Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3289: Thanh Dao

Hứa Tĩnh sở dĩ hoang mang là bởi vì hắn không đan đạo, cũng không hiểu khí đạo, càng không hiểu trận đạo.

Nói cách khác hắn lấy cái gì để Thánh nữ chú ý đây?

- Võ đạo không được sao?

Hứa Tĩnh khổ sở hỏi.

- Có thể, miễn ngươi có thể đánh bại được kỵ sĩ thủ hộ của Thánh nữ điện hạ, như vậy ngươi cũng sẽ có cơ hội.

Nữ tử trung niên kia khẽ mỉm cười nói.

- Kỵ sĩ thủ hộ? Là ai?

Hứa Tĩnh vội vàng hỏi.

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Nữ tử trung niên vừa nói đến đây liền dời chủ đề.

- Chung Hoa môn các ngươi nếu muốn thử sức thì đi theo ta, ta sẽ sắp sếp chỗ nghỉ ngơi cho các ngươi.

- Muốn chứ, muốn chứ.

Cho dù biết mình không có quá nhiều hi vọng, nhưng Hứa Tĩnh làm sao có thể buông tha được đây?

Nữ tử trung niên sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Chung Hoa môn xong thì rời khior.

Hứa Tĩnh lại trở nên bất an.

- Ngươi đang lo lắng cái gì?

Hứa Kính Tông đi tới bên cạnh Hứa Tĩnh hỏi.

- Nói thật, giữ một rừng người cạnh tranh, ta không có bất kỳ ưu thế nào.

Hứa Tĩnh cười khổ nói.

- Dù thế nào đi nữa, cứ cố gắng hết sức là được.

Hứa Kính Tông khẽ mỉm cười nói.

- Nếu thật sự không thể kết trái, nhưng chí ít ngươi đã từng cố gắng rồi, không phải sao?

- Cha dạy phải.

Ánh mắt Hứa Tĩnh lập tức phát sáng lên.

. . .

Sau khi rời khỏi Thâm Uyên thương hội, Diệp Hạo liền lấy lệnh bài tộc trưởng mà Nghịch Thương Thiên đưa cho hắn ra.

- Đưa ta tới nơi phong ấn Nghịch Thiên tộc.

Diệp Hạo nói khẽ.

Sau một khắc, tấm lệnh bài kia liền xé rách không gian, dưới chân Diệp Hạo lập tức xuất hiện một thông đạo.

Diệp Hạo chần chờ một chút rồi bước vào thông đạo kia.

Chỉ sau vài lần hô hấp, Diệp Hạo đã xuất hiện ở trên một thảm cỏ xanh biếc.

Xoát!

Ngay khi Diệp Hạo vừa mới xuất hiện, một bóng người giống như quỷ mị xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Lông tơ cả người Diệp Hạo lập tức dựng đứng lên.

Phải biết lần này Diệp Hạo mang theo chiến khôi của hắn tới.

Nhưng chiến khôi của hắn lại không hề báo động trước.

Điều này nghĩa là gì?

Làm sao Diệp Hạo không biết được.

- Ngươi . . . Trên người của ngươi tại sao lại có lệnh bài của tộc trưởng?

Khi thân ảnh kia nhìn thấy lệnh bài bên hông Diệp Hạo liền kinh ngạc nói.

Diệp Hạo xoay người nhìn lại mới phát hiện trước mặt mình là một nữ nhân tóc bạc phơ.

Nhìn nàng cực kỳ già nua, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể xuống mồ.

- Lệnh bài này là do Nghịch Thương Thiên tiền bối đưa cho ta.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ngươi gặp tộc trưởng ở đâu?

Khi nữ nhân tóc bạc phơ hỏi câu này, nàng cũng đã rưng rưng nước mắt.

- Gốc rễ đan đạo, bên cạnh đại thụ.

Diệp Hạo mở miệng nói.

- Ngươi đã đến nơi đó, vậy vì sao ngươi còn có thể trở về?

Nữ tử tóc bạc phơ cảm khái nói.

Nữ tử tóc bạc biết chỉ khi nào chết đi, chân linh mới có thể tới nơi đó.

- Ta nắm giữa bí thuật trên một tờ Thiên Thư.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

Hắn có thể nhìn ra được địa vị của nữ tử này rất cao.

- Là bí thuật gì?

- Thái Sơ.

- Thái Sơ là gì?

- Ta có thể trở về bất kỳ thời gian nào trong quá khứ.

Con mắt nữ tử tóc bạc phơ hung hăng co rụt lại.

- Nếu nói như vậy chẳng phải ngươi mãi mãi sẽ không thể chết?

- Cũng không thể nói như vậy được.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Tỉ như bây giờ ta không khởi động Thái Sơ, nếu ngươi dùng một bàn tay chụp chết ta, ta sẽ không thể nào phục sinh trở lại được.

- Người là tân Tộc trưởng mà tộc trưởng chọn, ta làm sao có thể xuống tay với ngươi được chứ?

Nữ tử tóc bạc trắng lắc đầu nói.

- Làm sao ngươi biết là là Tộc trưởng mà Nghịch Thương Thiên tiền bối chọn?

Diệp Hạo không hiểu hỏi.

- Năm đó Tộc trưởng đã dặn dò ai giữ lệnh bài của hắn, người đó chính là Tộc trưởng mới nhậm chức của Nghịch Thiên nhất mạch.

Tiếng nói của nữ tử tóc bạc phơ vừa dứt, một thanh âm lạnh lùng xuyên thấu toàn bộ không gian.

- Ta không đồng ý.

Con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

Hắn nhìn nữ tử đang đạp không mà tới từ đằng xa.

Nữ tử kia người mặc chiến giáp bạch ngọc, toàn thân tràn ngập khí tưc cường hãn.

Khuôn mặt nàng mang theo một vẻ khí khái hào hùng, nhìn qua phảng phất như một chiến thần thượng cổ.

- Thanh Dao, không được nói bậy.

Nữ tử tóc bạc trắng quát lớn.

- Tam tổ, Nghịch Thiên nhất tộc chúng ta cường đại dường nào, trong cùng giai chưa từng bại qua ai.

Thiếu nữ nghiêm nghị nói.

- Tộc trưởng chọn hắn làm tân tộc trưởng không phải là không thể được, điều kiện tiên quyết là phải đánh bại ta.

Nữ tử tóc bạc trắng không khỏi nhìn về phía Diệp Hạo.

Thấy vậy, Diệp Hạo làm sao không hiểu ý của nữ tử tóc bạc trắng chứ?

Bạch phát nữ tử không khỏi nhìn về phía Diệp Hạo.

- Nghịch Thiên nhất tộc có bao nhiêu người?

Nữ tử tóc bạc trắng không hiểu vì sao Diệp Hạo lại hỏi như vậy, nhưng nàng vẫn nói thật/

- Nghịch Thiên nhất mạch có chưa đến một ngàn người.

- Hơi ít.

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Thật ra để có thể xứng với Nghịch Thiên nhất mạch ta cũng không có bao nhiêu người.

Nữ tử tóc bạc trắng nhẹ nhàng nói.

Dù giọng điệu của nàng rất ôn nhu, nhưng lời nói lại cực kỳ bá khí.

- Thế hệ tuổi trẻ có chiến lực giống nào có bao nhiêu?

Diệp Hạo chỉ Thanh Dao nói.

- Sức chiến đấu của Thanh Dao là mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ.

Nữ tử tóc bạc trắng trả lời.

- Thế đứng thứ hai thì sao?

- Đứng thứ hai có ba người.

Nữ tử tóc bạc trắng nhìn Diệp Hạo nói.

- Long Thủ, Hạo Sơn, Ẩn Ẩn.

- Vậy gọi ba người Long Thủ tới đây luôn đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi định làm gì?

Sắc mặt Thanh Dao khó coi nói.

- Khôgn có ý gì.

Diệp Hạo nhìn Thanh Dao nói.

- Ta chỉ không muốn vừa mới đánh bại ngươi lại phải đi đánh bại người khác.

- Ngươi . . . Cuồng vọng.

Thanh Dao giận tím mặt.

Rõ ràng Diệp Hạo không thèm để nàng vào trong mắt.

Oanh!

Khí thế của nàng hoá thành cơn sóng lớn nghiền ép về phía Diệp Hạo.

Trong lúc nhất thời toàn bộ tu sĩ trong mật cảnh đều chấn động.

- Xảy ra chuyện gì?

- Thanh Đao đang đấu với ai?

- Đi xem một chút chẳng phải sẽ biết.

Khi các tu sĩ ở mật cảnh đuổi tới nơi này, hai con mắt Diệp Hạo đột nhiên loé ra hào quang sáng chói bầu trời.

Ánh mắt này thế nào?

Nóng hơn cả mặt trời, óng ánh hơn cả sao, thâm thuý hơn cả không gian.

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là Thanh Dao chỉ lui ra phía sau một bước, ngay sau đó nàng cũng dùng ánh mắt cứng đối cứng với Diệp Hạo.

- Ngươi có tư cách làm đối thủ của ta.

Thanh Dao dùng ánh mắt nóng bỏng mà nhìn Diệp Hạo.

Sắc mặt Diệp Hao lại không hề dễ nhìn.

Hắn cho rằng mình vận dụng Vô Thượng mâu sẽ có thể trấn áp được Thanh Dao.

Lại không ngờ rằng Thanh Dạo có thể chặn được.

Phải biết Vô Thượng mâu là loại mâu thuật được tạo ra từ rất nhiều tinh hoa mâu thuật dung hợp mà thành.

Hắn tin ở thiên hà Cửu Thiên, mâu thuật của hắn hoàn toàn xứng đáng với hai chữ Vô thượng này.

- Có đúng không?

Diệp Hạo nói xong liền luân động nắm đấm.

Khi nắm đấm của hắn vọt tới Thanh Dao, chư thiên đều muốn chìm xuống.

Khí tức huỷ diệt thiên địa tràn ngập mỗi một tấc không gian nơi này.

Thanh Dao bất động như sơn, hai tay bắt đầu kết ấn rồi chậm rãi khởi động.

Nàng phảng phất như nắm trong tay ba ngàn đại thế giới, lực lượng toàn bộ thế giới đều nằm trong tay nàng.

Khi lực lượng song phương đụng vào nhau, xung quanh lập tức bị huỷ diệt, sóng xung kích kinh khủng khiến tu sĩ chạy tới đây đều phải kinh ngạc.

- Làm sao có thể?

- Hắn sao có thể đánh ngang tay được với Thanh Dao?

- Không thể nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận