Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3282: Hủy Diệt Phân Hội

Liên Tinh.

Dù Liên Tinh đã ẩn giấu khí tức của bản thân, nhưng vẫn không thể qua mắt được Diệp Hạo.

Truy tung chi thuật.

Đây là một trong những kỹ năng mà sát thủ phải nắm vững.

- Ngươi phát hiện được cái gì?

Lâm Côn hỏi vội.

- Thâm Uyên thương hội, Liên Tinh.

Diệp Hạo nhìn Lâm Côn nói.

- Ngươi chắc chắn?

Lâm Côn nghiêm túc nói.

- Ngươi nghĩ chuyện này ta có thể mang ra để đùa giỡn với ngươi sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Lâm Côn trầm mặc xuống.

Long Uyên thương hội là thương hội địa phương của Long Uyên đại lục, còn Thâm Uyên thương hội là thế lực bên ngoài vào.

Nhưng ai bảo thực lực Thâm Uyên thương hội lại mạnh mẽ quá làm gì.

Những năm này giữa hai nhà vẫn luôn đối chọi nhau cả ngoài sáng trong tối.

Nhưng chuyện thẳng thừng vạch mặt như vậy lại chưa bao giờ làm.

- Chuyện này ta cần bẩm báo với Hội trưởng.

Sau một lúc Lâm Côn nghiêm mặt nói.

Chuyện này đã vượt ra khỏi quyền hạn của hắn.

- Ngươi đi bẩm báo đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Bây giờ ta sẽ tới Thâm Uyên thương hội.

- Thâm Uyên thương hội sẽ không thừa nhận.

Lâm Côn trầm giọng nói.

- Không thừa nhận? Vậy ta sẽ đánh cho đến khi Thâm Uyên thương hội thừa nhận là được.

Diệp Hạo liếc Lâm Côn một cái.

- Người có thực lực mạnh nhất Thâm Uyên thương hội ở Long Uyên tinh là một Tương Lai cảnh trung kỳ, nhưng nghe nói Thâm Uyên thương hội có Tương Lai cảnh đỉnh phong toạ trấn.

Lâm Côn nhắc nhở.

- Không sao.

Diệp Hạo nói đến đây liền nhìn về phía phụ tử Hứa Tĩnh nói.

- Các ngươi đi Bách Thảo các cầu hôn đi, chuyện này đừng tham dự vào.

Nói xong Diệp Hạo xé rách không gian rời khỏi nơi này.

- Cha, chúng ta làm sao bây giờ?

Hứa Tĩnh nhìn về phía Hứa Kính Tông nói.

- Chuyện này Chung Hoa môn chúng ta không thể xen vào được, đi, đi Bách Thảo các.

Hứa Kính Tông nghĩ một hồi cũng cảm thấy chớ nên mạo hiểm.

- Cha, lúc này chúng ta tới đó có thể lấy được hảo cảm của tiền bối.

Hứa Tĩnh trầm ngâm một chút truyền âm nói.

- Vị tiền bối kia có lẽ không e ngại Thâm Uyên thương hội, nhưng đứng sau lưng Thâm Uyên thương họi, ngươi biết đó là ai không?

Hứa Kính Tông nhìn Hứa Tĩnh nói.

Trái tim Hứa Tĩnh không khỏi châm nửa nhịp.

- Ai?

- Nói thật ta cũng không biết, nhưng đã đến trình độ này, ngươi cảm thấy phía sau sẽ không có ai sao?

- Vậy chúng ta có cần nhắc nhở tiền bối không?

Hứa Tĩnh nói gấp.

- Ngươi nghĩ vị tiền bối đó sẽ nghe lời khuyên của chúng ta sao?

Hứa Kính Tông cười khổ nói.

- Vả lại vị tiền bối này, tâm còn cao hơn cả trời.

. . .

Long Uyên thành.

Diệp Hạo trực tiếp hạ xuống trước cửa Thâm Uyên thương hội.

- Liên Tinh, cút ra đây cho ta.

Diệp Hạo quát lớn nói.

- Người nào?

- Dám làm càn ở Thâm Uyên thương hội.

- Dám vô lễ với phân hội trưởng chúng ta.

- Ta thấy ngươi chán sống rồi đấy.

Tiếng nói vừa rơi xuống, vài thân ảnh xuất hiện ở cửa ra vào, từ trên người bọn hắn đều tràn ra chấn động cường hãn.

Hai con mắt Diệp Hạo loé ra ánh sáng nóng bỏng.

Những thân ảnh vừa mới xuất hiện kia lập tức hoá thành tro bụi.

- Cái này . . . .

- Trong những người vừa mới xuất hiện kia còn có Quá Khứ cảnh trung kỳ đấy.

- Thực lự của vị này chí ít cũng phải là Quá Khứ cảnh đỉnh phong.

- Cho dù vị này là Tương Lai cảnh sơ kỳ cũng không thể làm được gì.

- Không sai, dám ra tay với Thâm Uyên thương hội, tuyệt đối là hành động tự kề dao lên cổ.

Mà lúc này, Liên Tinh đồng hành cùng với một vị lão giả xuất hiện ở cửa Thâm Uyên thương hội.

- Ngươi biết ngươi đang làm cái gì không?

Liên Tinh không vui nói.

- Hàng của Long Uyên thương hôi là do ngươi cướp?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Đám người nghe đến đây, trên mặt tràn ngập chấn kinh.

Chuyện Long Uyên thương hội bị cướp hàng đã chấn động toàn bộ Long Uyên thành.

Đương nhiên cũng có người hoài nghi chuyện này là do Thâm Uyên thương hội làm, nhưng không ai dám nói ra.

- Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì?

Liên Tinh làm sao có thể thừa nhận chuyện này được chứ.

- Lúc ta ở hiện trường xảy ra sự việc đã tìm được dấu vết của ngươi để lại.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngươi nói tìm được là tìm được sao?

Liên Tinh cười lạnh nói.

- Ngươi cho rằng ta là ai?

- Tới đây.

Diệp Hạo vẫy tay về phía Liên Tinh.

Thân thể Liên Tinh lập tức bị khống chế bay tới trước mặt Diệp Hạo.

Lão giả bên người Liên Tinh vừa muốn động thủ, Diệp Hạo chỉ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn hắn, lão giả đã bị cố định ngay tại chỗ.

Trên mặt hắn tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Phải biết hắn có tu vi Tương Lai cảnh trung kỳ, nhưng bây giờ lại bị một ánh mắt của Diệp Hạo cố định tại một chỗ.

Liên Tinh cũng nhìn thấy điểm ấy, trái tim của nàng không khỏi chậm nửa nhịp.

- Chờ đã.

- Kỳ thật ân oán giữa Thâm Uyên thương hội các ngươi là Long Uyên thương hội ta không muốn quản, nhưng lần này Long Uyên thương hội lại vận chuyển tài nguyên mà ta yêu cầu.

Diệp Hạo nói đến đây liền đưa tay ra đập Liên Tinh thào nhão nhoẹt.

Sau một khắc, linh hồn của Liên Tinh bị Diệp Hạo cầm ở trong tay.

- Ngươi biết ngươi đang làm cái gì không?

Liên Tinh dùng ánh mắt oán độc nhìn Diệp Hạo nói.

- Thâm Uyên thương hội sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Nhục thân là vật dẫn của linh hồn.

Nhưng đã đến trình độ của Liên Tinh, việc khôi phục nhục thân cũng không có quá nhiều khó khăn.

Vấn đề là khôi phục nhục thân phải tiêu hao bản nguyên, mà điều này sẽ ảnh hưởng đến thành tựu tương lai của Liên Tinh.

- Thâm Uyên thương hội?

Diệp Hạo nói xong, thần niệm mạnh mẽ phá mở thức hải của Liên Tinh.

- Ngươi đang làm cái gì? Không, ngươi không thể đọc ký ức của ta.

Liên Tinh hoảng sợ quát to.

Không người nào muốn người khác đọc được ký ức của mình.

Chuyện này chẳng khác gì trần trụi đứng ở trước mặt họ.

Chỉ chốc lát sau Diệp Hạo thu hồi lạ thần niệm.

- Hàng mà các ngươi cướp được không ngờ là ở tổng bộ Thâm Uyên thương hội, nếu như vậy, ta sẽ đi tới tổng bộ Thâm Uyên thương hội một chuyến.

Con mắt Liên Tinh hung hăng co rụt lại.

Diệp Hạo nói cái gì?

Hắn muốn tới tổng bộ một chuyến?

Chẳng lẽ hắn không lo sẽ chết ở đó?

- Liên Tinh, toà thương hội nà là tâm huyết của ngươi nhỉ.

Lúc này Diệp Hạo nhìn Liên Tinh nói.

- Ngươi . . . Không được.

Liên Tinh mới vừa nói ra câu này liền phát hiện toàn bộ tu sĩ trong toà thương hội bao gồm cả lão giả kia đều hoá thành tro tàn.

Đúng vậy.

Tro tàn.

Không có bất kỳ thứ gì để lại.

- Liên Tinh, không phải ngươi luôn cảm thấy Thâm Uyên thương hội của ngươi vô cùng cường đại sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Bây giờ ta sẽ cho ngươi tận mắt chức kiến cái thứ mà ngươi dựa vào, trong mắt ta lại chả phải cái thá gì cả.

Tiếng nói vừa rơi xuống, Diệp Hạo liền xé rách không gian bước tới tổng bộ Thâm Uyên thương hội.

Cũng qua quá lâu, Diệp Hạo và linh hồn của Liên Tinh đã xuất hiện ở bên bờ Thâm Uyên.

Mà ở phía trước, mấy vạn thân ảnh cường đại ngăn cản đường đi của Diệp Hạo, đứng đầu nhóm người này là ba bóng người cực kỳ cường đại.

Ngay khi ba thân ảnh này nhìn thấy Diệp Hạo, bọn họ liếc nhìn nhau một cái.

- Các hạ, vì sao lại muốn huỷ diệt phân hội Thâm Uyên thương hội chúng ta?

Một bóng người ở giữa trầm giọng nói.

- Vì sao ta làm như thế, chẳng lẽ ngươi không biết?

Diệp Hạo hài hước nói.

Đối với chuyện tổng bộ Thâm Uyên thương hội chuẩn bị kỹ càng như này, Diệp Hạo không hề ngạc nhiên.

Lấy năng lực tình báo của Thâm Uyên thương hội, đoán chừng đã biết chuyện xảy ra ở Long Uyên thành từ lâu.

- Chuyện này quả thật là do Thâm Uyên thương hội chúng ta làm, nhưng đây là chuyện của chúng ta và Long Uyên thương hội, ngươi không có tư cách tham gia vào.

Thân ảnh ở giữa lạnh lùng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận