Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3309: Sắp Bắt Đầu

- Tư chất của ngươi không bằng Hoa Bích Nhi.

Diệp Hạo nhìn Liễu Yên Nhi mỉm cười nói.

Liễu Yên Nhi lập tức bĩu môi.

Điểm ấy nàng không có cách nào phản bác.

Trong ba đại Thánh nữ, Liễu Yên Nhi là kinh diễm nhất, nhưng luận về tư chất nàng vẫn không thể so được với Hoa Bích Nhi.

- Dưới sự trợ giúp của ta, tương lai ngươi đặt chân đến Kim Thế cảnh trung kỳ cũng không có bao nhiêu vấn đề.

Diệp Hạo nói đến đây lại dừng một chút nói.

- Bởi vậy ta tự mình lựa chọn cho ngươi vài môn công pháp Kim Thế cảnh trung kỳ.

- Ý của ngươi là tương lai ta có thể đạt tới Kim Thế cảnh trung kỳ?

Liễu Yên Nhi hoảng sợ nói.

Phải biết trước đó nàng không hề nghĩ đến việc đặt chân đến Kim Thế cảnh.

- Đúng vậy.

- Diệp công tử, ta thực sự không biết nên cảm ơn ngươi thế nào?

Liễu Yên Nhi dùng đôi mắt sáng ngời nhìn Diệp Hạo.

- Bách Bảo các đi theo ta, dù nói thế nào ngươi cũng là thuộc hạ của ta, ta trợ giúp ngươi thì có gì mà không đúng?

Diệp Hạo nói xong liền tránh ánh mắt của Liễu Yên Nhi.

- Diệp công tử, ta . . . .

Liễu Yên Nhi mới vừa nói đến đây lại bị Hoa Bích Nhi cắt ngang.

- Liễu Yên Nhi, ta cần nói với Diệp công tử một số việc.

Toàn bộ dũng khí mà Liễu Yên Nhi vừa mới tính góp được liền tiêu tán.

Nàng phải rời đi.

- Ngươi huỷ nhân duyên của ta.

Đợi đến khi Liễu Yên Nhi rời đi, Diệp Hạo nhìn Hoa Bích Nhi nói.

- Liễu Yên Nhi ám hiệu với ngươi bao nhiêu lần, ngươi tưởng ta ngốc chắc?

Hoa Bích Nhi tức giận nói.

- Không nói cái này nữa, ngươi tìm ta có chuyện gì?

- Ta giúp ngươi giải vây.

Diệp Hạo cười như không cười mà nhìn Hoa Bích Nhi nói.

- Vì sao ta lại cảm thấy ngươi không đơn giản như vậy?

- Được rồi, kỳ thật ta thích . . . .

Hoa Bích Nhi mới vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo che miệng.

- Có mấy lời để ở trong lòng là được rồi.

Hoa Bích Nhi dậm chân.

- Ngươi có biết ngươi rất quá đáng không?

Diệp Hạo nở nụ cười.

- Ta mang các ngươi đến không gian ý thức của ta là để tu hành.

Diệp Hạo có ý gì, Hoa Bích Nhi làm sao không biết đây.

- Xem ra cả hai chúng ta đều không lọt vào tầm mắt xanh của ngươi.

Hoa Bích Nhi thở dài nói.

Diệp Hạo làm bộ không nghe thấy.

Một năm.

Mười năm.

Một trăm năm.

Trăm năm sau, Hoa Bích Nhi và Liễu Yên Nhi đi ra khỏi không gian ý thức của Diệp Hạo.

- Ta cảm thấy bất cứ lúc nào ta cũng có thể đột phá.

Liễu Yên Nhi nhẹ nhàng nói.

- Củng cố thêm một thời gian rồi đột phá.

Hoa Bích Nhi vừa cười vừa nói.

Ba ngày sau, tu vi của Liễu Yên Nhi từ Tương Lai cảnh trung kỳ tăng lên tới Tương Lai cảnh cao giai, mà tu vi của Hoa Bích Nhi từ Tương Lai cảnh đỉnh phong tăng lên tới Kim Thế cảnh sơ kỳ.

Việc Liễu Yên Nhi tăng lên không gây quá nhiều chấn động, nhưng tin tức Hoa Bích Nhi tăng lên đã đưa đến một đợt sóng lớn.

Phải biết đây chính là Kim Thế cảnh đấy.

Cho dù là Kim Thế cảnh sơ kỳ, đó cũng là Kim Thế cảnh.

- Hiện tại Bách Thảo các có một Kim Thế cảnh sơ kỳ toạ trấn, chỉ sợ Bách Thảo các sẽ không còn an phận nữa.

- Bách Thảo các là tông môn luyện đan, chẳng lẽ ngươi cảm thấy người ta còn đi tranh đoạt địa bàn sao?

- Thiên hà Chủng Thiên vẫn liên tục suy yếu, cho dù mèo ngoan ngoãn cũng trở thành hổ dữ thôi.

- Người khác thì còn có thể, nhưng Bách Thảo các thì không.

Khi các đại thế lực đang bàn luận, ai cũng không ngờ rằng Bách Thảo các lại hiên ngang điều động quân đoàn tinh nhuệ trong tộc.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đa cướp sạch sẽ các thế lực gần đó.

Trình độ hung hãn khiến mọi người cũng phải kinh hãi.

- Bách Thảo các đang làm cái gì vậy?

- Đúng vậy, Bách Thảo các cũng quá hung tàn rồi.

- Ai nói không phải chứ. Mới chỉ qua bao lâu, Bách Thảo các đã tiêu diệt hết mười ba thế lực.

- Nhưng các ngươi có để ý không, các thế lực mà Bách Thảo các tiêu diệt đều có danh tiếng xấu.

- Thanh Phong trại có danh tiếng xấu sao?

- Ta nghe nói năm đó Thanh Phong trại phát sinh xung đột với Bách Thảo các.

- Cho nên, bây giờ Bách Thảo các bắt đầu lộ ra răng nanh.

- Ta cảm thấy chúng ta nên đoàn kết chống lại Bách Thảo các.

- Đừng có làm bậy được không?

- Đứng sau lưng Bách Thảo các là Diệp Hạo đấy.

- Đúng vậy, vị kia còn có thể đánh bại được đại lão như Ngọc Hành, mấy người chúng ta làm sao có thể trêu chọc vào được chứ?

- Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ để bọn họ tung hoành ngang dọc?

- Nếu không thì ngươi ra đấu với Bách Thảo các một trận đi?

Thời gian trôi qua, đám người phát hiện cách làm việc của Bách Thảo các ngày càng quá đáng.

Trong tình huống bất đắc dĩ, một vài thế lực đã thành lập liên minh, nhưng sau khi chiến khôi của Diệp Hạo xuất hiện, cái gọi là liên minh lập tức tan thành mây khói, chuyện tiếp theo chính là Bách Thảo các bắt đầu thu hoạch.

Khi rất nhiều thế lực cảm thấy Bách Thảo các sẽ tiếp tục mở rộng địa bàn của mình, ai cũng không ngờ rằng Bách Thảo các lại chào hàng bán địa bàn mà các nàng mới chiếm được ra.

Không sai.

Chào hàng.

Chỉ cần đưa ra giá tiền phù hợp liền bán.

Điều này khiến rất nhiều thế lực không hiểu Bách Thảo các đang định làm gì?

Nhưng giá mà Bách Thảo các đưa ra thực sự không cao, vả lại Các chủ Bách Thảo các Hoa Bích Nhi cũng đứng ra cam đoan, tuyệt đối sẽ không ngấm nghé những địa bàn đã bán, bởi vậy các đại thế lực nhao nhao bỏ vốn ra mua sắm.

Đợi đến khi các đại thế lực đã mua hết địa bàn mà Bách Thảo các chiếm đoạt được, Bách Thảo các lại bắt đầu làm ra hành động khó hiểu khác.

Bách Thảo các lấy địa bàn của mình ra để thế chấp vay mượn.

Cho dù lãi suất có cao một chút cũng không để ý.

- Bách Thảo các đang làm cái gì vậy?

- Bách Thảo các thiếu tài nguyên đến vậy sao?

- Những thế lực mà Bách Thảo các vay đều thuộc hàng đứng đầu, chắc hẳn Bách Thảo các không dám quỵt nợ.

- Nếu đến lúc đó Bách Thảo các không trả nổi, các thế lực kia đảm bảo sẽ san bằng Bách Thảo các.

Bách Thảo các!

Một trưởng lão lo lắng nhìn hoa Bích Nhi nói.

- Các chủ, phủ khố Bách Thảo các tràn đầy, vì sao ngươi còn phải đi mượn Tuyệt Long lĩnh?

- Bây giờ chuyện này không thể nói cho ngươi biết.

Hoa Bích Nhi thản nhiên nói.

- Tuyệt Long lĩnh có Kim Thế cảnh hậu kỳ toạ trấn, đến lúc đó chúng ta cũng không thể quỵt nợ được.

- Ta không tính sẽ quỵt nợ.

- Bây giờ tài nguyên trong thiên hà ngày càng ít, bây giờ chúng ta đi vay mượn, đến lúc đó cản bản không thể trả được.

- Đến lúc đó cùng lắm thì lấy mấy khoáng mạch ra bồi thường cho bọn họ.

- Các chủ . . . .

Vị trưởng lão kia trợn mắt há hốc mồm nhìn Hoa Bích Nhi, nàng rất muốn nói Hoa Bích Nhi định bán luôn tông sao?

- Ta biết trong lòng ngươi có hoài nghi, nhưng rất nhanh thôi ngươi sẽ biết nguyên nhân vì sao ta lại làm như vậy.

Hoa Bích Nhi nhẹ nhàng nói.

- Ngươi có ý gì?

Vị trưởng lão kia không hiểu nói.

Hoa Bích Nhi không nói, chỉ im lặng nhìn ra phía cửa sổ.

Vị kia cũng nhìn ra ngoài phía cửa sổ theo Hoa Bích Nhi.

Thế nhưng ngoài cửa sổ lại không hề có cái gì.

Đúng lúc này Diệp Hạo xuất hiện ở trong thư phòng của Hoa Bích Nhi.

- Ra lệnh cho toàn bộ đệ tử Bách Thảo các rút lui.

- Sắp tới rồi sao?

Trong lòng Hoa Bích Nhi gaiatj mình.

- Nửa ngày.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta sẽ lập tức hạ lệnh.

Hoa Bích Nhi trịnh trọng nói.

Ngay sau đó Hoa Bích Nhi hạ lệnh triệu hồi đệ tử bên ngoài tông môn.

Kỳ thật từ nửa năm trước Hoa Bích Nhi đã làm chuyện này, nhưng bên ngoài vẫn có không ít dệ tử Bách Thảo các, khi các cao thủ lái vân chu rời đi, hết nhóm này đến nhóm đệ tử khác quay trở về tông môn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận