Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3209: Không Thể Do Dự

- Tuân mệnh.

Lão ẩu cung kính nói.

- Mặt khác, tông chủ, ta cảm thấy nên điều tra thị nữ bên người thiếu cung chủ.

Lão ẩu trầm mặc một hồi mở miệng nói.

- Tiểu Luật cần phải điều tra.

Chu Thải Điệp liền vận dụng kính tượng phân thân xuất hiện ở cửa gian phòng Từ Viện Viện.

Tại đây, Tiểu Luận nắm một chuôi chiến kiếm, ánh mắt yên tĩnh nhìn xung quanh.

Khi nàng nhìn thấy Chu Thải Điệp, sắc mặt lập tức thay đổi.

- Tiểu Luật, có phải ngươi nên cho ta một câu trả lời thỏa đáng hay không?

Tiểu Luận trầm ngâm một hồi rồi khẽ thở dài.

- Bạch tượng tộc tìm được cha mẹ ruột của ta, bọn họ dùng nó để uy hiếp, ta không có lựa chọn nào khác.

- Bây giờ ta muốn xem ký ức của ngươi.

Đối với lựa chọn của Tiểu Luận, Chu Thải Điệp hiểu nhưng vẫn không thể chấp nhận được.

Bởi vì tình báo của Tiểu Luật đã tạo ra cơ hội để các tội khai chiến với Ma Vương cung.

Đương nhiên dù không có cớ này cũng sẽ có cớ khác.

- Được.

Tiểu Luận mở rộng ký ức thoải mái cho Chu Thải Điệp xem xét.

Chu Thải Điệp tra đoạn ký ức gần đây cũng biết Tiểu Luận không noi sai, nhưng khi nàng nhìn thấy Diệp Hạo đưa cho Đại Miêu một chiếc chiến hạm Hoàng cấp sơ kỳ, nàng bị choáng váng.

Trước đó nàng cảm thấy Diệp Hạo có bối cảnh rất sâu.

Nhưng bây giờ nàng mới nhận ra bối cảnh của Diệp Hạo còn sâu hơn nàng tưởng tượng.

Nàng cảm thấy hắn có lẽ sánh ngang được với Thược Dược tiên tử.

Nếu nói như vậy, nàng cũng có lòng tin hơn với kế hoạch của mình.

. . .

Khai chiến!

Khiến cao tầng tông môn không ngờ rằng Chu Thải Điệp lại quyết định như vyaaj.

Chẳng lẽ tông chủ điên rồi sao?

- Các tộc chắc chắn không ngờ chúng ta dám khai chiến, bởi vậy bọn họ chuẩn bị rất lỏng lẻo, vừa vặn chúng ta thừa dịp thời gian này đánh bọn hắn trở tay không kịp.

Chu Thải Điệp quét mắt toàn trường một cái lãnh đạm nói.

- Đương nhiên quan trọng là chúng ta sẽ vận dụng sát trận của tông môn, và tài nguyên trong phủ khố, phải cố gắng hết sức giết chết đối thủ.

- Nhưng đợi đến khi các tộc phản ứng lại, chúng ta vẫn sẽ thảm bại.

Đại trưởng lão đứng dậy.

Nàng không thể không đứng ra.

Không phải nàng muốn đầu hàng, mà hiện tại cản bản không có hi vọng sống sót.

- Tông môn vẫn còn một át chủ bài.

Chu Thải Điệp trầm mặc một chút vẫn nói.

- Lá bài tẩy này một khi sử dụng, cho dù là những thế lực kia liên thủ cũng chỉ là gà đất chó sành.

Cái gì?

Ai cũng không ngờ rằng Chu Thải Điệp lại nói như vậy.

Phải biết nhiều thế lực liên thủ như vậy, toàn bộ Vạn Lôi đại lục cũng chỉ có một vài thế lực mới có thể chống lại được.

Bây giờ Chu Thải Điệp lại nói bọn họ là gà đất chó sành?

Ngươi thật sự không phải đang đùa đấy chứ?

- Ta sẽ không lấy tiền đồ của tông môn ra để đùa.

Chu Thải Điệp nhìn thấy vẻ hoài nghi của mọi người nói.

- Nhưng át chủ bài là gì, bây giờ ta không thể nói.

Dừng một chút Chu Thải Điệp nói tiếp.

- Được rồi, mọi người bắt đầu chuẩn bị đi. Ta không có nhiều thời gian đâu, mặt khác thần niệm của ta sẽ giám sát toàn bộ tông môn, nếu ai dám lọt tin tức này ra ngoài, đừng trách ta tru sát cửu tộc ngươi.

Nửa khắc đồng hồ.

Khi đến thời gian này, Chu Thải Điệp tuyệt vọng đi ra.

- Bây giờ tông môn đang giằng co không thôi.

- Chu Thải Điệp, đừng nói với ta ngay cả việc trấn áp tiếng nói khác trong tộc mà ngươi cũng không làm được.

Lôi Uyên cười lạnh nói.

- Ngươi cho rằng ta cũng đột đoán như ngươi sao?

Chu Thải Điệp châm chọc nói.

- Ha ha, nhưng bây giờ Lôi gia sẽ tiếp tục vững mạnh dưới sự lãnh đạo của ta.

Lôi Uyên mới vừa nói đến đây, đột nhiên hắn cảm ứng được thứ gì đó.

- Trận pháp khởi động, Chu Thải Điệp, ngươi đang làm cái gì vậy?

- Ngươi nói ta đang làm cái gì?

Chu Thải Điệp nói đến đây, một chiếc ô xuất hiện ở phía trên Lôi Uyên và từ từ bao vây hắn lại.

Cùng lúc đó thần niệm của nàng hoá thành một cơn bão điên cuồng quất tới đám tu sĩ phía dưới.

A!

A!

A!

Trong lúc nhất thời không biết đã có bao nhiêu tu sĩ hoá thành tro tàn dưới cơn bão đó.

Kỳ thật có rất nhiều tu sĩ vô tội.

Bởi vì bọn họ tới đây chỉ là để xem náo nhiệt.

Nhưng thật ra cũng không phải hoàn toàn vô tội, phải biết đây là cuộc chiến giữa hai phe.

Ngươi còn ở đây xem náo nhiệt?

Chẳng lẽ trong lòng bọn hắn không nghĩ đến việc chiếm tiện nghi?

Bàn Tháp và Bạch Sùng cuối cùng vẫn chậm một bước.

Vẻ mặt giận dữ hiện rõ trên khuôn mặt họ.

- Chu Thải Điệp, ngươi muốn chết?

- Chu Thải Điệp, ngươi biết ngươi đang làm gì không?

Ngay sau đó bọn họ phát động công kích điên cuồng như vũ bão về phía Chu Thải Điệp.

Chu Thải Điệp thét dài một tiếng đáp lại.

Sau một khắc cao tầng Ma Vương cung vừa khởi động sát trận vừa vận dụng rất nhiều nội tình.

Trong lúc nhất thời tiếng kêu than dậy khắp trời đất.

Nhưn rất nhanh cao thủ các tộc đang ẩn giấu xung quanh cũng phát động công kích về phía Ma Vương cung.

Hai bên rất nhanh đã lao vào cuộc chiến.

Mà hết thảy những chuyện này Từ Viện Viện đều không biết.

Sau khi nàng về phòng liền mở cấm chế ngăn cách mọi thứ.

Mà ở lúc này lão ẩu đi tới gian phòng của nàng.

- Thiếu cung chủ.

Từ Viện Viện liếc lão ẩu một cái nói.

- Ngươi tới nơi này làm gì?

- Thiếu cung chủ, ta cảm thấy ngươi nên đi ra xem một chút.

- Không hứng thú.

Từ Viện Viện không cần suy nghĩ nói luôn.

Xem cái gì?

Xem đám người kia sao?

- Thiếu cung chủ, nếu ngươi không đi ra xem, có lẽ cả đời này cũng không còn cơ hội đâu.

Lời nói của lão ẩu khiến sắc mặt Từ Viện Viện thay đổi.

- Ngươi có ý gì?

Khắp khuôn mặt lão ẩu đều là vẻ thê lương.

- Bởi vì tiểu thư cự tuyệt lần chọn rể này, các tộc đã lấy lý do đó để khai chiến, bây giờ đã bắt đầu công kích Ma Vương cung.

Từ Viện Viện vội vàng đi ra ngoài, khi nàng bay lên, nàng hoảng sợ phát hiện khắp Ma Vương cung đều đang chiến đấu.

Nhưng các tộc ép Ma Vương cung chiến đấu.

Mà ở trong không gian, Chu Thải Điệp khó khăn ngăn cản, có thể nhìn thấy khoé miệng của nàng tràn ra máu tươi.

- Cái này . . . .

Từ Viện Viện nói xong liền muốn lao ra, nhưng lại bị lão ẩu ngăn cản.

- Tiểu thư, ngươi chỉ là một Hợp Thần cảnh, qua đó thì có thể thay đổi được gì đây?

Lão ẩu khổ sở nói.

- Chẳng lẽ bắt ta trơ mắt nhìn đệ tử trong tông môn chết sao?

Từ Viện Viện cực kỳ bi ai nói.

- Hôm nay nếu muốn cứu tông môn chỉ có một biện pháp.

- Biện pháp gì?

- Đi cầu vị kia.

Từ Viện Viện giật mình, ngay sau đó trầm mặc xuống.

- Thiếu cung chủ, lúc này ngươi không thể do dự, mỗi một phút ngươi do dự, tôn môn sẽ chết nhiều người hơn.

Lão ẩu vội vàng nói.

Từ Viện Viện cắn răng chạy qua một phía.

Sau khi đến gian phòng, nàng nhìn thấy Diệp Hạo đang xem sách.

- Ngươi . . . Ngươi làm sao còn có thể ngồi đọc sách chứ?

Từ Viện Viện trợn mắt hốc mồm nói.

Phải biết toàn bộ Ma Vương cung đang đại chiến đây.

- Thảm cảnh gấp trăm lần, nghìn lần, vạn lần ta cũng đã gặp qua.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Nói thật cảnh tượng này trong mắt ta chỉ là trò trẻ con.

- Ngươi có thể cứu Ma Vương cung được không?

Từ Viện Viện trầm mặc một chút mở miệng nói.

- Được.

Khiến Từ Viện Viện không ngờ rằng Diệp Hạo lại sảng khoái đáp ứng như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận