Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3176: Không Quan Tâm

Bây giờ ngoại trừ Long Nhị vẫn còn có thể chiến đấu ra, từ Long Tam đến Long Cửu đều đã chết trận.

Nội tâm Long Nhị cực kỳ thê lương.

Hắn quay người nhìn cấm địa Thái A sơn mạch.

- Công tử, ngài nhất định phải thành công.

- Long Nhị, ngươi muốn làm gì?

Một nữ tử la lớn.

- Xông vào Bát Hoang Lôi Đình trận, nếu trận pháp này mà không thể phá, còn không biết sẽ có bao nhiêu tộc nhân phải chết.

Long Nhị nhìn thoáng qua nữ tử kia nói.

- Ngươi sẽ chết.

Nữ tử kia nói xong nước mắt liền rơi xuống.

- Chết thì chết thôi.

Long Nhị nói xong dứt khoát xoay người.

- Long Nhị.

Nữ tử kia vừa nói vừa phóng tới Long Nhị.

Nhưng nàng mới vọt tới nửa đường lại bị một chuôi Lôi Đình chi mâu đâm xuyên qua tim.

Nàng bị cắm giữa không trung.

Nàng liều mạng giãy dụa lấy, muốn tránh khỏi Lôi Đình chi mâu.

Đáng tiếc rằng Lôi Đình chi mâu điên cuồng cắn nuốt sinh cơ nàng.

Sinh cơ trong mắt nàng ngày càng ảm đạm.

- Long Nhị . . . Ta . . . Yêu . . . .

Nàng tuyệt vọng cố gắng nói lời cuối, nhưng cuối cùng lại mất mạng.

Long Nhị nhìn về phía nữ tử phía xa xa.

- Tô Diêu.

Tròng mắt Long Nhị đỏ ửng lên.

Phốc!

Một chuôi chiến kiếm đâm xuyên qua lá phổi của hắn.

Long Nhị gào thét một tiếng gắng gượng bẻ gãy chuôi chiến kiếm này, hắn qua người một quyền đập tên Ma tộc đánh lén thành mảnh vỡ.

- Ta muốn các ngươi phải chôn cùng với Tô Diêu.

Long Nhị nói xong liền thi triển không gian chi thuật xuất hiện ở trong Bát Hoang Lôi Đình trận, cùng lúc đó hắn nghịch chuyển kinh mạch đốt cháy linh hồn của mình, một cỗ năng lượng kinh khủng tràn ngập ra từ người hắn.

- Mau lui lại.

- Gia hỏa này muốn tự bạo.

Trận sư phụ trách duy trì trận pháp tái mét nói.

Chỉ là Long Nhị làm sao có thể cho bọn hắn thời gian đây?

Oanh!

Một tiếng ầm vang nổ ra, Bát Hoang Lôi Đình trận bị đánh nát, mà nguyên một đám trận sư phụ trách duy trì trận pháp cũng bị giết chết.

Đôi mắt Đường Phiên Phiên đỏ ửng lên.

Nhưng nàng cố gắng nén nước mắt vào bên trong.

Lúc này bốn phía đã bị phong toả, nói cách khác nàng không thể nào điều binh được.

Hiện tại chỉ có thể dựa vào những tướng sĩ này chiến đấu, nhưng cứ tiếp tục liều mạng chém giết chỉ có thể chết mà thôi.

Nhưng Đường Phiên Phiên còn có lựa chọn khác sao?

Không có!

Hiện tại ngoại trừ tiếp tục liều giết chết ra thì không còn cách nào cả.

- Phủ chủ.

Lúc này một thanh niên người mặc khôi giáp rách rưới nhìn về phía kính tượng phân thân của Phủ chủ Tử Phủ nói.

- Ngươi có thể nói cho ta, chúng ta vì sao phải chiến đấu ở nơi này không?

Thanh niên kia không sợ chết.

Thế nhưng hắn muốn biết mình chiến vì ai?

- Nhìn thấy nơi đó không? Đó là cấm địa Thái A sơn mạch.

Phủ chủ Tử Phủ trầm mặc một chút rồi chỉ về phía sau hắn nói.

- Lúc này chí tôn Tinh hà đang đột phá Chúa Tể cảnh.

- Đột phá Chúa Tể cảnh?

Giờ khắc này không những mỗi thanh niên kia kinh hãi, mà toàn bộ các tộc đều chấn động.

- Ta biết các ngươi nghĩ chuyện này là không thể nào, nhưng sự thật là Tinh Hà đã bỏ ra cái giá cực lớn, hắn vốn có thể trở thành người mạnh nhất trong các Chúa Tể, nhưng bây giờ hắn lại thử nghiệm đột phá trở thành Chúa Tể yếu nhất.

Trong mắt Phủ chủ Tử Phủ tràn ngập lệ nóng nói.

- Ngươi hỏi ta các ngươi chiến vì ai? Vậy bây giờ ta nói cho các ngươi biết, các ngươi chiến vì Nhân tộc. Chỉ cần Tinh Hà trở thành Chúa Tể, mặc kệ là gì, đều có thể quét ngang.

- Tinh Hà có thể thành công không?

Thanh niên kia cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Có thể.

Phủ chủ Tử Phru nắm chặt tay thành nắm đấm nói.

- Tinh Hà nhất định sẽ thành công, Nhân tộc ta nhất định sẽ có Chúa Tể.

Nói xong hắn nhìn về phía cấm địa xa xa.

- Cuộc chiến ngày hôm nay của các ngươi sẽ được Nhân tộc khắc ghi, hôm nay các ngươi là vinh quang nhất.

- Vinh quang nhất.

- Vinh quang nhất.

- Vinh quang nhất.

Các tướng sĩ Nhân tộc còn lại đều được ủng hộ.

Giờ khắc này bọn họ rốt cuộc biết vì sao cao tầng Côn Lôn, Tử Phủ, Thiên Cung, Viêm Hoàng tông, Tinh Hà các đều hạ tử lệnh cho dù toàn bộ ngã xuống ở chhoxo này cũng phải tử chiến.

Giết!

Những tướng sĩ Nhân tộc được truyền cảm hứng như được tiếp thêm một luồng sinh khí mới.

Bọn họ kiên quyết vọt vào trong chiến trận.

Cho dù thân thể bị xé nứt, cho dù linh hồn bị đốt cháy, cho dù tinh thần bị ma diệt.

Bọn họ cũng một đi không trở lại.

Giết đến mức bầu trời tối tăm, giết đến mức không còn ánh sáng, giết đến mức quỷ thần cũng phải gào khóc.

Tướng sĩ liên minh các tộc có chút sợ hãi.

Nhân tộc quá điên cuồng.

Đây hoàn toàn vứt bỏ hết thảy.

Các tộc lập tức xuất hiện lượng lớn tử vong, đương nhiên Nhân tộc bên này tử thương cũng không ít.

Một ngàn sáu trăm vạn.

Một ngàn bảy trăm vạn.

Một ngàn tám trăm vạn.

Rất nhanh con số thương vong đã tăng lên tới hai ngàn vạn.

Phải biết lượng người trông năm đại thế lực Côn Lôn cũng chỉ có hai ngàn tám trăm vạn.

Hiện tại nhân số hao tổn hơn hai phần ba.

Đổi lại là tộc khác, chắc chắn đã vắt chân lên cổ chạy từ lâu rồi.

Thế nhưng Nhân tộc bên này vẫn duy trì khí thế chiến đấu ngẩng cao đầu.

Bên trong cấm địa!

Diệp Hạo bên trong thức hải của tân ngã bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn đã cố gắng không suy nghĩ đến chuyện bên ngoài, thế nhưng một đống hình ảnh thương vong ở bên ngoài vẫn điên cuồng tràn vào trong đầu hắn.

Bản tôn Diệp Hạo phun máu cũng ảnh hưởng đến tân ngã.

Thân thể tân ngã lung lay, thoạt nhìn rất không ổn định.

- Diệp Hạo, chuyện ngoại giới ngươi không được để ý.

Thần Nữ la lớn.

- Hiện tại đã đến thời kỳ mấu chốt, tuyệt đối không được thất bại trong gang tấc.

- Ta có tài đức gì mà khiến nhiều Nhân tộc chết vì ta như vậy?

Diệp Hạo nói xong, nước mắt không thể ngăn được mà rơi xuống.

- Diệp Hạo, ngươi nghe ta nói, ngươi bây giờ phải ổn định.

Thần Nữ có chút bối rối nói.

Cảm xúc của Diệp Hạo ảnh hưởng đến tân ngã.

Phải biết hiện tại tân ngã đang trong thời điểm then chốt để đột phá.

Tuyệt đối không thể thất bại trong gang tấc.

- Tân ngã, ngươi đột phá cho ta.

Diệp Hạo đỏ mắt quát.

Lúc này tân ngã đã đến gần bỉ ngạn.

Chỉ cần lại cho hắn một chút xíu thời gian, hắn có thể thuận lợi đến bỉ ngạn.

Thế nhưng lúc này cảm xúc của Diệp Hạo lại ảnh hưởng đến hắn khiến con đường gập ghềnh dưới chân hắn càng trở nên bất ổn hơn.

Sắc mặt tân ngã trở nên khó coi.

Tuyệt đối không nên xem thường một bước nhỏ này.

Một bước đạp sai liền có thể phí toàn bộ công sức.

- Tân ngã, ngươi đột phá cho ta.

Khi câu nay truyền vào trong tai tân ngã, từng hình ảnh truyền vào trong đầu hắn.

Con mắt tân ngã cũng lập tưc đỏ rực.

Hắn võ đạo chi tâm của Diệp Hạo làm gốc, nhưng không có nghĩa là hắn không có tình cảm.

Hắn cũng coi trọng Nhân tộc, những hình này này cũng kích thích đến hắn.

- Giết.

Tân ngã liều mạng vọt tới phía trước.

Mặc kệ lũ dâng cao phía trước, mặc kệ phía trước không có đường, giờ khắc này hắn mặc kệ tất cả.

Tân ngã hắn muốn trở thành Chúa Tể, hắn muốn quét ngang chư thiên vạn tộc, hắn muốn trả thù cho những tộc nhân đã chết đi.

Lý trí!

Trên đời này chưa bao giờ có người nào hoàn toàn lý trí.

Diệp Hạo tự nhận những năm này hắn vẫn luôn lý trí, nhưng khi hắn nhìn thấy những hình ảnh kia, cừu hận lập tức che hai mắt hắn.

- Diệp Hạo, ngươi không thể như vậy.

Khi Thần Nữ nhìn thấy toàn thân tân ngã xuất hiện chằng chịt vết máu liền run rẩn nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận