Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3115: Heo Nướng.

Diệp Hạo không sử dụng Kiếp Hồn thần khúc.

Không cần thiết.

Thật sự là do chênh lệch giữa hắn và Hoàng Kim Đấu Khuyển quá lớn.

Chỉ cần Diệp Hạo phẩy tay một cái cũng đủ chấn nhiếp tinh thần của bọn hắn.

Hoàng Kim Bái và Thạch Thủy Ngưu liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được tia kinh ngạc.

Chuyện gì thế này?

Vị trước mặt rốt cuộc là ai?

Chờ chút.

Vừa rồi Điện chủ Công Pháp điện hình như nói vị này là Tinh Hà công tử?

Tinh Hà?

Đệ nhất Thiên Bảng.

Nghĩ tới đây, Hoàng Kim Bái và Thạch Thủy Ngưu đều sợ đến mức mồ hôi lạnh túa khắp người.

Mẹ nó.

Lần này xong đời rồi.

Nghe Diệp Hạo chỉ trích, Điện chủ Công Pháp điện yên lặng lại.

Sau một lúc hắn chậm rãi mở miệng nói.

- Ba vị này mặc cho Tinh Hà công tử xử trí.

Điện chủ Công Pháp điện sở dĩ ngăn cản kỳ thực là bởi vì hắn cũng là Yêu tộc.

Bởi vì là cùng tộc nên hắn chọn che chở.

Nhưng không có nghĩa là hắn sẽ lấy gia tộc của mình ra để đùa.

- Ra ngoài tâm sự.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Sau khi Diệp Hạo rời khỏi, sắc mặt ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển đều trắng bệch đi ở phía sau lưng Diệp Hạo.

Đến cấp bậc của diệp Hạo, lúc xuất thủ giết bọn hắn, bọn họ cũng chỉ có thể ngước cổ cho hắn giết.

Ở cửa ra vào, Hương Hương công tử nhìn thấy Diệp Hạo là người đầu tiên đi ra có chút choáng váng.

- Đại ca ta đâu?

- Không phải ở đằng sau ta sao?

Ánh mắt Diệp Hạo ra hiệu ở phía sau mình.

Hương Hương công tử nhìn thấy Hoàng Kim Đấu Khuyển liền vội vàng nghênh đón.

- Đại ca, sao ngươi không đánh chết tiểu tử này?

Hương Hương công tử không hiểu nói.

Ba!

Hoàng Kim Đấu Khuyển hung hăng tát cho Hương Hương công tử một bạt tai.

Thất khiếu Hương Hương công tử đồng loạt phun máu, qua một hồi lâu hắn mới phải ứng được.

- Đại ca, sao ngươi lại đánh ta?

- Chúng ta bị ngươi hại chết rồi đấy.

Hoàng Kim Bái nói xong liền đi lên đạp cho Hương Hương công tử một cước.

Hương Hương công tử kêu thảm một tiếng, co quắp ngồi trên mặt đất.

Mà lúc này Hương Hương công tử rốt cuộc cũng nhận ra được điểm bất thường.

- Ngươi... Ngươi là ai?

Hương Hương công tử sợ hãi nhìn Diệp Hạo nói.

- Các ngươi từng thử qua heo nướng chưa?

Diệp Hạo nhìn Hương Hương công tử, ánh mắt đột nhiên trở nên nóng bỏng.

Hương Hương công tử không khỏi rùng mình một cái.

- Ta hỏi các ngươi đã từng thử heo nướng chưa?

Nhìn thấy ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển không nói, Diệp Hạo chót quát một tiếng nói.

- Chưa... Chưa từng ăn.

Hoàng Kim Đấu Khuyển ấp úng nói.

- Hiện tại ta muốn ăn, phải làm sao bây giờ?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Hoàng Kim Đấu Khuyển.

Hoàng Kim Đấu Khuyển yên lặng.

Ý tứ của Diệp Hạo cực kỳ rõ ràng.

Chỉ là bản thân có thể làm sao?

Nướng huynh đệ của mình trước mặt mọi người?

Sau này làm sao có thể lăn lộn ở Cửu Cung học viện nữa?

- Để ta.

Hoàng Kim Bái nói xong liền đi tới trước mặt Hương Hương công tử.

Toàn thân Hương Hương công tử run rẩy.

- Đừng.

- Hôm nay ngươi không chết, vậy chúng ta phải chết.

Hoàng Kim Bái cắn răng nói.

- Cho nên xin lỗi.

Nói xong Hoàng Kim Bái xuất thủ mạt sát linh hồn Hương Hương công tử.

Khi Hương Hương công tử ngã xuống liền khôi phục bộ dáng ban đầu của mình.

Hoàng Kim Bái nhổ lông rồi tiếp tục ướp gia vị.

Một chuỗi động tác liên tục như nước chảy mây trôi khiến Diệp Hạo khá sửng sốt.

- Tinh Hà công tử, sao ta lại cảm giác hắn thường xuyên làm chuyện này vậy?

Đường Hinh nhỏ giọng nói.

- Ngươi cũng nhìn ra.

Diệp Hạo cười nói.

Trong lòng Hoàng Kim Đấu Khuyển có chút buồn bã.

Dù như thếo nào thì Hương Hương công tử cũng là huynh đệ của hắn.

Thế nhưng khi mùi hương tràn ngập toàn bộ thao trường, hắn không tự chủ được mà nuốt xuống mấy ngụm nước.

Hình thể của Hương trư rất lớn.

Vả lại bên trong máu thịt hắn lại tràn ngập tinh hoa.

Trong quá trình nướng có thể nhìn thấy từng đợt hào quang đang toả ra.

Thời gian dần qua, tu sĩ vây quanh ngày càng nhìn.

Ánh mắt bọn họ nhìn Hương trư tràn ngập nóng rực.

Đợi đế khi Hoàng Kim Bái nướng chín đã là chuyện ba canh giờ sau.

Mà lúc này Khổng Tuyền mới đi ra khỏi Công Pháp điện.

- Mùi gì vậy? Thơm thế?

Khổng Tuyền nghi hoặc nói.

- Hương Hương công tử bị Hoàng Kim Bái nướng.

Lúc này một thiếu nữ đi ngang qua Khổng Tuyền nói khẽ.

- Cái gì?

Sắc măt Khổng Tuyền đại biến.

Nàng phóng về phía trước.

Rất nhanh nàng nhìn thấy Diệp Hạo đang ăn ngấu nghiến.

Hương Hương công tử đã bị xé rách một phần ba.

- Cái này... Cái này... Cái này.

Trong lúc nhất thời Khổng Tuyền không biết nên nói cái gì cho phải.

Đợi đến khi Diệp Hạo cơm nước no nê rồi mới chỉ vào Hương trư nói.

- Mọi người cùng nhau ăn đi.

Thiên kiêu trong sân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, quả thật không có một người nào dám động vào.

Ai dám chứ?

Dù thế nào đi nữa Hương trư cũng là cao thủ Thiên Bảng.

Vả lại người nào không biết ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển bị ép buộc chứ?

Nếu ngươi thật sự ăn thịt Hương Hương công tử, khó tránh khỏi sẽ bị ghi hận.

- Tinh Hà, ngươi nướng thịt ăn, sao không kêu ta ăn với?

Lúc này Tử Vũ đi tới.

- Sao ngươi cũng tới Cửu Cung học viện?

Diệp Hạo vừa nói vừa đưa cho Tử Vũ một miếng thịt nướng nóng hổi dòn tan.

- Ta tới đây để tu hành.

Tử Vũ cắn xé một miếng, trên mặt tràn ngập thoả mãn.

- Vị thế nào?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Tay nghề rất không tệ.

Trên mặt Tử Vũ lộ ra hai lúm đồng tiền xinh xắn.

- Vậy thì ăn nhiều một chút.

Tử Vũ ăn được một phần ba xong cũng không ăn được nữa.

- Các ngươi đều không ăn sao?

Tử Vũ nhìn ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển đang đứng ở bên cạnh nói.

Ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển đồng loạt lắc đầu từ chối.

- Vậy ta mang đi cất, lần sau lại mang ra ăn.

Tử Vũ nói xong liền bắt đầu gói gém cẩn thận.

- Sư muội nè, ngươi cũng không cần đến mức này chứ?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Không phải do ta không muốn lãng phí sao?

Tử Vũ cười hắc hắc nói.

Sau khi hoàn thành, Tử Vũ kéo cánh tay của Diệp Hạo lại.

- Sư huynh, đi, đi tới nơi ở của ta.

Đợi đến khi Diệp Hạo và Tử Vũ rời khỏi, Thạch Thủy Ngưu trầm trầm nói.

- Cứ để như vậy sao?

Hoàng Kim Đấu Khuyển nhìn theo bóng lưng của Diệp Hạo môt hồi rồi thấp giọng nói.

- Trở về rồi hãy nói.

Sau khi về tới chỗ ở của hắn, Hoàng Kim Đấu Khuyển cũng không thèm giấu diếm sát ý kinh người nữa.

- Ta nhất định phải giết chết Tinh Hà.

- Nói cẩn thận.

Hoàng Kim Bái trầm giọng nói.

- Vương giả Địa Phủ sắp xuất thế, đến lúc đó ta muốn Tinh Hà nợ máu phải trở bằng máu.

Hoàng Kim Đấu Khuyển gằn từng chữ nói.

Nghe vậy ánh mắt Hoàng Kim Bái và Thạch Thủy Ngưu lập tức phát sáng lên.

- Vương giả muốn hiện thế?

Hai vị này bàn về xếp hạng còn cao hơn cả Hoàng Kim Đấu Khuyển, thế nhưng vì sao lại lấy Hoàng Kim Đấu Khuyển là chủ?

Còn không phải bởi vì sau lưng Hoàng Kim Đấu Khuyển là Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.

Mà phía sau Địa Ngục Tam Đầu Khuyển chính là một vương giả.

- Đại khái phải bao lâu?

Thạch Thủy Ngưu ngạc nhiên hỏi.

- Nhiều thì ba đến năm năm, ít thì hai ba tháng.

Hoàng Kim Đấu Khuyển chậm rãi nói.

Nơi ở của Tử Vũ!

- Sư huynh, động tĩnh gần đây ở Ngũ Hành vực là do ngươi làm sao?

- Ta không hiểu ý của ngươi.

Diệp Hạo có chút mờ mịt nói.

- Sư huynh, ngươi là người như thế nào, ta còn không biết sao?

Tử Vũ không khỏi nở nụ cười.

- Tổ chức sát thủ lớn đột nhiên đối phó với bốn đại tộc Yêu tộc, Ma tộc, nếu ngươi nói ngươi không đổ thêm dầu vào lửa ở phía sau, ngươi nghĩ ta tin sao?

- Sao ngươi lại chắc chắn chuyện này là do ta làm?

- Côn Lôn và Thiên Cung sẽ không làm chuyện như vậy, bởi vì bởi vì hai đại thế lực này đều có gia nghiệp lớn, nhưng ngươi lại không giống như vậy, ngươi có thể thoải mái ra lệnh cho hai tổ chức sát thủ làm việc cho mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận