Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3339: Lão Các Chủ

Đệ tam!

Khi thanh âm của Hứa Thiên Đao vang lên ở phía trên Đan các, toàn trường đều phải xôn xao.

Hắn nói hắng đứng thứ ba trong Ám tộc?

Nói cách khác trong Ám tộc còn có hai người có tu vi cao hơn hắn.

Trời ạ!

Vậy thì đánh thế nào nữa?

- Thế nào?

Trọng Bắc Dược xuất hiện ở bên cạnh Chu Cao Đức trầm giọng nói.

- Tình huống không ổn.

Chu Cao Đức bí mật truyền âm nói.

Trong lòng Trọng Bắc Dược trở nên nặng nề.

Trọng Bắc Dược tự tin bây giờ tu vi của hắn cao hơn Chu Cao Đức, nhưng cả hai bên đều ở cùng một cảnh giới.

Nhưng bây giờ Hứa Thiên Đao chỉ dùng một đòn đã đả thương nặng Chu Cao Đức.

Điều này nói rõ cái gì?

Có nghĩa là tu vi của Hứa Thiên Đao là Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Muốn chống lại cái cảnh giới này phải cần ba người Chu Cao Đức liên thủ mới được.

Mặt khác, chớ quên Hứa Thiên Đao chỉ đứng thứ ba, trên hắn vẫn còn có hai người kinh khủng hơn.

- Không ngờ Ám tộc lại phát triển đến mức độ này.

Hoa Đình Lan nghiêm túc nói.

Hoa Đình Lan đương nhiên biết Ám tộc khủng bố, nhưng nàng lại không nghĩ đến việc Ám tộc sẽ khủng bố đến mức độ này.

- Chu Cao Đức, hôm nay Đan các ngươi một là đầu hàng, hai là bị huỷ diệt, ngươi chọn đi.

Hứa Thiên Đao lãnh đạm nói.

Chu Cao Đức dùng ánh mắt sáng rực nhìn thân ảnh cao lớn kia nói.

- Chỉ bằng ngươi?

- Chu Cao Đức, ta đã cho ngươi cơ hội, xem ra ngươi không quý trọng.

Tiếng nói vừa hạ xuống, Hứa Thiên Đao há mồm phun ra một dải ngân hà.

Dải ngân hà này sáng chói hết sức, rơi xuống tổ đình Đan các.

Uy áp kinh khủng khiến linh hồn các tu sĩ Đan các đều không ngừng run rẩy.

Bọn họ tái nhợt nhìn dải ngân hà như mang theo cả bầu trời rơi xuống kia.

Chỉ cần nó rơi xuống thôi sẽ khiến Đan các bị huỷ hoại chỉ trong chốc lát.

- Chúng ta cùng nhau xuất thủ.

Trọng Bắc Dược nghiêm túc nói.

- Không cần.

Khiến Trọng Bắc Dược không ngờ rằng Chu Cao Đức lại nói lời này.

Khi Trọng Bắc Dược đang ngạc nhiên, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở phía trên tổ đình Đan các.

Trên người hắn tràn ra chấn động của năm tháng.

- Phá.

Thân ảnh kia chợt quát lớn một tiếng.

Dải thiên hàng sáng chói kia lập tức sụp đổ.

Toàn trường đều xôn xao.

Trọng Bắc Dược nhìn thân ảnh kia, trái tim không khỏi chậm nửa nhịp.

- Sư tôn.

Sắc mặt của Hoa Đình Lan cũng thay đổi.

- Sư tôn.

Chuyện gì thế này?

Đám người đưa mắt nhìn nhau.

Lão giả này rốt cuộc là ai?

Vì sao cả Trọng Bắc Dược và Hoa Đình Lan đều gọi hắn là sư tôn?

Chờ chút.

Chẳng lẽ lão giả này Các chủ Đan các đời trước, Tài Sùng Sơn?

Chắc chắn là vậy.

- Lão Các chủ chưa chết.

- Thì ra những năm này lão Các chủ vẫn luôn ở trong cấm địa Đan các để tu hành.

- Chúng ta được cứu rồi.

- Ta không hiểu, nếu lão Các chủ còn sống vậy vì sao không tiến hành ngăn cản Trọng Bắc Dược và Hoa Lan Đình?

- Ta cảm thấy chuyện này là do lão Các chủ cố ý làm vậy, chẳng lẽ các ngươi không phát hiện từ khi Đan các tách ra, đan đạo phát triên hơn trước rất nhiều sao?

- Không sai, ba thế lực không ngừng tranh đấu, trong lúc vô hình đã giúp đan đạo tăng lên rất nhiều.

- Nếu nói như vậy lão Các chủ vẫn luôn là người khống chế mọi chuyện.

- Rất có thể.

Khi các tu sĩ Đan các thảo luận, Hoa Lan Đình và Trọng Bắc Dược đều nhận ra được điểm ấy.

Hai người bọn hắn liếc nhau một cái, đều từ trong mắt đối phương thấy được tia đắng chát.

Sùng Sơn đã lệnh, bọn hắn dám không nghe sao?

Không nghe chẳng khác gì khi sư diệt tổ.

- Sùng Sơn.

Phía chân trời xa xôi, con mắt Hứa Thiên Đao phóng ra ngàn vạn hàn quang.

- Hứa Thiên Đao, còn muốn tiếp tục chiến không?

Sùng Sơn chắp hai tay sau lưng nói.

- Sùng Sơn, ngươi có thể đi đến một bước này, có chút nằm ngoài dự đoán của ta.

Hứa Thiên Đao lãnh đạm nói.

- Nhưng vẫn là câu nói kia, Đan các ngươi một là quy thuận, hai là huỷ diệt.

- Ngươi cảm thấy ngươi có thể làm được không?

Sùng Sơn cười lạnh nói.

Ở Kim Thế cảnh hậu kỳ này Sùng Sơn đã đi được một khoảng, bởi vậy cho dù sức chiến của đan sư không mạnh nhưng Sùng Sơn vẫn tự tin có thể chống lại Hứa Thiên Đao.

- Nếu thêm ta nữa thì sao?

Sùng Sơn vừa dứt lời, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng vang lên giữa toàn trường, tiếp đó đám người hoảng sợ phát hiện sau lưng Sùng Sơn xuất hiện một bóng người.

Đó là một thanh ảnh người mặc hắc y.

Trong tay hắn cầm một chuôi chiến kiếm màu xanh lam, chiến kiếm chuẩn xác đâu vào giữa lưng Sùng Sơn.

Sùng Sơn thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị chiến kiếm đâm xuyên.

Máu tươi không ngừng đổ ra.

Sùng Sơn vừa định phản công, hắn lại phát hiện không gian xung quanh đã bị một loại năng lượng kinh khủng giam cầm.

Hắn cảm thấy năng lượng sinh mệnh mình không ngừng tan biến, loại tan biến kia khiến hắn phải hoảng sợ.

- Ai? Ai xuất thủ?

Sùng Sơn bất an mở miệng nói.

Vị phía sau hắn cũng có tu vi Kim Thế cảnh hậu kỳ, khác biệt là vị kia đã đến Kim Thế cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Nhưng Sùng Sơn tự tin đối phương tuyệt đối không thể nào vừa khống chế hắn lại vừa giam cầm không gian xung quanh.

Rống!

Một thanh âm thú gầm vang dội toàn bộ bầu trời.

Ngay sau đó đám người khiếp sợ phát hiện phía trên tổ đình Đan đạo xuất hiện một cự thú.

Thân ảnh cự thú thực sự quá to lớn.

Che khuất bầu trời.

Sự xuất hiện của nó khiến cả không gian đều trở nên bất ổn.

Răng rắc!

Đó là thanh âm khi không gian bị phá vỡ.

- Độc Giác Không Minh thú.

Con mắt Sùng Sơn co rụt lại.

Khiến Sùng Sơn không ngờ rằng nó lại thần phục Ám tộc.

Độc Giác Không Minh thú có thể được xưng là Không Gian chi tử, nó được trời ưu ái về phương diện khống chế không gian.

- Kết thúc rồi.

Sùng Sơn thê lương nói.

Tu vi của Độc Giác Không Minh thú cũng đạt tới Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Nó và cường giả sau lưng hắn liên thủ, Sùng Sơn có thể phản kích gì được chứ?

Về phần ba người Chu Cao Đức, Hoa Đình Lan, Trọng Bắc Dược, ba người bọn họ còn đang bị Hứa Thiên Đao nhìn chằm chằm vào, chỉ cần ba người bọn họ có bấy kỳ hành động gì lập tức sẽ nghênh đón đòn trí mạng của Hứa Thiên Đao.

- Đan các ta hôm nay phải huỷ diệt sao?

Chu Cao Đức bi phẫn mở miệng.

- Đan các ngươi có thể thần phục Ám tộc.

Hứa Thiên Đao lãnh đạm nói.

- Đan các thà chết đứng, tuyệt đối không sống quỳ.

Chu Cao Đức lạnh lùng nói.

- Chu Cao Đức, ngươi muốn truyền thừa của Đan các đoạn tuyệt dưới thời của ngươi sao?

Thanh âm của Hứa Thiên Đao vang dội toàn bộ Đan các.

- Ám tộc các ngươi sẽ không bao giờ giết hết tu sĩ Đan các.

Chu Cao Đức cứng cổ nói.

- Tu sĩ Đan các nào không muốn chết thì bây giờ quỳ xống, ta sẽ tha cho ngươi tội chết.

Hứa Thiên Đao quét mắt toàn trường một cái thản nhiên nói.

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không có người nào quỳ xuống.

Trên mặt Chu Cao Đức lộ ra tia vui mừng.

Đan các ta không có thứ hèn nhát.

Nhưng vào lúc này, một bóng người lại cao giọng nói.

- Ta, thiếu các chủ Đan các Hạo Thần Tử, nguyện ý gia nhập vào Đan các.

Mọi người đều ngẩn ra.

Hạo Thần Tử quỳ xuống?

Nói đùa cái gì?

Hạo Thần Tử là Thiếu các chủ Đan các đấy.

Sau hắn có thể quỳ xuống đầu hàng được?

- Hạo Thần Tử, ngươi đứng lên cho ta.

Chu Cao Đức nổi giận nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận