Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3224: Thu Ý Tông Được Cứu Rồi

Khi mấy thiếu nữ nhìn thấy thanh niên kia lập tức trở nên lo lắng.

Thiếu nữ vừa mới mở miệng nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Diệp Hạo run rẩy nói.

- Công tử.

- Muốn báo thù sao?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ ở trước mặt nói.

- Muốn.

Thiếu nữ kia không cần suy nghĩ nói ngay.

Nàng có thể không muốn báo thù sao?

Toàn bộ tông môn bị thanh niên này tàn sát đến mức gần như không còn, nàng làm sao không muốn báo thù chứ?

- Cho ngươi.

Diệp Hạo đưa cho thiếu nữ bên cạnh một thanh chiến kiếm màu xanh.

Khi Thu Dĩnh nắm chặt chiến kiếm trong tay, lập tức nàng liền cảm nhận được một cỗ chấn động ngập trờ từ bên trong chiến kiếm.

Cỗ chấn động này còn mạnh hơn không chỉ gấp mấy lần so với lão tổ ở thời kỳ đỉnh phong.

- Đây là pháp bảo Thần Vương?

Thu Dĩnh đột nhiên nhận ra.

Chỉ có pháp bảo cấp bậc này mới có thể tạo ra chấn động như thế, cũng chỉ có pháp bảo Thần Vương Thu Dĩnh mới có thể điều khiển được.

Bởi vì pháp bảo Thần Vương cũng đã có ý thức của mình, thậm chí pháp bảo Thần Vương còn có thể tự mình xuất thủ.

- Đi làm chuyện ngươi muốn làm đi.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây, kiếm linh của thanh chiến kiếm Thần Vương liền câu thông với Thu Dĩnh.

Loại câu thông này gần như hoàn thành trong nháy mắt.

Sau một khắc, chiến kiếm trong tay Thu Dĩnh lập tức chếm tới thanh niên kia.

Sắc mặt thanh niên kia lập tức thay đổi.

Bởi vì hắn phát hiện thân thể của hắn đã bị thanh chiến kiếm này khoá chặt.

Vô luận là thân thể hay linh hồn của hắn đều không thể động đậy.

- Ta là thiếu tộc trưởng Thiền tộc, ngươi dám động vào ta?

Thanh niên kia giận dữ hét.

- Ta không còn gì nữa, ngươi cảm thấy ta sẽ quan tâm sao?

Thu Dĩnh nói xong, Thần Vương kiếm trong tay liền chém mạnh xuống.

Bịch một tiếng, thân thể thanh niên kia bị chém nát vụn, khi linh hồn hắn sắp nổ tung, một thân ảnh già nua từ bên trong hiện ra.

Hắn vẫy tay một cái chặn lại đường kiếm, có thể nhìn thấy sắc mặt hắn tràn ngập vẻ âm trầm.

- Dám đụng đến thiếu tộc trưởng Thiền tộc? Các ngươi đã nghĩ đến hậu quả chưa?

- Cùng lắm thì chết thôi.

Khắp khuôn mặt Thu Dĩnh đều là sát khí.

Nàng không chút do dự mà chém ra kiếm thứ hai.

- Ngươi cho rằng chỉ một thanh Thần Vương kiếm là có thể chém được thần niệm của ta?

Lão giả kia nói xong, trong lòng bàn tay đã tuôn ra một luồng năng lượng như sóng thần.

Ngay khi cỗ năng lượng này chuẩn bị nuốt trọn Thu Dĩnh, một vòng kiếm quang ầm vang bộc phát.

Giống như mặt trời, chỉ trong nháy mắt đã chiếu sáng bầu trời.

- Đây không phải Thần Vương kiếm, đây là Thần Hoàng kiếm.

Lão giả kia hoảng sợ kêu lên.

Quả thật lão giả kia là Quá Khứ cảnh trung giai, nhưng hắn chỉ để ở bên trong thức hải của thanh niên kia một tia thần niệm, tia thần niệm này cũng chỉ có thực thực Thần Hoàng cảnh trung giai.

Nhưng bây giờ hắn vẫn bị chém chết.

Bịch một tiếng, thần niệm của lão giả hoàn toàn bị chém thành mảnh vỡ.

- Chuyện này…

Nhìn thấy một màn trước mắt, Thu Dĩnh có chút choáng váng.

- Không phải nói Thần Vương bất tử, Thần Hoàng bất diệt sao?

- Bất cứ chuyện gì cũng chỉ là tương đối mà thôi, trên đời nà làm gì có hoàn toàn bất diệt chứ?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Một đòn vừa rồi của ngươi đạt đến Thần Hoàng cảnh đỉnh phong.

- Thần Hoàng cảnh đỉnh phong? Ý của ngươi là thanh thần kiếm này có cấp bậc Thần Hoàng đỉnh phong?

Sắc mặt Thu Dĩnh hoàn toàn thay đổi.

Trước đó nàng còn cho rằng thanh kiếm này chỉ là Thần Vương kiếm.

Bây giờ mới phát hiện ra mình đã đánh giá quá thấp.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Công tử, ta có thể cầu ngươi một chuyện được không?

Thu Dĩnh chần chờ một chút vẫn nói.

- Chuyện gì?

- Ta có thể tạm thời dùng thanh kiếm này được không?

Thu Dĩnh cắn môi hỏi.

- Ngươi muốn báo thù?

- Ta muốn giết hết Thiền tộc.

Thu Dĩnh kiên định nói.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Bốn đại tộc hôm nay đến đây xâm lấn cũng đều có thủ đoạn giải quyết mọi trường hợp, bằng không bọn hắn làm sao dám động thủ với Tứ Bình đại lục chứ? Phải biết Tứ Bình đại lục cũng có cường giả Quá Khứ cảnh.

- Ta không định giết lão tổ Thiền tộc, ta chỉ muốn giết càng nhiều tu sĩ Thiền tộc càng tốt.

Thu Dĩnh nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi không sợ lão tổ Thiền tộc ra tay với ngươi sao?

- Bây giờ ta cũng không còn gì để mất.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi rồi đưa cho Thu Dĩnh một lệnh bài.

- Đây là Chiến Linh lệnh, trong đó có một Tương Lai cảnh sơ kỳ.

- A!

Thu Dĩnh không ngờ rằng Diệp Hạo lại đưa cho mình một át chủ bài lớn như vậy.

- Gặp nhau tức là duyên, nếu đã gặp, vậy ta cũng sẽ giúp ngươi đến cùng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Đi đi, đi làm chuyện ngươi muốn làm.

- Đa tạ công tử.

Thu Dĩnh nói xong liền nhận lấy lệnh bài.

Khi thần niệm của nàng trao đổi với lệnh bài, nàng phát hiện bên trong lệnh bài có một nhân vậc cực kỳ khủng bố.

- Xin tiền bối hiện thân.

Thu Dĩnh trầm giọng nói.

Ngay sau đó một trung niên người mặc khôi giáp xuất hiện ở bên cạnh Thu Dĩnh.

Nhưng ngay sau đó hắn nhíu mày một cái nói.

- Đây là nơi nào?

- Tứ Bình đại lục.

Thu Dĩnh nói khẽ.

- Cửu Thiên có Tứ Bình đại lục sao?

Chiến linh kia nghi ngờ nói.

- Nơi này không phải là Cửu thiên, nơi này là một thiên hà khác, bọn họ có hệ thống tu hành hoàn toàn khác.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thực lực ngươi ở nơi này sẽ bị áp chế rất nhiều, đợi đến khi ngươi thích ứng được quy tắc ở đây, thực lực ngươi sẽ dần khôi phục.

- Một hệ thống tu hành khác.

Nghe đến đây ánh mắt chiến linh liền trở nên sáng rực.

- Thú vị, thú vị.

- Ngươi đi giúp nữ tử này báo thù.

Diệp Hạo chỉ Thu Dĩnh nói.

- Được.

Chiến linh kia không chút do dự nói.

Dưới sự dẫn dắt của Thu Dĩnh, chiến linh mang theo đám người trở về Thu Ý tông.

Mà lúc này toàn bộ Thu Ý tông đã hoá thành một biển lửa, không biết bao nhiêu tu sĩ bị tàn sát không thương tiếc.

Nhưng cũng còn một phần tu sĩ sót lại vẫn tiếp tục ngăn cản, nhưng sức lực cũng rất yếu đuối.

- Trời muốn diệt Thu Ý tông ta sao?

Một lão ẩu tóc bạc hoa râm bi phẫn nhìn thần kiếm đang đâm tới, trong mắt nàng tràn ngập vẻ không cam lòng.

Tứ Bình đại lục sắp xong rồi.

Cho dù tông môn từ lâu đã đưa hạt giống đi nhưng như vậy thì đã thế nào?

Tổ chim bị phá, trứng còn có thể nguyên vẹn không?

Oanh!

Đúng lúc này một thần niệm kinh khủng quét ngang toàn bộ Thu Ý tông.

Phàm là tu sĩ Thiền tộc, tất cả đều bị giết chết.

A!

Từng tu sĩ Thiền tộc nổ tung.

Chưa đầy một lần hô hấp, tu sĩ Thiền tộc gần như chết hết.

Giữa sân chỉ còn lại đúng một tu sĩ Thiền tộc.

Người này cũng chính là người vừa mới ra tay vỡi lão ẩu kia.

- Chuyện gì thế nào?

Giờ khắc này tất cả mọi người đều bị choáng váng.

Tu sĩ Thần Hoàng trở xuống của Thiền tộc chết thì cũng thôi đi, sao ngay cả mười mấy Thần Hoàng Thiền tộc cũng chết?

- Lão tổ.

Lúc này tiếng nói của Thu Dĩnh vang lên trong tai lão ẩu.

Lão ẩu theo thanh âm nhìn lại, nàng nhìn thấy Thu Dĩnh đang đứng ở giữa không trung.

Đứng bên cạnh Thu Dĩnh là một trung niên mặc chiến giáp tản ra chấn động khủng bố.

Nhìn đến đây lão ẩu làm sao không hiểu đã xảy ra chuyện gì?

- Thu Dĩnh, vị này là cường giả mà ngươi mời tới?

Lão ẩu kích động hỏi.

- Đúng vậy, lão tổ, vị này là cường giả Tương Lai cảnh.

Lời nói của Thu Dĩnh đưa tới những tiếng hít vào cực mạnh.

Tương Lai cảnh?

Thiền tộc có cao thủ cấp bậc này hay không vẫn chưa chắc.

Nhưng bây giờ Thu Dĩnh lại mời tới nhân vật cấp bậc này.

Thu Ý tông được cứu rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận