Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3213: Địa Cấp Cao Giai

Có lẽ theo quan điểm của Lôi Minh, đây là một sự ưu ái lớn.

Thế nhưng đối với Diệp Hạo mà nói cũng chỉ là phẩy tay mà thôi.

Sau khi Lôi Minh rời đi, hắn không khỏi nhớ tới đám gia hoả Bàn Tán muốn đối phó với Diệp Hạo.

- Không làm không chết.

Khoé miệng Lôi Minh loé ra một nụ cười lạnh.

Hắn tin vô luận là bối cảnh hay tu vi của Diệp Hạo đều trên cơ Thược Dược tiên tử.

Những người kia muốn dựa vào cửu đại tông môn ứng phó Diệp Hạo, căn bản chính là tên ngu ngốc.

Về phần nhắc nhở?

Tại sao phải nhắc nhở?

Bọn họ muốn chết thì liên quan gì tới hắn?

Vả lại Lôi Minh hận không thể khiến những tên kia chơi đến chết, đạo lý vật hiếm thì quý ai mà không hiểu?

Rạng sáng ngày thứ hai, mấy trăm thanh niên nam nữ tài hoa xuất chúng đi tới quảng trường Ma Vương cung.

Ánh mắt bọn họ tràn ngập chờ mong.

Ánh mắt bọn họ tràn ngập nóng bỏng.

Ánh mắt bọn họ vô cùng khẩn trương.

Hôm nay chín đại thế lực Bách Hoa đại lục đến đây chiêu mộ đệ tử.

Chuyện này đối với bọn hắn mà nói chính là cơ hội cá chép hóa rồng.

Bỏ qua việc trả thù Ma Vương cung, ai mà không muốn gia nhập vào chín đại thế lực chứ?

Ước chừng qua nửa canh giờ sau, bầu trời đột nghiên nứt đôi, tiếp đó chín chiến hạm xếp thành một hàng xuất hiện ở phía trên Ma Vương cung.

Chín chiếc chiến hạm, tối tăm dữ tợn hết sức.

Bọn chúng tản ra chấn động đáng sợ, khiến mọi người có cảm giác mới nhìn mà đã sợ.

- Hào quang màu đen.

- Chiến hạm này là Thần Hoàng cấp sao?

- Bách Hoa đại lục cách chúng ta cực kỳ xa, bọn họ phải xuyên qua rất nhiều không gian, ngươi cảm thấy nếu không có chiến hạm Hoàng cấp, có thể đến được đây sao?

- Chiến hạm Hoàng cấp, nếu ta có một chiếc, chẳng phải có thể xưng bá Vạn Lôi đại lục?

- Chiến hạm Hoàng cấp cho dù là ở Bách Hoa đại lục cũng không có bao nhiêu. Bàn về gía trị nó còn quý hơn cả cường giả Thần Hoàng cấp.

- Nghe nói nữ tử Bách Hoa đại lục có rất nhiều, cũng không biết cácnangf có chọn ta không?

- Ta cảm thấy vẫn sẽ chọn nam tử, nếu không Bách Hoa đại lục làm sao sinh sôi đây?

- Đây cũng là một vấn đề.

Đang lúc mọi người bí mật thảo luận, chín chiếc chiến hạm chậm rãi hạ xuống, ngay sau đó là mấy chục thân ảnh đi ra từ những chiến hạm.

Những thân ảnh kia đều là nữ tử.

Các nàng thanh mảnh đẫy đà, vô luận là thanh tú, đoan trang, mảnh mai, có thể nói không thiếu gì cả.

Điều này khiến toàn bộ ánh mắt của những nam tử ở đây đều nhìn chằm chằm.

- Thật xinh đẹp.

- Chất lượng của những nữ tử này cũng quá cao rồi.

- Vạn Lôi đại lục chúng ta cũng có nữ tử xinh đẹp như vậy, nhưng tỷ lệ này dù sao cũng rất nhỏ.

Rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng rất nhanh ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người một thiếu nữ mặc bạch y.

Nữ tử kia cho dù đứng giữa một rừng hoa vẫn sáng chói bắt mắt.

Dáng người tinh tế thướt tha, có thể nói khuynh quốc khuynh thành.

- Ta là Thược Dược.

Lúc này nữ tử bạch y mở miệng giới thiệu.

- Cũng là thiếu tông chủ Quần Phương tông.

- Quần Phương tông?

Ánh mắt Từ Viện Viện lóe lên nói.

- Tông môn cường đại nhất Bách Hoa đại lục, Quần Phương tông.

- Có vẻ ngươi rất hiểu Bách Hoa đại lục nhỉ?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

Đáng lý ra hai đại lục này không có nhiều giao lưu.

- Ma Vương cung chúng ta có một vị trưởng bối gia nhập Lan Hoa tông của Bách Hoa đại lục.

Từ Viện Viện nhẹ nhàng nói.

- Thì ra là như vậy.

Diệp Hạo nhẹ vuốt cằm.

- Ngươi cảm thấy Thược Dược thế nào?

Từ Viện Viện dò hỏi.

- Ngươi đi hỏi thử nàng có hứng thú làm thị nữ của ta không?

Diệp Hạo cười hỏi.

Từ Viện Viện giật nảy mình.

- Ngươi cũng đừng bắt đi chịu chết.

Thược Dược là thiên chi kiêu tử của Bách Hoa đại lục.

Nếu nàng dám nói câu này ra, chỉ vài phút thôi sẽ biến mất khỏi thế gian này.

- Ta là Phượng Tuyết, đến từ Hoa Tuyết tộc.

Lúc này một nữ tử lạnh lùng đứng dậy lạnh nhạt nói.

Thanh âm của nàng rất lạnh.

Ánh mắt của nàng rất lạnh.

Nhưng nàng cũng rất xinh đẹp.

Xinh đẹp đến mức quá đáng.

Cho dù so với Thược Dược tiên tử cũng không kém là bao nhiêu.

- Ta là Bạch Đào, đến từ Thần Đào tông.

Lúc này một thiếu nữ kiều diễm ướt át cười khanh khách giới thiệu nói.

Toàn thân nữ tử này đều tràn ngập khí tức thành thục.

Loại khí tức này khiến nam tử xao động không thôi, tựa hồ có thể thu hút được lòng của bọn họ.

- Ta là Liễu Liễu, đến từ Thần Liễu tông.

Một nữ tử nhẹ nhàng như gió thoảng đứng dậy.

Nàng hào phóng dịu dàng, ngôn ngữ rất ôn nhu.

Khi nhìn nàng, mọi người đều có cảm giác rất thoải mái.

- Ta là Hỏa Duyệt, đến từ Thiên Hỏa tông.

Một nữ tử giống như ngọn lửa đứng dậy.

- Ta là Trương Lan, đến từ Lan Hoa tông.

- Ta là Thanh Tễ, đến từ Vọng Xuyên tông.

- Ta là Lăng Tuyền, đến từ Thu Thủy tông.

- Ta là Tích Nhược, đến từ Miên Miên tông.

Đại biểu của chín đại tông lần lượt đứng dậy giới thiệu.

Thiên kiêu trong quản trường nhìn hết người này đến người kia, bọn họ đang suy nghĩ chút nữa sẽ lựa chọn tông môn nào?

- Chín đại tông môn không thu người tầm thường.

Lúc này Thược Dược nhàn nhạt mở miệng nói.

- Bởi vậy võ hồn thấp hơn Địa cấp sơ kỳ không cần tham gia khảo hạch.

Lời nói của Thược Dược khiến sắc mặt một vài thiên kiêu ảm đạm.

Địa cấp sơ kỳ!

Nói như vậy, chỉ cần có võ hồn cấp bậc này, tương lai có thể đặt chân đến Thần Vương cảnh.

Tuy nhiên, nếu ở đại lục trung đẳng, chưa chắc đã có thể đặt chân.

Bởi vì tài nguyên và công pháp ở đại lục trung đẳng đều kém rất xa đại lục cao đẳng.

- Thược Dược tiên tử, ta cảm thấy một người có thể đi được bao xa không thể chỉ nhìn mỗi võ hồn.

Mà lúc này, một thanh niên đứng dậy nói.

- Lời ngươi nói không sai, miễn ngươi có thể chống lại Địa cấp sơ kỳ, ta sẽ phá lệ cho ngươi gia nhập Quần Phương tông, thế nào?

- Được.

Thanh niên kia không cần suy nghĩ nói.

Đây chính là cơ hội duy nhất của hắn.

- Còn có ai muốn thử không?

Thược Dược tiên tử nhàn nhạt hỏi.

- Ta.

- Ta.

- Ta.

Rất nhanh đã có mười thanh niên nam nữ đứng dậy.

- Ai có võ hồn Địa cấp, bây giờ đi qua bên này.

Thược Dược tiên tử vừa nói xong, giữa không trung liền xuất hiện một lôi đài làm từ Thanh Ngọc.

Đám người Lôi Minh đồng loạt đi tới đứng trên lôi đài.

- Bây giờ ta muốn kiểm tra võ hồn của các ngươi.

Thược Dược tiên tử thản nhiên nói.

Lôi Minh và đám người Bàn Tấn đều thi triểu võ hồn của mình.

Cả đám bọn họ nhìn võ hồn ở xung quanh đều có cảm giác cao ngạo.

Bởi vì đa phần võ hồn của mọi người ở đây đều là Địa cấp sơ kỳ.

Mà võ hồn của bọn họ là Địa cấp trung giai.

Nhưng khi bọn hắn đang dương dương tự đắc, đột nhiên bọn hắn cảm nhận được uy áp.

Uy áp này đến từ võ hồn.

Là võ hồn cấp cao hạ bệ võ hồn thấp hơn.

Dù loại áp chế này không quá mạnh, nhưng nó vẫn cho thấy một vấn đề.

Trong số bọn họ, có người có võ hồn cao hơn.

Nhưng làm sao có thể?

Thân làm thiên kiêu đứng đầu Vạn Lôi đại lục, có ai mà bọn họ không quen chứ?

Khi bọn họ nhìn thấy võ hồn đó là của ai, trên mặt nguyên một đám đều kinh ngạc không thể tin được.

- Lôi Minh.

- Lôi Minh, tại sao võ hồn của ngươi lại là Địa cấp cao giai?

- Chuyện này tuyệt đối không có khả năng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận