Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3113: Ta Bị Khi Phụ.

Đặc quyền!

Nghe Đường Hinh nói như vậy, Diệp Hạo mới nhận ra vô luận là ở nơi này đều có đặc quyền.

May mắn là Diệp Hạo thuộc vào loại được sử dụng đặc quyền.

- Ở tầng thứ hai Công Pháp điện sẽ có công pháp Tương Lai cảnh, tổng cộng có hai trăm hai mươi hai quyển.

Đường hinh chỉ vào cầu thang tầng thứ hai nói.

- Chỉ cần nằm trong một ngàn hạng đầu tiên Thiên Bảng là có tư cách mượn đọc. Đúng rồi, người có hạng từ một ngàn đến chín trăm lẻ một chỉ có một cơ hội đến đọc.

- Một cơ hội?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Đúng vậy, bởi vì công pháp ở lầu hai đều là Tương Lai cảnh.

- Có phải cũng không được truyền ra ngoài?

- Người có hạng từ chín trăm đến tám trăm lẻ một có hai cơ hội đến đọc, cứ thế mà suy ra, người có hạng từ hai trăm đến một trăm lẻ một có chín cơ hội đến đọc.

Đường Hinh nói đến đây lại dừng một chút nói.

- Chỉ có năm trăm người đứng đầu mới có tư cách lựa chọn một môn công pháp chiếm làm của riêng của mình.

- Cửu Cung học viện cũng thật keo kiệt.

Diệp Hạo nghe đến đây liền chậc chậc nói.

Đường Hinh nào dám tiếp lời Diệp Hạo?

Có mấy lời Diệp Hạo có thể nói nhưng hắn lại không thể làm như vậy.

- Làm càn.

Đúng lúc này một âm thanh lạnh như băng vang lên trong tai Diệp Hạo.

Diệp Hạo có chút kinh ngạc nhìn về phía thanh niên vừa mới mở miệng.

- Ngươi là ai?

- Vì giúp tăng thực lực của thiên kiêu Cửu Cung vực mà Cửu Cung học viện đã hào phóng lấy ra nhiều công pháp như vậy, ngươi không cảm kích thì thôi đi lại còn dám phát ngôn bừa bãi ở nơi này?

Thanh niên mặc cẩm y dùng ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Hạo nói.

- Đường Hinh, ánh mắt của ngươi vẫn tốt như ngày nào nhỉ?

Một thị nữ đứng bên cạnh thanh niên mặc cẩm ky cười ha hả nói.

Đường Hinh đang định nói nhưng bị ánh mắt Diệp Hạo ngăn cản.

- Vừa rồi ta chỉ nói theo cảm nhận mà thôi, có gì cho ta xin lỗi.

Diệp Hạo nhìn thanh niên cẩm y vừa cười vừa nói.

- Cười? Ngươi bây giờ còn dám cười?

Thanh niên mặc cẩm y ngạo nghễ nói.

- Chỉ bằng câu nói vừa rồi của ngươi là ta đã có thể đuổi ngươi ra khỏi Cửu Cung học viện, ngươi có tin không?

Diệp Hạo lập tức thu lại nụ cười.

- Ta không tin.

- Tốt tốt tốt.

Thanh niên cẩm y nhìn thấy thái độ không thèm quan tâm của Diệp Hạo, hắn tức giận quát lớn.

- Hôm nay ta sẽ dạy dỗ ngươi thay cho tiền bối trong tông môn của ngươi.

Thanh niên cẩm y vừa muốn động thủ, một âm thanh đạm mạc liền vang lên bên tai hắn.

- Công Pháp điện không được động thủ.

Lúc này thanh niên cẩm ý mới nhớ tới quy định của Công Pháp điện.

- Tiền bối, tiểu tử này nói xấu Cửu Cung học viện, mong tiền bối xuất thủ trừng trị.

- Từ lúc nào mà Cửu Cung học viện không cho người khác nhận xét?

Thân ảnh âm thầm kia lạnh lùng nói.

Thanh niên cẩm y bị choáng váng.

Chuyện gì thế này?

Vị ở Công Pháp điện này không phải giét ác như cừu sao?

Hắn nhớ trước đó không lâu có một vị thiên kiêu nói lời không tốt về Cửu Cung học viện liền bị vị này cắt đứt gân cốt toàn thân rồi ném ra ngoài.

Diệp Hạo cười như không cười nhìn thanh niên cẩm ý nói.

- Xem ra ngươi không được hoan nghênh trong học viện này nhỉ?

- Ai không được hoan nghênh? Ngươi biết ta là ai không?

Thanh niên cẩm y như mèo bị gẫm vào lông mà xù lông lên.

- Ta thật sự còn không biết đấy.

Diệp Hạo nhún vai một nói.

- Vậy ngươi hãy nghe cho kỹ, ta là thiếu tộc trưởng Hương Trư nhất tộc, Hương Hương công tử.

Khi nói câu này khắp khuôn mặt thanh niên cẩm y thanh niên đều là vẻ kiêu ngạo.

- Hương Hương công tử?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi cười cái gì?

Thần sắc Hương Hương không tốt nhìn Diệp Hạo.

- Chẳng qua ta cảm thấy cái tên này của ngươi rất có cá tính.

Diệp Hạo cười ha ha lên.

- Ngươi....

Hương Hương công tử không hề ngốc, từ thái độ của Diệp Hạo cũng có thể đoán ra Diệp Hạo đang giễu cợt hắn.

Nhưng khi Hương Hương công tử đang định động thủ lại bị nữ tử bên cạnh kéo lại.

- Hương Hương công tử, Công Pháp điện không được động thủ.

Lúc này Hương Hương công tử mới tỉnh táo lại.

- Tiểu tử ngươi gài bẫy ta.

- Tiền bối, hết lần này đến lần khác Hương Hương công tử đều muốn động thủ với ta, mong tiền bối có thể đứng ra lấy lại công bằng cho tại hạ.

Khiến Hương Hương công tử không ngờ rằng Diệp Hạo lại trầm giọng tố giác với cao thủ bảo vệ Công Pháp điện.

- Hương Hương, ngươi không thèm để ý đến quy định của Cửu Cung học viện, ta tuyên bố từ giờ trở đi ngươi không được đặt chân vào Công Pháp điện nửa bước.

Cao thủ âm thầm kia nói xong liền quơ quơ ống tay áo quăng Hương Hương công tử ra bên ngoài cửa Công Pháp điện.

Hương Hương công tử bị choáng váng.

Hắn đứng lên nhìn Công Pháp điện một hồi rồi bi phẫn nói.

- Ta không phục.

- Nếu không phục, ngươi cứ đến Chấp Pháp đường cáo trạng ta.

Vị cao thủ Công Pháp điện kia lãnh đạm nói.

Cáo trạng?

Ngươi có bản lãnh thì đi cáo xem.

Nếu ngươi thắng, vậy ta sẽ nhận thua.

- Hương Hương công tử, ta dẫn ngươi đi cáo trạng.

Lúc này Khổng Tuyền, thị nữ cùng Hương Hương công tử đi vào Công Pháp điện tức giận nói.

Có người khi dễ người khác như vậy sao?

- Đi, ta cũng không tin không cáo trạng được hắn.

Hương Hương công tử đứng dậy xong liền nhanh chân đến Chấp Pháp đường.

Cũng không quá lâu Hương Hương công tử đã được đệ tử Chấp Pháp đường dẫn tới trước mặt Đường chủ Chấp Pháp đường.

Nhìn trung niên không giận mà uy trước mặt, trong lòng Hương Hương công tử sinh lòng thuần phục.

Hắn biết vị trước mặt có tu vi Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Mà cả đời này Hương Hương công tử đều sẽ không thể đạt được độ cao này.

- Hương Hương gặp qua Đường chủ.

Hương Hương công tử vội vàng hành lễ nói.

- Ngươi muốn cáo trạng Điện chủ Công Pháp điện?

Đường chủ Chấp Pháp đường nhiên hỏi.

- Đúng vậy.

Hương Hương công tử gật đầu nói.

- Ta cáo trạng Điện chủ Công Pháp điện bẻ cong sự thật…

Hương Hương công tử vừa mới nói đến đây đã bị Đường chủ Chấp Pháp đường cắt ngang.

- Ngươi có biết điện chủ Công Pháp điện mới cứu ngươi không?

- Cứu ta?

Hương Hương công tử ngây ngẩn cả người.

Là có ý gì?

- Ngươi có biết vừa rồi ngươi trêu chọc phải ai không?

Đường chủ Chấp Pháp đường nhìn Hương Hương công tử hỏi.

Hương Hương công tử sợ hãi cả kinh.

- Chẳng lẽ... ?

- Vị kia đừng nói là ngươi, cho dù là gia tộc của ngươi cũng không thể trêu chọc nổi.

Đường chủ Chấp Pháp đường lãnh đạm nói.

- Bây giờ ngươi còn cảm thấy Điện chủ Công Pháp điện xử phạt ngươi không?

Hương Hương công tử sợ hãi đến mức toát cả mồ hôi hột.

- Đường chủ, ta có thể biết vị đó là ai không?

- Biết quá nhiều cũng không tốt cho ngươi đâu.

Đường chủ Chấp Pháp đường chỉ vào cửa ra vào nói.

- Bây giờ ngươi có thể rời khỏi được rồi đấy.

Hương Hương công tử xin lỗi một tiếng rồi vội vàng rời khỏi.

Khi đến cửa ta vào Khổng Tuyền chạy nhanh tới đón.

- Hương Hương công tử, thế nào?

- Đường chủ nói vị kia ta trêu chọc không nổi.

Hương Hương công tử cười khổ nói.

- Trêu chọc không nổi?

Khổng Tuyền giật mình.

- Đúng vậy, bây giờ xem ra vị kia có lẽ nằm trong một trăm người đứng đầu Thiên Bảng.

Hương Hương công tử lo lắng nói.

Không thể không công nhận rằng Hương Hương công tử rấ giỏi.

Nhưng một trăm người đứng đầu Thiên Bảng.

Những đại hân vật này ai quan tâm chứ?

- Hương Hương công tử, ta nhớ đại ca mà ngươi kết bái đứng thứ bốn mươi bốn trên Thiên Bảng, Hoàng Kim Đấu Khuyển đúng không?

Ánh mắt Hương Hương công tử lập tức phát sáng lên.

- Sao ta lại quên mất cây đại thụ to lớn này chứ? Ta sẽ đi tìm đại ca ta.

Hương Hương công tử nói xong liền vội vàng chạy tới chỗ Hoàng Kim Đấu Khuyển.

Mà lúc này Hoàng Kim Đấu Khuyển đang nâng ly cạn chén với các thiên kiêu có khí tức cường đại.

- Đại ca.

Hương Hương công tử đến đình viện liền khịt mũi một cái.

Hoàng Kim Đấu Khuyển nhìn thoáng qua Hương Hương công tử, hơi kinh ngạc nói.

- Ngươi sao vậy?

- Ta bị bắt nạt.

Hương Hương công tử nức nở nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận