Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3315: Các Chúa Tể Tâm Tư

Diệp Hạo rất muốn nói chẳng lẽ ngươi không biết sau khi thông gia, chuyện của Manh Chủng vực sẽ chính là chuyện của Nghịch Thiên nhất mạch bọn họ?

Phải biết đây chính là một vực đấy.

Dính dáng thật sự quá lớn.

- Mang Chủng chúa tể là hồng nhan tri kỷ của ta.

Nghịch Thương Thiên truyền âm cho Diệp Hạo nói.

- Năm đó bởi vì một vài nguyên nhân, chúng ta không thể tới với nhau.

Diệp Hạo nhìn Nghịch Thương Thiên, ánh mắt tràn đầy u oán.

Các ngươi không thể tới với nhau, ngươi liền bắt chúng ta ở cùng một chỗ?

Có kiểu lão sư nào như vậy sao?

- Cái tên nhà ngươi, Lam Tức có chỗ nào không xứng với ngươi chứ?

Nghịch Thương Thiên tức giận nói.

- Lam Tức nhất định không có khả năng rời khior thiên hà Chủng Thiên.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Ai nói với ngươi Lam Tức sẽ không tời khỏi thiên hà Chủng Thiên?

- A!

- Ngươi cảm thấy vì sao Phượng Tuyết lại trùng hợp chiếm được truyền thừa của ta?

- Ngươi thông qua Phượng Tuyết để móc nối với Cơ Phượng Hoàng?

Diệp Hạo sợ hãi cả kinh.

- Đúng vậy, trước đó ta cũng không biết Cơ Phượng hoàng có thái độ gì với thiên hà Chủng Thiên, đây cũng là lý do vì sao ta giao truyền thừa cho Phượng Tuyết.

Nghịch Thương Thiên thẳng thắn nói.

- Sau đó ngươi và Cơ Phượng Hoàng tỉ thí với nhau?

- Không sai.

- Nếu ta đoán không lầm, Cơ Phượng Hoàng và Đế Cơ đều đã đến thiên hà Chủng Thiên?

- Trong mười phần bản nguyên đại đạo, có một phần cho Đế Cơ.

- Còn một phần bản nguyên khác thì sao?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút hỏi.

Mười phần bản nguyên.

Hắn và Nghịch Thiên nhất mạch chiếm được bốn phần, trong sáu phần còn lại chí tôn chiếm được bốn phần, Đế Cơ chiếm được một phần, vậy còn một phần cuối cùng thì sao?

Chẳng lẽ thiên hà Chủng Thiên vẫn còn cao thủ ẩn núp?

Tiếng nói của Diệp hạo vừa rơi xuống, trong đầu hắn đã xuất hiện một hình ảnh.

Ngoài rìa thiên hà Chủng Thiên, một thiếu niên thanh y lẳng lặng đứng ở nơi đó.

Hành tinh xoay quanh hắn, thiên địa cũng coi hắn là trung tâm.

- Không ngờ là hắn?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.

Dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng một phần bản nguyên cuối cùng lại thuộc về người này.

- Gia hỏa này không đơn giản.

Nghịch Thương Thiên nhẹ nhàng nói.

- Ta không ngờ hắn có thể ẩn núp sâu như vậy.

Diệp Hoạ hơi xúc động nói.

Thanh Đế!

Thiếu các chủ Côn Lôn!

Năm đó cho dù là thập đại chí tôn thiên hà Chủng Thiên cũng không lọt vào, nhưng bây giờ hắn lại chiếm được một phần bản nguyên đại đạo thiên hà Chủng Thiên.

- Hèn mọn phát triển.

Diệp Hạo cười khổ nói.

Thanh Đế nếu đã có thể vượt qua chí tôn thiên hà Chủng Thiên để lấy được bản nguyên đại đạo, như vậy cũng có nghĩa là tu vi ở thiên hà Chủng Thiên của Thanh Đế đã đạt tới Tương Lai cảnh cao giai, như vậy tu vi ở thiên hà Hồn Thieên của hắn có phải cũng đạt tới Tương Lai cảnh cao giai không?

Nếu thật sự đạt đến cảnh giới này, Thanh Đế cũng quá đáng sợ rồi.

Diệp Hạo tin tưởng, Thanh Đế nắm trong tay ba đại truyền thừa, nếu tở về thiên hà Cửu Thiên, dù không nói vô địch trong đồng giai cũng không xê xích gì nhiều.

Đương nhiên điều keienj tiên quyết là hắn không gặp Diệp Hạo.

Ngay sau đó Diệp Hạo nắm chuyện này ra sau đầu.

Thanh Đế càng mạnh càng có chỗ tốt với Nhân tộc.

- Toàn bộ Mang Chủng vực sẽ tiến tới thiên hà Hồn Thiên.

Ngay sau đó Nghịch Thương thiên ném ra một tin tức nặng ký.

- Toàn bộ sẽ tiến tới thiên hà Hồn Thiên?

Diệp Hạo hoảng sợ nói.

- Chúa Tể thiên hà Hồn Thiên sẽ đồng ý sao?

Từ trước đến giờ địa bàn đều đã được cố định.

Nếu Mang Chủng vực tiến tới đó ắt hẳn sẽ làm giảm tài nguyên của thiên hà hồn Thiên.

- Mang Chủng vực và Phượng Hoàng môn của Cơ Phượng Hoàng đã kết minh.

- Cơ Phượng Hoàng chắc chắn mình không dẫn sói vào nhà sao?

- Tiểu tử nhà ngươi nói cái gì vậy?

Nghịch Thương Thiên tức giận nói.

- Nói sai nói sai.

Diệp Hạo nói gấp.

- Ngoài ra, ngươi cần cẩn thận Khương Sùng Minh.

Một lát sau Nghịch Thương Thiên nhắc nhở

- Hắn thế nào?

- Tên gia hoả Khương Sùng Minh đang mưu đồ thiên hà Cửu Thiên.

Trái tim Diệp Hạo không khỏi chậm nửa nhịp.

- Những năm này Khương Sùng Minh trấn thủ thông đạo giữa hai thiên hà, ngươi không nghĩ lý do vì sao?

Nghịch Thương Thiên nhàn nhạt nói.

Diệp Hạo trầm mặc xuống, một lát sau mới nói.

- Nếu nói như vậy, Cơ Phượng Hoàng trấn thủ thông đạo giữa thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên, có phải cũng mưu đồ thiên hà Chủng Thiên không?

- Toàn bộ Mang Chủng vực chính là mưu đồ của Cơ Phượng Hoàng.

- Vậy ngươi còn để Mang Chủng vực đến Phượng Hoàng môn?

- Chẳng lẽ phải đợi ở khu vực không có hi vọng này sao?

Trong lúc nhất thời Diệp Hạo không biết nên phản bác thế nào.

- Vì sao ta kêu ngươi cưới Lam Tức, cũng là để Phượng Hoàng môn sợ ném chuột vỡ bình.

- Nói thật ta không cảm thấy ta có gì khiến Phượng Hoàn môn sợ ném chuột vỡ bình?

Diệp Hạo lắc đầu nói.

Lúc ở thiên hà Hồn Thiên, người Diệp Hạo dựa vào là Khương Sùng Minh, nhưng bây giờ hắn mới biết rằng Khương Sùng Minh và Cơ Phượng Hoàng là chung một phe.

- Miễn là ngươi đánh bại Đế Cơ, Phượng Hoàng môn sẽ sợ ném chuột vỡ bình.

- Ta cảm thấy, có thể ngăn cản chúa tể chỉ có chúa tể.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Nếu như ta đoán không lầm, tiền bối ngươi chỉ có thể ảnh hưởng tới thiên hà Củng Thiên?

- Đừng nói với ta sau lưng ngươi không có Chúa Tể.

Nghịch Thương Thiên cười như không cười mà nhìn Diệp Hạo nói.

- Chỉ là một Chúa Tể cặn bã thôi.

- Cho dù cặn bã cũng đều là Chúa Tể.

- Nhưng hắn ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Cơ Phượng Hoàng và Khương Sùng Minh.

- Đừng quên trong tay ngươi có lệnh bài của Sương Hàng vực, khi ngươi gặp nguy hiểm có thể gửi toạ độ tới cho hắn.

Nghịch Thương Thiên nhàn nhạt nói.

- Ý của ngươi là dẫn Sương Hàng chúa tể đế thiên hà Hồn Thiên?

Diệp Hạo không khỏi trừng lớn hai mắt.

Lúc này hắn mới nhận ra khi Nghịch Thương Thiên kêu mình tiếp nhận lệnh bài của Sương Hàng chúa tể còn suy nghĩ đến cả chuyện này.

- Ngươi sai rồi, Cơ Phượng Hoàng hoặc Khương Sùng Minh nếu dám gây bất lợi cho ngươi, sau khi Sương Hàng chúa tể tới thiên hà Hồn Thiên, ta sẽ dẫn bốn vị chúa tể khác tới.

Sau khi Nghịch Thương Thiên nói đến đây, trong mắt hắn loé lên một tia sát khí lạnh như băng,

- Đến lúc đó hai thiên hà sẽ trực tiếp va chạm.

Diệp Hạo nghe đến đây liền tê cả da đầu.

Không hề nghi ngờ, một khi Nghịch Thương Thiên dẫn các Chúa Tể xuất hiện ở thiên hà Chủng Thiên, hai đại thiên hà sẽ khai chiến.

Đến lúc đó con số tử thiên sẽ không thể nào tưởng tượng được.

- Diệp Hạo, ngươi phải nhớ kỹ, bất kỳ một Chúa Tể nào trợ giúp ngươi đều có tư tâm cả.

Nghịch Thương Thiên cảnh cáo nói.

- Chúa Tể vô tư chân chính không tồn tại đâu.

- Tiền bối thì sao?

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn Nghịch Thương Thiên.

- Ta muốn ngươi có thể giành lại được tương lai cho thiên hà Chủng Thiên.

Nghịch Thương Thiên thẳng thắn nói.

Diệp Hạo trầm mặc xuống.

Nghịch Thương Thiên nhìn như thẳng thắn, nhưng hắn thực sự không có mục địch khác sao?

Diệp Hạo không biết.

Tâm tư của các Chúa Tể quá khó đoán.

Lại nói Thanh Đế!

Khi Thanh Đế chiếm được bản nguyên đại đạo của thiên hà Chủng Thiên, dù hắn có tính ẩn nhẫn nhưng lúc này trên mặt hắn vẫn không nhịn được mà vừa sợ hãi lẫn vui mừng.

- Thanh Đế, ngươi đừng quên những gì mà ngươi hứa với Đại Uyên.

Lúc này trong tai hắn vang lên một thanh âm khàn khàn.

- Yên tâm.

Nghe vậy trên mặt Thanh Đế lộ ra một vòng âm u.

Đại Uyên!

Đây là một danh từ kinh khủng bựa nào.

Nhưng Thanh Đế có lựa chọn nào khác sao?

Không có!

Cho dù hắn biết chuyện này chẳng khác gì bảo hổ lột da, hắn cũng không có biện pháp khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận