Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3276: Đệ Cửu Vực

- Ngươi thì học đan thuật gì chứ?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Công tử, ta có nền tảng đan đạo.

Lăng Thanh Tử vội nói.

- Ngươi có nền tảng đan đạo?

Diệp Hạo nói đến đây liền nhghĩ đến chuyện Lăng Thanh Tử là một độc sư.

Kỳ thật độc sư cũng là một nhánh củ đan sư,.

- Có mà.

Lăng Thanh Tử nói xong liền giật giật tay áo của Diệp Hạo.

- Công tử, ngươi dạy ta được không?

- Được.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Bây giờ ta sẽ truyền thụ cơ sở về đan đạo cho ngươi.

Đợi đến khi Lăng Thanh Tử xem sơ qua, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Công tử, ta học hết những thứ này thì phải tốn bao lâu?

Lăng Thanh Tử cười khổ nói.

- Rất nhanh.

Diệp Hạo mỉm cười.

- Rất nhanh?

Lăng Thanh Tử ngây ngẩn cả người.

- Công tử, không phải ngươi đang nói đùa đấy chứ? Nhìn lượng kiến thức mà ngươi đưa cho ta, ta cảm thấy chí ít phải mấy chục năm may ra mới hiểu hết được, mà để hoàn toàn nắm vững được nó cũng phải trên trăm năm.

- Ta nói rất nhanh là rất nhanh.

Diệp Hạo nói đến đây liền thi triển Đại Mộng Tam Thiên Niên.

Thanh âm của hắn vừa rơi xuống, tia thanh tỉnh trong mắt Lăng Thanh Tử lập tức biến mất.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Đợi đến khi khôi phục lại bình thường, ánh mắt nàng nhìn Diệp Hạo tràn ngập thần sắc không thể tin được.

- Công tử . . . công pháp của ngươi cũng quá thần kỳ rồi.

Lăng Thanh Tử hoảng sợ nói.

Phải biết chỉ trong cái nháy mắt ngắn ngủi này, thực tế Lăng Thanh Tử đã tu hành hơn trăm năm.

Hơn trăm năm ngộ đạo.

Chỉ trôi qua trong nháy mắt mà thôi.

- Đợi đến khi ta rời khỏi Đệ Thất vực, đan thuật của ngươi sẽ có thể kiêu ngạo trong thế hệ tuổi trẻ.

Diệp Hạo nhìn Lăng Thanh Tử vừa cười vừa nói.

- Bây giờ ta mới nhận ra từ trước đến giờ ta chỉ mới là ếch ngồi đáy giếng.

Lăng Thanh Tử hơi xúc động nói nói.

Trước đó Lăng Thanh Tử cho rằng Linh Tinh chính là người mạnh nhất.

Cho dù là chí tôn cũng sẽ không mạnh hơn hắn bao nhiêu.

Nhưng bây giờ nàng mới nhận ra chí tôn mạnh hơn Liên Tinh rất rất nhiều, mà thực lực giữa các chí tôn lại có thể khác biệt giống như ngày và đêm.

Tỉ như Diệp Hạo và Tống Sơn Nhạc.

Chênh lệnh giữa hai bên không lớn đến mức không thể tưởng tượng được.

. . .

Đại hội Luyện đan diễn ra sôi động.

Mà trong lúc này có tông môn tiến hành trừng phạt phản đồ, cũng có tông môn lựa chọn tha thứ cho phản độ.

mà dù là loại nào, Diệp Hạo đều không hề hỏi đến.

Khô Lâu tổ chức tấn công dữ dội, có một vài người quả thật là do không còn cách nào, thật sự không nhìn thấy hi vọng thắng lợi.

Sự ra đi của Khô Lâu tổ chức đã tạo ra một lượng lớn quyền lợi vô chủ khiến các thế lực đều điên cuồng, trong tình huống này, các đại thế lực cũn không hề ngăn cản bởi vì bọn họ cũng tham dự vào.

Đợi đến khi Đại hội Luyện đan kết thúc, địa bàn và tài nguyên đã được phân chia lại.

Sau đó, những thế lực này mang theo lượng lớn tài nguyên đứng đầu đi tới Đan thành để gặp Diệp Hạo.

Trước đó Diệp Hạo đã tở thái độ hắn cần tài nguyên đứng đầu, bởi vậy những đại lão này cũng nhất trí đưa tài nguyên đứng đầu đến.

Đối với hành động lấy lòng của những đại lão này, Diệp Hạo làm sao có thể cự tuyệt được đây?

- Diệp công tử, đây là một chút tài nguyên mà chúng ta vơ vét được, xin ngươi vui vẻ nhận lấy.

- Diệp công tử, đây là tang vật mà chúng ta tìm được trong phủ khố của Khô Lâu tổ chức.

- Diệp công tử, chỉ cần ngươi ra lệnh một tiêngs, chúng ta sẽ vì ngươi như thiên lôi sau đâu đánh đó.

Khi Đan các Từ Khánh Phong nói ra câu này, sắc mặt các đại lão ở đây đều thay đổi.

Chuyện gì đang diễn ra?

Lấy Diệp Hạo làm chủ, như thiên lôi sai đâu đánh đó?

Ngươi có bị điên không vậy?

Bọn họ không quan tâm đến việc cung cấp tài nguyên cho Diệp Hạo, nhưng không ai muốn có người cưỡi lên đầu mình.

Từ Khánh Phong nhìn chung quanh toàn trường một cái nói.

- Chư vị, các ngươi cảm thấy một Tống Sơn Nhạc rời đi, sau này sẽ không có Tống Sơn Nhạc thứ hai tới sao?

Đám người trầm mặc.

Đúng vậy.

So với Đệ Bát vực, Đệ Thất vực thực sự quá yếu.

Tống Sơn Nhạc dám làm mưa làm gió ở Đệ Thất vực, nhưng khi ở Đệ Bát vực hắn tuyệt đối không dám làm như vậy, lại càng không cần phải nói đến Đệ Cửu vực.

Về phần Đệ Lục vực, Tống Sơn Nhạc không để vào trong mắt.

- Từ các chủ, nói đúng, công hội Luyện Khí ta đồng ý.

Ngay sau đó Hội trưởng Công hội Luyện Khí phụ hoạ nói.

- Ta đồng ý đề nghị của Từ các chủ.

Lúc này Tống Tuyền Thủy cũng nói.

Nhìn thấy ba vị đại lão đều thể hiện thái độ của mình, một vài thế lực khác cũng chuẩn bị làm theo.

Nhưng Diệp Hạo lại lắc đầu nói.

- Ta không thể che chở cho Đệ Thất vực các ngươi được.

- Diệp công tử.

Từ Khánh Phong tiến lên một bước nói.

- Đệ Thất vực chúng ta rất cần ngươi.

Từ Khánh Phong sở dĩ muốn thúc đẩy chuyện này cũng là vì có tư tâm của mình.

Lần này vì thân phận của Diệp Hạo, Đan các lấy được nhiều lợi ích nhất.

Vả lại Từ Khánh Phong biết chắc chí tôn như Diệp Hạo nhất định sẽ không quan tâm đến chuyện trong tông môn, nói cách khác lúc xây dựng liên minh, Từ Khánh Phong cũng sẽ thành Minh chủ.

Diệp Hạo hài hước nhìn Từ Khánh Phong một cái nói.

- Từ các chủ, ý tốt của ngươi ta xin nhận, nhưng chuyện này cũng đừng nên nói nữa.

Trên mặt Từ Khánh Phong lập tức lộ ra vẻ tiếc nuối.

- Nhưng ta vẫn là Thái thượng trưởng lão của Đan các.

Ngay sau đó Diệp Hạo lại nhả ra một câu.

Từ Khánh Phong không khỏi thở dài một hơi.

Lần này Đan các lấy được quá nhiều lợi ích, rất nhiều thế lực đều đỏ cả mắt.

Nếu Diệp Hạo không tỏ thái độ, rất khó để chắc chắn rằng các thế lực khác không động thủ.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo đã xác nhận sẽ che chở Đan các, như vậy các thế lực khác ai mà dám ra tay bậy bạ chứ?

Đợi đến khi đầu não của các đại thế lực lần lượt rời đi hết, Diệp Hạo mới nhìn về phía Từ Khánh Phong nói.

- Ta phải đi.

- Nhanh như vậy?

Từ Khánh Phong giật mình nói.

- Ta có chuyện phải làm của mình.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Khi nào thì đi?

- Bây giờ.

- A!

Từ Khánh Phong không ngờ rằng Diệp Hạo lại đi vội vàng như vậy.

Đệ Bát vực!

Sau khi Diệp Hạo đi tới nơi này không bao lâu liền đi đến Đệ Cửu vực.

Bởi vì hiện tại hắn có chuyện quan trọng hơn cần làm.

Hắn muốn đi tới thiên hà Chủng Thiên để tìm kiếm thổ nhưỡng đẳng cấp cao, bằng không đạo quả thiên hà Chủng Thiên của hắn sẽ không thể tiến giai được.

Đệ Cửu vực.

Phượng Tuyết mang theo Diệp Hạo đi thẳng tới tông môn của Đế Cơ.

Cũng chính là thế lực siêu nhiên. . . Phượng Hoàng tông.

Ở nơi này, Diệp Hạo đã gặp được Thược Dược.

Thược Dược phức tạp nhìn Diệp Hạo nói.

- Đã lâu không gặp.

- Đế Cơ thật cao ngạo.

Khiến Thược Dược không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói ra câu này.

- Ngươi có ý gì?

Thược Dược không hiểu hỏi.

- Đế Cơ không gặp ta, chẳng phải do nàng cảm thấy bây giờ ta còn chưa có tư cách gặp nàng sao?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ngươi đúng thật là quái vật.

Thược Dược cười khổ nói.

Trước đó Thược Dược còn không hiểu vì sao Đế Cơ lại làm như vậy.

Sau khi nàng hỏi Đế Cơ mới biết được đáp án.

Lại không ngờ rằng Diệp Hạo đã xem thấu.

- Hai người các ngươi tâm linh tương thông sao?

Cuối cùng Thược Dược bật thốt lên lời này.

- Lời này của ngươi đừng để Đế Cơ nghe được.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

Thược Dược trở nên khẩn trương.

Dù Đế Cơ chưa từng tỏ thái độ khó chịu với Thược Dược, nhưng trong quá trình chung đụng với Đế Cơ, Thược Dược chưa từng thả lỏng tinh thần.

- Xem ra đi theo Đế Cơ cũng không dễ dàng gì.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Chờ sau này ta thu phục Đế Cơ, ta giúp ngươi giao huấn nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận