Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3280: Long Uyên Thương Hội

Ngay khi viên thần đan kia xuất hiện trong tay Diệp Hạo, tu sĩ toàn trường đều ngẩn ngơ.

- Đây là cái gì . . . ?

- Siêu Thoát đan tứ phẩm.

- Đây không phải là Siêu Thoát đan tứ phẩm bình thường, ngươi không nhìn thấy vầng sáng xung quanh thần đan sao? Là chín vầng sáng đấy.

- Siêu Thoát đan cửu đẳng tứ phẩm?

- Bàn về giá trị, Siêu Thoát đan cửu đẳng tứ phẩm có thể sánh ngang với Siêu Thoát đan nhất đẳng cửu phẩm.

- Vị này thoạt nhìn không đơn giản.

Khi mọi người đang khiếp sợ không thôi, Liên Tinh lại lạnh nhạt nói.

- Ta còn tưởng rằng sẽ có thương vụ gì lớn lắm cơ?

- Có đúng không?

Diệp Hạo nói xong, một không gian được mở rộng ra, từng viên từng viên Siêu Thoát đan rơi ra ngoài.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, quanh thân hắn đã xuất hiện hàng ngàn Siêu Thoát đan cửu đẳng tứ phẩm.

Sắc mặt Liên Tinh hoàn toàn thay đổi.

Nàng có thể không quan tâm cuộc làm ăn trị giá một viên Siêu Thoát đan cửu đẳng tứ phẩm, nhưng về thương vụ trị giá hơn ngàn viên Siêu Thoát đan cửu đẳng tứ phẩm, cho dù là tổng bộ cũng không thể xử lý hời hợt được.

- Công tử, vừa rồi là Liên Tinh đã đắc tội, ta ở nơi này xin lỗi ngươi.

Trên mặt Liên Tinh treo nụ cười tươi vội vàng cúi đầu xin lỗi Diệp Hạo.

Diệp Hạo liếc Liên Tinh một cái, vung tay lên thu toàn bộ những Siêu Thoát đan kia vào.

- Không cần đâu.

Ngay sau đó hắn nhìn về phía Hứa Tĩnh.

- Ở nơi này có thương hội nào khác không?

- Có.

Hứa Tĩnh nhướng mày nói.

Diệp Hạo lấy ra hơn ngàn viên Siêu Thoát đan tứ phẩm, quả thực đã hù doạ Hứa Tĩnh.

Lúc này hắn mới nhận ra bối cảnh và thân phận của Diệp Hạo đã vượt xa dự đoán của hắn.

Cho dù có phải đắc tội với Thâm Uyên thương hội, Hứa Tĩnh cũng phải ôm được đùi của Diệp Hạo.

- Dẫn đường.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Công tử, chuyện vừa rồi chỉ là hiểu nhầm.

Liên Tinh ngăn cản đường đi của Diệp Hạo nói.

- Như vậy đi, dù ngươi mua bất kỳ thứ gì ở thương hội, ta đều có thể giảm giá hai thành cho ngươi, thế nào?

Liên Tinh cũng nhận ra bối cảnh của Diệp Hạo không đơn giản, bởi vậy nàng cũng muốn bám chặt vào.

Vả lại nếu thương vụ trị giá hơn ngàn viên Siêu Thoát cảnh tứ phẩm này thành công, tiền hoa hồng của nàng cũng là một con số trên trời.

- Tránh ra.

Diệp Hạo liếc Liên Tinh một cái.

Liên Tinh còn đang định nói nhưng không biết vì sao khi nhìn vào mắt Diệp Hạo, trái tim nàng chậm nửa nhịp.

Nàng bị doạ sợ vội vàng tránh ra.

Nhìn một đoàn người Diệp Hạo đi xa, ánh mắt Liên Tinh lộ ra vẻ oán độc.

- Đã vậy còn không thèm nể mặt ta, ta nhất định sẽ khiến các ngươi đẹp mặt.

Liên Tinh cắn răng nghiến lợi nói.

Long Uyên thương hội!

Nhìn thấy cái tên này, Diệp Hạo ngơ ngác một chút.

- Long Uyên thương hội là thương hội địa phương của chúng ta, nhưng những năm này Long Uyên thương hội phát triển không tệ, ta nghe nói bọn họ có thể tìm được tài nguyên trân quý từ các đại lục khác.

Hứa Tĩnh nhẹ giọng giải thích.

- Nói cách khác Long Uyên thương hội kém hơn Thâm Uyên thương hội?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Không sai.

Hứa Tĩnh thẳng thắn nói.

- Không sao, đi vào xem thử.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây, một trung niên đã mang theo mấy vị quản sự vội vả đi lên tiếp đón.

- Công tử, ta là Phó hội trưởng Long Uyên thương hội, Lâm Côn.

Trong lời nói của trung niên kia tràn đây cung kính.

Chuyện xảy ra ở Thâm Uyên thương hội hắn đều đã biết, hắn không ngờ rằng Hứa Tĩnh lại mang Diệp Hạo đến nơi này.

- Đi vào nói.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Mời.

sau khi đến đại sảnh, Diệp Hạo đi thẳng vào vấn đề.

- Ta cần thổ nhưỡng đẳng cấp cao.

- Có thể cụ thể hơn được không?

Lâm Côn nói khẽ.

- Tương Lai cảnh sơ kỳ, Tương Lai cảnh trung kỳ, Tương Lai cảnh hậu kỳ, Tương Lai cảnh đỉnh phong, đương nhiên ta cũng cần cả Kim Thế cảnh.

Diệp Hạo nhìn Lâm Côn nói.

Sắc mặt Lâm Côn lập tức thay đổi, trầm ngâm một hồi hắn mới lên tiếng.

- Chúng ta có thể tìm được Tương Lai cảnh sơ kỳ, Tương Lai cảnh trung kỳ, về phần cao hơn, chúng ta không thể giải quyết được.

- Tương Lai cảnh sơ kỳ, Tương Lai cảnh trung kỳ, một thứ ta đều cần trên chín phần.

- Nhiều như vậy?

Lâm Côn kinh ngạc nói.

- Khó sao?

Lông mày Diệp Hạo giương lên nói.

- Không có.

Lâm Côn cắn răng một cái nói.

- Nhưng phía chúng ta cần tiền đặt cọc.

- Mấy thành?

- Ba thành.

- Cho một con số.

- Để ta tính toán.

Lâm Côn tính một hồi mới nói.

- Sáu ngàn viên Siêu Thoát đan tứ phẩm.

- Mấy đẳng?

- Nhất đẳng.

- Nếu cửu đẳng thì sao?

- Nếu là cửu đẳng, vậy bảy trăm viên là được.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Lâm Côn một cái túi càn khôn.

Thần niệm Lâm Côn quét qua một lần, trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng nói.

- Ba ngày, trong vòng ba ngày chúng ta sẽ gom đủ số thổ nhưỡng mà ngươi cần tới.

- Đến lúc đó ngươi liên hệ ta.

Diệp Hạo nói đến đây lại dừng một chút.

- Còn nữa, ngươi có quen biết người nào bán thổ nhưỡng đẳng cấp cao không?

- Đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi liên hệ thử.

- Cảm tạ.

- Ngươi khách khí.

Sau đó Diệp Hạo liền đứng dậy cáo từ.

- Tiền bối, bây giờ đi đâu?

Hứa Tĩnh nhẹ giọng hỏi.

- Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi không định chiêu đãi ta một chút?

Diệp Hạo ranh mãnh hỏi.

- Vô cùng vinh hạnh.

Hứa Tĩnh nói gấp.

Hứa Tĩnh cơ hồ có thể xác định Diệp Hạo là Tương Lai cảnh, bằng không làm sao có thể lấy ra được nhiều Siêu Thoát đan tứ phẩm như vậy?

Tương Lai cảnh.

Nhân vật này ở Long Uyên tinh chính là cao thủ đứng đầu.

Hứa gia bọn họ cũng không có nhân vật cấp bậc này.

Hứa Tĩnh mang theo Diệp Hạo đi tới Chung Hoa môn.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua liền bao quát được toàn bộ Chung Hoa môn.

- Chung Hoa môn các ngươi quả thật không đơn giản.

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Tiền bối cớ gì nói ra lời ấy?

Hứa Tĩnh không hiểu hỏi.

Thân làm thiếu môn chủ Chung Hoa môn, Chung Hoa môn có cường giả gì, hắn hoàn toàn nắm rõ.

- Người mạnh nhất Chung Hoa môn các ngươi có tu vi gì?

Trong lòng Diệp Hạo hơi động nói.

- Quá Khứ cảnh hậu kỳ.

Hứa Tĩnh nghiêm túc nói.

- Nhưng vì sao ta lại thấy một Tương Lai cảnh trung kỳ ở sau núi thế kia?

Diệp Hạo nhìn Hứa Tĩnh nói.

Hứa Tĩnh không khỏi giật mình.

- Làm sao có thể?

Vừa dứt lời, Hứa Tĩnh liền nhận ra mình nói sai.

- Tiền bối, không phải ta nghi ngờ ngươi, chỉ là nhiều năm rồi Chung Hoa môn chúng ta đều chưa từng xuất hiện một Tương Lai cảnh.

- Có phải hay không, đi nhìn chẳng phải sẽ biết.

Diệp Hạo vung tay lên mang theo đám người Hứa Tĩnh đi tới phía sau núi.

Thân ảnh đang tu hành bỗng nhiên mở ra hai mắt.

Ánnh mắt hắn như kiếm quang rơi vào trên đám người Diệp Hạo.

Hứa Tĩnh và đám người Liễu Nhất Sơn đều cảm thấy linh hồn của mình như muốn bị hoà tan, nhưng nhờ vệt sáng tản ra từ trên người Diệp Hạo, loại cảm giác sắp tử vong kia cũng dần biến mất.

- Ngươi là ai?

Hứa Tĩnh nghi ngờ hỏi.

- Vì sao ngươi lai tu hành trong cấm địa của Chung Hoa môn ta?

- Mười năm trước khi ta đi ngang qua nơi này thì phát hiện Tử hoa, thế là ta ở đây tu hành.

Thân ảnh kia xấu hổ nói.

- Tử hoa.

Hứa Tĩnh ngây ngẩn cả người.

- Sao ta lại không nhìn thấy?

- Chuyện này…ba ngày trước đa đã hút hết, lúc đùng ta định hai ngày nữa sẽ rời đi.

Thân ảnh kia trở nên lúng túng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận