Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3117: Giáng Lâm.

Đối mặt với lời thuyết phục của các đội trưởng, Đoá Đoá tức giận nói.

- Số người của chúng ta gấp đối phương nhiều lần, lúc này vẫn còn nghĩ đến việc rút lui? Chẳng lẽ các ngươi muốn bị đối phương phân tán đánh giết sao?

Dừng một chút Đoá Đoá cao giọng nói.

- Một trận chiến này, tử chiến không lùi.

Chạy?

Lúc này chạy chính là tự tìm chết!

Tu sĩ Phệ Ma tộc sẽ buông tha cho các nàng sao?

Nhưng dù sao một người cũng không thể đỡ được bức tường sụp, cho dù Đoá Đoá biểu hiện anh dũng thế nào, bọn họ vẫn lựa chọn chạy trốn.

Chạy trốn cũng có thể lây.

Rất nhanh nơi này ngoại trừ mười mấy tộc nhân Hoả Hồ tộc chiến đấu ra, những người còn lại đều chạy hết.

Thấy một màn như vậy, khắp khuôn mặt Đoá Đoá tràn ngập vẻ thê lương.

Như thế này thì phải đánh làm sao đây?

- Đầu hàng đi.

Tướng lĩnh Phệ Ma tộc sau khi đánh chết một đội trưởng Hoả Hồ tộc liền lạnh lùng nói.

- Đầu hàng?

Đoá Đoá nhìn tướng sĩ Phệ Ma tộc ngã xuống xung quanh khẽ lắc đầu.

Hoả Hồ tộc bọn họ giết nhiều tướng sĩ Phệ Ma tộc như vậy, Phệ Ma tộc sẽ buông tha cho các nàng sao?

- Thống lĩnh, làm sao bây giờ?

- Thống lĩnh, nếu không chúng ta đầu hàng đi?

- Đúng vậy, thống lĩnh, chúng ta đã bị bao vây, tiếp tục chiến đấu chỉ có thể chết mà thôi/

Trong lòng Đoá Đoá tràn ngập bi ai.

Chết?

Thật ra chết không đáng sợ.

Đáng sợ chính là bị làm nhục.

Chẳng lẽ bọn họ khờ dại cho rằng Phệ Ma tộc sẽ buông tha bọn họ sao?

- Ai muốn đầu hàng thì đầu hàng, tóm lại ta sẽ không đầu hàng.

Đoá Đoá khí phách nói.

- Muốn đầu hàng thì bỏ vũ khí xuống rồi đi đến phía chúng ta.

Thống lĩnh Phệ Ma tộc mở miệng nói.

- Cho các ngươi thời gian mười lần hô hấp để quyết định, bằng không đừng trách ta đại khai sát giới.

Mười mấy tên tướng sĩ Hoả Hồ tộc còn lại ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

Vài hơi thở thở sau bọn họ đồng loạt buông vũ khí xuống rồi đi tới phía thống lĩnh Ma tộc.

- Lập cấp chế, phong ấn tu vi.

Thống lĩnh Phệ Ma tộc hạ lệnh.

Đợi đến khi mười mấy tướng sĩ Hoả Hồ tộc đều bị phong ấn, thống lĩnh Phệ Ma tộc nhìn về phía Đoá Đoá nói.

- Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, phong ấn tu vi, sau đó đầu hàng.

- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?

Đoá Đoá cười lạnh nói.

Bịch một tiếng thống lĩnh Phệ Ma tộc dung một bàn tay đập ná đầu của một nam tử Hoả Hồ tộc.

- Hiện tại ngươi cảm thấy có khả năng không?

- Ngươi không giữ chữ tín.

Đoá Đoá tức giận nói.

- Chữ tín? Phệ Ma tộc chúng ta từng giữ chữ tin sao?

Thống lĩnh Phệ Ma tộc nói.

- Nếu ngươi không đầu hàng, ta sẽ giết từng người một.

Đoá Đoá không khỏi nắm chặt nắm đấm.

- Cứ mỗi một lần hô hấp, ta sẽ giết một tên.

Thống lĩnh Phệ Ma tộc nói đến đây liền chém đứt đầu một tên Hồ tộc.

Hắn nói được thì làm được.

Trong lúc Đoá Đoá do dự, đối phương đã giết chết ba tộc nhân Hoả Hồ tộc.

- Thống lĩnh, ta không muốn chết.

- Thống lĩnh, ngươi mau đầu hàng đi.

- Thống lĩnh, ngươi muốn trơ mắt nhìn chúng ta chết sao?

- Thống lĩnh, ngươi không thể nhẫn tâm như vậy.

Đám Hồ tộc còn dư lại đều đồng thanh khuyên nhủ Đoá Đoá.

Đoá Đoá thê lương.

Hiện tại đám người kia vẫn không nhận ra Phệ Ma tộc căn bản sẽ không buông tha cho bọn họ.

- Hoả Hồ tộc các ngươi thật sự toàn những tên bùn nhão.

Đúng lúc này tâm ma không nhịn được mà nói.

Lời nói của tâm ma thành công thu hút sự chú ý của hai bên.

- Hình bóng, ngươi nói cái gì?

Một đội trưởng Phệ Ma tộc nhìn tâm ma nói.

- Lão tử nói tiễn ngươi một đoạn đường.

Nói xong tâm ma đâm xuyên qua lồng ngực của hắn ta rồi móc trái tim vẫn đang còn đập ra.

Đội trưởng kia ngạc nhiên nhìn tâm ma, ngay sau đó ngã xuống.

- Hình bóng, ngươi đang làm cái gì vậy?

Tướng lĩnh Phệ Ma tộc kinh kinh ngạc nhìn tâm ma nói.

- Lão tử núp trong Phệ Ma tộc các ngươi lâu như vậy rồi, cũng đã đến lúc ngả bài.

Tiếng nói vừa rơi xuống, trùng trùng điệp điệm hắc khí tràn ra từ trong cơ thể hắn bao phủ nguyên một vùng xung quanh.

Giờ khắc này không những Phệ Ma tộc mà cả Hoả Hồ tộc cũng bị giam cầm ở bên trong.

Trên mặt thống lĩnh Phệ Ma tộc tràn ngập hoảng sợ.

- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?

- Lão tử là ma.

Tâm ma nói xong thân thể hắn đột nhiên hoá thành một lỗ đen như mực.

Tộc nhân Phệ Ma tộc bị mất khống chế hút vào bên trong hắc động.

Đợi đến khi toàn bộ tộc nhân đều bị thôn phệ hết, tâm ma vẫn không hề dừng tay.

Ngay sau đó tộc nhân Hoả Hồ tộc cũng nhanh chóng bị nuốt vào.

- Đừng.

Đoá Đoá hô lớn.

Đợi đến khi toàn bộ mọi người ở đây đều bị thôn phệ ngoại trừ Đoá Đoá, tâm ma mới khôi phục lại bộ dáng vốn có.

- Thôn Phệ chi thuật của bản tôn quả là bá đạo/

Tâm ma lẩm bẩm nói.

Thông qua thôn phệ hắn phát hiện tu vi bản thân lại tăng lên không ít.

- Tạo sao ngươi lại làm vậy?

Đoá Đoá bi phẫn nhìn tâm ma nói.

- Bởi vì ta là ma.

Tâm ma nhìn Đoá Đoá mỉm cười.

- Ngươi cũng giết ta luôn đi.

- Không hứng thú.

Khiến Đoá Đoá không ngờ rằng tâm ma lại quay người rời khỏi.

Giết ngươi?

Nói đùa cái gì vậy?

Nếu như giết ngươi, Hoả Hồ tộc các ngươi sao có thể biết mà hận Phệ Ma tộc được?

Bản tôn đã dặn dò phải khiến cừu hận giữa bốn tộc càng tăng càng tốt.

- Tiếp theo nên đi gia tộc nào đây?

Tâm ma vuốt cằm nói.

- Được rồi, đi Ngọc tộc, gần đây gia tộc này nháo cũng giỏi lắm.

Đối tượng của tâm ma không phải là thượng tầng.

Đối tượng mà hắn nhằm vào chính là thế hệ tuổi trẻ của tứ tộc.

Hiện tại việc hắn cần làm là gia tăng mâu thuẫn giữa bốn tộc, hắn tin dần đần mâu thuẫn sẽ dẫn đến chiến tranh.

Ngoại trừ tâm ma ra, Diệp Hạo còn phái một bộ phận cao thủ làm chuyện này.

...

Khoảng thời gian này Diệp Hạo vẫn luôn ở Cửu Cung hoc viện ngộ đạo.

Hắn cần phải ghi nhớ toàn bộ công pháp từ Cấm Kỵ cảnh trở lên của Cửu Cung học viện.

Mà những công pháp này cuối cùng đều sẽ hoá thành đại đạo của hắn.

Cũng may hắn có máy gian lận Đại Mộng Tam Thiên Niên, bằng không riêng việc tiêu hoá đống này cũng không biết cần bao nhiêu thời gian.

Mà lúc này một thân ảnh kinh khủng giáng lâm ở cổng Cửu Cung học viện.

Khi nhìn thấy thân ảnh này, toàn bộ thiên kiêu Cửu Cung học viện đều bị chấn động.

- Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

- Địa Phủ Tam Đầu Khuyển đến Cửu Cung học viện làm gì?

- Không phải Địa Phủ và chúng ta sẽ không có tranh chấp sao?

- Các ngươi nhìn thấy thanh niên trên lưng Địa Phủ Tam Đầu Khuyển không?

- Vừa rồi vì sao ta không phát hiện ra hắn?

- Có thể coi Địa Phủ Tam Đầu Khuyển là thú cưỡi, ngươi cảm thấy hắn ta sẽ là dạng dễ nhằn sao?

- Không biết bọn họ có phải đến đây gây chuyện không?

- Chẳng lẽ đến đây để tán gẫu với ngươi chắc.

Khi thiên kiêu trong Cửu Cung học viện thảo luận, ba người Hoàng Kim Đấu Khuyển, Hoàng Kim Bái, Thạch Thủy Ngưu đi tới quỳ xuống trước mặt Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

- Gặp qua chủ nhân.

- Gặp qua chủ nhân.

- Gặp qua chủ nhân.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển thản nhiên nhìn bọn họ một cái nói.

- Hoàng Kim Đấu Khuyển, ngươi nói Tinh Hà ở Cửu Cung học viện?

- Xin thưa chủ nhân, đúng vậy.

- Tinh Hà, cút ra đây.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển quát lớn về phía Cửu Cung học viện.

Hồng Mông nhíu mày nói.

- Cửu Cung học viện không phải là nơi các ngươi có thể giương oai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận