Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3169: Chạy Đi Một

Diệp Hạo bắt được cái gì?

Người đã mất!

Phải biết chỉ có trở thành Chúa Tể mới làm được điều này.

Mà bây giờ khi Diệp Hạo độ kiếp Siêu Thoát cảnh lại bắt được.

Cũng ngay trong nháy mắt này quanh thân Diệp Hạo xuất hiện một tia đạo ý không rõ.

Tia đạo ý này sáng vạn cổ.

Ánh mắt Thần Nữ tràn ngập chấn kinh.

-Diệp Hạo, xảy ra chuyện gì?

- Ta bắt được người đã mất.

Diệp Hạo nhìn Thần Nữ, toàn thân hắn tản ra từng dòng đạo ngân.

- Ngươi bắt được người đã mất?

Trong lòng Thần Nữ nổi lên một trận bão táp.

Làm sao có thể?

Thế nhưng rất nhanh Thần Nữ nhận ra Diệp Hạo thật sự đã bắt được.

Bởi vì lúc này Thần Nữ phát hiện mình vậy mà không làm gì được Diệp Hạo.

Chuyện này vốn không thể nào.

Phải biết lúc này Thần Nữ đã tiếp cận đến Kim Thế cảnh.

Làm sao có thể không làm được gì một tên vừa mới đặt chân đến Quá Khứ cảnh như Diệp Hạo chứ?

- Lúc này ta, bất khả chiến bại.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Diệp Hạo, đây là một cơ duyên khó có thể tưởng tượng được.

Thần Nữ dùng ánh mắt nóng rực nhìn Diệp Hạo nói.

- Dựa vào người đã mất, ngươi có thể đặt chân đến Chúa Tể cảnh.

- Ta thử cảm ứng một phen.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Một ngày trôi qua.

Hai ngày trôi qua.

Ba ngày trôi qua.

Sau khi Diệp Hạo bắt được người đã mất, hắn phát phát hiện mình phảng phất như bay lượn giữa biển đại đạo.

Hắn thấy ba ngàn đại đạo.

Trong ba ngàn đại đạo, mỗi một đại đạo đều thông tới bỉ ngạn.

Bỉ ngạn là cái gì?

Chúa Tể!

Khi Diệp Hạo nhận ra được điểm ấy, trong lòng hắn cực kỳ chấn động.

Bản thân chỉ cần lựa chọn một đường là có thể trở thành cường giả Chúa Tể cấp.

Chỉ là, nếu đơn giản như vậy thì vì sao Thời Gian chi chủ chậm chạp mãi không đặt chân đến?

Dù sao Thời Gian chi chủ đã dành rất nhiều thời gian vào nó.

Khi cẩn thận nghiên cứu, Diệp Hạo phát hiện mặc dù nói ba ngàn đại đạo đều có thể đi đến bỉ ngạt, nhưng giữa những đại đạo này cũng có phân chia cao thấp mạnh yếu.

Tỉ như luân hồi đại đạo.

Tỉ như tử vong đại đạo.

Tỉ như thời gian đại đạo.

Tỉ như thiên địa lư đồng.

- Thiên Địa Lư Đồng cũng thuộc một trong thập tuyệt đại đạo.

Sắc mặt Diệp Hạo có chút khó coi.

Trước đó hắn cảm thấy thiên địa lư đồng đại đạo là đại đạo mạnh nhất.

Bây giờ hắn mới phát hiện ra nó chỉ là một trong mười đại đạo mạnh nhất mà thôi.

- Làm sao bây giờ?

Khi Diệp Hạo chân chính đi theo thiên địa lư đồng đại đạo, hắn mới phát hiện muốn đi đến bỉ ngạn tuyệt đối không hề đơn giản.

Hắn phải từng bước đi tới.

Khác biệt duy nhất lf hắn chắc chắn có thể đặt chân đến bỉ ngạt.

- Dựa theo thực lực của ta bây giờ, muốn đặt chân đến bỉ ngạt chí ít cần mấy ngàn năm.

Sau khi nhận ra được điểm ấy, thần sắc hắn trở nên hết sức ngưng trọng.

Không hề nghi ngờ, con đường này không đi được.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi nhìn về phía Thần Nữ.

Ngay sau đó Diệp Hạo cũng lắc đầu.

Hắn không phải không tin tưởng Thần Nữ.

Thứ nhất Thần Nữ muốn trở thành Chúa Tể cũng cần thời gian rất lâu, thứ hai Thần Nữ cũng không thể bắt được người đã mất giống Diệp Hạo.

Làm sao bây giờ?

Đột nhiên một tia sáng xoẹt qua.

Hắn nghĩ tới tân ngã.

Không sai.

Tân ngã.

Nghĩ như vậy, Diệp Hạo vội vàng liên lạc với tân ngã.

- Bây giờ ngươi có tu vi gì?

Diệp Hạo dò hỏi.

-Tương Lai cảnh trung giai.

Tân ngã trả lời.

- Vận dụng thời gian pháp tắc liều lĩnh kéo tu vi ngươi tăng lên tới Kim Thế cảnh đỉnh phong, không, tăng lên tới cực hạn mà ngươi có thể đạt được.

Diệp Hạo ra lệnh cho tân ngã.

- Nếu ta vận dụng thời gian pháp tắc liều lĩnh tăng lên, tương lai tuyệt đối không thể nào đặt chân đến Chúa Tể cảnh.

Tân ngã giải thích nói.

- Vả lại điên cuồng vận dụng thời gian pháp tắc sẽ tổn thương đến căn cơ.

- Chúng ta không có thời gian.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi nói.

- Ta cho ngươi toạ độ không gian, bây giờ ngươi lập tức chạy tới.

- Được.

Tân ngã lên tiếng.

Cũng không lâu lắm tân ngã đã tới nơi tu hành của Thần Nữ.

Khi Thần Nữ nhìn thấy tân ngã, nàng trợn mắt há hốc mồm nói.

- Tu vi của tân ngã sao lại cao như vậy?

- Tiền bối, ta muốn tân ngã thay thế ta.

- Ngươi có ý gì?

- Ta muốn tân ngã vận chuyển thời gian pháp tắc, liều lĩnh tăng lên tới Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Sau đó để tân ngã thay thế ta, mượn nhờ người đã mất, tăng lên tới Chúa Tể cảnh.

- Nội tình của tân ngã chưa chắc đã có thể theo kịp.

Thần Nữ nhíu mày nói ra.

Phải biết tân ngã chủ yếu dựa vào căn cơ của Diệp Hạo.

Vấn đề là hiện tại tu vi của Diệp Hạo không theo kịp.

- Cho nên ta mới xin tiền bối hỗ trợ.

Diệp Hạo chắp tay nói ra.

- Làm ơn.

- Tiểu tử nhà ngươi, dám tính toán đến trên người ta.

Thần Nữ không khỏi nở nụ cười.

Nhưng ngay sau đó Thần Nữ liền rơi vào trầm tư.

Sau một lúc nàng lấy ra hết tài nguyên này đến tài nguyên khác.

- Trường Sinh thảo, Hải Khô hoa, Bất Lão tủy, Thiên Đạo thạch . . .

Khi nhìn một đống tài nguyên này, Diệp Hạo cũng phải chấn động.

Những tài nguyên này đều là đỉnh cấp tài nguyên.

Mà Diệp Hạo ngoại trừ có Thiên Đạo thạch ra, mấy thứ khác hắn đều không có.

- Tiểu tử, đây đều là thứ ta chuẩn bị cho mình, bây giờ hời cho ngươi rồi.

Thần Nữ có chút đau lòng nói.

- Đại ân của tiền bối, vãn bối vĩnh viễn khắc ghi.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Ta sẽ truyền cảm ngộ đại đại mấy năm này của ta cho tân ngã.

Thần Nữ nói xong, nàng khống chế một sợi thầm niệm từ mi tầm truyền qua cho tân ngã.

Đây tuyệt đối là tài phú khó có thể tưởng tượng được.

Có phần tài phú này, về sau tân ngã có thể đỡ phải tốn thời gian đi đường vòng.

Đối với tân ngã mà nói thời gian chính là sinh mạng.

Sau đó Diệp Hạo cũng lấy ra rất nhiều tài nguyên cho tân ngã.

- Ngươi đi lĩnh ngộ, cần gì thì nói với ta.

Diệp Hạo nhìn tân ngã trầm giọng nói ra.

Tân ngã gật đầu một cái.

Ngay sau đó hắn đi vào thời gian lĩnh vực mà Thần Nữ xây dựng cho mình.

Thời gian mấy năm bên trong tương đương với một ngày ở bên ngoài.

Vẻn vẹn chỉ nửa này mà tu vi của tân ngã đã tăng lên tới Tương Lai cảnh cao giai.

Một ngày trôi qua, tu vi của tân ngã tăng lên tới Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Ngày thứ ba đi qua, tu vi của tân ngã tăng lên tới Kim Thế cảnh sơ kỳ.

Ngày thứ năm đi qua, tu vi của tân ngã tăng lên tới Kim Thế cảnh trung kỳ.

Ngày thứ bảy đi qua, tu vi của tân ngã tăng lên tới Kim Thế cảnh cao giai.

Ngày thứ mười đi qua, tu vi của tân ngã tăng lên tới Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Ngày thứ mười ba đi qua, tu vi của tân ngã tăng lên tới Kim Thế cảnh cực hạn.

- Bây giờ ngươi trở về đi.

Diệp Hạo mở miệng nói.

Tân ngã hóa thành một vệt sáng tiến vào trong cơ thể Diệp Hạo.

Ngay sau đó Diệp Hạo trao quyền khống chế thân thể cho tân ngã.

Hắn co đầu rút cổ ở trong thức hải của tân ngã.

Ngay khi tân ngã tiếp quản quyền khống chế thân thể, hắn liền đi tới biển bỉ ngạn thiên địa lư đồng.

Một bước!

Hai bước!

Ba bước!

Dần dần tân ngã ngày càng tiến tới gần bỉ ngạn.

Bản tôn Diệp Hạo đang trầm tư.

Người đã mất đến cùng có tác dụng gì?

Trước mắt hắn chỉ biết có hai cái tác dụng.

Tác dụng thứ nhất là mượn nhờ nó để thoái khỏi nơi này; tác dụng thứ hai là mượn nhờ nó để tới bỉ ngạt.

Chẳng lẽ không có tác dụng khác sao?

Sau một hồi lâu Diệp Hạo lấy ra một tờ thiên thư không biết làm từ vật liệu gì.

Khi thiên thư được lấy ra, lập tức người đã mất tràn ngập bao phủ tờ thiên thư.

Diệp Hạo chấn động.

- Chuyện gì đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận