Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3272: Sợ Ném Chuột Vỡ Bình

- Từ Khánh Phong, đầu hàng đi.

Khắp khuôn mặt Trương Triêu Sơ đều là vẻ khổ sở.

- Chúng ta đấu không lại Khô Lâu tổ chức.

- Còn chưa bắt đầu, sao ngươi biết đấu không lại?

Long Xương Uyển lạnh lùng nói.

- Long Xương Uyển, ta đã từng kiên định hơn cả ngươi, nhưng từ khi ta chứng kiến nội tình của Khô Lâu tổ chức, ta đã hiểu chúng ta chống đối cũng không có ý nghĩa gì hết.

Trương Triêu Sơ lắc đầu nói.

- Đừng tìm cho mình cái cớ, phải đồ chính là phản đồ.

Long Xương Uyển giễu cợt nói.

- Chờ khi ngươi nhìn thấy nội tình của Khô Lâu tổ chức, ta tin ngươi sẽ không nói những lời này nữa.

Trương Triêu Sơ không chế giễu Long Xương Uyển.

Bơi vì lúc trước hắn cũng ôm ý nghĩ này.

- Thật ra,Trương Triêu Sơ nói không sai.

Tiếng nói của Long Xương Uyển vừa mới dứt, một thân ảnh già nua cũng khàn khàn lên tiếng

Vị này là ai?

Cường giả tiền bối đứng đầu Đệ Thất vực.

Nhiều năm trước đã đạt đến Kim Thế cảnh.

Ai cũng không biết bây giờ vị này có tu vi gì.

- Chu tiền bối.

Từ Khánh Phong càng nắm chặt tay, cất tiếng đau buồn nói.

- Ngay cả ngươi cũng muốn phải bội sao?

- Ta chỉ không muốn hi sinh vô ích.

Chu Nham tịc mịch nói, ngay sau đó hắn nhìn về phía Từ Khánh Phong.

- Nghe lời của ta, đầu hàng đi.

- Sương sống ngươi mềm, nhưng sương sống của Đan các ta không mềm như vậy.

Từ Khánh Phong tức giận quát lớn.

- Các chủ, ngươi chỉ có thể đại biểu cho chính ngươi, ngươi không thể đại biểu cho cả Đan các được.

Tiếng nói của Từ Khánh Phong vừa rơi xuống, Mục Vĩnh Hằng đã đứng lên.

- Mục Vĩnh Hằng, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?

Đoan Mộc Chính nhìn Mục Vĩnh Hằng trách cứ.

- Mục Vĩnh Hằng, Từ Khánh Phong là Các chủ Đan các, vì sao hắn không thể đại biểu cho Đan các được?

Ung Hoàng Hoàng âm trầm nói.

- Đan các không thể vì lòng riêng của Từ Khánh Phong mà huỷ đi truyền thừa.

Lúc này Mục Niên Hải chậm rãi nói.

- Mục Niên Hải?

Đoan Mộc Chính chỉ vào Mục Niên Hải nói.

- Ngươi cũng muốn phản bội Đan các?

- Thứ nhất, ta không cảm thấy mình phải bội Đan các, ta chỉ không muốn hy sinh vô ích; thứ hai, bản thân ta là đệ tử của Mục gia, thúc thúc của ta bị đối xử không công bằng, chẳng lẽ ta không nên đứng ra sao?

Mục Niên Hải nhàn nhạt nói.

- Mục Vĩnh Hằng là thúc thúc của ngươi?

Ung Hoàng Hoàng quá sợ hãi nói.

- Nếu không vì sao ta có thể từng bước ngồi lên được cái vị trí cửu đại trưởng lão chứ?

Mục Niên Hải cười lớn nói.

- Luận tư lịch, luận thực lực, bất kể như thế nào ta đều không thể trở thành cửu đại trưởng lão.

Ung Hoàng Hoàng còn đang định nói lại bị Từ Khánh Phong cắt đứt.

- Mục Niên Hải, ta không cần biết ngươi làm sao để có thể trở thành cửu đại trưởng lão, ta chỉ muốn hỏi ngươi có phải muốn phản bội Đan các hay không?

- Các chủ, ngươi quên mất lý do người mạnh mẽ như Trương hội trưởng và Chu Nhan đều lựa chọn phản bội liên minh rồi sao?

Mục Niên Hải trầm mặc nửa ngày nhẹ giọng nói.

- Thật lòng mà nói ta lựa chọn phản bội Đan các không phải vì tư tâm, ta chỉ không muốn nhìn thấy cảnh toàn bộ đệ tử Đan các bị xoá sổ khỏi Đệ Thất vực.

- Nhưng ngươi có từng nghĩ tới việc Khô Lâu tổ chức sẽ không bỏ qua cho các ngươi không?

Lúc này thanh âm của Diệp Hạo vang lên ở toàn trường.

- Diệp công tử, ta biết ngươi kinh tài tuyệt diễm, nhưng người đứng sau lưng Khô Lâu tổ chức, ngươi không thể chống lại được đâu.

Mục Niên Hải phức tạp nhìn Diệp Hạo nói.

Mục Niên Hải biết rõ thân phận của Diệp Hạo.

- Ngươi vẫn khôgn trả lời vấn đề của ta.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngươi cảm thấy sau khi ngươi phản bội, Khô Lâu tổ chức sẽ bỏ qua cho ngươi?

- Ta cảm thấy chỉ cần chúng ta thần phục, Khô Lâu tổ chức sẽ không giết chúng ta.

Mục Niên Hải trầm giọng nói.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Trong cơ thể ngươi có một viên Hôn Sa cổ, ngươi biết Hôn Sa cổ là cái gì không?

- Hôn Sa cổ?

Ngay khi Mục Niên Hải nghe được cái tên này liền có một cảm giác xấu.

- Hôn Sa cổ sẽ cắn nuốt huyết nhục ngươi, thôn phệ tu vi của ngươi, đợi đến lúc nó phá xác mà ra, chính là lúc mà ngươi phải chết.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Khi ấy, toàn bộ tu vi của ngươi sẽ ở trên người Hôn Sa cổ, nếu ai chiếm được Hôn Sa cổ sẽ có toàn bộ tu vi của ngươi.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Đương nhiên tu sĩ bị dính Hôn Sa cổ sẽ bị người hạ cổ khống chế.

Lời nói của Diệp Hạo khiến sắc mặt không ít tu sĩ ở đây hoàn toàn thay đổi.

- Gia gia, ta nên làm gì đây?

Mục Phượng Kiều bất an nói.

- Ngươi không cần lo lắng.

Diệp Hạo có chút thương hại nhìn Mục Phượng Kiều nói.

- Tu vi của ngươi chưa đủ để gây chú ý đến Khô Lâu tổ chức.

Mục Phượng Kiều lập tức thở dài một hơi, nhưng sau đó liền trở nên tức giận.

Diệp Hạo có ý gì?

Nói nàng không có đủ tư cách?

- Hôn Sa cổ? Ngươi có biện pháp giải quyết không?

Chu Nham bất an nói.

- Có.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Diệp Hạo, Hôn Sa cổ hiếm có trên đời, ta phải sử dụng rất nhiều thủ đoạn mới tìm được một mẫu cổ đấy.

Đúng lúc này một âm thanh từ tốn vang lên ở giữa không trung, tiếp đó một nam tử mặc áo bào đỏ từ trong hư vô đi ra.

Từ trên người hắn tràn ngập chấn động ngập trời.

Giờ khắc này cho dù là cường giả ở thế hệ trước hay cao thủ thế hệ trẻ tuổi đều phải chấn động.

- Chuyện gì vậy?

- Tu vi của vị này mới tới Tương Lai cảnh sơ kỳ, nhưng tại sao ta lại cảm thấy còn mạnh hơn cả Tương Lai cảnh hậu kỳ vậy?

- Tu vi của lão tổ ta cũng là Tương Lai cảnh hậu kỳ, nhưng ta cảm thấy lão tổ không phải là đối thủ của hắn.

- Vị này hình như có chút quen mắt.

- Liên Tinh.

- Xếp hạng thứ mười tám Cái Thế bảng.

- Ta không hiểu, chỉ một Liên Tinh làm sao có thể khiến những đại lão ở Đệ Thất vực đều phản bội?

- Ngươi có biết sau lưng Liên Tinh là Hằng Tinh tộc không?

- Hằng Tinh tộc? Một trong mười đại thế lực Đệ Bát vực?

- Đệ Bát vực và Đệ Thất vực chúng ta có rất nhiều quan hệ. Chưa nói những các khác, chỉ nói mỗi Đan vực cũng chính là một trong mười đại thế lực ở Đệ Bát vực.

- Thực lực của Hằng Tinh tộc đứng thứ ba.

- Khó trách.

Khi mọi người ở đây đàm luận, Diệp Hạo lại liếc nhìn Liên Tinh một cái rồi lắc đầu.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Liên Tinh nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta cho rằng người kia sẽ đưa tới cho ta một đối thủ kha khá một chút.

Diệp Hạo có chút thất vọng nói.

- Nói thật, ngươi ngay cả một chiêu của ta cũng không đỡ nổi.

- Ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng nếu ngươi muốn khiêu chiến công tử nhà ta, vậy phải để ta kiểm tra năng lực của ngươi trước đã.

Liên Tinh thẳng thắn nói.

Liên Tinh biết địa vị của mình.

Nếu hắn có thể đánh bại được Diệp Hạo, vị kia cũng không cần phải đi theo.

Đám người nghe được Liên Tinh nói như vậy, nguyên một đám đều hoảng sợ không nói ra lời.

Liên Tinh nói cái gì?

Hắn chỉ đại biểu cho công tử nhà hắn đi ra để kiểm tra năng lực của Diệp Hạo?

- Liên Tinh không phải là người đứng sau chuyện này?

- Thì ra là vậy, ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao Liên Tinh lại có thể khuấy động được cả Đệ thất vực, rất nhiều thế lực ở Đệ Bát vực đều lựa chọn sống chết mặc bây, thì ra là do đứng sau lưng Liên Tinh còn có một chí tôn giả.

- Cũng chỉ có chí tôn giả mới có thể khiến các đại thế lực Đệ Bát vực sợ ném chuột vỡ bình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận