Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3284: Đột Phá Tương Lai Cảnh

Đột phá!

Không sai!

Sau khi Diệp Hạo lấy được thổ nhưỡng Tương Lai cảnh sơ kỳ liền bắt tay vào đột phá.

Đạo đạo Chủng Thiên, đai đạo Hồn Thiên, đại đạo Cửu Thiên.

Ba loại đại đạo, chỉ có đại đại Chủng Thiên là có thể tăng lên nhanh chóng.

Về phần di chứng?

Đều đã bị nguyền rủa, còn ai quan tâm đến di chứng chứ?

Oanh!

Khi hạt giống của Diệp Hạo rơi xuống thổ nhưỡng Tương Lai cảnh sơ kỳ, hạt giống nhanh chóng sinh trưởng mạnh mẽ.

Mọc rễ nảy mầm!

Nhưng khi mới phát triển đươc một nửa liền ngừng lại.

- Chuyện gì thế này?

Thâm Tần ngây ngẩn cả người.

Thâm Tần biết có vài thiên kiêu cần lượng lớn thổ nhưỡng mới có thể đột phá.

Nhưng không có một thiên kiêu nào mới được một nửa đã kết thúc.

Lúc này Diệp Hạo lại lấy ra một phần thổ nhưỡng.

Tinh hoa trong đất lập tức bị rút ra hút vào rễ cây.

Phần thứ hai!

Phần thứ ba!

Khi Diệp Hạo sử dụng đến phần thổ nhưỡng thứ tư, sắc mặt đám người Thâm Tần đều trở nên ngưng trọng.

- Nếu như ta nhớ không lầm bốn phần thổ nhưỡng là tiêu chuẩn của cái thế giả.

Một thái thượng trưởng lão Thâm Uyên thương hội bất an nói.

- Vị này sẽ không phải là cái thế giả đấy chứ?

Một thái thượng trưởng lão khác nghi ngờ nói.

- Dù hắn là cái thế giả thì đã thế nào chứ? Ôn Tà công tử cũng là một cái thế giả.

Thâm Tần trầm mặc một hồi nói.

Nhưng khi Diệp Hạo sử dụng đến phần thổ nhưỡng thứ năm, Thâm Tần há to miệng không biết nói gì.

- Người nổi bật trong nhóm cái thế giả.

Thái thượng trưởng lão đầu tiên hoảng sợ nói.

Trái tim Thâm Tần chậm nửa nhịp, nhưng hắn cũng không nói gì.

Thế nhưng khi Diệp Hạo sử dụng phần thổ nhưỡng thứ sáu, trên trán Thâm Tần rịn ra từng giọt mồ hôi.

- Cái thế giả đứng đầu.

Sắc mặt thái thượng trưởng lão thứ hai khó coi nói.

Lúc này Thâm Tần đang tự hỏi gọi Ôn Tà công tử dến đây có phải là một quyết định sai lầm rồi không?

Nhưng khi Diệp Hạo sử dụng đến phần thổ nhưỡng thứ bảy, sắc mặt Thâm Tần cũng trở nên trắng bệch.

- Chí tôn.

Hắn khó khăn phun ra hai chữ.

- Lần này chúng ta dính vào đại hoạ rồi.

Hai thái thượng trưởng lão liếc nhiều nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được bất an mãnh liệt.

Chí tôn.

Toàn bộ thiên hà Chủng Thiên có mấy người chứ?

Vậy mà bây giờ Thâm Uyên thương hội bọn hắn lại trêu chọc phải một người.

Quả thật Diệp Hạo dù không phải là ba người đứng đầu cao cao tại thượng kia, nhưng tiềm năng của Diệp Hạo cũng đã đạt tới tiêu chuẩn chí tôn giả.

- Thâm Tần.

Đúng lúc này một thanh âm lạnh như băng phá vỡ trời cao, tiếp đó hai bóng người xé rách không gian xuất hiện ở nơi này.

Một bóng người trong đó tuấn mỹ như ngọc, nhưng sắc mặt hắn lại cực kỳ trắng bệch, vừa nhìn là biết bị tửu sắc móc rỗng thân thể.

- Thâm Tần, tiểu tử kia chính là người đã động vào Thâm Uyên thương hội các ngươi sao?

Ngay khi vừa xuất hiện, thân ảnh kia lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Ôn Tà công tử, nói năng cẩn thận.

Thâm Tần giật nảy mình nói gấp.

Ôn Tà công tử không khỏi nhíu mày lại.

- Thâm Tần, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?

- Ôn Tà công tử, hắn đã sử dụng bảy phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh sơ kỳ rồi đấy.

Khi Thâm Tần nói câu này, vẻ mặt cũng muốn khóc.

Ôn Tà giật nảy mình.

- Ngươi nói cái gì? Hắn sử dụng bảy phần thổ nhưỡng?

Ôn Tà công tử cũng bị giật mình.

Điều này có nghĩa là gì?

Hắn làm sao có thể không biết?

- Đúng vậy, hắn vì đột phá đã sử dụng bảy phần thổ nhưỡng.

Thâm Tần cầu khẩn nói.

- Loại chuyện này ta lừa ngươi làm gì chứ?

- Ngươi . . . Ngươi . . . .

Ôn Tà mới vừa nói đến đây phát hiện Diệp Hạo lại lấy ra một phần thổ nhưỡng.

- Tám . . . Tám phần?

- Tám phần.

Khi nói câu này, bờ môi Thâm Tần cũng đều đang run rẩy.

Tám phần thổ nhưỡng mang ý nghĩa gì?

Thâm Tần làm sao có thể không biết đây?

- Trung đẳng chí tôn.

Toàn thân Ôn Tà run lên như cầy sấy.

- Thâm Tần, ngươi mẹ nó hại chết lão tử rồi.

Ôn Tà cũng biết đời mình coi như xong.

Chỉ là khiến Ôn Tà không ngờ rằng sau khi Diệp Hạo dùng hết phần thổ nhưỡng thứ tám, hắn lại tiếp tục lấy ra phần thổ nhưỡng thứ chín.

- Ngươi muốn nghịch thiên sao?

Ôn Tà lắp bắp nói.

Toàn bội thiên hà Chủng Thiên chỉ có sáu trung đẳng chí tôn.

Mà sáu chí tôn giả kia có thể trở thành thượng đẳng chí tôn hay không còn khó nói.

Nhưng hôm nay hắn lại được chứng kiến một vị thượng đẳng chí tôn xuất hiện.

Nhưng khiến toàn trường không ngờ rằng sau khi Diệp Hạo sử dụng hết phần thổ nhưỡng thứ chí, hạt giống của hắn vẫn chưa trưởng thành đến mức độ thương thiên đại thụ.

Bởi vậy, dưới thần sắc trợn mắt hốc mồm của mọi người, hắn lại lấy ra phần thổ nhưỡng thứ mười.

- Cái này . . . Cái này . . . Cái này . . . .

Ôn Tà đã không còn biết nên dùng từ gì để hình dung.

Sử dụng mười phần thổ nhưỡng?

Chuyện này đã không thể dùng hai từ nghịch thiên để hình dung.

Phải biết chí tôn đã có tư cách đặt chân Chúa Tể cảnh, kết quả vị này còn vượt qua cả thượng đẳng chí tôn.

Chẳng lẽ tương lai hắn có thể vượt qua cả chí tôn cảnh sao?

Khi tinh hoa ẩn chứa trong phần thổ nhưỡng thứ mười được tiêu hao hết, hạt giống của Diệp Hạo rốt cục cũng trở thành thương thiên đại thụ.

Cùng lúc đó tu vi của Diệp Hạo thuận lợi đặt chân đến Tương Lai cảnh sơ kỳ.

Khi hắn thu hồi thương thiên đại thụ về thức hải của hắn, toàn thân hắn liền tràn ngập ra chấn động thuộc về Tương Lai cảnh sơ kỳ.

Cường thế!

Hết sức!

- Chúc mừng ngài đặt chân đến Tương Lai cảnh.

Ôn Tà trầm ngâm một chút rồi vuốt mặt mo lên chào hỏi với Diệp Hạo.

Diệp Hạo liếc Ôn Tà một cái thu hồi ánh mắt.

Bởi vì hắn bắt đầu cảm nhận được nguyền rủa đang dâng lên.

Quả nhiên, sau một khắc trên người hắn liền xuất hiện một loại nguyền rủa.

Những nguyền rủa này ăn mòn thân thể hắn, xâm nhập vào linh hồn hắn, đốt cháy gân cốt hắn.

Nguyền rủa muốn xoá sổ hắn khỏi thế gian này.

Diệp Hạo bất động như sơn.

Hắn thoải mái cho nguyền rủa ăn mòn mình.

Không qua bao lâu, thân thể hắn đã tan rã một phần tư.

- Ngươi đang làm cái gì vậy?

Ôn Tà công tử không hiểu hỏi.

- Vì sao ngươi không ngăn cản?

- Ồn ào.

Diệp Hạo liếc Ôn Tà công tử một cái.

Một lời này khiến Ôn Tà công tử như bị sét đắnh, hắn liên tục lui lại phía sau mấy bước mới khó khăn ngừng lại được.

Máu không ngừng dâng lên, qua một hồi lâu, hắn mới áp chế xuống.

- Thật mạnh.

Ôn Tà công tử thầm nói.

Phải biết Ôn Tà công tử đã là Tươn Lai cảnh trung kỳ.

Nhưng bây giờ, ngay cả một ánh mắt của Diệp Hạo mà hắn cũng không thể chịu nổi.

- Giữa ta và chí tôn, chênh lệch lớn như vậy sao?

Ôn Tà công tử cười khổ nói.

Ban đầu hắn nghĩ chênh lệch giữa hai bên không lớn như vậy.

Nhưng bây giờ hắn mới nhận ra, chỉ một ý niệm của Diệp Hạo cũng đủ để giết hắn rồi.

Phải biết hiện giờ hắn còn cao hơn Diệp Hạo một cảnh giới.

Nếu là cùng cấp bậc . . .

Năng lực nguyền rủa dần dần bò khắp toàn thân Diệp Hạo.

Cơ thể hắn tản ra một mùi thối rữa.

Giống như một con người gần đất xa trời, sắp tạm biệt với thế giới.

- Hắn đang làm cái gì vậy?

Thái thượng trưởng lão thứ nhất không hiểu hỏi.

- Nếu như ta đoán không sai, hắn đang nghiên cứu nguyền rủa.

Thâm Tần cảm khái nói.

- Khí phách như vậy, ta còn lâu mới có thể theo kịp.

- Nguyền rủa ngay cả Chúa Tể còn không thể phá giải, hắn căn bản chỉ đang làm chuyện vô ích mà thôi.

Thái thượng trưởng lão thứ nhất cau mày nói.

- Không sai, toàn bộ thiên hà Chủng Thiên có bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm không nghiên cứu không ra, ta không nghĩ vị này có thể nghiên cứu ra được cái gì.

Thái thượng trưởng lão thứ hai tán đồng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận