Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3152: Diệp Hạo Trở Về.

Toàn bộ tu sĩ chín vực đều sôi trào.

Chín bảng hợp nhất.

Như vậy có nghĩa là cao thủ khắp mọi nơi sẽ tiến hành va chạm.

Sau này sẽ không còn chia ra các đại vực nữa.

- Rốt cục chín bảng cũng hợp nhất.

- Chuyện này đối với chúng ta chính là tin tức, tương lai sẽ không còn có nhiều thiên kiêu kiêu ngạo nữa

- Đợi đến khi bảng danh sách này kết thúc, ta đoán chừng một nhóm lớn thiên kiêu trước đó sẽ bị cường giả thế hệ trước huyết tẩy.

- Nhưng Chí Tôn bảng và Cái Thế bảng vẫn có thể thoải mái làm bậy.

- Chí Tôn bảng và Cái Thế bảng thì có bao nhiêu người? Cộng lại cũng chỉ có một trăm mười người mà thôi.

- Đúng vậy, nếu so với trước đó, con số này đã cực kỳ ít rồi đấy.

- Lần này không biết có bao nhiêu thiên kiêu phải khóc đây?

- Ai bảo trước đó bọn họ cuồng vọng phách lối làm gì?

- Thật ra lần này có thể lọt vào Thiên Kiêu bảng cũng không đơn giản, phải biết bây giờ nếu không thể đánh bại được một trăm người căn bản không có khả năng lọt vào Thiên Kiêu bảng lần này.

- Nếu nói như vậy những lão quái vật kia cũng chưa chắc dám ra tay với những thiên kiêu này.

- Đúng vậy, lần này nếu có thể trở thành thiên kiêu, tương lai xông vào Kim Thế cảnh là không có vấn đề gì, ngươi nói ai muốn đắc tội với một cường gỉa có tiềm năng vô hạn như vậy chứ?

Khi các tu sĩ thảo luận, toạ độ đại chiến cũng đã được công khai.

Ngay sau đó từng tu sĩ bước lên hành trình.

Ánh mắt Thần Nữ không khỏi rơi vào cách đó không xa nhẹ nhàng nói.

- Đại chiến chín vực sắp mở ra, bây giờ ngươi vẫn chưa trở lại sao?

Thần Nữ vừa nói xong, không gian bỗng nhiên nứt ra một khe hở.

Thần Nữ phủi đất đứng phắt dậy.

Nàng kinh ngạc nhìn về phía khe nứt đang phun ra lực lượng luân hồi.

- Chẳng lẽ tiểu tử này trở về?

Cũng ngay một khắc sau, Thần Nữ phát hiện thân thể của Diệp Hạo đang từ từ ngưng tụ lại.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, thân thể hắn đã hoàn toàn khôi phục lại bộ dạng trước đó, cũng đúng lúc này một hư ảnh đi ra khỏi khe nứt Luân Hồi kia.

Không sai.

Đi ra.

Diệp Hạo giống như Thiên Đế thần uy hiển hách.

Hắn từ từ tiến vào thân thể.

Cũng ngay lúc này, dòng máu nóng trong cơ thể hắn lập tức bùm nổ.

Khí tức của hắn không ngừng tăng vọt.

Một phần!

Hai phần!

Ba phần!

Không qua bao lâu, khí tức của hắn đã tăng lên gấp đôi.

Mười một phần!

Mười hai phần!

Mười ba phần!

Khi khí tức của Diệp Hạo tăng lên đến nước này, ánh mắt Thần Nữ tràn ngập ngạc nhiên không thể tin tưởng được.

- Sao khí tức của tiểu tử này lại vẫn còn tăng cường?

Cho dù phá vỡ cực hạn của bản thân, nhưng cũng hình như tăng lên hơi nhiều rồi thì phải?

Nghe đồn rằng không phải thực lực của bản thân cường đại lên gấp đôi sao?

Thế nhưng bây giờ Diệp Hạo lại tăng lên đến mười ba phần.

Mười bốn phần!

Mười lăm phần!

Mười sáu phần!

Khi khí tức của Diệp Hạo tăng lên gấp ba, khó khăn lắm hắn mới hạ xuống.

Gấp 3!

Đây là khái niệm gì?

Nó mang ý nghĩ lúc này Diệp Hạo tương đương với ba Diệp Hạo trước đó.

Đương nhiên trên thực tế không thể tính như vậy.

Bởi vì dù ba Diệp Hạo trước đó liên thủ cũng không thể đánh bại được hắn bây giờ.

Chính vào lúc này, Diệp Hạo mở ra hai mắt.

Đôi mắt hắn sáng như dải ngân hà, chiếu sáng rạng rỡ.

Hơi thở của anh bao la và vô biên như sông dài.

- Chúc mừng ngươi.

Thần Nữ vừa cười vừa nói.

- Nếu không có lời dạy bảo của tiền bối, ta đã không thể đi đến bước này.

- Luân Hồi thế nào?

- Thật kinh khủng.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Lần này nếu không phải vì may mắn, ta có lẽ đã không thể trở về được.

- Có thể trở về là tốt rồi.

Thần Nữ nói khẽ.

- Bảng danh sách của chín vực đã hợp nhất, ngươi nên đi ra tranh đấu.

- Khi nào kết thúc?

Diệp Hạo nghĩ một hồi hỏi.

Bây giờ hắn vẫn chưa củng cố lại.

Hắn tin chắc chờ đến khi hắn củng cố xong, sức chiến đấu của hắn còn có thể tiếp tục tăng lên.

- Ba tháng.

- Ba tháng, vậy là đủ rồi.

Trong mắt Diệp Hạo loé lên một màu sắc khó giải thích.

Ba tháng là đủ để cho hắn củng cố lại.

- Trong Trí Tôn bảng chắc chắn có một vị trí của ngươi.

Thần Nữ cười tủm tỉm nói.

- Bây giờ ta đang suy nghĩ có nên thu ngươi làm đồ đệ không?

Thần Nữ biết rõ Chí Tôn bảng mang ý nghĩa gì.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, mười người trong Trí Tôn bảng tương lai cũng có thể vấn đỉnh Chúa Tể.

- Chuyện này…

Diệp Hạo lại trầm ngâm xuống.

Thần tộc dính dấp quá sâu.

Nói thật Diệp Hạo không muốn có quá nhiều liên quan tới Thần tộc.

- Tiểu tử nhà ngươi chẳng lẽ cảm thấy ta không xức làm sư phụ của ngươi?

Thần Nữ tức giận nói.

- Chủ yếu là bởi vì tiền bối ngươi nhìn quá đẹp, hoàn toàn không có một chút uy nghiêm nào của sư tôn.

Diệp Hạo nửa đùa nửa thật nói.

- Vậy nếu không ta gả cho ngươi?

Thần Nữ trừng mắt nhìn nói.

Khoé miệng Diệp Hạo giật giật.

- Tiền bối, ngươi cũng đừng trêu đùa ta.

Thần Nữ dù gì cũng đã từng là lãnh tụ của Thần tộc.

Làm sao có thể coi trọng hắn?

- Bây giờ tiềm năng của ngươi còn hơn cả ta năm đó.

Thần Nữ nhìn Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nói cách khác tương lai ngươi có thể trở thành Chúa Tể.

- Không phải Thương Thiên sẽ ngăn cản sao?

- Đây là một đại thế, cái gì cũng có khả năng xảy ra.

Thần Nữ nói xong, nàng nâng cằm Diệp Hạo lên.

- Nếu không ngươi cứ suy nghĩ thử?

- Tiền bối, ta vẫn còn là con nít.

- Ngươi đang nói ta là lão yêu quái.

Đôi mi thanh tú của Thần Nữ nhăn lại, trừng mắt Diệp Hạo nói.

- Thế gian này có lão yêu quái nào đẹp như vậy sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Thần Nữ nhìn Diệp Hạo một hồi nói.

- Chuyện này tương lai nói tiếp.

Diệp Hạo không khỏi thở dài một hơi.

Đối với Diệp Hạo mà nói, Thần Nữ quá cường đại.

Mà hắn cũng không có quá nhiều cảm xúc với Thần Nữ, hắm nào dám xảy ra thứ gì với Thần Nữ chứ?

- Ba tháng này nếu có cái gì không biết ngươi cứ hỏi ta.

Thần Nữ dời chủ đề.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo chắp tay nói.

- Tiền bối quá xa cách rồi.

- Vậy gọi là gì?

Diệp Hạo sửng sốt nói.

- Tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ?

Diệp Hạo hồ nghi nhìn thoáng qua Thần Nữ.

Ngươi mẹ nó nó lớn bao nhiêu rồi?

Nói ta gọi ngươi là tỷ tỷ?

Thần Nữ kéo lỗ tai Diệp Hạo.

- Ngươi đang nói thầm cái gì?

- Ta không hề nói thầm gì hết.

Diệp Hạo ủy khuất nói.

- Vậy ngươi có gọi tỷ tỷ không?

- Tỷ tỷ.

Diệp Hạo vội nói.

- Như vậy mới ngoan.

Thần Nữ cười khanh khách nói.

Thần Nữ vốn khuynh quốc khuynh thành, mà bây giờ nàng cười lên lại càng đẹp hơn.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm.

- Nước miếng đang chảy ra kìa.

Thần Nữ có chút ghét bỏ nói.

Diệp Hạo vội vàng thu liễm tâm thần, cười khổ nói.

- Tiền bối, dù sao ngươi cũng là Tương Lai cảnh,

ngươi dù sao cũng tương lai cảnh tồn tại, ngươi nên chú ý một chút.

Cảnh giới Thần Nữ quá cao.

Cho dù nàng không cố ý quyền rũ Diệp Hạo, thế nhưng vô tình biểu hiện ra cũng không phải là Diệp Hạo có thể thừa nhận được.

- Ngươi gọi ta là gì?

Thần Nữ trợn mắt nói.

- Tỷ tỷ.

Diệp Hạo nịnh nọt.

- Như vậy còn tạm được, ngoan, đi củng cố đi.

Thần Nữ sờ lên đầu Diệp Hạo.

Cảm giác chẳng khác gì đang sờ đầu mèo.

Nhưng Diệp Hạo không dám nói gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận