Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3192: Nói Cẩn Thận

Từ Viện Viện nhận ra mình bị chê.

Không những thế còn cực kỳ ghét bỏ.

Tài nguyên trận đạo bên trong phủ khố, Diệp Hạo không hề lấy bất cứ thứ gì.

- Ta lại muốn xem xem tên gia hoả đó dùng tài nguyên gì để xây dựng trận pháp?

Sắc mặt lão ẩu có chút khó coi.

Phải biết để tạo ra Ma Vương cung, lão ẩu đã bỏ xuống rất nhiều tâm huyết.

- Đúng rồi, Viện Viện, ngươi gọi trận đạo sư của Ma Vương cung chúng ta ra hết đây đi.

Lão ẩu nói tiếp.

- Thật sự phải làm như vậy?

Từ Viện Viện cắn môi nói.

Như vậy chẳng khác gì học trộm.

- Bình thường các trận sư khác không cho phép người ngoài đứng nhìn, nhưng vị kia sẽ không như vậy.

- Vì sao?

- Hắn rất kiêu ngạo.

Lão ẩu nhẹ nhàng nói.

- Loại kiêu ngạo này phát ra từ trong xương cốt, linh hồn.

Lúc Diệp Hạo đang bố trí trận pháp, lão ẩu mang theo hơn mười trận sư đi tới bên cạnh hắn.

Diệp Hạo nhìn những trận sư kia một cái rồi tiếp tục bố trí.

Tự nhiên không hề để bọn họ vào mắt.

Lão ẩu đắc ý nhìn Từ Viện Viện một cái, phảng phất như đang nói ngươi xem ta nói có đúng không?

Lão ẩu không biết rằng Từ Viện Viện có một cảm giác bất an, nàng lo lắng một ngày kia Diệp Hạo sẽ đột nhiên biến mất.

- Đây là phù văn của trận đạo gì?

- Vì sao ta xem không hiểu?

- Đây hình như là phù văn khâu lại.

- Phù văn khâu lại? Phù văn khâu lại là thế này sao?

- Ta đã từng thấy đoạn phù văn khâu lại, nhưng cách vị này bố trí lại cao cấp hơn, cũng cường đại hơn, ta cảm thấy nó chí ít còn mạnh gấp mười lần so với thứ ta học.

- Gấp mười? Gấp trăm lần còn chưa đủ ấy.

- Khối ngọc kia là Ngọc Hành thạch?

- Ngọc Hnafh thạch có chấn động mãnh liệt như vậy sao?

- Thế nhưng nó rất giống Ngọc Hành thạch.

- Nếu không chúng ta đến hỏi thử?

Lúc này một thiếu nữ yếu ớt đi tới bên cạnh Diệp Hạo rụt rè hỏi.

- Đại sư, đây là Ngọc Hành thạch sao?

- Đây là Ngọc Hoàn thạch.

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ kia một cái rồi giải thích.

- Năng lượng ẩn chứa trong đó đại khái gấp tám mươi lần so với Ngọc Hành thạch.

- Ngọc Hoàn thạch?

Nghe được cái tên này, thiếu nữ kia thốt lên nói.

- Ta nhớ mười năm trước Đông Phòng đấu giá một khối Ngọc Hoàn thạch lên tới tám ngàn vạn trung phẩm thần thạch.

Đám người ngạc nhiên.

Một khối Ngọc Hoàn thạch nhỏ như vậy mà giá tận tám ngàn vạn trung phẩm thần thạch?

Ngươi chắc không phải nói đùa chứ?

- Dùng loại tài nguyên này có phải quá xa xỉ rồi không?

Từ Viện Viện nhịn không được nói ra.

- Nhìn thấy khối Từ Thạch này không?

Diệp Hạo chỉ vào một khối Từ Thạch cách đó không xa nói.

- Đây không phải là một khối Từ Thạch thông thường sao?

Từ Viện Viện không hiểu hỏi.

Từ Viện Viện làm sao không biết Từ Thạch được?

- Từ Thạch thông thường?

Diệp Hạo nói đến đây liền tạo ra một phù văn dẫn nổ khối từ thạch kia.

Oanh!

Từ trường ẩn chứa bên trong Từ Thạch nổ bạo, giống như một làn sóng hỗn loạn tràn ngập ra xung quanh.

Ngoại trừ Diệp Hạo và lão ẩu ra, toàn bộ mọi người đều thống khổ lui lại.

Cho dù đã lui lại ngàn mét, bọn họ vẫn cảm hấy khó chịu không thôi.

- Đây là loại Từ Thạch gì?

Lão ẩu kinh ngạc nói.

- Vọng Nguyệt Từ Thạch, bên trong ẩn chứa vọng nguyệt lực lượng.

Diệp Hạo nhìn lão ẩu một cái nói.

- Một khối Từ Thạch này đại khái cần mười bốn ngàn vạn trung phẩm thần thạch, đương nhiên nếu là ở đại lục thiếu thốn này ta nghĩ cái giá sẽ cao hơn.

- Vì sao ta chưa từng nghe nói đến loại Từ Thạch này?

Một trận sư nghi hoặc hỏi.

- Chuyện này chỉ có thể trách truyền thừa của các ngươi thực sự quá kém.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Vừa rồi ngươi nói đại lục thiếu thốn?

Từ Viện Viện từ đằng xa đi tới.

- Chẳng lẽ ngươi không phải là người của đại lục này?

- Không phải.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Vậy là ngươi thuộc đại lục nào?

- Chuyện này không thể nói cho ngươi biết.

Diệp Hạo nói đến đây lại tiếp tục bố trí trận pháp.

Những tài nguyên trận đạo tiếp theo Diệp Hạo lấy ra bọn họ đều không nhận ra.

Về phần phù văn Diệp Hạo khắc, bọn càng có cảm giác mình đang xem thiên thư.

- Tại nghệ trận đạo của Diêp công tử vượt xa chúng ta tưởng tượng.

- Đúng vậy, ta đã từng thấy một vị đại sư Sinh Thần cảnh bố trí trận pháp, thế nhưng ta lại cảm thấy trận pháp mà Diệp công tử bố trì còn huyền ảo hơn hắn gấp mười lần.

- Diệp công tử nếu có thể chỉ điểm cho chúng ta thì tốt biết bao?

- Nếu không chúng ta nhờ cung chủ nói giúp một lời?

Đám trận sư quyết định xong liền đi tới bên cạnh Từ Viện Viện.

- Cung chủ, ngươi có thể nhờ Diệp công tử truyền thụ cho chúng ta trận đạo chi thuật được không?

Từ Viện Viện trầm ngâm một hồi rồi đi tới gần Diệp Hạo.

- Ngươi có thể truyền thụ cho bọn họ một chút trận đạo chi thuật được không?

Từ Viện Viện khẽ mở môi anh đào nói.

- Không thể.

Diệp Hạo nhìn Từ Viện Viện một cái nói.

- A.

Từ Viện Viện có chút thất vọng nói.

- Diệp công tử, chúng ta nhất định sẽ cố gắng tu hành trận đạo chi thuật.

Lúc này thiếu nữ đi lên trước nghiêm túc nói.

- Nền tảng của các ngươi quá kém, tài năng cũng không có.

Diệp Hạo không chút lưu tình nói.

- Nói như vậy các ngươi đã hiểu chưa?

- Diệp công tử, ta có hoàng cấp đỉnh phong võ hồn đấy.

Thiếu nữ kia căm giận bất bình nói.

- Hoàng cấp đỉnh phong?

Nghe đến đây khoé miệng Diệp Hạo lộ ra một tia giễu cợt.

- Từ khi nào hoàng cấp đỉnh phong võ hồn có thể lấy ra để khoe khoang vậy?

- Hoàng cấp đỉnh phong chỉ cách thiên kiêu một bước mà thôi.

Thiếu nữ kia trầm giọng nói với Diệp Hạo.

Oanh!

Diệp Hạo vừa nói xong, phía trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một tấm gương kỳ lạ.

Từ phía trên tấm gương tản ra uy áp kinh khủng.

Cỗ uy áp này khiến toàn bộ tu sĩ ở đây đều có cảm giác muốn nằm rạp cúi bái.

- Đây là võ hồn gì?

- Chắc chắn là võ hồn đẳng cấp cao.

- Ta không thấy rõ.

- Diệp công tử cố ý che giấu.

- Cung chủ cũng quỳ xuống.

- Trời ạ, cung chủ có huyền cấp võ hồn đấy.

- Võ hồn của Diệp công tử chẳng lẽ là địa cấp sao?

Từ Viện Viện tái mét nhìn tấm gương đang được giấu trong mâu mù.

Hình dáng rõ ràng của tấm gương thế nào nàng không biết, nhưng nàng biết đẳng cấp của tấm gương này rất cao.

- Địa cấp, chắc chắn đạt đến địa cấp.

Lão ẩu hết sức ngưng trọng nói ra.

Chỉ có võ hồn cấp bậc này mới có thể mang đến cho nàng cảm giác áp chế như vậy.

- Ha ha, không ngờ Ma Vương cung còn có địa cấp võ hồn.

Đúng lúc này một tiếng cười to vang khắp bầu trời, tiếp đó một thân ảnh mặc áo bào trắng xuất hiện ở phía trên Ma Vương cung.

Khi lão ẩu nhìn thấy thân ảnh kia, sắc mặt lập tức thay đổi.

- Phó hội trưởng công hội Trận Đạo.

Lão ẩu hoảng sợ nói.

Tống Diệu Võ nhìn lão ẩu một cái, ánh mắt lại rơi vào trên người Diệp Hạo.

- Tiểu gia hỏa, có hứng làm đệ tử của ta không?

- Kêu ta làm đệ tử của ngươi, ngươi xứng sao?

Khiến toàn trường không ngờ ràng Diệp Hạo lại nói câu này.

- Diệp Xuyên, nói năng cẩn thận.

Lão ẩu biến sắc nói.

- Trước mắt ngươi là cường giả Hợp Thần cấp đấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận