Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3126: Hoàng Kim Thánh Tượng.

Nhậm Minh nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu, ngay sau đó mới nhìn qua Nam Nam nói.

- Đi mời đại ca ta.

Nữ tử váy đỏ gật đầu một cái định rời khỏi.

- Từ từ đã.

Đúng lúc này Nam Cầm mở miệng.

Nữ tử váy đỏ dừng bước.

Nam Cầm bước nhanh tới bên người Diệp Hạo.

- Đại ca Nhậm Minh là thiên kiêu Kim Điêu tộc, Kim Kha.

- Kim Kha? Chưa từng nghe qua.

Khiến Nam Cầm không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Kim Kha là thiên kiêu xếp hạng thứ hai trăm bốn mươi hai.

Nam Cầm cười khổ nói.

Xếp hạng của thiên kiêu rất khó có thể vượt lên được.

Thiên kiêu xếp hạng hai trăm hoàn toàn có năng lực nghiền ép thiên kiêu xếp hạng bốn trăm.

Nam Cầm không biết thứ hạng của Diệp Hạo là bao nhiêu, nhưng trong lòng của nàng đoán chừng cũng chỉ nằm ở hai ba trăm mà thôi.

Bởi vậy nàng cảm thấy vẫn nên nhắc nhở cho Diệp Hạo.

- Vậy thì sao?

Diệp Hạo không thèm quan tâm.

- Ngươi có nắm chắc?

Con mắt Nam Cầm không khỏi phát sáng lên.

- Bảo bối, ngươi quá coi thường nam nhân nhà ngươi rồi.

Diệp Hạo bá đạo nói.

Đợi đến Nam Nam rời khỏi, Diệp Hạo nhìn về phía lão bản cách đó không xa nói.

- Lão bản, xem kịch đủ chưa?

- Công tử thật biết nói đùa.

Lão bản quả thật đang xem kịch, nhưng dù sao chuyện này vẫn không nên thừa nhận.

- Cửa hàng các ngươi đến cùng thì có chiến sủng gì?

Diệp Hạo không thèm quan tâm đến chuyện này.

Trên thực tế lão bản hoàn toàn có tư cách xem trò vui.

Bởi vì hắn có thực lực Tương Lai cảnh hậu kỳ.

- Vậy phải xem công tử ngươi cần chiến sủng cấp bậc gì?

Lão bản cười híp mắt nói.

- Kim Thế cảnh.

Nụ cười lão bản lập tức cứng lại.

- Công tử, ngươi đừng nói giỡn.

- Ngươi sợ ta mua không nổi?

Diệp Hạo lạnh lẽo nói.

- Chiến sủng Kim Thế cảnh. Thứ nhất, quá mức thưa thớt; thứ hai, cũng không có ai sẽ lấy ra bán.

Lão bản cười khổ nói.

- Chiến sủng Tương Lai cảnh đỉnh phong thì sao?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Cái này... Cũng không có.

Lão bản có chút lúng túng nói.

Hắn đột nhiên rất muốn tát mình một bạt tai.

Ngươi thể hiện làm gì chứ?

Lần này thì hay rồi.

Làm cao quá rồi.

- Tương Lai cảnh hậu kỳ?

- Có một con.

- Ta xem thử.

Lão bản vung tay lên, một voi con hoàng kim xuất hiện ở trước mặt Diệp Hạo.

- Hoàng kim thánh tượng.

Diệp Hạo nhìn một chút rồi dời ánh mắt sang người Nam Cầm.

- Cảm thấy thế nào?

- Ngươi mua cho ta?

Nam Cầm không khỏi trừng lớn hai mắt.

Phải biết Hoàng kim thánh tượng này tương lai có thể đặt chân đến Tương Lai cảnh hậu kỳ.

Thiên kiêu trên thiên bảng muốn đặt chân đến cảnh giới này chí ít cũng phải năm trong hai trăm người đứng đầu.

Ngươi không nghe lầm đâu.

Hai trăm người dứng đầu.

Phải biết ngay cả đại ca Kim Kha của Nhậm Minh cũng không đạt được cái hạng này.

- Nếu không thì sao đây?

Diệp Hạo trả lời khiến Nam Cầm trong lúc nhất thời không biết nên đáp thế nào?

- Lão bản, bao nhiêu tiền?

Diệp Hạo nhìn về phía lão bản nói.

- Ba mươi ngàn vạn.

Lão bản vừa cười vừa nói.

Cái con số này khiến toàn bộ tu sĩ ở đây đều phải chấn động.

Phải biết thế lực tứ cấp thông thường cũng không có nhiều Hoàng thạch như vậy.

Về phần truyền nhân của thế lực tứ cấp, căn bản cũng đừng nghĩ tới.

- Cho ngươi.

Khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại trực tiếp ném cho lão bản một túi càn khôn.

Lão bản ngây ngẩn cả người.

Vị này thật sự mua?

Hoàng kim thánh tượng này đã chào hàng nhiều năm nhưng vẫn không có người nào mua được.

Vì sao?

Giá cả quá cao.

Có thể mua nổi Hoàng kim thánh tượng này trừ phi là thế lực ngũ cấp hoặc thế lực tứ cấp đỉnh phong, còn lại cùng đừng mơ.

Nhưng thế lực ngũ cấp chưa hẳn đã coi trọng Hoàng kim thánh tượng này, còn thế lực tứ cấp đỉnh phong nếu mua đoán chừng phải thương cân động cốt.

- Có vấn đề sao?

Diệp Hạo hỏi.

- Không, không có vấn đề.

Lão bản nói gấp.

Ngay sau đó hắn cung kính chỉ Hoàng kim thánh tượng bên người nói.

- Hiện tại Hoàng kim thánh tượng này là của ngươi.

Diệp Hạo nhìn hoàng kim thánh tượng nói.

- Sau này nàng chính là đồng bại chiến đấu của ngươi, bây giờ ngươi đi ký kết khế ước với nàng đi.

Hoàng kim thánh tượng lên tiếng liền đi tới gần Nam Cầm.

Cái mũi thật dài của nó cọ vào người Nam Cầm.

Đầu óc Nam Cầm có chút choáng váng.

Hoàng kim thánh tượng này của nàng?

Vì sao nàng lại cảm thấy mình như đang mơ vậy?

- Tiểu thư, ta cảm thấy thật sự không chân thật.

Hiểu Hiểu giật giật góc áo Nam Cầm nói.

Nam Cầm cười khổ không thôi.

- Ngươi cho rằng ta không cảm thấy như vậy?

Chỉ cần ký kết khế ước với đầu Hoàng kim thánh tượng này, Nam Cầm có thể mượn nhờ sức chiến đấu của Hoàng kim thánh tượng mà nhảy vào xếp hạng hai trăm trên Thiên Bảng.

Hai trăm người đứng đầu.

Có cái xếp hạng này còn cần quan tâm đến Dương Chung, Nhậm Minh, thậm chí là Kim Kha sao?

Vả lại khi có hạng này, nàng sẽ có được chiến linh mạnh mẽ hơn.

Chỉ cần có chiến linh, Nhân Ngư tộc sẽ vững như bàn thạch.

- Đầu Hoàng kim thánh tượng này quá trân quý, ta không thể lấy.

Nam Cầm trầm ngâm một chút vẫn từ chối.

Có trời mới biết nàng dung hết bao nhiêu dũng khí mới có thể nói ra câu từ chối này.

- Đợi đến khi ngươi biết thân phận của ta, ngươi sẽ hiểu vì sao ta lại đưa cho ngươi con Hoàng kim thánh tượng này.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Quả thật Diệp Hạo căn bản không cần Nam Cầm giúp đỡ.

Nhưng dù thế nào Nam Cầm cũng đã giúp hắn.

Đây chính là nhân tình.

Nhân tình to lớn.

- Ta....

Nam Cầm còn đang định nói lại bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Bây giờ ngươi rất cần con Hoàng kim thánh tượng này có phải hay không?

- Đúng.

Nam Cầm yên lặng nửa này rồi nói.

- Nếu đã như vậy cũng đừng từ chối làm gì.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nếu ngươi muốn báo đáp ta, chờ tương lai khi ngươi cường đại rồi báo đáp lại là được.

Nam Cầm nghĩ một hồi rồi gật đầu.

- Vậy ta cũng không từ chối nữa.

Ngay sau đó Nam Cầm bắt đầ ký kết khế ước với Hoàng kim thánh tượng.

Thật ra ký kết khế ước đồng bạn chiến đấu hoàn toàn bất lợi với Hoàng kim thánh tượng, bởi vì sức chiến đấu của Nam Cầm thua xa nó.

Vấn đề là nó có thể từ chối sao?

Mà ở lúc này một bóng người cao to đồng hành với Nam Nam đi đến.

- Ai khi dễ ta huynh đệ, đứng ra cho ta.

Diệp Hạo nhìn vị kia một cái cười không nói.

Nam Nam nhìn thấy Diệp Hạo không đứng ra liền chỉ vào hắn nói.

- Vừa rồi không phải ngươi rất phách lối sao? Sao bây giờ không dám đứng ra?

Nhậm Minh lảo đảo một lần.

- Nam Nam, im miệng.

Nhậm Minh gầm thét lên.

Nhậm Minh bị giật mình.

Diệp Hạo ngay cả mắt còn không thèm chớp liền mua một đầu Hoàng kim thánh tượng.

Có khí phách bậc này chí ít cũng là truyền nhân thế lực ngũ cấp.

Người như vậy cho dù là Kim Kha cũng đắc tội không nổi.

- Nhậm công tử.

Nam Nam có chút không hiểu nhìn Nhậm Minh.

Nhưng khi Nam Nam nhìn thấy trên mặt Nhậm Minh tràn ngập hoảng sợ, lúc này nàng mới nhận ra.

- Đại ca, mau lên xin lỗi công tử.

Nhậm Minh gấp gáp gọi Kim Kha.

Kim Kha có chút mờ mịt.

Tình huống gì đây?

Ngươi gọi ta tới không phải vì muốn lấy lại mặt mũi sao?

Bây giờ tự nhiên lại kêu ta xin lỗi?

- Nhậm Minh, ngươi đừng sợ.

Kim Kha trầm ngâm một chút nói.

- Thực lực của đại ca gần đây tăng lên không ít.

- Đại ca, vị này vừa mới mua một đàu Hoàng kim thánh tượng tiềm năng Tương Lai cảnh hậu kỳ.

Nhậm Minh cười khổ nói.

Kim Kha chấn động toàn thân.

Là Hoàng kim thánh tượng kia?

Bạn cần đăng nhập để bình luận