Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3333: Đan Khí Ngút Trời

Tài năng trận đạo của Diệp Hạo cho dù là Vân Trung tử cũng không thể sánh nổi, nói cách khác Diệp Hạo chính là một chí cao cao tại thượng.

Là chí tôn hàng thật giá thật!

Mọi người đều đánh giá Vân Trung Tử không hề kém hơn chí tôn, nhưng ai cũng biết Vân Trung Tử vẫn có chênh lệch so với chí tôn, dần dần cách biệt này sẽ ngày một lớn hơn.

Bởi vì người dạy bảo chí tôn là Chúa Tể.

Khi Vân Trung Tử không đặt chân đến hàng ngũ chí tôn, chênh lệch giữa hai bên càng ngày càng lớn.

Nhưng Diệp Hạo lại không giống như vậy.

Thực lực của Diệp Hạo bây giờ hoàn toàn có thể nằm trong hàng ngũ chí tôn, thậm chí một số chí tôn xếp hạng dưới cùng cũng không phải là đối thủ của Diệp Hạo.

Bởi vậy dù có phải bỏ ra cái giá cao thế nào Đan các cũng phải kéo Diệp Hạo qua phe mình mới được.

- Nhưng Diệp Hạo nắm giữ trận đạo.

Long Quốc Huy vừa cười vừa nói.

- Ngươi cho rằng ta không biết đan đạo sao?

Diệp Hạo nói xong liền há miệng phun ra một ngụm đan đạo chi khí.

Đan đạo chi khí lên như diều gặp gió, sau một khắc lại nổ vang như lôi đình rồi phân tán tràn ngập khắp Đan thành.

- Chuyện gì vậy?

- Đây là trận mưa do đan đạo chi khí hoá thành?

- Vết thương của ta khỏi rồi.

- Độc ta trúng cũng đã được hoá giải.

- Đan đạo chi khí này cũng quá tinh thuần rồi. Chẳng lẽ là do Tô các chủ xuất thủ?

- Đan đạo chi khí của Tô các chủ không tinh thuần như vậy.

- Ta có thể cảm nhận đan đạo chi khí này vẫn còn ở Tương Lai cảnh cao giai, nói cách khác tu vi của đối phương có lẽ cũng ở cảnh giới này.

- Nếu so về độ tinh thuần của đan đạo chi khí trong cùng giai, cho dù là Đan các Hạo Thần Tử, Dược Vương động Tôn Đại Dược, Hồi Xuân các Đan Tử Hoành cũng không bằng vị này.

- Chẳng lẽ vị này là thiên tài tuyệt thế ẩn núp trong Đan các sao?

- Ta cảm thấy đây là lời cảnh cáo của Đan các đối với Dược Vương cốc và Hồi Xuân các.

- Đan các sừng sững đã nhiều năm như vậy, làm sao có thể không có chút nội tình?

Giờ khắc này đừng nói tu sĩ bên trong Đan thành, ngay cả các đệ tử thiên tài nơi đây đều chấn động.

Ai cũng không ngờ rằng đan đạo của Diệp Hạo lại kinh diễm đến mức độ này.

- Ngươi . . . Ngươi . . . .

Tô Như Huy kích động nói không ra lời.

Cả người Long Quốc Huy đều cảm thấy không tốt.

Một người làm sao có thể đồng thời nắm vững hai loại kỹ năng, hơn nữa hai loại kỹ năng lại còn kinh diễm như vậy.

Thật không thể nào.

Vân Trung Tử bị đả kích nặng.

- Đây . . . Đây không phải là thật.

Diệp Hạo đánh bại Vân Trung Tử ở phương diện trận đạo, hắn đã rất khó tiếp nhận, nhưng bây giờ hắn mới nhận ra đan đạo của Diệp Hạo cũng không hề kém hơn trận đạo.

- Tuyết Khinh Y, bây giờ ngươi muốn nói gì không?

Thái Tiểu Hoàn hừ lạnh một tiếng.

Tuyết Khinh Y há to miệng không biết nên nói cái gì cho phải.

Đột nhiên Tuyết Khinh Y nghĩ tới một chuyện, ánh mắt nàng vô cùng chờ mong mà hỏi.

- Diệp công tử, ngươi có thể giải Hối Ám độc giúp ta được không?

- Chúng ta quen biết sao?

Diệp Hạo nhìn Tuyết Khinh Y một cái thản nhiên nói.

Tuyết Khinh Y nở nụ cười khổ.

- Diệp công tử, vừa rồi Khinh Y có mắt như mù đắc tội ngươi, ta ở đây xin lỗi ngươi.

Tuyết Khinh Y nói xong yêu kiều hạ bái, muốn hành lễ với Diệp Hạo.

Nhưng rất nhanh Tuyết Khinh Y phát hiện mình không thể hạ bái được.

- Diệp công tử, ngươi không chịu tha thứ cho ta sao?

Tuyết Khinh Y vừa nói xong, trong mắt dâng lên một tầng nước.

Diệp Hạo không thèm nhìn nàng lấy một lần.

- Hối Ám độc.

Tô Như Huy trầm ngâm một chút rồi mở miệng nói.

Tô Như Huy sở dĩ xuất thủ cũng là bởi vì cảm thấy Tuyết Khinh Y và Diệp Hạo đang giận dỗi nhau. Bằng không hắn làm sao có thể không tiếc đắc tội với Diệp Hạo mà đi quản chuyện của Tuyết Khinh Y chứ?

- Tô các chủ mời.

Tuyết Khinh Y nói gấp.

Tô Như Huy kiểm tra một phen rồi ngưng trọng nói.

- Hối Ám độc đã xâm nhập vào tâm mạch của ngươi, thậm chí ngay cả võ hồn của ngươi cũng bị ăn mòn, ta bất lực.

- Quả nhiên là thế.

Thái Tiểu Hoàn giật mình nói.

- Ngươi có ý gì?

Tô Như Huy không hiểu hỏi.

- Vừa rồi lúc ở ngoài Diệp công tử đã nói với Tuyết Khinh Y nếu tìm ngươi giải độc chắc chắn sẽ mất công.

Thái Tiểu Hoàn cười hì hì nói.

- Diệp huynh ngươi có thể xem thấu tu vi đan đạo của ta?

Tô Như Huy khiếp sợ hỏi.

- Muốn giải Hối Ám độc cần phải luyện chế cực phẩm giải độc đan, mà cực phẩm giải độc đan Tương Lai cảnh, ta nghĩ Tô các chủ khó có thể luyện chế được.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Cực phẩm giải độc đan Tương Lai cảnh rất nhiều năm rồi đều chưa xuất hiện.

Tô Như Huy nhẹ nhàng nói.

- Cho dù là đệ tử thiên tài Hạo Thần Tử của Đan các ta cũng không làm được.

Nói đến đây Tô Như Huy tựa hồ nhận ra được gì đó.

- Diệp huynh ngươi có thể luyện chế được cực phẩm giải độc đan sao?

Diệp Hạo gật đầu.

Ánh mắt Tô Như Huy lập tức phát sáng lên.

- Có cơ hội cho ta quan sát thử không?

- Có thể.

Tô Như Huy lập tức trở nên kích động.

Phải biết có thể quan sát quá trình luyện cực phẩm đan, chuyện này đối với đám đan sư bọn họ chỉ có thể gặp không thể cầu.

- Diệp huynh, ngươi có thể bố trí cực phẩm trận pháp không?

Long Quốc Huy cũng nhận ra điểm quan trọng mà gấp gáp hỏi.

- Trận các ngươi còn chưa cho ta câu trả lời thoả đáng đấy.

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Long Quốc Huy.

- Diệp huynh, không phải ta đã nói rồi sao? Miễn là ngươi trở thành Thái thượng trưởng lão Trận các, toàn bộ phủ khố đều mở rộng với ngươi.

Long Quốc Huy trịnh trọng nói.

- Ta không có hứng thú trở thành Thái thượng trưởng lão Trận các.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Cho ta ba mươi tỷ vật liệu trận đạo, ân oán giữa ta và Trận các sẽ xoá bỏ.

Con số ba mươi tỷ này, đói với rất nhiều thế lực mà nói chính là một con số trên trời, nhưng đối với thế lực có nội tình hùng hậu như Trận đạo, đây cũng chẳng phải là gì.

- Diệp huynh, Trận các chúng ta nguyện ý lấy ra một trăm tỷ vật liệu trận đạo, nhưng ngươi có thể Trận các khai đàn giảng đạo một lần được không?

Long Quốc Huy trầm ngâm một hồi nghiêm mặt nói.

- Cũng được.

Diệp Hạo nghĩ một hồi cũng gật đầu.

- Vậy ta trở về chuẩn bị.

Long Quốc Huy kích động nói.

Diệp Hạo là chí tôn trận đạo.

Hắn khai đàn giảng đạo tuyệt đối có thể giúp Trận các tăng thực lực lên rất nhiều.

Đợi đến khi Long Quốc Huy rời đi, Tô Như Huy mời Diệp Hạo đi tới thư phòng của hắn.

Hai bên hàn huyên môt hồi, Diệp Hạo mới đi thẳng vào vấn đề.

- Tô các chủ, lần này ta tới chủ yếu là vì Hồn thư.

- Là tờ Hồn thư ở tổ đình kia sao?

Tô Như Huy khẽ giật mình nói.

- Đúng vậy.

- Chẳng lẽ tờ Hồn thư kia là thật?

Từ thái độ của Diệp Hạo, Tô Như Huy cũng có thể đoán ra được.

- Có lẽ là thật.

- Vậy bây giờ ta mang Diệp huynh đến tổ đình.

Tô Như Huy lập tức tỏ thái độ nói.

- Dù sao tờ Hồn thư kia chúng ta xem không hiểu.

Cao tầng Đan các đều đã từng nghiên cứu tờ Hồn thư kia, thế nhưng dù là ai cũng không hiểu một chút nào.

Còn không bằng đưa cho Diệp Hạo.

- Chư vị, mong mọi người có thể đợi ở đây một úc, ta mang Diệp huynh tới tổ đình gặp Các chủ.

Tô Như Huy mang theo Diệp Hạo đi tới trong đình rồi mỉm cười nói.

Nhìn theo hướng hai người rời đi, Tuyết Khinh Y cắn môi một cái, ánh mắt tràn ngập không am lòng.

Ai muốn chết chứ.

Tuyết Khinh Y là thiên kiêu nằm trong Thiên Kiêu bảng, nàng còn có rất nhiều thời gian.

Bây giờ phải chết sớm sao?

Nàng không cam tâm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận