Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3255: Nguyền Rủa Lại Đến

Ngay sau đó trung niên râu quai nón cũng ngây ngẩn cả người.

Đúng vậy.

Diệp Hạo không phải là luyện khí sư sao?

Tại sao lại thành luyện đan sư rồi?

- Chẳng lẽ Diệp công tử vừa là luyện đan sư vừa là luyện khí sư?

Tiểu Kiều nói ra một loại khả năng.

- Hiện tại chỉ có thể giải thích như vậy.

Diệp Hạo mang theo hai cha con bọn họ tới Luỵện Khí các trong tiểu thế giới.

Đến nơi, bọn họ phát hiện nơi này có không ít luyện khí sư.

Những luyện khí sư này cực kỳ bận rộn, luyện chế đủ loại pháp bảo.

Trung niên râu quai nón là luyện khí sư Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong, lấy nhãn lực của hắn tuỳ tiện liền có thể nhìn ra, những luyện khí sư này vô luận là thủ pháp luyện chế, hay phù văn luyện chế đều vô cùng thâm ảo.

Trung niên râu quai nón tự tin thuật luyện khí của bản thân không thấp, nhưng khi ở nơi này nhìn một hồi, hắn bất đắc dĩ phát hiện rất nhiều thứ mình xem khôgn hiểu.

- Chu Tuần.

Diệp Hạo gọi một trung niên tới.

- Những pháp bảo này ngươi tìm trưởng lão Luyện Khí Các để sửa, nếu không cần sửa thì tăng năng lực lên ba thành.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Nhớ kỹ, chỉ cần tăng lên ba thành, khỏi không cần tăng nhiều.

Chu Tuần là Các chủ Luyện Khí Các trong tiểu thế giới, tu vi của hắn đã đạt đến Tương Lai cảnh cao giai.

Bởi vậy Diệp Hạo giao những công việc này cho Chu Tuần.

- Tuân mệnh.

Chu Tuần cung kính nói ra.

- Đúng rồi, Chu Tuần, lúc các ngươi luyện khí tiện thể dạy cho trung niên râu quai nón này một chút.

Diệp Hạo chỉ trung niên râu quai nón bên người vừa cười vừa nói.

- Được.

Chu Tuần ứng tiếng nói.

- Công tử, vậy ta thì sao?

Lúc này Tiểu Kiều nói gấp.

- Không phải ngươi muốn học tập đan đạo sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Đúng vậy.

Tiểu Kiều gật đầu một cái.

- Thừa dịp khoảng thời gian này ta truyền thụ cho ngươi thuật luyện đan.

Lời nói của Diệp Hạo khiến Tiểu Kiều như đang mơ.

- Công tử, ngươi muốn truyền thụ cho ta thuật luyện đan?

Lúc nói câu này cả cơ thể Tiểu Kiều đều đang run rẩy.

Luyện đan vẫn luôn là ước mơ của Tiểu Kiều.

- Đúng vậy, đi theo ta.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Tiểu Kiều theo Diệp Hạo đi tới Luyện Đan Các.

- Ngươi hiểu đan đạo bao nhiêu?

- Hiểu rõ không nhiều.

- Từ Ninh, Tiểu Kiều giao cho ngươi.

Diệp Hạo nhìn một nữ tử nhẹ nhàng nói.

- Tuân mệnh.

Tiểu Kiều ở đây cả ngày nghe Từ Ninh giảng giải thuật luyện đan, xoa xoa đầu.

Nàng cảm thấy Từ Ninh nói rất nhiều thứ tâm ảo.

- Cảm giác thế nào?

Khi Tiểu Kiều ngủ gà ngủ gật, thanh âm của Diệp Hạo vang lên trong tai nàng.

- Ta cảm thấy ta phải cần rất lâu để tiêu hoá những thứ kiến thứ này.

Tiểu Kiều cười khổ nói.

- Ngày mai ngươi và Từ Ninh đi vào thời không lĩnh vực học.

Lời nói của Diệp Hạo khiến Tiểu Kiều ngây ngẩn cả người.

- Công tử, không phải ngươi đang nói đùa đấy chứ?

Nàng vừa mới nói đến đây, tia thanh tỉnh trong mắt đã biến mất.

Sau một khắc, ý thức của nàng xuất hiện ở bên trong thứ hải, mà khiến hàng không ngờ tới rằng Diệp Hạo cũng đang ở trong thức hải của nàng.

- Công tử, đang xảy ra chuyện gì?

Tiểu Kiều không hiểu hỏi.

- Ngươi ở nơi này tu hành mười năm, bên ngoài chỉ mới trôi qua trong nháy mắt.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Bây giờ ngươi biết vì sao ta cho ngươi đi thời không lĩnh vực để học rồi đấy.

- Đây là thời gian lĩnh vực sao?

- Không phải.

- Không ảnh hưởng đến thọ nguyên của ta chứ?

- Không hề.

- Vậy cái này quả thực là máy gian lận rồi.

- Nếu không có máy gian lận, đan đạo của ngươi muốn tăng lên tới đại sư cảnh, có trời mới biết phải cần bao lâu.

- Đại sư cảnh? Công tử, võ hồn của ta chỉ mới là Nửa Bước Thiên cấp mà thôi.

- Không sao, ta sẽ giúp ngươi tăng võ hồn lên tới Thiên Cấp trung giai.

- A.

- Ngươi khác cha ngươi ở chỗ căn cơ đan đạo của ngươi quá kém, đây cũng là lý do vì sao ta phải kèm cặp ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Về phần phụ thân ngươi, trình đô luyện khí của hắn cũng chỉ còn cách một bước, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ có thể đột phá.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Hiện tại phải xem hai người các ngươi ai đặt chân đến đại sư cảnh nhanh hơn?

- Vậy ta phải cố gắng.

Tiểu Kiều cười hì hì nói.

Ở trong không gian ý thức ngộ đạo mười năm, Tiểu Kiều cũng đã đi lên được quỹ đạo đan đạo.

Sau khi ra khỏi không gian ý thức, Tiểu Kiều lập tức đi tới Luyện Đan Các để xem đủ loại tài liệu về đan đạo.

Dần dần, vô luận là tu vi đan đạo hay tu vi võ đạo của Tiểu Kiều đều không ngừng tăng lên.

Đương nhiên võ hồn của Tiểu Kiều cũng đã tăng từ Nửa Bước Thiên cấp đến Thiên cấp trung giai.

Bằng không mà nói nàng muốn tăng lên cần phải tốn càng nhiều thời gian hơn.

Khi tu vi của Tiểu Kiều tăng lên tới Cấm Kỵ đỉnh phong, tu vi của đạo quả thiên hà Hồn Thiên cũng thuận lợi tăng lên tới Quá Khứ cảnh trung kỳ.

Thực ra trong khoảng thời gian này Diệp Hạo vì trợ giúp Tiểu Kiều ngộ đạo, tu vi của hắn cũng không tránh khỏi việc tăng lên.

Khi hắn đặt chân đến Quá Khứ cảnh trung giai, gốc cây nhỏ kia lại đưa cho hắn một võ hồn mới.

Võ hồn được ban lần này là một nắm đấm.

Bên trong nắm đấm ẩn chứa quyền kinh, đồng thời sửa dụng với bất luận loại quyền thuật nào đều có thể tăng lên nhiều lần.

Chuyện này khiến Diệp Hạo khá là hài lòng.

Bởi vì bây giờ hắn đang đi con đường kết hợp giữa hai loại đại đạo.

Tương lai khi hắn vận dụng Vô Thượng quyền sẽ có thể được lực lượng cuồn cuộn trong Quyền võ hồn tăng phúc.

Diệp Hạo còn chưa vui vẻ được bao lâu hắn lại một lần nữa bị nguyền rủa.

Khi hắn nhận ra liền lập tức xé rách không gian đi tới giữa bầu trời sao vô ngần.

Lần nguyền rủa này còn đáng sợ hơn trước không chỉ gấp đôi, nhưng cuối cùng vẫn bị Diệp Hạo áp chế xuống.

- Nguyền rủa.

Về tiểu thế giới, Diệp Hạo rơi vào trầm tư.

Hắn luôn muốn biết vì sao đại đạo tu hành của thiên hà Chủng Thiên khi đến Siêu Thoá cảnh lại xuất hiện nguyền rủa.

Nhưng lần này hắn vẫn không nghiên cứu ra được gì.

- Nguyền rủa bắt nguồn từ đâu?

Diệp Hạo thì thào nói.

Nói thật Diệp Hạo thực sự rất muốn biết đáp án.

Bởi vậy hắn không thèm để ý đến Phượng Tuyết ngăn cản, vừa mới đột phá đến trung giai cảnh, hắn lại một lần nữa sử dụng thổ nhưỡng đẳng cấp cao cưỡng ép đột phá đến Quá Khứ cảnh cao giai.

Lần này nguyền rủa còn bá đạo hơn trước rất nhiều, thậm chí Diệp Hạo còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đã xuất hiện.

Thân thể hắn ở mục nát.

Máu của hắn khô cạn.

Linh hồn hắn khô kiệt.

Hắn đang nhanh chóng tiêu tán.

Khiến Phượng Tuyết khiếp sợ là Diệp Hạo thờ ơ lạnh nhạt, hắn không hề nghĩ đến việc ngăn cản nguyền rủa.

Hắn cứ như vậy lẳng lặng cảm thụ.

Nguyền rủa tràn ngập trên người hắn.

- Diệp Hạo, ngươi còn không ra tay?

Phượng Tuyết chấn động.

Diệp Hạo mắt điếc tai ngơ.

- Nếu ngươi còn không làm gì, ngươi sẽ không thể nào quay trở lại nữa đâu.

Phượng Tuyết lo lắng nói.

Diệp Hạo làm vậy chẳng khác gì đang đùa với lửa.

Phải biết khi thân thể hắn mục nát đến mức độ nhất định, hắn sẽ không thay đổi được nữa.

- Không sao.

Diệp Hạo nhìn Phượng Tuyết một cái.

Hắn còn đang nghiên cứu nguyền rủa.

Hắn rất muốn biết rõ nguyên do.

Thời gian trôi qua, nửa người hắn đã tan rã.

Khi thân thể hắn tan rã hết ba phần tư, Diệp Hạo rốt cục cũng ra tay.

Huyết dịch trong cơ thể nhanh chóng bộc phát.

Diệp Hạo đốt lên Nhân Vương huyết.

Nhân Vương huyết hừng hực cháy.

- Diệp Hạo, ngươi đang làm cái gì?

Thấy một màn như vậy Phượng Tuyết kinh ngạc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận