Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3285: Ngươi Đang Đùa Lửa

- Thân thể hắn đã bị phân huỷ hơn một nửa.

Ôn Tà thấy một màn như vậy, ánh mắt tràn ngập thần sắc khó tin.

Ôn Tà công tử biết các chí tôn đều đang nghiên cứu về nguyền rủa.

Nhưng không có ai dám điên cuồng như vâyh.

Bởi vì chỉ cần không khống chế tốt cũng coi như chơi luôn cả mình.

Dần dần, thân thể Diệp Hạo cơ hồ đều đã thối rữa hoàn toàn.

Trên người hắn tràn ngập khí tức tử vong, tựa hồ chỉ chốc lát nữa thôi sinh mệnh chi hoả của hắn sẽ bị dập tắt.

Mà lúc này, Diệp Hạo mới thở dài một hơi.

Cuối cùng vẫn không tìm được đáp án.

Hắn không tiếp tục nghiên cứu nữa, bằng không hắn thực sự sẽ chết.

Nghĩ tới đây, một đợt huyết khí mênh mông phóng lên tận trời, lực lượng nguyền rủa trên người hắn lập tức bị rửa sạch không ít.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, nguyền rủa trên người hắn đã được khu trừ toàn bộ, cũng đúng lúc này thân thể hắn bắt đầu khôi phục lại.

Rất nhanh, hắn đã khôi phục lại bộ dạng ban đầu.

- Chí tôn giả, a là Ôn Tà công tử, Nhị Lâu.

Ôn Tà cẩn thận từng li từng tí nói.

- Ngươi có cần ta giúp gì không?

Khiến Ôn Tà không ngờ rằng Diêp Hạo lại chả thèm nhìn hắn lấy một lần.

Mà lấy ra một phần thổ nhưỡng.

Chỉ là phần thổ nhưỡn này mạnh hơn phần thổ nhưỡng trước đó không chỉ gấp đôi.

- Này . . . hắn không phải muốn tiếp tục đột phá đấy chứ?

Sắc mặt Thâm Tần hoàn toàn thay đổi.

- Điên rồi, liên tục đột phá, nguyền rủa tăng lên không chỉ gấp đôi gấp hai.

Ôn Tà hoảng sợ nói.

Nhưng Diệp Hạo không hề bị lay động.

Hắn tiếp tục lựa chọn đột phá.

Về phần nguyền rủa tăng thêm?

Đây chính là chuyện mà Diệp Hạo muốn nhất bây giờ.

Chỉ có như vậy mới có thể lĩnh ngộ được chân lý.

Đột phá!

Ánh mắt Diệp Hạo tràn ngập điên cuồng.

Hắn là một người tuyệt đối không chịu thua.

Vấn đề mà toàn bộ thiên hà Hồn Thiên không thể giải quyết được, vậy để ta giải quyết.

Hai phần!

Ba phần!

Bốn phần!

Khi Diệp Hạo sử dụng đến phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh trung kỳ thứ mười, tu vi hắn rốt cục cũng đặt chân đến Tương Lai cảnh trung kỳ.

Khi đến trình độ này, trong lòng hắn tràn ngập cảm khái.

Đột phá như vậy cũng quá nhanh rồi.

Phải biết sau khi đến Siêu Thoát cảnh, cho dù lấy căn cơ của Diệp Hạo, liên tục đột phá cũng sẽ khiến căn cơ rơi vào trình trạng bất ổn.

Nhưng lúc này hắn lại không có một chút cảm giác căn cơ ất ổn nào hết.

- Đại đao của thiên hà Chủng Thiên nếu không có nguyền rủa, nó cũng có thể xem như là mộ con đường tăng lên nhanh chóng.

Diệp Hao thầm nghĩ.

Nhưng ngay sau đó hắn cũng không còn có tâm tư chú ý đến chuyện này nữa.

Bởi vì lực lực nguyền rủa hoá thành đám mây đen kịt phô thiên cái địa tràn ngập tới Diệp Hạo.

Lực lượng nguyền rủa đáng sợ khiến toàn bộ tu sĩ ở đây đều phải biến sắc.

Bọn họ đồng loạt lùi lại, sợ bị ảnh hưởng tới.

A!

Khi lực lượng nguyền rủa gia tăng trên người Diệp Hạo, cho dù lấy ý chí của hắn cũng không nhịn được mà hét thảm lên một tiếng.

Chỉ trong chốc lát, huyết nhục hắn đã hoá thành chất lỏng đặc sệt, toàn thân đều tràn ngập khí tức thối rữa.

Thời khắc này Diêp Hạo cũng không còn lo được chuyện đi nghiên cứu nguyền rủa, hắn cơ hồ phản kháng lại theo bản năng.

Huyết khí ngút trời, năng lượng kinh người.

Diệp Hạo vận dụng rất nhiều thủ đoạn toàn lực chống lại lực lượng nguyền rủa.

Nhưng cơ thể hắn vẫn sụp đổ.

- Thật nguy hiểm.

Thâm Tần nhìn Diệp Hạo, đáy mắt lóe lên ánh sáng.

Hắn không dám ra tay với Diệp Hạo.

Bởi vì hắn biết bối cảnh của Diệp Hạo không đơn giản.

Nhưng nếu Diệp Hạo vì mù quang tự đại mà chết, chuyện này cũng chả liên quan gì tới hắn.

Cũng không giết thời gian trôi qua bao lâu, huyết nhục toàn thân Diệp Hạo đều đã tan rã, chỉ còn lại một bộ xương.

Lúc này lực lượng nguyền rủa hoá thành một ngọn lửa đen, không ngừng ăn mòn thiên đốt bộ xương này.

Lực lượng nguyền rủa muốn hoàn toàn xoá sổ Diệp Hạo khỏi thế gian này.

Dần dần, bộ xương kia cũng bắt đầu nát vụn hoá thành bột mịn bay xuống.

- Đáng tiếc.

Ôn Tà công tử khẽ thở dài.

Diệp Hạo là chí tôn đáng sợ nhất mà Ôn Tà công tử từng thấy qua.

Hắn tin nếu Diệp Hạo không chết, tương lai có thể trở thành Chúa Tể cường đại nhất từ trước đến nay.

Nhưng bây giờ tất cả đều tan thành mây khói.

- Phá cho ta.

Đúng lúc này từ nơi sâu xa bỗng nhiên vang lên một thanh âm gầm thét.

Sau một khắc, lực lượng nguyền rủa bám trên khung xương lập tức bị tiêu diệt, còn khung xương lại tràn ra tia sáng kim sắc.

Thuần túy.

Bá đạo.

Uy nghiêm.

Nhìn thấy lực lượng nguyền rủa chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã tan thành mây khói, ánh mắt Ôn Tà công tử lộ ra thần sắc ngặc nhiên không thể tưởng tượng được.

- Đây là lực lượng gì?

- Đây là huyết mạch chi lực.

Một thân ảnh già nua xuất hiện ở bên cạnh Ôn Tà công tử.

- Nhưng ta chưa từng gặp huyết mạch chi lực nào đáng sợ như vậy.

Đối với sự xuất hiện của người này, Ôn Tà công tử không hề có một chút bất ngờ nào.

Lão giả này là Thái thượng trưởng lão của Nhị Lâu, tu vi đã đạt đến Kim Thế cảnh sơ kỳ.

- Ta đã từng thấy hai vị chí ton, nhưng cả hai người họ đều kém xa hắn.

Lão giả kia hết sức ngưng trọng nói.

Lại nói Diệp Hạo.

Khi huyết mạch của Diệp Hạo trấn áp lực lượng nguyền rủa, huyết nhục của hắn cũng bắt đầu khôi phuc, không qua bao lâu hắn đã khôi phục lại bộ dáng vốn có.

Nhưng hắn lại rơi vào trầm tư.

Ba thành.

Hắn đã hiểu nguyền rủa được ba thành.

Nhưng dựa theo tiến độ trước mắt, hắn căn bản không có khả năng đi đến điểm cuối cùng của Chúa Tể cảnh.

Vả lại Diệp Hạo cũng không hể cam đoan con đường mà bản thân đi là chính xác.

Đây không phải là ba ngàn đại đạo, mỗi đại đạo đều có thể đến bỉ ngạn.

Diệp Hạo căn cứ theo nhận thức của bản thân mà cưỡng ép phân tích lực lượng nguyền rủa, nếu đi được nửa đường lại phát hiện ra một sai lần, vậy cũng tương dương với thất bại trong gang tấc.

Chuyện này cũng giống như việc suy ra số pi.

Ngươi chỉ cần sai một số, toàn bộ những số sau cũng sẽ sai hết.

Tiếc rằng chuyện này không thể nào tham khảo được.

Mỗi người có một cách lý giải về nguyền rủa khác nhau, tỉ như Đế Cơ suy nghĩ khác hắn.

Đương nhiên kết quả cuối cùng có thể giống nhau, nhưng có khả năng hai người đều chính xác sao? Nửa đường đều không hề xuất hiện một chút sai lầm nào?

- Chí tôn giả.

Lúc này lão giả kia mở miệng nói.

- Ta là Sơn Nguyệt, Thái Thượng trưởng lão Nhị Lâu, ngươi có gì cần ta ra sức không?

Diệp Hạo nhìn lão giả kia một cái rồi lấy ra một phần thổ nhưỡng.

Nhìn thấy phần thổ nhưỡng kia, sắc mặt lão giả lập tức thay đổi.

- Chí tôn giả, không phải ngươi định tiếp tục đột phá đấy chứ?

Diệp Hạo không đáp.

- Chí tôn giả, nếu ngươi tiếp tục đột phá, lực lượng nguyền rủa sẽ mạnh gấp trăm lần đấy.

Lão giả kia cuống quít nói.

- Lấy thực lực của ngươi bây giờ chỉ sợ lập tức sẽ bị lực lượng nguyền rủa thôn phệ.

- Chuyện ngày hôm nay tuyệt đối không được tiết lộ cho bất luận người nào hết, nếu không dù là Thâm Uyên thương hội hay Nhị Lâu, đều sẽ bị hủy diệt.

Diệp Hạo lạnh lùng quét mắt toàn trường một cái nói.

- Chí tôn giả, Nhị Lâu chúng ta nhất định ngậm chặt mồm.

Lão giả kia trịnh trọng nói.

- Chí tôn giả, Thâm Uyên thương hội chúng ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức gì của ngươi ra ngoài.

Thâm Tần cũng nhanh chóng bày tỏ thái độ.

- Nhớ kỹ lời mà các ngươi nói.

Diệp Hạo nói đến đây, mọi người đều khiếp sợ đứng một bên nhìn hắn lần nữa đột phá.

- Chí tôn giả, ngươi đang đùa với lửa đấy.

Lão giả kia hoảng sợ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận