Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3114: Tìm Lại Mặt Mũi.

- Ai bắt nạt?

Hoàng Kim Đấu Khuyển vỗ bàn một cái đứng lên.

- Đối phương là cao thủ xếp hạng thứ một trăm.

Hương Hương công tử nhìn Hoàng Kim Đấu Khuyển trầm giọng nói.

- Xếp hạng thứ một trăm?

Nghe vậy một con chó sói toàn thân tản ra khí tức kim sắc cười lạnh nói.

- Dẫn bọn ta tới đó, ta muốn xem xem ai dám bắt nạt huynh đệ của Hoàng Kim Đấu Khuyển?

Hoàng Kim Bái!

Thiên kiêu xếp hạng thứ ba mươi hai.

- Đúng vậy, huynh đệ của Hoàng Kim Đấu Khuyển cũng chính là huynh đệ của ta, lão Ngưu ta hôm nay muốn cho hắn biết bông hoa tại sao lại có màu hồng.

Một đầu trâu thân đen như mực mắt to như chuông đồng nói.

Thạch Thủy Ngưu.

Thiên kiêu xếp hạng thứ hai mươi tám.

Nhìn thấy hai vị này đều muốn ra mặt vì mình, trong lòng Hương Hương công tử cực kỳ mừng rỡ.

- Bây giờ tiểu tử kia còn đang ở trong Công Pháp điện.

Hương Hương công tử nói gấp.

- Đi.

Hoàng Kim Đấu Khuyển nói xong liền nhấc chân đi tới Công Pháp điện.

Sau khi một nhóm người đi tới Công Pháp điện, Hương Hương công tử nhìn Khổng Tuyền đang ở bên cạnh nói.

- Ngươi đi nói cho tiểu tử kia biết mấy vị đại ca muốn hắn cút ra đây.

Khổng Tuyền nghiêm túc gật đầu.

Nàng kiêu ngạo giống như một con khổng tước vòng vài vòng ở tầng thứ nhất trong Công Pháp điện xong, nàng liền đi thẳng đến tầng thứ hai Công Pháp điện.

Sau khi không tìm thấy được Diệp Hạo ở tầng thứ hai, Khổng Tuyền đi ngay đến tầng thứ ba Công Pháp điện.

Quả nhiên Diệp Hạo đang ở tầng thứ ba.

- Bây giờ ngươi theo ta ra ngoài.

Khổng Tuyền đi tới trước mặt Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Diệp Hạo giật mình.

- Ngươi có bị bệnh không?

- Hương Hương công tử mời ba vị đại ca của hắn tới.

- Ba vị đại ca?

Diệp Hạo lập tức hiểu Hương Hương công tử tới đây là muốn lấy lại mặt mũi.

- Khôn biết ba vị đại ca của hắn là ai?

- Hoàng Kim Đấu Khuyển, Hoàng Kim Bái, Thạch Thủy Ngưu.

- Hoàng Kim Đấu Khuyển?

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

Đầu Hoàng Kim Đấu Khuyển này không phải là tên năm đó hắn ghét bỏ đấy chứ?

Nghĩ như vậy, hai con mắt Diệp Hạo phá mở không gian nhìn ra ngoài Công Pháp điện.

Hoàng Kim Đấu Khuyển cao ngạo chắp hai tay sau lưng.

Bộ dáng kia muốn phách lối bao nhiêu cũng có.

Thấy một màn như vậy Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Ta còn tưởng đó là ai? Thì ra là hắn.

- Tinh Hà công tử, ngươi biết Hoàng Kim Đấu Khuyển?

Đường Hinh tò mò hỏi.

- Năm đó khi tên kia chưa biết thân phận của ta bị ta tát một bạt tai, sau khi biết rõ thân phận của ta liền thay đổi thái độ cúi đầu muốn đi theo ta, nhưng lại bị ta ghét bỏ mà từ chối.

Diệp Hạo bật cười lớn nói.

- Ngươi đang nói đùa sao?

Khổng Tuyền ha ha nở nụ cười, nhưng mới cười được một lúc, nụ cười nàng đông cứng lại mà thay vào đó là vẻ sợ hãi nồng nặc.

- Đường Hinh ngươi nói hắn là... Tinh Hà công tử?

- Đúng vậy, đệ nhất Thiên Bảng Tinh Hà công tử.

Đường Hinh ranh mãnh nhìn Khổng Tuyền nói.

- Bây giờ ngươi còn cảm thấy Hoàng Kim Đấu Khuyển có thể giúp đỡ được Hương Hương công tử lấy lại danh dự không?

Toàn thân Khổng Tuyền khẽ run rẩy, nàng bị doạ quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

- Tinh Hà công tử....

Diệp Hạo nhìn Khổng Tuyền một cái.

- Ở đây quỳ ba canh giờ.

- Tuân mệnh.

Khổng Tuyền vội nói.

Ngay sau đó Diệp Hạo lại quay qua nhìn Đường Hinh.

- Chọn được công pháp chưa?

- Tinh Hà công tử, ngươi nói ta chọn công pháp nơi này?

- Ngươi không muốn học?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Không phải ta không muốn học mà là vì ta học không được.

Đường Hinh vẫn tự biết thực lực của mình.

Vả lại đạo lý hoàn bích có tội, Đường Hinh làm sao không biết.

- Vậy chờ chút nữa nghi đi tầng thứ hai chọn mấy môn công pháp đi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi nói.

- Tạ Tinh Hà công tử. Đường Hinh kích động nói.

Khổng Tuyền thấy một màn như vậy, trong lòng tràn đầy hâm mộ.

Phải biết nàng dâng cả người mình lên, Hương Hương công tử mới đồng ý cho nàng một môn thần thông.

Kết quả Đường Hinh người ta đơn giản thoải mái là lấy được mấy môn thần thông.

Ước chừng qua vài phút đồng hồ, mấy người Hương Hương công tử cau mày lên.

- Chuyện gì vậy?

Thạch Thủy Ngưu không vui nói.

- Vào xem chẳng phải sẽ biết.

Hoàng Kim Bái nói xong liền nhanh chân chạy vào Công Pháp điện.

Nhưng Hương Hương công tử chỉ đi đến cửa chính rồi dừng lại, hắn không dám tiến vào.

- Đi vào thôi.

Hoàng Kim Đấu Khuyển nhìn thấy Hương Hương công tử không dám tiến vào kinh ngạc nói.

- Ta đắc tội với Điện chủ Công Pháp điện, điện chủ không cho phép ta đi vào.

Hương Hương công tử cười khổ nói.

Hoàng Kim Đấu Khuyển vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn Hương hương công tử nói.

- Sao ngươi lại đắc tội với vị tiền bối kia?

Hương Hương công tử đang định nói lại bị Hoàng Kim Bái căt ngang.

- Chuyện này để sau rồi nói, việc cấp bạch bây giờ là đánh tiểu tử kia.

- Cũng đúng.

Ngay sau đó Hoàng Kim Đấu Khuyển liền quên chuyện này đi.

Khi một nhóm ba người tới tầng thứ ba Công Pháp điện, đập vào mắt bọn họ là Khổng Tuyền đang quỳ dưới đất.

- Khổng Tuyền, ai bảo ngươi quỳ ở chỗ này?

Hoàng Kim Đấu Khuyển nghiêm mặt nói.

Phải biết lúc này Khổng Tuyền đại biểu cho mặt mũi của Hương Hương công tử.

- Ta.

Lúc này Diệp Hạo cầm thần thông trên tay lãnh đạm nói.

- Ngươi....

Ánh mắt Hoàng Kim Đấu Khuyển lập tức rơi vào trên người Diệp Hạo.

Thế nhưng sau một khắc, tia hung tàn trong mắt Hoàng Kim Đấu Khuyển nhanh chóng tiêu tán.

Thân thể hắn run rẩy như tên nghèo hèn.

Hoàng Kim Bái và Thạch Thủy Ngưu lại không hề nhận ra được điểm ấy.

- Ngươi chính là tên tiểu tử đã đánh Hương Hương công tử?

Hoàng Kim Bái dung ánh mắt dữ tợn tràn đầy sát ý mà nhìn Diệp Hạo.

Bái!

Từ trước đến giờ đều là từ chỉ sự hung tàn.

- Thì sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Một tên chết tiệt cũng dám phách lối ở chỗ này, hôm nay lão tử muốn xé xác ngươi.

Hoàng Kim Bái nói đến đây liền vọt tới Diệp Hạo.

Khôgn thể không thừa nhận rằng Hoàng Kim Bái rất ngông cuồng.

Cho dù hắn biết quy định của Công Pháp điện nhưng hắn vẫn xuất thủ.

- Dừng tay.

Đúng lúc này một âm thanh lạnh như băng phá vỡ trời cao, một đợt sóng vô hình ngăn cản Hoàng Kim Bái.

- Công Pháp điện không cho phép động thủ, không biết sao?

Hoàng Kim Bái bị ngăn cản, trong lòng có chút không cam lòng.

Nhưng trong lòng hắn vẫn biết chuyện nào nên chuyện nào không nên làm.

- Tiểu tử, có gan ngươi đi ra cho ta.

- Không cần, ngay ở chỗ này là được.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Tiểu tử, ngươi đừng nghĩ ta không dám xuất thủ ở trong Công Pháp điện…

Hoàng Kim Bái vừa rồi nói đến đây liền bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Ngươi sai.

- Ta sai?

Hoàng Kim Bái có chút ngạc nhiên.

- Đúng vậy, ngươi không dám xuất thủ, không có nghĩa là ta không dám ra tay.

Diệp Hạo nói xong liền dùng một quyền đánh tới Hoàng Kim Bái.

Diệp Hạo không dùng thần thông cũng không dùng huyền thuật.

Chỉ là một quyền đơn giản.

Thế nhưng một quyền này lại làm cho máu tươi trong thân Hoàng Kim Bái ngừng lưu chuyển.

- Tinh Hà công tử, trong Công Pháp điện không cho phép động thủ.

Lúc này âm thanh già nua lại lần nữa vang lên trong Công Pháp điện, cùng lúc đó một đợt sóng vô hình ngăn cản công kích của Diệp Hạo.

- Nếu ngươi còn dám ngăn cản ta, tương lai ta sẽ thanh toán toàn bộ gia tộc ngươi.

Diệp Hạo sắc bén nhìn giữa không trung nói.

Điện chủ Công Pháp điện yên lặng.

- Vừa rồi ngươi thả Hương Hương công tử, ta đã nể mặt ngươi. Thế nào? Có phải cảm thấy mặt mũi của mình rất đáng tiền?

Diệp Hạo nói đến đây hét lớn một tiếng.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển, Hoàng Kim Bái, Thạch Thủy Ngưu đồng loạt thổ huyết, vô lực nằm trên mặt đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận