầu nói.

- Nhưng ngươi có thể tới Công Pháp điện của Cửu Cung học viện, ngươi có thể tu hành bất cứ công pháp gì mà Công Pháp điện cất giữ.

- Công pháp đẳng cấp cao nhất trong Công Pháp điện là một môn công pháp Kim Thế cảnh đỉnh phong, Long Kiếu Âm Ba Công.

- Là chiêu mà vừa rồi Nữ Đế sử dụng?

- Đúng vậy.

- Học viện to lớn như vậy mà chỉ có một bộ thần thông Kim Thế cảnh đỉnh phong, có phải hơi keo kiệt rồi không?

- Công pháp Kim Thế cảnh đỉnh phong vốn không có nhiều, các tông các phái ai nguyện ý lấy ra chứ?

Tùy Uyển Tử nói đến đây liền nghĩ tới một vấn đề.

- Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng quá lớn đối với ngươi, dù sao ngươi cũng đi theo con đường ba ngàn đại đạo.

- nhưng nếu không có một vài công pháo Kim Thế cảnh đỉnh phong tham khảo, đợi đến khi ta đặt chân đến cảnh giới nay sẽ rơi xuống phía sau.

Diệp Hạo thong thả nói.

- Chuyện này phải dựa vào cơ duyên của ngươi rồi.

Tuỳ Uyển Tử chỉ có thể thương tiếc mà không giúp gì được.

Kết thúc buổi nói chuyện cùng với Tuỳ Uyển Tử, Diệp Hạo tiếp tục đi tới Công Pháp điện.

Ở cửa Công Pháp điện có rất nhiều đệ tử đang xếp hàng.

Nhìn một chút Diệp Hạo cũng xếp hàng.

- Lúc đầu ta còn tưởng trằng học viện sẽ đối xử ngang hàng, bây giờ ta mới nhận ra căn bản không có chuyện như vậy?

- Vô luận ở nơi này đều có phân chia giai cấp, chẳng lẽ đến bây giờ mà ngươi còn chưa nhận ra được điểm ấy?

- Chuẩn Thiên Kiêu chỉ có thể lựa chọn công pháp ở tầng thứ nhất Công Pháp điện, mà công pháp ở tầng thứ nhất đều là Quá Khứ cảnh.

- Cho ngươi công pháp Tương Lai cảnh, ngươi học được sao? Vả lại Cửu Cung học viện đã miễn phí cung cấp công pháp, ngươi còn đòi cái gì nữa?

- Ngươi nhằm vào ta hả?

- Mọi chuyện vốn là như thế, ngươi muốn vào tầng thứ hai lựa chọn công pháp cũng được, cứ đi giết thiên kiêu trên Thiên Bảng là được rồi.

Nhìn hai nam tử trước mặt cãi vả, trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Đều con mẹ nó tu vi Cấm Kỵ cảnh mà vẫn không thể giữ được bình tĩnh hả?

Đứng đây cãi cọ như mấy đứa chanh chua làm gì cơ chứ?

Cũng không quá lâu đã đến phiên Diệp Hạo.

Đệ tử canh giữ cửa nhìn thoáng qua lệnh bài của Diệp Hạo liền giật nảy mình.

- Tinh Hà công tử, ngươi xếp hàng làm gì?

- Ta không cần xếp hàng sao?

- Ngươi chính là đệ nhất Thiên Bảng, học viện quy định, mười người đứng đầu Thiên Bảng có thể tự do ra vào Công Pháp điện.

Đệ tử giữ cửa cung kính nói.

- Cảm tạ ngươi đã thông báo cho ta biết.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Tinh Hà công tử, nếu không thì để ta giúp ngươi?

Đệ tử giữ cửa dùng vẻ mặt mong đợi nói.

- Ngươi cũng thấy đấy, chỉ cần là đệ tử tiến vào Công Pháp điện đều có một người đi theo phục vụ.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Trên mặt Đường Hinh lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Tinh Hà công tử, ngươi đi theo ta.

Đường Hinh mang theo Diệp Hạo đi tới tầng thứ nhất Công Pháp điện liền giới thiệu.

- Tầng thứ nhất Công Pháp điện đều là công pháp Quá Khứ cảnh, tổng cộng có tám trăm tám mươi tám quyển, người tới nơi này đều là chuẩn thiên kiêu.

- Bọn họ có thể đọc thoải mái sao?

- Mỗi người chỉ có ba cơ hội được đọc, nói cách khác ngươi lựa chọn công pháp tốt hay không phải nhìn vào vận khí của ngươi.

- Công pháp bên trong Công Pháp điện có được truyền ra ngoài không?

- Không thể.

Đường Hinh nói đến đây liền đổi đề tài nói.

- Nhưng Tinh Hà công tử ngươi thì có thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận