Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3291: Bố Trí

- Mười năm?

Khi mọi người nghe được lời này, sắc mặt đều thay đổi.

Bọn họ biết thiên hà Chủng Thiên sẽ sụp đổ, nhưng chẳng ai ngờ rằng thời điểm đó lại đến sớm như vậy.

Mười năm?

Thời gian mười năm thì có thể làm cái gì đây?

Vừa nghĩ đến việc thiên hà Chủng Thiên sụp đổ, trong lòng bọn hắn liền bối rối.

- Làm sao ngươi biết?

Nữ tử tóc bạc phơ ngưng trọng hỏi.

- Nghịch Thương Thiên.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Lão tộc trưởng.

Nữ tử tóc bạc phơ nghe đến đây liền rơi vào trầm tư.

- Lão tộc trưởng có nói khi thiên hà Chủng Thiên sụp đổ sẽ xảy ra chuyện gì sao?

Lúc này một trung niên mặc bạch y mở miệng hỏi.

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn về phía trung niên kia.

- Vị này là đệ tử thân truyền của lão tộc trưởng, Tần Thương Hải.

Nữ tử tóc bạc phơ giới thiệu nói.

- Đồng thời cũng là tộc trưởng đại diện của Nghịch Thiên nhất tộc.

Dừng một chút nữ tử tóc bạc phơ nói tiếp.

- Nhưng nếu bây giờ ngươi đã tới, vậy tộc trưởng đại diện cũng từ chức.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn không nói từ chối.

Sức chiến đấu của Nghịch Thiên nhất mạch hắn đã thấy.

Cường đại đến mức không thể tưởng tượng được.

Tương lai khi Diệp Hạo trở về thiên hà Cửu Thiên, có khi còn có thể dùng đến.

Nếu bây giờ từ chối, vậy không biết lúc nào mới có thể hoàn toàn nắm quyền.

- Lão tộc trưởng nói khi đại đạo của thiên hà Chủng Thiên sụp đổ, con đường phía trước của toàn bộ tu sĩ đều sẽ đứt, nói các khác các ngươi không thể nào tiến thêm một bước.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Đồng thời thiên hà Chủng Thiên sẽ trở thành một nơi chết chóc.

- Nói cách khác cái ngươi tiếp tục ở đây cũng không có ích lợi gì.

Cuối cùng Diệp Hạo chốt lại một câu.

- Không thể tiến thêm một bước?

- Chuyện này…chuyện này cũng quá đáng sợ rồi.

- Thừa dịp mười năm này cố gắng đột phá.

- Bây giờ thiên địa càng trở nên phức tạp, chúng ta có thể thừa cơ đột phá một cảnh giới, nhưng nếu liên tục đột phá, nguyền rủa tăng mạnh, chúng ta chắc chắn sẽ chết.

- Chỉ còn mười năm, phải mạo hiểm mới được.

- Cùng lắm thì vận dụng thời không lĩnh vực.

- Đúng vậy, lúc này còn cần quan tâm tới việc có tiêu hao thọ nguyên hay không làm gì chứ? Phải biết về sau chúng ta sẽ không còn có cơ hội đột phá nữa.

Các tu sĩ ở đây bắt đầu xì xào bàn tán.

- Bây giờ ta phải đột phá sao?

Thanh Dao nhìn Diệp Hạo nói.

- Đến lúc gốc rễ đại đạo chết đi sẽ chọn ra mười vị thiên kiêu, lấy thực lực của ngươi chắc chắn sẽ có được một phần bản nguyên.

Diệp Hoạ nhẹ nhàng nói.

- Bởi vậy hiện tại ngươi không cần phải lo đến việc đột phá.

- Bên ngoài có sáu vị chí tôn, Nghịch Thiên nhất mạch ta có bốn người.

Ánh mắt Thanh Dao loé lên tia lạnh lùng.

- Nếu tính thêm cả ngươi nữa là mười một người.

Nói cách khác sẽ có mtoj vị chí tôn không chiếm bản nguyên đại đạo.

- Có cần giết một chí tôn ở bên ngoài không?

Lúc nàng nói câu này, toàn thân đều tràn ngập sát khí.

- Đứng sau lưng chí tôn đều là Chúa Tể, ta cảm thấy vẫn chớ nên mạo hiểm thì hơn.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Nhưng…

Thanh Dao vừa nói đến đây liền bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Lão tộc trưởng có thể làm ảnh hưởng tới gốc rễ đại đạo, ta nghĩ đến lúc đó bản nguyên sẽ nghiêng về chúng ta hơn.

Đúng vậy.

Năm đó Nghịch Thương Thiên rât thích bao che tộc của mình.

Không cần phải đưa cơ duyên như vậy cho tộc khác.

- Tộc trưởng, ngươi cảm thấy mười năm tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Tần Thương Hải cung kính hỏi.

Khi đối diện với Diệp Hạo, Thần Thương Hải cực kỳ tôn kính hắn.

Quả thật Tần Thương Hải đã đạt đến Kim Thế cảnh đỉnh phong từ lâu, nhưng Tần Thương Hải biết rõ nếu trong tình huống cùng giai, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Hạo.

Bởi vì hắn chưa đạt đến chiến lực cực hạn.

Dù hắn chỉ cách cực hạn đó một bước.

- Bắt lấy mười năm hoàng kim này, có thể đột phá bao được đến đâu thì đột phá.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Sau đó đợi đến khi gốc rễ đại đạo chết đi thì cướp đoạt tài nguyên.

- Cướp đoạt tài nguyên?

- Đến lúc đó gốc rễ đại đại sẽ bộc phát ra một đợt điên cuồng cuối cùng, đến lúc đó sẽ xuất hiện rất nhiều tài nguyên khó có thể tưởng tượng được.

- Lúc đó chúng ta cướp đoạt tài nguyên thì dùng làm gì chứ?

Hạo Sơn không hiểu hỏi.

- Đến lúc đó tu vi của ngươi không thể nào cứu vãn, nhưng ngươi cần tài nguyên để duy trì bản thâ.

Diệp Hạo nhìn Hạo Sơn nói.

- Tỉ như sau một trận chiến, ngươi muốn khôi phục cần phải hao tốn bao nhiêu linh lực?

Hạo Sơn giờ mới hiểu vì sao Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Nói như vậy, đến lúc đó chúng ta nhất định phải tranh đoạt tài nguyên.

Hạo Sơn trầm giọng nói.

Hạo Sơn là một tên cuồng chiến đấu.

Bây giờ thiên địa vẫn còn linh lực thì không nói, nhưng tương lai nếu không có linh lực thì phải làm sao đây?

- Đến lúc đó lão tộc trưởng sẽ xuất hiện chứ?

Tần Thương Hải trầm ngâm một chút hỏi.

- Vì sao hỏi như vậy?

Diệp Hạo hỏi.

- Đến lúc đó phần lớn tài nguyên đoán chừng sẽ bị sáu đại Chúa Tể giữ lại, Nghịch Thiên nhất mạch chúng ta dù mạnh nhưng vẫn không thể đấu lại được Chúa Tể.

Tần Thương Hải nghiêm túc nói.

Không có Chúa Tể tọa trấn, muốn đoạt từ tay Chúa Tể, nói đùa gì chứ?

- Lão tộc trưởng sẽ xuất hiện.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Nghe đến đây Tần Thương Hải không khỏi thở dài một hơi.

- Nếu là như vậy thì cũng không còn gì phải lo lắng nữa.

- Tộc trưởng, sau khi thiên hà Chủng Thiên sụp đổ chúng ta sẽ đi đâu?

Nữ tử tóc bạc phơ hỏi.

- Thiên hà Hồn Thiên.

- Thiên hà Hồn thiên? Tộc trưởng không phải là người của thiên hà Cửu Thiên sao?

Nữ tử tóc bạc phơ vô cùng nghi hoặc hỏi.

- Trước mắt ta biết giữa thiên địa này có ba thiên hà, ngoại trừ thiên hà Chủng Thiên ra còn có thiên hà Hồn Thiên, thiên hà Cửu Thiên.

Diệp Hạo nói xong, hắn liền thả ra võ hồn của mình.

Dấu cộng võ hồn!

Khi dấu cộng võ hồn vừa xất hiện, sắc mặt mọi người liền trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Từ dấu cộng võ hồn bọn họ cảm nhận được uy hiếp.

- Đây là cái gì?

Thanh Dao tò mò hỏi.

- Dấu cộng võ hồn.

- Dấu cộng võ hồn? Có tác dụng gì?

- Ngươi đánh tới ta một quyền, dùng một phần lực lượng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Tu vi của đạo quả thiên hà Hồn Thiên của Diệp Hạo còn chưa đạt tới Tương Lai cảnh.

Mà sức chiến đấu thiên hà Hồn Thiên phải dùng võ hồn mới có thể phát huy tuỵêt đối.

- Được.

Thanh Dao nói xong liền xuất thủ.

Khi quyền ý mênh mông đánh ra, dấu cộng võ hồn của Diệp Hạo loé lên một cái.

Thanh Dao lập tức phát hiện quyền ý của mình đột nhiên giảm xuống.

Cỗ lực lượng này cực kỳ bí ẩn.

Trong lúc nhất thời Thanh Dao lại không thể dò xét ra được nó đi ra từ chỗ nào.

Nhưng quyền ý của nàng cứ thế mà giảm xuống.

Llúc này võ hồn của Diệp Hạo lại loé lên một cái, quyền ý của Thanh Dao lập tức tăng mạnh.

Còn mạnh hơn lúc ban đầu một chút.

- Võ hồn của ngươi có năng lực tăng giảm công kích?

Thanh Dao liền nhận ra.

- Đúng vậy, sau khi ngươi tu luyện ra võ hồn, a còn có thể giúp võ hồn của ngươi tăng lên.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Nhưng lấy tư chất của ngươi, ta cảm ngươi có lẽ sẽ luỵên ra võ hồn Nửa Bước Chúa Tể.

- Nếu ta lại tu luyện thành công đại đạo của thiên hà Hồn Thiên, chẳng phải mang ý nghĩa ta đồng thời tu hành ba loại đại đạo?

Ánh mắt Thanh Dao lập tức trở nên sáng rực.

- Không sai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận