Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3288: Chỉ Có 10 Năm

Lúc khí linh chiến hạm nói Diệp Hạo sẽ trở về, đám người Thâm Tần đều không tin.

Dù sao người đã chết, làm sao có thể trở lại được đây?

Nhưng bây giờ bọn hắn không tin cũng không được.

Diệp Hạo thật sự đã trở về.

- Qua bao lâu rồi?

Diệp Hạo nhìn khí linh nói.

- Chủ nhân, đã qua nửa giờ.

Khí linh cung kính trả lời.

- Nửa canh giờ?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nhìn về phía lão giả kia nói.

- Tài nguyên mà ta kêu Nhị Lâu các ngươi chuẩn bị thế nào rồi?

Lão giả lập tức nhìn về phía Ôn Tà công tử.

Ôn Tà công tử tiến lên đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Chí tôn giả, bên trong túi càn khôn có mười phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh đỉnh phong, mười phần thổ nhưỡng Kim Thế cảnh sơ kỳ.

Vừa nói, trong mắt Ôn Tà công tử tràn ngập chấn kinh.

Dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng Diệp Hạo thật sự trở về.

Sao hắn có thể làm được?

Phải biết nửa canh giờ trước hắn bị nguyền rủa giết chết đấy.

Diệp Hạo nhận lấy túi càn khôn rồi nhìn lướt qua mới hỏi.

- Các ngươi không có thổ nhưỡng Kim Thế cảnh trung giai sao?

- Chuyện này…

Trong lúc nhất thời Ôn Tà công tử không biết nên nói thế nào.

- Có, tám phần.

Lão giả lập tức nói.

- Chí tôn giả nếu cần, bây giờ ta sẽ lập tức mang đến.

- Tám phần này là chuẩn bị cho Ôn Tà?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Đúng vậy, nhưng nếu chí tôn giả cần, vậy mọi thứ đều không thành vấn đề.

Lão giả dứt khoát nói.

- Vậy mang toàn bộ tới đi.

Lời nói của Diệp Hạo khiến đáy mắt Ôn Tà lộ ra một tia âm u, nhưng hắn cũng không dám nói gì.

- Đúng rồi, thổ nhưỡng Kim Thế cảnh cao giai, Kim Thế cảnh đỉnh phong các ngươi có không?

Diệp Hạo bỗng nhiên hỏi.

Lão giả ngây ngẩn cả người.

Như vậy thì hơn quá đáng rồi.

Thổ nhưỡng Kim Thế cảnh trung giai, Nhị Lâu thông qua quan hệ còn có thể lấy được, nhưng về phần Kim Thế cảnh cao giai, Kim Thế cảnh đỉnh phong thì phải lấy từ đâu chứ?

- Có phải cảm thấy ta quá đáng?

Diệp Hạo nhìn lão giả nói.

- Không dám.

Lão giả kia vội nói không dám.

- Ngươi biết vì sao ta phải liên tục đột phá không?

Diệp Hạo nhẹ nhàng mà hỏi.

- Không biết.

- Bởi vì sau khi ta nghiên cứ, ta biết sau khi chết có lẽ sẽ nhìn thấy được cội nguồn của nguyền rủa.

Lời nói của Diệp Hạo khiến toàn bộ tu sĩ ở đây đều phải sợ hãi.

- Ngươi . . . Ngươi đã gặp?

Lão giả hỏi vội.

Diệp Hạo vung tay lên ngăn cách không gian xung quanh lại.

- Ta thấy một gốc đại thụ, toàn thân tràn ngập nguyền rủa.

Diệp Hạo quét mắt nhìn ba ngừoi lão giả, Ôn Tà, và Thâm Tần một cái nói.

Đám người đều chấn động.

Nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

- Lúc ở bên cạnh đại thụ, ta đã gặp được Nghịch Thương Thiên tiền bối.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Nghịch Thương Thiên?

- Tại sao Nghịch Thương Thiên tiền bối lại ở cội nguồn của nguyền rủa.

- Đến cùng thì đã xảy ra chuyện gì?

Ba người đồng loại kêu lên.

- Chắc hẳn các ngươi cũng phát hiện, sau khi tu sĩ ngã xuống, linh hồn cũng tiêu tán theo. Đây là bởi vì Nghịch Thiên tiền bối thay đổi quy tắc, chỉ cần tu sĩ vẫn lạc đều sẽ tiến về cội nguồn của nguyền rủa, lấy chân linh chi hoả của mình để xua tan nguyền rủa trên gốc rễ đại đạo.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Đáng tiếc rằng lực lượng nguyền rủa quá cường đại, chân linh chi hoả của những tu sĩ kia chỉ có tác dụng kéo dài thêm một chút thời gian.

- Gốc rễ đại đao có thể kiên trì được bao lâu?

Từ lời nói của Diệp Hạo, Thâm Tần đã nhận ra được điểm quan trọng.

- Mười năm.

Diệp Hạo nhìn thẳng vào mắt Thâm Tần nói.

- Đây là do tự Nghịch Thương Thiên tiền bối nói cho ta biết.

- Mười năm?

Con mắt Ôn Tà hung hăng co rụt lại.

- Mười năm sau gốc rễ đại đạo sẽ hoàn toàn chết đi, đến lúc đó cả đời này các ngươi cũng không thể tiếp tục tăng lên được nữa.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ý của ngươi là chúng ta sẽ ngừng bước sao?

Sắc mặt Ôn Tà đai biến nói.

- Nói đúng hơn thì trừ hạng người kinh tài tuyệt diễm ra, những tu sĩ còn lại sẽ ngừng bước.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Mong chí tôn giả nói rõ hơn.

Ôn Tà khẩn trương hỏi.

- Nghịch Thương Thiên tiền bối nói khi gốc rễ đại đạo sụp đổ, một phần bản nguyên sẽ truyền cho những người kinh tài tuyệt diễm.

Diệp Hạo nhìn Ôn Tà nói.

- Mà đại khái sẽ là mười người.

- Mười người?

Nghe được con số này, con mắt Ôn Tà co rụt lại.

Nếu mười người, vậy là sao có phần của hắn được đây?

- Những tu sĩ có được bản nguyên đạo sẽ tiếp tục tiến lên, về phần bọn hắn có thể đi tới nơi nào, vậy phải nhìn xem bọn họ hiểu được nguyền rủa bao nhiêu.

Diệp Hạo thổn thức nói nói.

- Nếu như bọn họ không đủ hiểu về nguyền rủa, kết quả của việc tuỳ tiện đột phá chính là bỏ mạng.

Dừng môt chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Vả lại sau này đột phá, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều.

Ôn Tà im lặng.

Xem ra có thể tiếp tục đột phá cũng chưa chắc đã là chuyện tốt.

- Đại đạo sụp đổ có ảnh hưởng gì tới thiên hà này không?

Lão giả kia hỏi.

- Đại đạo sụp đổ, chỉ còn lại tuyệt vọng.

Diệp Hạo thong thả nói.

- Tiếp tục ở nơi này cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gĩ.

Ánh mắt lão giả kia loé lên kịch liệt.

- Ngươi cảm thấy tin tức này đáng giá những thổ nhưỡng đẳng cấp cao kia không?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Đáng giá.

Lão giả kia nghiêm mặt nói.

Bây giờ toàn bộ thiên hà Chủng Thiên này đoán chừng không có ai biết chuyện mười năm sau gốc rễ đại đạo sẽ tiêu tán.

Trong vòng mười năm này, Nhị Lâu bọn họ hoàn toàn có thể làm rất nhiều chuyện.

Tỉ như xử lý một vài sản nghiệp, tỉ như đi vay mượn các đại thế lực, thừa dịp mười năm cuối cùng này mà liều mạng đi thu gom tài nguyên.

- Chí tôn giả, thiên hà Chủng Thiên còn có thể cứu không?

Trong mắt Thâm Tần tràn ngập không cam lòng nói.

Đối với Thâm Tần mà nói, thiên hà Chủng Thiên là tổ địa của hắn.

- Đợi đến khi có ai đó có thể phá giải được nguyền rủa, có lẽ lúc đó đạo đạo của thiên hà Chủng Thiên sẽ phục sinh.

Diệp Hạo trầm mặc sau nửa ngày mới nói.

- Vậy phải cần bao lâu?

- Không biết.

Không qua bao lâu, phân thân của lão giả kia đã đưa thổ nhưỡng đẳng cấp cao tới.

Sau khi Diệp Hạo nhận lấy lại thản nhiên nói.

- Chuyện ngày hôm nay tuyệt đối không được tiết lộ, vả lại chuyện liên quan đến ta, cũng không cần phải tiết lộ ra đâu.

Tiết lộ?

Dù là Thâm Uyên thương hội hay Nhị Lâu cũng sẽ không tiết lộ.

Một khi chuyện này rò rỉ ra ngoài, toàn bô thiên hà Chủng Thiên sẽ đại loạn.

Đến lúc đó làm sao bọn họ có thể cướp đoạt tài nguyền được đây.

. . .

Bách Thảo các!

Hứa Kính Tông mang theo cao tầng Chung Hoa môn đi tới Bách Thảo các liền đưa bái thiếp ra.

Bên trong bái thiếp đã ghi rõ mục đích.

Đối phương nếu có ý sẽ tiếp nhận bái thiếp, nếu không đồng ý sẽ trả bái thiếp về.

Đại khái qua nửa khắc đồng hồ sau, một nữ tử trung niên xuất hiện ở sơn môn.

- Hứa tông chủ, đây là bái thiếp của ngươi.

Nữ tử trung niên vừa nói vừa trả bái thiếp lại cho Hứa Kính Tông.

- Cái này . . . .

Sắc mặt Hứa Kính Tông có chút khó coi.

Dù biết đối phương sẽ từ chối, nhưng ngay cả việc gặp mặt đối phương cũng không thèm cho, là không thèm để Chung Hoa môn ở trong mắt sao?

- Hứa tông chủ, ba ngày sau Liễu Yên Nhiên sẽ công khai tổ chức chiêu con rể, đến lúc đó lệnh lang có thể đến.

Nữ tử trung niên khẽ mỉm cười nói.

- Không biết tiêu chuẩn chọn rễ của Liễu Yên nhiên là gì?

- Muốn cưới Thánh nữ của Bách Thảo các chúng ta, ngươi cần phải thành thạo một nghề.

Nữ tử trung niên thản nhiên nói.

- Dù là đan đạo, khí đạo hay trận đạo, chỉ cần lọt vào mắt xanh của Thánh nữ liền có thể trở thành vị hôn phu của Thánh nữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận