Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3179: Âm Dương Chúa Tể Dương Mưu.

Thiên Cung!

Hạo Thương đang liều mạng đánh giết cũng bị choáng váng.

Hạo Thương đã ẩn núp.

Người ở nơi này là kính tượng phân thân của hắn.

Sau thời gian dài chiến đấu, hắn đã là trở thành nỏ hết đà, khi hắn cho rằng mình phải bỏ mạng, bỗng những bóng người áp đảo trước mặt đều ngã xuống.

Không sai.

Ngã xuống.

Cung chủ Thiên Cung kinh ngạc nhìn nơi xa, loại tình huống này cũng nằm ngoài dự đoán của nàng.

Phải biết tổng cộng các tướng sĩ vây công Thiên Cung cũng đạt đến mấy trăm vạn.

Nhưng bây giờ toàn bộ bọn họ đều chết sạch.

Ngay sau đó thần niệm nàng bao phủ xung quanh, trong phạm vi thần niệm của nàng, đại quân liên minh các tộc đều chết hết.

Không còn một mống.

- Diệp Hạo trở thành Chúa Tể.

Cung chủ Thiên Cung hưng phấn hô lớn.

Tướng sĩ Thiên Cung ban đầu đều ngẩn ngơ, ngay sau đó nguyên một đám đều hoan hô.

- Nhân tộc vạn tuế.

- Nhân tộc vạn tuế.

- Nhân tộc vạn tuế.

Có Chúa Tể và không có Chúa Tể lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Lần này công phạt Nhân tộc đều là những tộc không có Chúa Tể.

Mà bây giờ đến phiên Nhân tộc thanh lý.

Bát Quái vực!

Sau khi tân ngã xuất hiện ở Bát Quái vực, thần niệm của hắn quét ngang toàn bộ đại vực.

Trong nháy mắt phàm là tu sĩ tham gia vào cuộc chiến diệt Nhân tộc đều bị giết sạch sẽ.

Khi tân ngã sắp tiến về Thất Môn vực, bỗng trong lòng hắn dâng lên một dự cảm xấu.

Hắn nhìn về phía Lục Đạo vực ở xa xa.

Một đôi đại thủ từ từ hạ xuống về phía Viêm Hoàng tông.

- Âm Dương chúa tể, ngươi làm cái gì vậy?

Tân ngã gầm thét lên.

Khi tân ngã đang định thời không tới Lục Đạo vực, một thân ảnh mặc hắc bào lại ngăn cản đường đi của hắn.

Ngay lập tức, Viêm Hoàng tông bị sụp đổ.

Trong lúc nhất thời không biết đã có bao nhiêu tu sĩ vẫn lạc.

Trong vòng mười vạn dặm xung quanh Viêm Hoàng tông bị Âm Dương chúa tể nhổ cả gốc thu vào trong ống tay áo của hắn.

Đương nhiên cũng bao gồm cả tướng sĩ Viêm Hoàng tông.

- Âm Dương chúa tể, ngươi làm như vậy có vẻ không tốt đâu.

Cửu Cung chúa tể xuất hiện ở không trung, trên mặt hắn tràn ngập vẻ không vui.

- Không sai, Âm Dương chúa tể, ngươi làm như vậy không hề phù hợp với ước định của chúng ta lúc trước.

Lục Đạo chúa tể cũng hiện thân, nàng trầm mặt quát lớn.

Âm Dương chúa tể chỉ tân ngã nói.

- Người đã mất, lúc chúng ta độ kiếm Kim Thế cảnh đỉnh phong mới bắt được, nhưng tiểu tử này ngay khi độ kiếp Siêu Thoát cảnh đã toám được, điều này nói rõ cái gì? Chư vị không phải không biết.

- Ngươi muốn nói gì?

Thất Môn chúa tể hiện thân, hắn lãnh đạm hỏi.

- Giải thích tiểu tử này là biến số trong thiên địa, vì ước định trước đó giữa chúng ta, chúng ta không thôi diễn quân cờ của mình, bây giờ ta mới phát hiện tiểu tử này thật sự không đơn giản

Âm Dương chúa tể nghiêm mặt nói.

- Trước khi tiểu tử này tranh đoạt Chí Tôn bảng, hắn đã lấy võ đạo chi tâm làm cơ sở, chém ra hai phần ba bản nguyên làm phụ tạo ra tân ngã.

Dừng một chút Âm Dương chúa tể nói tiếp.

- Hắn chỉ dựa vào một phần ba bản nguyên để lọt vào Chí Tôn bảng, hơn nữa hắn còn quét ngang toàn bộ Chí Tôn bảng, chư vị không cảm thấy chuyện này quá đáng sợ sao?

Âm Dương chúa tể nói xong, tu sĩ chín vực đều chấn động.

- Cái gì?

- Lúc Tinh Hà tranh bá chỉ dùng một phần ba bản nguyên?

- Nếu bản nguyên hợp nhất, cho dù là chín vị kia liên thủ chỉ sợ đều không phải là đối thủ của hắn.

- Tinh Hà tuyệt đối không thể lưu lại, bằng không sẽ là hậu hoạn của các tộc.

- Ta cảm thấy Âm Dương chúa tể làm rất đúng, lúc này không xuất thủ còn đợi khi nào? Chẳng lẽ chờ Tinh Hà trưởng thành sao?

Trong Địa Phủ!

Lục Phán ngạc nhiên há to miệng.

- Không ngờ huynh đệ ta lại mạnh như vậy.

Ánh mắt Thôi Phán tràn đầy vẻ phức tạp.

- Lúc đầu ta còn cho rằng mình chỉ chênh lệch với hắn một chút, bây giờ ta mới phát hiện gia hoả này che giấu thực. lực.

Thôi Phán đã không còn suy nghĩ đuổi theo.

Đuổi theo thế nào đây?

Diệp Hạo đã mạnh một cách quá đáng rồi.

...

Lời nói của Âm Dương chúa tể khiến đám người Lục Đạo chúa tể rơi vào trầm tư.

- Diệp Hạo đã trở thành Chúa Tể, chẳng lẽ ngươi còn muốn đối phó với hắn hay sao?

Cửu Cung chúa tể cau mày nói.

- Ngươi phải biết tình hình chín vực bây giờ thế nào?

- Chín vực chúng ta quả thật cần Chúa Tể, nhưng không cần một bá chủ.

Âm Dương chúa tể liếc Cửu Cung chúa tể một cái nói.

- Tân ngã Diệp Hạo vội vàng lên cấp, nhưng bản tôn của hắn vẫn ổn định.

Dừng một chút Âm Dương chúa tể nói tiếp.

- Đợi đến lúc hắn lên cấp, ngươi hay ta có thể ngăn cản?

Cửu Cung chúa tể yên lặng lại.

- Âm Dương chúa tể, ngươi muốn như thế nào?

Tân ngã cau mày nói.

- Ngươi chỉ cần đáp ứng ta một chuyện, ta sẽ thả đệ tử Viêm Hoàng tông ra.

Âm Dương chúa tể trầm ngâm một hồi chậm rãi mở miệng nói.

- Ngươi nói.

- Ta muốn bản tôn ngươi tự sát.

Âm Dương chúa tể gằn từng chữ một.

- Cái gì?

Tân ngã hoảng sợ nói.

Cho dù trước đó tân ngã cũng đã lường trước được rằng điều kiện mà Âm Dương chúa tể nói ra sẽ rất hà khắc, nhưng hắn không ngờ rằng lại hà khắc đến mức độ này.

- Hèn hạ.

- Vô sỉ.

- Thân làm Chúa Tể, lại sử dụng hành vi ti tiện như vậy, không sợ bị ngừoi khác nhạo báng sao?

Cường giả Nhân tộc giận tím mặt.

Bất kể như thế nào bọn họ cũng không ngờ rằng Âm Dương chúa tể sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.

Hắn muốn chặt đứt con đường quật khởi của Nhân tộc?

Nhưng rất nhiều tu sĩ quen biết Diệp Hạo lại tỏ vẻ bất an.

Lúc này Diệp Hạo đi ra khỏi thức hải của tân ngã.

Hắn nhìn Âm Dương chúa tể một hồi nói.

- Còn có lựa chọn khác không?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Âm Dương chúa tể hài hước nhìn Diệp Hạo nói.

- Hiện tại không có một vị Chúa Tể nào ở đây lên tiếng bảo vệ ngươi, ta nghĩ ngươi cũng hiểu ý của bọn họ.

- Ta có thể hứa hẹn sau này sẽ không trở thành địch với các ngươi.

- Chúng ta không tin lời hứa hẹn.

- Không có lựa chọn khác?

- Cũng có, ngươi ngồi nhìn Viêm Hoàng tông hủy diệt. Nhưng nếu như vậy thì thê tử ngươi, nhi tử ngươi, bằng hữu ngươi, thuộc hạ ngươi, thần dân của ngươi đều sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này.

Âm Dương chúa tể lạnh nhạt nói.

- Nếu ta lựa chọn không thèm để ý đến, đạo tâm của ta cũng sẽ tan vỡ, đúng không?

Diệp Hạo từ từ nói.

- Âm Dương chúa tể, ngươi thực sự thận trọng từng bước đấy.

- Không sai, đạo tâm của ngươi một khi tan vỡ, tương lai cũng không còn cơ hội trở thành Chúa Tể, đã như vậy, chúng ta còn lo lắng cái gì? Trông cậy vào tân ngã báo thù? Đừng nói giỡn, dù thực lực của hắn bây giờ không phải yếu nhất nhưng cũng không khác gì nhiều.

Âm Dương chúa tể lộ thái độ nắm chắc phần thắng.

Diệp Hạo yên lặng.

- Diệp Hạo, giữ lấy núi xanh.

Lúc này Thần Nữ vội vàng chạy tới.

Diệp Hạo nhìn Thần Nữ nhưng cũng không nói gì.

- Chờ ngươi trở thành Chúa Tể, tương lai vẫn có thể phục sinh bọn họ.

Thần Nữ nhìn thấy Diệp Hạo không nói liền gấp gáp nắm lấy cánh tay hắn.

Diệp Hạo vẫn yên lặng.

- Diệp Hạo, ta biết ta nói lời như vậy không đúng lúc, thế nhưng ta vẫn phải nói, hi sinh bản thân đi.

Lúc này lão Nhân Vương xuất hiện cách Diêp Hạo không xa, hắn thiết tha nói.

Hi sinh.

Nếu Diệp Hạo tự sát, thực sự sẽ không còn gì nữa.

Tân ngã có thể miễn cưỡng che chở Nhân tộc, nhưng không có cách nào giúp Nhân tộc tiến thêm một bước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận