Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3121: Bảo Hổ Lột Da.

- Một ngày một đêm.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển ngoan ngoãn nói.

- Tinh Hà huynh đâu?

Lục Phán hỏi tiếp.

- Đang ở bên ngoài.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển chỉ vào sân thượng chiến hạm nói.

Lục Phán tát bay Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

- Tinh Hà chính là huynh đệ của ta, ngươi dám đối đãi với hắn như vậy?

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển có chút uỷ khuất nói.

- Chủ nhân, ta cảm thấy Tinh Hà có ý tiếp cận ngươi.

Xoát!

Hai con mắt Lục Phán loé ra ánh mắt kinh khủng, Địa Phủ Tam Đầu Khuyển cảm thấy sâu trong linh hồn mình cũng muốn bay hơi.

Nó cực kỳ sợ hãi.

- Chủ nhân, tha mạng.

- Tinh Hà huynh có thể đi đến được ngày hôm nay, ngươi cảm thấy hắn sẽ là tên tiểu nhân hèn hạ như ngươi nói sao?

Lục Phán lạnh lùng nhìn Địa Phủ Tam Đầu Khuyển nói.

- Ta cho ngươi biết, có thể đi đến nước này, không một ai không phải là người có khí phách.

Dừng một chút Lục Phán nói tiếp.

- Sau này nếu ngươi dám nói điều không tốt về Tinh Hà huynh, ta sẽ giết ngươi.

Nói xong Lục Phán đi tới sân thượng của chiến hạm.

Mà lúc này Diệp Hạo còn đang nằm ngáy o o.

Lục Phán ôm Diệp Hạo vào một phòng ngủ rồi lẳng lặng ở bên ngoài của thủ hộ.

Đại khái ba canh giờ sau Diệp Hạo mới từ từ tỉnh lại.

Khi hắn nhìn thấy Lục Phán đang ở ngoài của thủ hộ, trên mặt tràn ngập ngượng ngùng.

- Nhất thời mê rượu, làm phiền Lục huynh rồi.

- Ngươi là huynh đệ của ta, lời như vậy sau này đừng nói, quá khách sáo.

Lục Phán nghiêm trang nói.

- Huynh đệ nói thế nào thì cứ như thế đi.

Diệp Hạo rất tán thành gật gật đầu.

Thời gian tiếp theo hai người rảnh rỗi ngồi đàm luận, chia sẻ quá trình lịch luyện, cự kỳ tự tại.

Mà hôm nay Lục Phán chỉ về đằng trước nói.

- Nửa ngày sau chiến hạm sẽ xuất hiện ở Tứ Phương học viện. Thân phận của ta khá nhạy cảm với cửu vực, bởi vậy chúng ta nên tách nhau ra từ chỗ này.

- Lục huynh, ngươi nó như vậy là cóys gì?

Diệp Hạo lập tức nghiêm mặt.

- Huynh đệ, ta biết ngươi không quan tâm ánh mắt của cửu vực, nhưng căn cơ của ngươi dù sao cũng là ở cửu vực.

Lục Phán nghiêm túc nói.

- Ta không thể khiến ngươi phải khó xử được.

- Lục huynh....

Diệp Hạo vừa nói đến đây đã bị Lục Phán cắt đứt.

- Huynh đệ, sau này chúng ta vẫn còn có cơ hội nâng cốc ăn mừng, bây giờ ngươi đến Tứ Phương học viện trước, ta sẽ đi sau.

Nói xong Lục Phán liền thả người nhảy xuống chiến hạm.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển cũng theo đó mà nhảy ra ngoài.

- Lục huynh, bảo trọng.

Diệp Hạo phất tay về phía Lục Phán.

- Sau này đến gặp phải phiền toái, cứ nói một tiếng là được.

- Được, huynh đệ sẽ không khách khí.

Lục Phán vừa cười vừa nói.

Đợi đến khi chiến hạm cách xa Lục Phán, Diệp Hạo mới nhìn về một góc nói.

- Còn muốn ta mời ngươi đi ra sao?

- Không ngờ ngươi lại phát hiện ra ta.

Nữ Đế từ nơi hẻo lánh đi ra, trong mắt nàng tràn ngập kinh ngạc.

- Ngươi cảm thấy mình ẩn tàng rất tốt sao? Nếu không phải nhờ ta bí mật hỗ trợ, ngươi đã bị Lục Phán phát hiện từ lâu rồi.

Diệp Hạo nói xong liền ngồi xuống.

- Nói đi, một đường ngươi đi theo ta làm cái gì?

- Tinh Hà, ngươi có biết ngươi làm như vậy chẳng khác gì bảo hổ lộ da?

Nữ Đế đi tới trước mặt Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Ta lại không cảm thấy thế.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Dựa theo lời lão Phủ chủ Tử Phủ nói, tương lai Nhân tộc sẽ bị diệt tộc.

Mẹ nó đã đến mức diệt tộc, Diệp Hạo còn quan tâm mấy thứ bảo hổ lột da này sao?

Đối với hắn mà nói, càng loạn càng tốt.

Như vậy mới có thể giúp Nhân tộc có thêm một chút thời gian để thở dốc

Bởi vì không có thứ gì có tệ hơn kết cục Nhân tộc bị diệt tộc.

- Từ xưa đến nay Địa Phủ vẫn luôn muốn phá vỡ thế gian này.

Nữ Đế nổi giận nói.

- Phá vỡ?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ngươi chắc ngươi không phải đang nói đùa chứ?

- Địa Phủ nói muốn tạo lại trật tự thiên địa, chẳng lẽ ngươi thật sự tin lý do đó của bọn họ?

- Vậy ta nên tin ai?

Diệp Hạo nhìn Nữ Đế nói.

- Chín đại vực luôn đồng tâm hiệp lực, ngươi nên tin tưởng chín đại vực.

Nữ Đế trịnh trọng nói.

- Nhưng ngươi không phải là người của chín đại vực.

- Nhưng căn cơ của ta ở chín đại vực.

Diệp Hạo vẫy tay, trước mặt hắn xuất hiện một túi càn khôn.

Bên trong túi càn khôn là ba tấm Vãn Sinh lệnh bài.

- Đây là quà mà Lục Phán cho ta.

Diệp Hạo chỉ vào ba tấm lệnh bài nói.

Sắc mặt Nữ Đế chợt biến đổi.

Vãn Sinh lệnh bài trân quý cỡ nào, nàng biết rất rõ.

Thế nhưng trước khi rời đi Luc Phán lại đư cho Diệp Hạo ba tấm?

- Ngươi không nên coi thường Lục Phán, mạch của hắn không hề dễ nhằn như ngươi nghĩ đâu.

Nữ Đế dùng giọng điệu khẳng định nói.

- Lúc ngươi đánh chủ ý vào Lục Phán, hắn cũng đang đánh chủ ý vào ngươi.

- Lục Phán có thể đánh chủ ý gi với ta chứ?

Diệp Hạo cất ba tấm Vãn Sinh lệnh rồi vừa cười vừa nói.

- Một khi trên người ngươi đánh dấu hiệu Địa Phủ, cả đời sau này của ngươi rất khó có thể tẩy được.

- Ta tin trong chín đại vực sẽ không chỉ mỗi một mình ta có quan hệ với Địa Phủ.

- Nhưng chỉ có một mình ngươi công khai.

- Công khai?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Ai có thể chứng minh?

- Ngươi kết bái với Lục Phán, ta đã nhìn thấy toàn bộ.

Nữ Đế hừ lạnh một tiếng nói.

- Ngươi có tin sau khi ta công bố chuyện này, thanh danh của ngươi sẽ hoàn toàn bị huỷ hoại không?

- Ngươi đang uy hiếp ta?

Con mắt Diệp Hạo híp lại.

- Không sai.

Nữ Đế cao ngạo nói.

- Ngươi muốn thế nào mới không nói chuyện này ra?

- Cho ta một tấm Vãn Sinh lệnh.

Nữ Đế bật thốt lên.

Nàng nóng mắt với Vãn Sinh lệnh bài cũng không phải ngày một ngày hai.

- Rốt cuộc đuôi hồ ly của ngươi cũng đã lộ ra.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Ta đang tự hỏi vì sao ngươi lại đi theo ta? Hoá ra là vì ngươi muốn một tấm Vãn Sinh lệnh bài.

- Ngươi có cho hay không?

Nữ Đế liếc Diệp Hạo môt cái.

- Người kết bái với Luc Phán cũng không phải là ta, tại sao ta lại phải cho ngươi Vãn Sinh lệnh bài chứ?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ngươi nói bậy cái gì?

Nữ Đế tức giận trách cứ.

- Chờ thêm vài ngày nữa Lục Phán sẽ đến Tứ Phương học viện, lúc đó ở trước mặt mọi người ngươi cứ hỏi thử Lục Phán xem hắn nói thế nào.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn nói.

Trong tay Nữ Đế xuất hiện một khối thuỷ tinh.

- Ngươi biết đây là cái gì không?

- Ký ức thủy tinh.

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

- Ngươi cảm thấy ta làm giả một phần ký ức thuỷ tinh rất khó sao? Đế lúc đó trước mặt công chúng cứ để Lục Phán xác nhận, Nữ Đế, ngươi đoán xem mọi người sẽ tin tưởng ta hay ngươi đây?

Nữ Đế yên lặng một hồi rồi bóp nát ký ức thuỷ tinh trong tay mình.

- Vừa rồi ta chỉ nói giỡn với ngươi mà thôi.

Không còn cách nào khác.

Nữ Đế không thể không sợ.

Diệp Hạo cũng đã kết bái huynh đệ với Lục Phán, đến lúc đó Lục Phán sẽ đứng ngược hướng với Diệp Hạo chắc?

- Chỉ một câu nói đàu là có thể bỏ qua chuyện này sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nhìn Nữ Đế nói.

- Sao ngươi lai nghĩ đơn giản như vậy cơ chứ?

- Ngươi muốn thế nào?

Ngay khi vừa nói câu này, Nữ Đế lập tức nhận ra bản thân đã mắc mưu tên gia hoả trước mặt.

- Vừa rồi ngươi nói muốn một tấm Vãng Sinh lệnh của ta, ta muốn ngươi đền bù tổn thất không được thấp hơn thứ này.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ liền nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận