Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3316: Một Cái Cảnh Giới Mới

- Diệp Hạo, xin chào, ta là Lam Tức.

Lam Tức đi đến bên người Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Vừa nói xong, nàng dùng ánh mắt tìm tòi mà đánh giá Diệp Hạo, bởi vì Lam Tức biết người trước mắt sau này chính là nam nhân của mình.

- Chào ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Lam Tức tò mò hỏi.

- Chuyện này ta không thể nào nói cho ngươi biết được.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi lắc đầu.

- Vừa rồi khi ngươi đánh bại Tây Xà không hề sử dụng toàn lực phải không?

- Đúng vậy.

- Khi ngươi vận dụng hai loại đại đạo, sức chiến đấu của ngươi tăng lên bao nhiêu lần?

- Gấp ba.

- Gấp ba?

Ánh mắt Lam Tức tràn ngập thần sắc ngạc nhiên không thể tin được.

- Đây là hiệu quả khi hai nền văn minh hoàn toàn khác biệt giao thoa với nhau.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Bởi vậy sức chiến đấu tăng lên gấp ba cũng hợp tình hợp lý.

- Bây giờ ta thật sự rất mong chờ vào thiên hà Hồn Thiên.

Ánh mắt Lam Tức lộ ra thần sắc chờ mong.

- Thiên hà Hồn Thiên cũng không yên ổn đâu.

Diệp Hạo ẩn ý nói.

- Không phải đã có ngươi rồi sao?

Lam Tức chớp mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Bây giờ ta chỉ là một quân cờ mà thôi.

Diệp Hạo khẽ thở dài nói.

Ánh mắt Lam Tức ảm đạm xuống, sau một lúc nàng khích lệ nói.

- Ta tin tưởng không bao lâu nữa thôi ngươi sẽ có thể trở thành người đánh cờ.

- Ngươi cũng phải nỗ lực trở thành người đánh cờ.

Diệp Hạo nhìn Lam Tức nhẹ nhàng nói.

- Ta sẽ cố gắng.

Lam Tức thật rất đẹp, cười một tiếng thôi cũng khuynh quốc khuynh thành.

- Diệp Hạo, chúng ta nói chuyện.

Đúng lúc này một thanh âm trong trẻo vang lên trong tai hắn, tiếp đó không gian xung quanh Diệp Hạo liền bị một lực lượng ngăn cách, hắn xuất hiện trước mặt một nữ tử phong hoa tuyệt đại.

Khi nhìn thấy nữ tử này, Diệp Hạo rốt cuộc cũng hiểu vì sao Nghịch Thương Thiên kinh tài nguyệt diễm như vậy cũng phải đổ gục.

Mang Chủng chúa tể!

- Tiền bối.

Diệp Hạo hành lễ với đối phương lần nữa.

- Diệp Hạo, ngươi biết đối với tu sĩ thiên hà Chủng Thiên mà nói, thứ gì là quan trọng nhất không?

- Thổ nhưỡng đẳng cấp cao.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ nói luôn.

- Vậy ngươi biết thổ nhưỡng hình thành như thế nào không?

Diệp Hạo lắc đầu.

- Tu sĩ thiên hà Chủng Thiên sau khi ngã xuống đều sẽ chọn một nơi mai táng cho mình.

Trong lòng Diệp Hạo không khỏi chấn động.

Manh Chủng chúa tể có ý gì?

- Ngươi đoán không sai, cái gọi là thổ nhưỡng chính là thứ mà sau khi tu sĩ ngã xuống hoá thành.

Manh Chủng chúa tể nhàn nhạt nói.

- Ngươi có thể tìm được thổ nhưỡng Kim Thế cảnh sơ kỳ, thậm chí là Kim Thế cảnh đỉnh phong, nhưng thổ nhưỡng cấp bậc cao hơn, ngươi còn có thể tìm được sao?

- Nghịch Thiên nhất mạch hẳn sẽ có.

Diệp Hạo không xác định nói.

- Nghịch Thiên nhất mạch quả thật có thổ nhưỡng cấp bậc này, hơn nữa theo ta được biết còn có khoảng bốn phần.

Mang Chủng chua tể nói đến đây lại dừng một chút.

- Ngươi ngươi muốn cướp phần thổ nhưỡng của ai?

Diệp Hạo trầm mặc.

Loại hành vi này không khác gì giết cha mẹ người ta.

- Tiền bối muốn cùng ta giao dịch gì?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Ta có thể cho ngươi một phần thổ nhưỡng cấp bậc cao, nhưng tương lai ngươi phải giúp ta làm một chuyện.

- Là chuyện gì?

- Bây giờ ta vẫn chưa nghĩ ra.

- Tiền bối, ta và Lam Tức đã hứa hôn, hai nhà đã kết minh.

Diệp Hạo vừa mới nói đến đây đã bị Mang Chủng chúa tể cắt đứt.

- Hai đại thế lực kết minh, ngươi cảm thấy giữa hai bên sẽ không làm chuyện gì bẩn thỉu sao?

Dừng một chút Mang Chủng chúa tể cười híp mắt nói.

- Còn nữa, ngươi cảm thấy Nghịch Thương Thiên thật lòng với ngươi.

- Lão sư đối với ta ân trọng như núi.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Nếu ngươi không có giá trị thử xem.

Mang Chủng chúa tể không khỏi nở nụ cười.

- Vả lại hắn cũng đã chết, vì sao không đề cập đến chuyện thổ nhưỡng đẳng cấp cao?

- Có lẽ lão sư tự có suy tính của mình.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Diệp Hạo, ngươi không cần cẩn thận như vậy.

Mang Chủng chúa tể nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu.

- Chúng ta nói chuyện, Nghịch Thương Thiên sẽ không biết.

- Ta không hiểu tiền bối đang nói gì?

Diệp Hạo làm bộ mờ mịt nói.

- Vậy ta hỏi ngươi có đáp ứng không?

Mang Chủng vc chúa tể nhìn Diệp Hạo nói.

- Đáp ứng.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Nghe vậy Mang Chủng chúa tể kinh ngạc.

- Sao ngươi lại đáp ứng sảng khoái như vậy?

- Tiền bối, ngươi là Chúa Tể đấy, ta dám không đáp ứng sao?

Diệp Hạo cười khổ nói.

- Về sau lỡ ngươi có làm gì ta, ta cũng chỉ có thể ngồi khóc mà thôi.

- Nhưng tương lai lỡ như ta bắt ngươi làm chuyện rất khó thì sao?

- Thứ nhất, lúc tiền bối cần ta, ta cảm thấy ta hẳn cũng đã đạt tới Chúa Tể cấp, nếu không cũng cũng gần đạt tới tình trạng vô hạn kia.

Diệp Hạo thẳng thắn nói.

- Mà tới được lúc đó, tiền bối cũng không thể nào tuỳ ý mà giết chết ta được, ta nghĩ tiền bối sẽ không yêu cầu ta làm việc vi phạm vào cấm kỵ của ta.

- Ngươi quả thật rất thông minh.

Mang Chủng chúa tể cười ha hả nói.

- Lúc đầu nếu ngươi không đáp ứng ta, ta sẽ khiến ngươi không thể đi gặp người khác nữa.

Diệp Hạo không khỏi rùng mình một cái.

- Tiền bối, ngươi có thể đừng ác như vậy không?

- Ha ha.

Mang Chủng chúa tể cười ha hả.

Sau một lúc nàng đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Cho ngươi.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua một vòng, trên mặt không khỏi lộ ra tia kinh ngạc.

- Thái độ này của ngươi là có ý gì?

- Bên trong khối thổ nhưỡng này không có chấn động của Chúa Tể cấp.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi nói.

Tân ngã của Diệp Hao đã trở thành Chúa Tể, bởi vậy hắn biết rõ Chúa Tể có chấn động thế nào.

- Ai nói với ngươi đây là thổ nhưỡng Chúa Tể cấp?

Mang Chủng chúa tể mỉm cười.

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

- Vậy đây là thổ nhưỡng cấp bậc gì?

- Nửa Bước Chúa Tể.

- Nửa Bước Chúa Tể?

Diệp Hạo có chút hoang mang.

- Còn có cả cấp bậc này sao?

Tần Thương Hải đã đặt chân đến cảnh giới này.

Manh Chủng chúa tể nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi không phát hiện hắn mạnh hơn nhiều so với Kim Thế cảnh đỉnh phong sao?

- Cái này . . . .

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

- Sau khi Chúa Tể ngã xuống sẽ hoá thành ba phần thổ nhưỡng Nửa Bước Chúa Tể, đây cũng là lý do vì sao không có nhiều Bán Bộ Chúa Tể.

Dừng một chút Mang Chủng chúa tể nói tiếp.

- Mặt khác, nhân vật cấp bậc này chỉ có ở thiên hà Chủng Thiên mà thôi, theo ta được biết thiên hà Hồn Thiên không có cấp bậc này.

- Lúc đầu ta còn cảm thấy thiên hà Chủng Thiên của các ngươi là yếu nhất, nhưng không ngờ rằng các ngươi lại có thể tạo ra một cảnh giới mới.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

Thật không thể xem thường bất kỳ nền văn minh nào.

Nếu đồng giai, thiên hà Chủng Thiên có lẽ sẽ kém hơn thiên hà Cửu Thiên và thiên hà Hồn Thiên, nhưng giữa Kim Thế cảnh và Chúa Tể cảnh người ta còn mở ra được một cảnh giới.

Mà những năm này thiên hà Cửu Thiên và thiên hà Hồn Thiên lại không làm được điều này.

Từ đó đã có thể giải thích được vấn đề.

- Chờ đã.

Nhìn phần thổ nhưỡng trong túi càn khôn, Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Năm đó khi tân ngã trở thành Chúa Tể, lúc đặt chân tới bỉ ngạt đã đào được một chút thổ nhưỡng.

Những thổ nhưỡng kia tản ra chấn động hình như chính là Chúa Tể cấp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận