Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3273: Chính Chủ Hiện Thân

Thế lực phía sau lưng Liên Tinh là Hằng Tinh tộc.

Nhưng cũng không có nghĩ là các thế lực ở Đệ Thất vực sẽ sợ Hằng Tinh tộc.

Dù sao giữa các đại thế lực đều ngầm khống chế nhau, không có một thế lực nào hoàn toàn có thể đàn áp được tất cả.

Nhưng khi bọn họ biết phía sau lưng Liên Tinh có một chí tôn giả, dù trong lòng bọn họ có bất mãn đi chăng nữa không thể nhượng bộ được.

Đây cũng là lý do vì sao khi Đan các ở Đệ Thất vực cầu viện tới Đan các ở Đệ Bát vực lại bị cự tuyệt.

Chí tôn.

Toàn bộ thiên hà Hồn Thiên này cũng chỉ có mười người mà thôi.

Tương lai nếu không có bất ngờ gì xảy ra, họ đều sẽ trở thành Chúa Tể.

Quả thật hiện tại chí tôn còn chưa phải là đối thủ của các thế lực, nhưng tốt độ phát triển của các chí tôn thực sự quá nhanh, không bao lâu nữa thôi bọn họ sẽ đặt chân đến Kim Thế cảnh, một khi tới cảnh giới này thì còn ai có thể ngăn cản được đây? Đoán chừng ngoại trừ các thế lực đứng đầu Đệ Cửu vực ra, phần lớn các thế lực ở thiên hà Hồn Thiên đều phải quỳ gối dưới chân bọn họ.

Không một người nào muốn đắc tội vói một chí tôn giả.

Huống chi chí tôn giả còn được các Chúa Tể che chở.

- Ngươi muốn kiểm tra?

Diệp Hạo nhìn Liên Tinh, trên mặt lộ ra vẻ trêu tức.

- Không được sao?

Liên Tinh có chút ngưng trọng nhìn Diệp Hạo.

Từ đầu đến giờ Liên Tinh chưa hề xem thường Diệp Hạo.

- Trước khi kiểm tra, có thể trả lời ta vài vấn đề không?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Ngươi hỏi.

Liên Tinh ra dấu xin mời.

- Chuyện Khô Lâu tổ chức là ý kiến của Hằng Tinh tộc hay là vị sau lưng ngươi?

- Công tử nhà ta.

Liên Tinh thẳng thắn nói.

- Công tử nhà ngươi không chinh chiến ở Đệ Cửu vực, vì sao lại nhúng tay vào tu sĩ Đệ Thất vực?

- Chuyện này ta không thể nói cho ngươi biết.

Liên Tinh lắc đầu.

- Ta cảm thấy ngươi có thể nói cho ta biết.

Diệp Hạo mỉm cười.

Diệp Hạo nói xong, tia thanh tỉnh trong mắt Liên Tinh hoàn toàn biến mất.

- Công tử muốn chắt lọc tinh tuý trong cơ thể của thiên kiêu Đệ Thất vực.

Liên Tinh có chút mờ mịt nói.

- Chắt lọc tinh túy?

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày lại.

- Công tử muốn chế tạo thể chất mạnh nhất, mà để hoàn thành được chuyện này phải cần thể chất của các đại thiên kiêu.

Liên Tinh vừa mới nói đến đây, một âm thanh trong trẻo lạnh lùng đã vang lên giữa không trung.

- Liên Tinh, còn không tỉnh lại?

Chỉ là khiến vị kia không ngờ rằng dù hắn hét lớn thế nào cũng không thể khiến Liên Tinh tỉnh lại.

Hai mắt Liên Tinh vẫn giữ vẻ mờ mịt như cũ.

Diệp Hạo dựa theo âm thanh nhìn về một bóng người đang ở sâu trong không gian.

- Tống Sơn Nhạc, ngươi nghĩ mình có thể đánh tỉnh lại hắn sao?

Đôi mắt của thân ảnh ở sâu trong không gian nhìn chằm chằm vào Diệp Hạo.

Thật lâu sau hắn mới chậm rãi mở miệng nói.

- Ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng.

- Nhưng ngươi lại yếu hơn ta tưởng tượng nhiều.

Diệp Hạo có chút lười nhác nói.

- Lúc đầu ta còn định giao thủ với ngươi một chút, nhưng bây giờ gặp bộ dáng của ngươi, suy nghĩ định giao thủ với ngươi cũng biến mất.

Toàn trường vì đó xôn xao.

Diệp Hạo nói cái gì cơ?

Hắn nói người đứng thứ bảy Chí Tôn bảng Tống Sơn Nhạc còn không có tư cách giao thủ với hắn?

Nói đùa cái gì?

Cho dù là đại lão xếp hạng thứ ba cũng không dám nói lời như vậy.

- Diệp Hạo, ngươi quá cuồng vọng.

Tống Sơn Nhạc âm trầm nói.

Có thể trở thành chí tôn, ai có thể là loại người đơn giản chứ?

Tống Sơn Nhạc biết Diệp Hạo là một đối thủ khó chơi, nhưng hắn không ngờ rằng Diệp Hạo lại xem thường hắn như vậy.

- Cuồng vọng.

Diệp Hạo vừa nói xong liền đứng dậy.

Ngay trong nháy mắt hắn đứng lên, một khí thế phô thiên cái đại tràn ngập tới Tống Sơn Nhạc.

Răng rắc!

Tống Sơn Nhạc đang núp trong bóng tội lập tức bị ép đi ra.

Bộ dạng của hắn có chút chật vật.

Nhưng lúc này hắn lại không thể lo được nhiều như vậy, khí thế của Diệp Hạo uy thế vô cùng.

Tống Sơn Nhạc biết rõ chỉ cần mình ngăn cản không nổi, hắn sẽ bị đàn áp tàn nhẫn thành cát bụi.

- Bách Bảo chi thể, vận chuyển cho ta.

Tống Sơn Nhạc gầm thét lên.

Sau một khắc, thân thể Tống Sơn Nhạc loé ra hàng trăm thần quang.

Những thần quang này, bay thẳng cửu thiên, quét sạch bát hoang.

- Những thần quang này là gì?

- Một một tia thần quang đều là một loại thể chất đặc biệt.

- Hắc Minh bảo thể, Đại Nhật bảo thể, Lưu Ly bảo thể, Kim Cương bảo thể . . . .

- Trời ạ, Tống Sơn Nhạc sao có nhiều bảo thể như vậy?

- Chẳng lẽ lời Liên Tinh nói là sự thật, Tống Sơn Nhạc thật sự hấp thụ bảo thể?

- Bằng không đây?

Dù Tống Sơn Nhạc kinh diễm đến đâu cũng không có khả năng có nhiều bảo thể như vậy.

- Nhưng bảo thể cũng không thể cắn nuốt tuỳ tiện được.

- Cái này ít nhiều gì cũng có liên quan đến võ hồn của Tống Sơn Nhạc.

- Đúng vậy, nhưng võ hồn của Tống Sơn Nhạc là cái gì?

Lúc mọi người đang ở đây đàm luận, Tống Tuyền Thuỷ và cao tầng Huyền Thuỷ tông đều bị choáng váng.

- Lăng Thanh Tử, đến cùng công tử nhà ngươi là ai?

- Công tử nhà ta có thực lực chí tôn, chỉ là không đi chức nhận mà thôi.

Lăng Thanh Tử có chút cao ngạo nói.

Giờ khắc này trong lòng Lăng Thanh Tử tràn đầy kiêu ngạo.

Đây là tộc nhân của Lăng Thanh Tử ta.

- Thực lực của công tử nhà ngươi đoán chừng có thể xếp ở ba hạng đầu.

Tống Tuyền Thủy nhẹ nhàng nói.

Nàng rốt cuộc cũng hiểu vì sao Diệp Hạo lại nói Huyền Thuỷ tông nàng chờ một chút.

Hóa ra là Diệp Hạo có tự tin này a.

- Ba vị trí đầu?

Tiểu Kiều nghe đến đây không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi có ý gì?

Trái tim Tống Tuyền Thủy không khỏi chậm nửa nhịp.

- Đối thủ công tử nhà ta từ đầu đến giờ chỉ có một người.

Tiểu Kiều mỉm cười.

- Ai?

Khi Tống Tuyền Thuỷ nói câu này, kỳ thật trong lòng nàng cũng có chút suy đoán.

- Không phải ngươi đã đoán ra được cái gì đó rồi sao?

Tiểu Kiều nhìn Tống Tuyền Thủy nói.

Con mắt Tống Tuyền Thuỷ co rụt lại.

- Chẳng lẽ là . . . ?

Tiểu Kiều trừng mắt nhìn.

- Không cần nói ra.

Trong lòng Tống Tuyền Thuỷ nổi bão, qua một hồi lâu nàng nhìn đám người Tĩnh Hương, mà đám người Tĩnh Hương cũng đọc hiểu ánh mắt của nàng.

Nhất định cần phải nắm chắc Diệp Hạo.

Đây chính là chí tôn.

Nếu có thể trở thành cơ thiếp của hắn, tương lai các nàng đặt chân đến Kim Thế cảnh cũng không phải không có khả năng.

Lại nói Tống Sơn Nhạc.

Sau khi sử dụng mấy trăm loại bảo thể, Tống Sơn Nhạc phát hiện mình vẫn không thể rung chuyển được khí thế của Diệp Hạo.

Khí thế của Diệp Hạo giống như một ngọn núi sừng sững.

Cứng rắn đến đáng sợ.

Thời gian trôi qua, hắn phát hiện mình ngày càng yếu dần.

- Tống Sơn Nhạc, ngươi chỉ có từng này bản lãnh thôi sao?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ thất vọng.

- Vậy cho ngươi mở mang một chút kiến thức về võ hồn của ta.

Tống Nhạc Sơn nói xong, một bộ xương cốt xông ra từ trong đầu hắn.

Bộ xương cốt kia vừa bay đến giữa không trung liền loé ra ánh sáng màu vàng óng vừa dày vừa nặng, xung quanh màu vàng óng đó có một vòng ánh sáng màu tím.

Ngay khi võ hồn của Tống Sơn Nhạc xuất hiện, toàn bộ tu sĩ ngoại trừ Diệp Hạo ra, cho dù là Chu Nham đã đạt đến Kim Thế cảnh cũng cảm thấy võ hồn của mình bị trấn áp nặng nề.

- Võ hồn Nửa Bước Chúa Tể.

- Võ hồn Nửa Bước Chúa Tể có chênh lệch rất lớn so với võ hồn Thiên cấp đỉnh phong.

- Đúng vậy, dù sao võ hồn Nửa Bước Chúa Tể cũng đã bắt đầu lột xác.

- Không biết Tống Sơn Nhạc có thể lật bàn được hay không?

- Khả năng rất thấp.

- Không sai, Diệp Hạo chỉ bằng khí thế đã có thể trấn áp được Tống Sơn Nhạc, điều đó nói rõ chênh lệch giữa hai bên quá xa, vả lại chẳng lẽ Diệp Hạo không có võ hồn cấp bậc này sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận