Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3294: Huyết Công Tử

Tương lai cảnh cao giai!

Phải biết từ Tương Lai cảnh về sau, các đại thế lực đa phần đều không tạo chiến hạm nữa.

Bởi vì làm như vậy vô cùng lãng phí tài nguyên.

Đó cũng là lý do vì sao dù thiếu nữ xuất thân cao quý vẫn không thể nào mua nổi chiến hạm Tương Lai cảnh.

- Chiếc chiến hạm này ngươi mua ở đâu?

Ngay sau đó thiếu nữ nhẹ giọng hỏi.

- Là ta tự luyện chế.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi tự luyện chế?

Thiếu nữ hoảng sợ nói.

- Thế nào?

- Nếu nói như vậy, ngươi là luyện khí sư Tương Lai cảnh cao cấp?

Ánh mắt thiếu nữ loé lên một cái hỏi.

- Cũng gần như vậy.

- Cũng gần như vậy là thế nào?

Thiếu nữ không hiểu hỏi.

- Chiến hạm càng về sau càng phứ tạp, ví dụ như trình độ luyện khí của ta đạt đến Tương Lai cảnh đỉnh phong , nhưng ta lại không thể luyện chế ra chiến hạm Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Trình độ luyện khí của ngươi đạt đến Tương Lai cảnh đỉnh phong?

Thiếu nữ lập tức hiểu ý của Diệp Hạo.

Nàng dùng ánh mắt sáng rực mà nhìn Diệp Hạo.

Chờ chút.

- Ngươi không phải là đan sư sao?

- Luyện đan và luyện khí có xung đột lẫn nhau sao?

Diệp Hạo cười hỏi.

Trong lúc nhất thời thiếu nữ không biết nên trả lời vấn đề của Diệp Hạo thế nào.

Luyện đan và luyện khí có xung đột lẫn nhau sao?

Không xung đột!

Nhưng mà, ai có nhiều tinh lực để đồng thời nghiên cứu luyện đan và luyện khí cùng một lúc chứ?

- Ngươi có thể đưa ta tới Bách Hoa các được không?

Một lát sau thiếu nữ kia mới hỏi.

- Bách Hoa các? Ngươi là đệ tử của Bách Hoa các?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy.

Thiếu nữ vui vẻ nói.

- Ngươi biết Liễu Yên Nhi không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút lại hỏi.

- Ngươi hỏi cái này làm gì?

Thiếu nữ chớp chớp mắt hỏi.

- Vài ngày trước ta đào được một khối thổ nhưỡng Thần Hoàng cảnh đỉnh phong thì gặp thiếu tông chủ Chung Hoa môn, ta nhớ lúc đó hắn nói muốn mang khối thổ nhưỡng kia cho Liễu Yên Nhi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Thổ nhưỡng Thần Hoàng đỉnh phong?

Thiếu nữ khẽ mỉm cười nói.

- Liễu Yên Nhi là Thánh nữ Bách Thảo các, thổ nhưỡng Thần Hoàng cảnh đỉnh phong nàng không để trong mắt.

- Vậy thì phải cần thổ nhưỡng cấp bậc gì?

- Chí ít cũng phải là Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Thiếu nữ cười hì hì nói.

- Đáng tiếc rằng dù nàng có thổ nhưỡng Tương Lai cảnh đỉnh phong, nàng cũng không thể dùng được.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

- Ngươi có ý gì?

Thiếu nữ không hiểu hỏi.

- Chúng ta gặp nhau, cũng tính là cái duyên.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Mấy năm này ngươi có thể tăng lên bao nhiêu thì tăng lên đi.

- Tương lai sẽ có chuyện xảy ra?

Thiếu nữ ngưng trọng nói.

- Có một số việc, tự ngươi biết là được rồi.

Diệp Hạo không nhiều lời.

- Có thể bật mí cho ta một chút không?

Thiếu nữ trầm giọng nói.

- Ta cam đoan sẽ không tiết lộ tin tức này ra.

Diệp Hạo cười không nói.

Thiếu nữ đang định nói thì phát hiện phía trước xuất hiện một khu vực màu đỏ ngòm.

Trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận.

- Huyết công tử.

Thấy một màn như vậy thiếu nữ hoảng sợ nói.

- Huyết công tử là ai?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Huyết công tử là người đứng thứ tám mươi tám Cái Thế bảng.

- Thì ra là như vậy.

- Vậy sao?

Thiếu nữ rất muốn nói ngươi có ý gì?

Đứng thứ tám mươi tám Cái Thế bảng đấy.

Chẳng lẽ ngươi không nên sợ hãi thán phục sao?

- Chủ nhân, chúng ta nên tránh đi hay tiến công?

Đúng lúc này khí linh chiến hạm hiện thân dò hỏi.

- Tránh đi.

Thiếu nữ lập tức nói.

- Ta biết Huyết công tử không phải là đối thủ của ngươi, nhưng đứng sau lưng Huyết công tử có Kim Thế cảnh, chúng ta tuyệt đối không thể trêu chọc được.

Diệp Hạo nhìn về phía nơi xa.

Khi hắn nhìn thấy phía dưới huyết hải là những tu sĩ đang thống khổ giãy dụa, ánh mắt hắn lập tức trở nên lạnh lẽo.

- Tiến công.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Tuân mệnh.

Chiến hạm vừa nói xong liền vận dụng pháo nổ.

Ầm!

Đạn pháo xé rách huyết hải, một mảng lớn năng lượng đỏ ngòm liền bị bốc hơi.

- Ai? Muốn chết phải không?

Sau một khắc một thanh âm gầm thét vang dội bốn phía, tiếp đó một thân ảnh người mặc huyết bào xuất hiện ở trên cao.

Đáp lại lời của thân ảnh kia là một đường đạn pháo.

Đạn pháo này làm bốc hơi sạch sẽ phần huyết hải còn dư lịa.

Mà thân ảnh kia cũng không tốt lành gì.

Khí huyết toàn thân hắn dâng lên, trong miệng mũi đều chảy máu tươi.

- Ta và các hạ không thù không oán, vì sao ngươi lại ra tay với ta?

Huyết công tử nhìn chiến hạm của Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

Danh tiếng của Huyết công tử rất lớn.

Hắn tin toàn bộ thiên hà Chủng Thiên này không có mấy người là không biết hắn.

Nhưng đối phương ngay cả lời chào hỏi còn chả có đã phóng chiêu, đây là tình huống gì?

Lớn lối như vậy sao?

- Bởi vì ngươi đang tàn sát sinh linh.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Lý do này đã đủ chưa?

- Băng chí tôn động một tí là tàn sát ngàn vạn người, vì sao ngươi lại không đi giết nàng?

Huyết công tử hừ lạnh hỏi.

- Chuyện này không phải do ta chưa gặp được nàng sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Nói cứ như nếu ngươi gặp nàng thì có thể giết nàng vậy.

- Chủ đề này không cần phải tiếp tục kéo dài đâu, hôm nay ngươi làm việc ác lại để ta bắt gặp, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện toàn thân mà rời đi.

- Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Huyết công tử trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Lần này Huyết công tử đến đây không hề mang theo hộ đạo giả, bởi vì thế lực sau lưng hắn rất khủng bố, hắn nghĩ sẽ có ai dám ra tay với hắn.

- Ăn đi,

Diệp Hạo ném cho Huyết công tử môt viên đan dược.

Khi nhìn viên đan dược này, Huyết công tử nghi ngờ hỏi.

- Đây là đan dược gì?

- Độc đan.

- Độc đan?

Huyết công tử vừa định cự tuyệt lại phát hiện đầu pháo đang khóa chặt trên người hắn.

- Ngươi . . . .

Trong mắt Huyết công tửu tràn ngập kìm nén.

Diệp Hạo đang nhục nhã hắn.

- Sự kiên nhẫn của ta có hạn.

Diệp Hạo lạnh giọng nói.

Huyết công tử do dự một chút rồi nuốt vào.

- Kỳ thật ngươi nên cảm thấy may mắn, nếu không phải vì Chúa Tể không cho phép giết cái thế giả các ngươi, bây người ngươi đã phơi thây ở đây rồi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Hiện giờ Diệp Hạo chưa muốn đối chiến với Chúa Tể.

- Nhớ kỹ, về sau nếu ngươi còn dám lạm sát kẻ vô tội, lúc đó không phải chỉ đơn giản là nuốt độc đan đâu.

Đợi đến khi Huyết công tử rời đi, thiếu nữ nhẹ nhàng nói.

- Tính tình Huyết công tử hung ác, hắn sẽ không nghe lời ngươi đâu.

- Ngươi biết ta cho hắn ăn độc đan gì không?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Độc đan gì?

- Rất nhanh hắn sẽ không thể vận dụng được năng lượng trong cơ thế, nếu hắn vận dụng được, nỗi thống khổ cũng không phải hắn có thể thừa nhận được.

- Chẳng lẽ không có giải dược?

- Độc đan mà ta luyện chế cũng không có mấy người giải ra được.

Diệp Hạo tự tin nói.

Đôi mắt đẹp của thiếu nữ loé lên một cái.

Khi nói câu này, trên mặt Diệp Hạo tràn ngập tự tin, mà loại tự tin này khiến thiếu nữ cực kỳ mê muội.

- Ngươi có thể dạy ta được không?

Thiếu nữ nhẹ nhàng nói.

- Ngươi dù gì cũng là đệ tử của Bách Hoa các, chẳng lẽ còn cần ta truyền thụ sao?

- Nhưng ta cảm thấy ngươi còn lợi hại hơn cả trưởng lão Bách Hoa các chúng ta.

- Chúng ta tham khrảo lẫn nhau.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Nó là nghiên cứu thảo luận, nhưng đợi đến khi thực sự trao đổi, thiếu nữ mới khiếp sợ phát hiện mỗi một quan điểm và lý luận mà Diệp Hạo đưa ra, nàng đều chưa từng nghe thấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận