Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3231: Nhân Tộc Huyết Mạch

Nhìn thấy một màn này, tu sĩ Ly Hoả tông cảm thấy mình đã sống sót sau một thảm hoạ.

Phải biết trước đó bọn họ cũng đã chuẩn bị tinh thần chết trận.

- Ly Họa.

Lão tổ Ly Hoả tông lập tức gọi Ly Hoạ khi nhìn thấy một thiếu nữ đứng bên cạnh Diệp Hạo.

Ly Họa nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh nàng.

- Lão tổ, ngươi không sao chứ?

Ly Họa nói khẽ.

Ly Mị lắc đầu nói.

- Ta không sao, Ly Họa, bọn họ là . . . ?

Ly Họa liền kể lại quá trình gặp Diệp Hạo lại một lần.

- Ý của ngươi là tình cờ gặp?

Ly Mị nghi ngờ không chắc nói.

- Lão tổ, ngươi không cần lo lắng.

Ly Họa tựa hồ nhìn ra lo lắng tròng lòng Ly Mị mà vừa cười vừa nói.

- Ly Hoả tông chúng ta hoàn toàn không có bất kỳ giá trị gì với Diệp công tử, ngươi cảm thấy hắn có thể ngấp nghé thứ gì của chúng ta chứ?

Ly Mị nghĩ một hồi, trong lòng cũng bình thường trở lại.

Đúng vậy.

Ly Hỏa tông có cái gì?

Có điều gì đáng giá để Diệp Hạo quan tâm chứ?

- Diệp công tử, lão thân đại biểu cho Ly Hoả tông tạ ơn đại ân đại đức của ngươi.

Diệp Hạo đưa tay đỡ nàng.

- Vì sao trong cơ thể của ngươi lại có huyết mạch Nhân tộc?

Nghe được hai chữ Nhân tộc, Ly Mị chấn động toàn thân.

- Ngươi . . . Ngươi . . . .

- Có thể giải thích một chút không?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Các hạ là ai?

Ly Mị hết sức trịnh trọng nói.

- Ta cũng là Nhân tộc.

Diệp Hạo nói xong liền thả ra một tia khí tức của bản thân.

Ánh mắt Ly Mị tràn ngập thần sắc không thể tin được.

- Làm sao có thể? Sao ngươi có thể đến từ thiên hà Cửa Thiên chứ?

- Thiên hà Cửu Thiên?

Khoé miệng Diệp Hạo lộ ra một nụ cười.

- Xem ra tổ tiên ngươi đến từ thiên hà Cửu Thiên.

- Diệp công tử, ngươi biết Côn Lôn không?

Ly Mị hỏi dò.

- Ta thông qua cấm địa Côn Lôn để đến thiên hà Hồn Thiên.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Côn Lôn vẫn còn?

- Bây giờ Côn Lôn còn là thế lực đứng đầu Nhân tộc.

Khuôn mặt Ly Mị lập tức tràn đầy nước mắt,

- Lão tổ ta chính là Ly Thiên Thu.

- Ly Thiên Thu?

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Thân làm thiên kiêu đứng đầu Côn Lôn, Ly Thiên Thu đã từng hào khí ngất trời, hắn cho rằng có thể toả sáng ở thiên hà Hồn Thiên, nhưng lại bị thiên kiêu nơi này tàn nhẫn trấn áp, chật vật đến mức phải đi qua truyền tống trận để về Côn Lôn.

Thế nhưng khi hắn trở về đến Côn Lôn thì đã trong tình trạng đèn đã cạn dầu, chưa để lại được bao nhiêu tin tức đã mất mạng.

- Diệp công tử, ngươi cũng là đệ tử Côn Lôn?

Ly Họa tò mò hỏi.

- Ta không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta chỉ đi nhờ truyền tống trận của Côn Lôn mà thôi.

- Thì ra là như vậy.

Ly Họa có chút thương cảm.

- Nhưng thiên kiêu đứng đầu Côn Lôn, Thanh Đế cũng tới.

- Thanh Đế?

Nghe đến đây Phượng Tuyết nhíu mày một cái nói.

- Cái tên này phạm kiêng kị.

- Kiêng kị?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Đế Cơ từng nói nếu muốn xưng “Đế” nhất định phải vượt qua Chúa Tể.

- Từ “Đế” là để chi cảnh giới trên cả Chúa Tể?

- Không sai.

- Thiên hà Hồn Thiên có ai đạt đến cảnh giới này không?

- Không biết, ta cũng là tình cờ nghe Đế Cơ nhắc đến mà thôi.

- Nếu là như vậy nhất định phải kêu Thanh Đế đổi tên.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Đây không phải chuyện đùa.

Thanh Đế có tiền lực trở thành Chúa Tể, bởi vậy ám chỉ Chúa Tể cũng không có gì.

Nhưng Thanh Đế có tiềm năng trở thành Đại Đế sao?

Hầu như không.

- Diệp công tử, ở thiên hà Cửu Thiên, Thanh Đế là Chí Tôn sao?

Ly Mị đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Là Cái Thế.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Chỉ là Cái Thế thôi sao?

Ly Mị lẩm bẩm nói.

Diệp Hạo cười không nói.

- Diệp công tử, ngươi có thể dẫn ta đi gặp Thanh Đế không?

Ly Mị trầm mặc một hồi vẫn nói ra.

- Ngươi từ bỏ Ly Hoả tông?

Diệp Hạo chỉ một vùng phế tích nói.

- Từ bỏ.

Ly Mị lắc đầu nói.

- Thiên hà Hồn Thiên bắt đầu rung chuyển, ở lại nơi này cũng không có giá trị gì.

- Vậy các ngươi đi sắp xếp đi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Ly Mị lập tức lệnh cho tu sĩ Ly Hoả tông dọn dẹp chiến trường và thu dọn hành lý.

Ước chừng qua ba canh giờ sau, tu sĩ Ly Hoả tông đã dọn hết những thứ có thể dọn trong Ly Hoả tông đi.

Kỳ thật chuyện dọn dẹp này rất đơn giản.

Ở đây ai mà không có tiểu thế giới, mặc kệ nó hữu dụng hay vô dụng, cứ ném hết trong tiểu thế giới trước là được.

- Diệp công tử, chúng ta đã dọn dẹp xong.

Ly Mị đi tới Diệp Hạo bên người nhẹ giọng gọi.

Diệp Hạo quét toàn trường một cái phát hiện tu sĩ Ly Hỏa tông chỉ có hơn ba ngàn người.

- Tu sĩ Ly Hoả tông chỉ có từng chút này?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Tổng bộ chỉ chút này.

- Những người đã dời đi từ trước không tới sao?

- Chuyện này phải nhờ Diệp công tử mang theo chúng ta đi tìm bọn họ.

Ly Mị ngượng ngùng nói.

- Không sao, dù sao ta cũng rảnh rỗi.

Diệp Hạo không để tâm nói.

Trên đường đi tìm kiếm tu sĩ Ly Hoả tông, Diệp Hạo cũng gặp rất nhiều nhóm tu sĩ Cự Ngạc tộc.

Toàn bộ những tướng sĩ kia đều bị chiến hạm lạnh lùng giết chết.

Về phần những thi thể kia đều giao cho Ly Hoả tông.

Cứ như vậy, vừa đi vừa giết.

Cũng không quá lâu, mọi người đi tới một hành tình khô héo nghèo nàn.

Khi Ly Mị đánh ra một phù chú, mấy thân ảnh liền xuất hiện ở gần đó.

Bọn họ cảnh giác nhìn về phía Ly Mị.

Khi thấy là đó là Ly Mị, trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Lão tổ, sao ngươi lại tới đây?

- Gọi tất cả đệ tử trong tông môn qua đây, Ly Hoả tông chúng ta sẽ dời đi.

- Dời đi nơi nào?

- Trên đường sẽ nói cho các ngươi.

Ly Mị nhẹ nhàng nói.

Trước khi bắt đầu cuộc chiến, Ly Hoả tông đã chuẩn bị kĩ càng, trừ nơi trú ẩn này ra còn có tám khu khác.

Đáng tiếc rằng ba khu trong số đó đã bị Cự Ngạc nhất tộc tìm tới xoá sổ.

Khi Ly Mị tìm được nhóm tướng sĩ ở nơi trú ẩn cuối cùng, chiến chiến hạm chạy trốn trước kia cũng đến nơi.

- Lão tổ.

- Ly Họa.

- Tông chủ.

Chu An nhìn thấy một màn trước măt, trong lòng cũng tràn ngập cảm khái.

Lúc trước nếu không phải nhờ Ly Hoạ kiên trì, có lẽ tông môn đã huỷ diện hoàn toàn, càng không cần phải nói đến việc hôm nay có thể hoàn hảo dời đi như vậy.

- Tổ tiên Ly Hoả tông chúng ta là một Cái Thế giả.

Ly Mị triệu hoán một vạn tám ngàn đệ tử đến bên cạnh mình rồi cao giọng nói.

- Cái Thế giả?

Nghe được ba chữ đó, đám người Chu An đều sôi máu.

Phải biết toàn bộ thiên hà Hồn Thiên cũng chỉ có một trăm Cái Thế giả mà thôi

Bởi vậy có thể tưởng tượng được năm đó Ly Hoả tông huy hoàng cỡ nào.

- Hiện tại chúng ta lại xuất hiện một Cái Thế giả.

Lời kế tiếp của Ly Mị khiến trái tim đám người Chu An đều chậm nửa nhịp.

Lại xuất hiện một Cái Thế giả?

Chẳng lẽ . . . ?

Nghĩ như vậy bọn họ đồng loạt nhìn về phía Diệp Hạo?

Chẳng lẽ là Diệp Hạo hay sao?

Có lẽ vậy.

Cũng chỉ có Diệp Hạo là Cái Thế giả, mới có bối cảnh mạnh mẽ như vậy.

- Diệp công tử là người có quan hệ tốt với Cái Thế giả của chúng ta.

Ly Mị nhẹ giọng giải thích nói.

- Hiện tại Diệp công tử sẽ mang chúng ta đi gặp Cái Thế giả của chúng ta.

Diệp Hạo nhìn đám người Ly Họa vừa cười vừa nói.

- Ta sẽ dẫn các ngươi đi gặp Thanh Đế, nhưng trước khi gặp Thanh Đế, chúng ta vẫn còn cần báo thù.

Báo thù?

Trong mắt mọi người lập tức tràn ngập lửa giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận