Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3355: Chủ Động Xuất Thủ

Những năm này Diệp Hạo vì dung hợp ba loại đại đạo, thổ nhưỡng mà hắn đào được ở bỉ ngạn đã dùng gần hết.

Bởi vậy hắn đã nhờ Thời Gian chi chủ khi đến bỉ ngạn thì đào về một chút thổ nhưỡng.

Thời Gian chi chủ làm theo.

Hắn mang rất nhiều thổ nhưỡng về.

- Có những thổ nhưỡng này, hắn sẽ không cần phải lo lắng khi mình đặt chân đến Chúa Tể cảnh nữa.

Diệp Hạo mừng rỡ.

- Chuyện về thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên mà ngươi nói là thật sao?

Thời Gian chi chủ trầm giọng hỏi.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Nếu nói như vậy, một năm sau chúng ta sẽ tới thiên hà Hồn Thiên?

- Không sai, chỉ cần chúng ta tiến về thiên hà Hồn Thiên, tu sĩ chúng ta sẽ có được võ hồn.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Vì sao chúng ta phải chờ tu sĩ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên đến đánh?

- Chúng ta có thể là đối thủ của thiên hà Hồn Thiên hay sao?

Thời Gian chi chủ có chút lo âu nói.

- Ngươi cũng đã nói, thực lực của Cơ Phượng Hoàng đã là Chúa Tể cảnh đỉnh phong.

- Cơ Phượng Hoàng sẽ không tùy tiện xuất thủ.

Diệp Hạo nghĩ một hồi vẫn lắc đầu.

- Vì sao?

- Cơ Phượng Hoàng muốn áp chế nguyền rủa cần phải thôn phệ đối thủ cường đại.

Tiếp đó Diệp Hạo giải thích về nguyền rủa của thiên hà Chủng Thiên cho Thời Gian chi chủ nghe.

- Nguyền rủa của thiên hà Chủng Thiên cường đại như vậy sao?

Thời Gian chi chủ kinh ngạc nói.

Quả thật trong các Chúa Tể, Thời Gian chi chủ không phải là hạng người yếu, nhưng hắn cũng không nghĩ mình có thể khiêu chiến Cơ Phượng Hoàng.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo cảm khái nói.

- Sao ngươi còn chưa đột phá Chúa Tể cảnh?

- Bây giờ ta vẫn còn thiếu một bước.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Về phần lúc nào mới có thể đột phá, nói thật ta cũng không biết.

- Tính cả tân ngã của ngươi, Nhân tộc đã có ba Chúa Tể, coi như không thể xưng bá thiên hà Cửu Thiên, nhưng tự vệ vẫn không có vấn đề gì.

Thời Gian chi chủ vừa cười vừa nói.

- Không quấy rầy ngươi về tông, có thời gian chúng ta trò chuyện tiếp.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu.

Mới vừa về tới Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo liền thấy hai bóng hình xinh đẹp.

Đường Phiên Phiên và Hạo Nguyệt lập tức vọt vào trong ngực Diệp Hạo.

Có trời mới biết những năm này các nàng phải sống thế nào?

- Khiến các ngươi phải chịu khổ rồi.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Chuyện năm đó hắn vẫn còn sống, Diệp Hạo không nói cho Đường Phiên Phiên và Hạo Nguyệt biết.

Bởi vì mấy người Âm Dương chúa tể vẫn luôn nhìn chằm chằm, chỉ cần Đường Phiên Phiên và Hạo Nguyệt có thái độ kỳ lạ, Âm Dương chúa tể sẽ ra tay với Viêm Hoàng tông ngay lập tức.

Tân ngã quả thật có chiến lực Chúa Tể cấp, nhưng hắn chính là Chúa Tể yếu nhất.

Tân ngã không thể ngăn được Âm Dương chúa tể.

Ở xa, hai mắt Khinh La đỏ ửng, những năm này Viêm Hoàng tông đều do nàng quản lý, có trời mới biết nàng phải chịu đựng biết bao nhiêu áp lực.

Diệp Hạo an ủi mấy người một phen rồi mới chính thức tuyên bố tin tức hắn trở về cho Viêm Hoàng tông.

Diêp Hạo công bố công pháp tu hành của thiên hà Hồn Thiên cho Viêm Hoàng tông, tu sĩ trong Viêm Hoàng tông biết đây là hệ thống tu hành hoàn toàn khác, bởi vậy ai ai trong bọn họ cũng đều liều mạng tu hành.

Thời gian một năm rất nhanh đã trôi qua.

Hôm nay các đại tộc lần lượt đi tới tổ đình Côn Lôn.

Đương nhiên bây giờ Côn Lôn đã dời đến khu vực bên cạnh Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái, trong lòng hơi kinh ngạc.

Bởi vì hắn phát hiện Địa Phủ không ngờ có đến năm Chúa Tể, Luân Hồi cũng có tới năm Chúa Tể.

Phải biết trước đó thiên hà Cửu Thiên cũng chỉ có chín Chúa Tể mà thôi.

- Địa Phủ, Luân Hồi quả nhiên giấu rất sâu?

Thời Gian chi chủ thầm nói.

- Như vậy cũng tốt, nếu không chúng ta căn bản không phải là đối thủ của thiên hà Hồn Thiên.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy chúng ta đi thôi.

Cửu Cung chúa tể thản nhiên nói.

Đi đầu nhất định là đám Chúa Tể bọn họ.

Chẳng lẽ lại đển cho một Kim Thế cảnh tới đó sao?

Như vậy chẳng khác đi tìm đường chết.

- Diệp Hạo, ngươi đi vào trước đi.

Âm Dương chúa tể âm trầm nói.

Diệp Hạo thờ ơ nhận lời.

- Được.

Ngay từ ban đầu hắn đã định đi vào đầu tiên.

Lấy thực lực hắn bây giờ dù không địch lại Khương Sùng Minh, nhưng Khương Sùng Minh muốn giết hắn thì cũng không thể nào.

Có Diệp Hạo dẫn đường, Âm Dương chúa tể và các chúa tể khác cũng lần lượt đi vào.

Sau khi hết thông đạo, trên mặt bọn họ tràn ngập ngạc nhiên.

- Đại đạo hoàn toàn khác.

- Hệ thống tu hành hoàn toàn mới.

- Nơi này thật sự là thiên hà Hồn Thiên.

Những Chúa Tể này cường đại cỡ nào.

Bọn họ lập tức có thể nhận ra đây chính là thiên hà Hồn Thiên mà Diệp Hạo nói.

- Ta cảm thấy mình bị Thiên Đạo áp chế.

Cửu Cung chúa tể trầm giọng nói.

- Chuyện này cũng bình thường, dù sao chúng ta cũng không phải thuộc thiên hà này, Thiên Đạo áp chế chúng ta cũng là chuyện bình thường.

Lúc Đạo chúa tể vừa cười vừa nói.

- Có thể cho mọi người qua.

Một Chúa Tể Luân Hồi nhàn nhạt nói.

Rất nhanh lượng lớn cao thủ thiên hà Cửu Thiên đi qua thông đạo để đến nơi này.

Mà một vài thiên tài tuyệt diễm cũng lập tức thức tỉnh được võ hồn của mình.

- Kỳ quái, Khương Sùng Minh đâu?

Khắp khuôn mặt Diệp Hạo đều là vẻ nghi ngờ.

Chẳng lẽ Khương Sùng Minh biết hắn sẽ mang Chúa Tể thiên hà Cửu Thiên tới nên Khương Sùng Minh mới rời đi?

- Bây giờ chúng ta cứ chiếm đóng vùng này tu hành trước.

Âm Dương chúa tể nhìn xung quanh một lượt rồi trầm giọng nói.

Lời nói của Âm Dương chúa tể cũng được mọi người tán đồng.

Thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên người ta còn chưa chủ động khai chiến, bọn họ gấm làm gì chứ?

Tu sĩ bọn họ thức tỉnh võ hồn cũng giúp tăng thực lực lên.

Sau đó các đại tộc đồng loạt xây dựng căn cứ tạm thời tại đây để tăng tu vi lên.

- Kỳ quái, tại sao thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên lại không quan tâm đến hành vi này của chúng ta?

Khắp khuôn mặt Cửu Cung chúa tể đều là vẻ không hiểu.

Lấy thần niệm của nàng đơn giả đã có tể bao phủ toàn bộ Đệ Cửu vực, nàng có thể nhận ra thực lực của thiên hà Hồn Thiên rất mạnh.

Nhưng thiên hà Hồn Thiên lựa chọn làm ngơ bọn họ.

Chuyện này cũng có chút quỷ dị.

- Đi một bước, tính một bước.

Lục Đạo chúa tể nghiêm túc nói.

- Bây giờ chúng ta cần thích ứng với mảnh thiên hà này, bằng không một khi khai chiến, chúng ta sẽ không thể phát huy toàn bộ thực lực được.

Khiến tu sĩ thiên hà Cửu Thiên không ngờ rằng bọn họ ở đây tu hành ròng rã mười năm, kết quả tu sĩ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên đều không hề có bất kỳ hành động nào.

Bọn họ hoàn toàn bỏ mặc không quan tâm.

- Diệp Hạo, ngươi biết vì sao không?

Hôm nay Lão Nhân Vương tìm tới Diệp Hạo hỏi.

- Ta có hai suy đoán, một là thiên hà Hồn Thiên cũng đang nhanh chóng tăng cao thực lực, nói cách khác bọn họ còn chưa chuẩn bị kỹ càng; hai là Cơ Phượng Hoàng cố ý làm vậy.

- Cố ý?

Lão Nhân Vương không hiểu nhìn Diệp Hạo.

- Cơ Phượng Hoàng coi chúng ta là đồ ăn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Thực lực chúng ta càng mạnh, tương lai khi nàng hấp thụ thì thực lực của nàng cũng tăng nhiều hơn. Nàng rất tự tin, nàng tự in có thể trấn áp được chúng ta.

Trái tim Lão Nhân Vương bỗng nhiên chậm nửa nhịp.

Nếu chuyện thật sự là như vậy thì càng khó giải quyết.

- Vậy ngươi cảm thấy thiên hà Hồn Thiên lúc nào sẽ ra đây?

Một lát sau lão Nhân Vương hỏi.

- Mười năm, Cơ Phượng Hoàng đã từng nói hai mươi năm sau sẽ tấn công thiên hà Cửu Thiên, mà bây giờ còn cách ngày ước định mười năm.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận