Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3357: Tu Hành Che Trời Vượt Biển

Điều mà các Chúa Tể thiên hà Cửu Thiên suy nghĩ hoàn toàn đúng.

Nếu Chúa Tể thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên tới thiên hà Cửu Thiên sẽ bị Thiên Đạo của thiên hà Cửu Thiên áp chế.

Lúc đó Chúa Tể Thiên Hà Cửu Thiên sẽ có ưu thế.

Kỳ thật Chúa Tể thiên hà Cửu Thiên vì có đường lui, nên bọn hắn mới không liều mạng giống thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên.

Dần dần, lượng lớn tu sĩ trở lại thiên hà Cửu Thiên, mà bởi vì Thời Gian chúa tể nên vị trí của Nhân tộc ở gần cuối.

Bởi vậy người phụ trách hậu phương là tướng sĩ Địa Phủ và Luân Hồi.

- Các ngươi thật đê tiện.

- Địa Phủ và Luân Hồi chúng ta bắt tay với thiên hà Cửu Thiên các ngươi cùng xuất thủ, kết quả các ngươi lại dám để tướng sĩ chúng ta ra ngoài rìa.

- Về sau còn muốn hợp tác với chúng ta nữa không vậy?

Chúa Tể Địa Phủ và Luâu Hồi chửi ầm lên.

Nhưng Chúa Tể thiên hà Cửu Thiên bên này cũng không chịu yếu thế.

- Chẳng lẽ thiên hà Cửu Thiên chỉ có mỗi chúng ta chắc?

- Địa Phủ và Luân Hồi các ngươi nếu không muốn ngăn cản, được, đến lúc đó chúng ta sẽ không ngăn cản.

- Mẹ nó, chúng ta sẽ dẫn đại quân thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên tấn công Địa Phủ và Luân Hồi.

- Bây giờ chúng ta vẫn đang là đồng minh đấy, các ngươi nói lời như vậy có thấy phù hợp không?

- Các ngươi còn biết bây giờ chúng ta vẫn còn là đồng minh? Vậy các ngươi đi chỉ trích chúng ta làm cái gì? Chẳng lẽ Lục Đạo vực chúng ta không có người ở phía sau chắc?

- Người Lục Đạo vực các ngươi ở phía sau chỉ có mười vạn thôi.

- Mười vạn mà ít à?

Khi nội bộ chúa tể thiên hà Cửu Thiên cãi nhau, Chúa Tể thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên đều ngây người.

Chuyện gì thế này?

Sao các ngươi lại đi ầm ĩ rồi?

Ai có thể nói cho ta biết đang xảy ra chuyện gì không?

- Giết.

- Chặt toàn bộ tu sĩ thiên hà Cửu Thiên lại.

- Chúng ta phải để xác bọn họ mãi mãi ở nơi này.

Khi Chúa Tể thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên ổn định lại liền ra mệnh lệnh cho đại quân dưới trước điên cuồng phóng chiêu.

Nhưng cho dù bọn họ điên cuồng thế nào, phần lớn tướng sĩ thiên hà Cửu Thiên vẫn thành công trở về thiên hà Cửu Thiên.

Sau khi quay về, bọn hắn lập tức bố trí trận pháp.

- Ai cho các ngươi chạy trước?

Lão Nhân Vương nhìn một nhóm tướng sĩ Nhân tộc mắng to.

- Lão Nhân Vương, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ Bát Quái vực chúng ta phải đi cuối cùng sao?

Một lão giả Kim Thế cảnh đỉnh phong nhịn không được nói.

- Lần này Nhân tộc chúng ta đã tổn hại hai Chúa Tể đấy.

Lão Nhân Vương đỏ cả mắt nói.

- Bát Quái vực các ngươi có thể so được với chúng ta?

Nghe đến đó, lão giả Bát Quái vực kia cũng không dám nói gì nữa.

- Bỏ đi, các ngươi muốn rút lui thì rút lui đi.

- Đúng vậy, lần này Nhân tộc phải trá cái giá thực sự quá lớn.

- Ba Chúa Tể nhưng mất tận hai người, lập tức từ tộc đàn đứng đầu trở thành tộc bình thường.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, Lão Nhân Vương cùng với các cao thủ đứng đầu Nhân tộc nhanh chóng đưa Nhân tộc vào trong khu vực phòng phủ.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Chúa Tể thiên hà Hồn Thiên cũng lần lượ trở về.

- Ngươi thế nào rồi?

Thời Gian Chí Tôn truyền âm cho Diệp Hạo.

- Ta vẫn còn tốt.

Diệp Hạo trả lời.

Kỳ thật Diệp Hạo còn cảm thấy khá đáng tiếc.

Bởi vì nếu như các Chúa Tể chiến đấu lâu hơn một chút, đại đạo chi hoa trong cơ thể hắn sẽ chân chính nở rộ.

Tu sĩ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên không đi theo, xem ra bọn họ cũng đang chỉnh đốn lại.

- Địa Phủ, Luân Hồi, ta biết các ngươi vẫn còn giấu Chúa Tể.

Lục Đạo chúa tể mở miệng nói.

- Đúng vậy, đã đến lúc này không cần phải dấu diếm làm gì nữa đâu.

Kỳ Môn chúa tể gật đầu nói.

- Chắc hẳn các ngươi cũng đã nhìn ra, chúng ta đã cố gắng hết sức, nhưng Cơ Phượng Hoàng quá khủng bố, chúng ta căn bản không phải là đối thủ.

- Nếu như chúng ta không thể ngăn được, lúc thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên đến, chúng ta sẽ xong đời.

Ngũ Hành chúa tể nghiêm túc nói.

Chúa Tể Địa Phủ và Luân Hồi liếc nhau một cái, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra được tia bất đắc dĩ.

Bọn họ đương nhiên biết Chúa Tể thiên hà Cửu Thiên đang đào hố cho bọn họ lọt vào.

Vấn đề là bọn họ có lựa chọn nào khác sao?

- Địa Phủ chúng ta còn hai Chúa Tể.

- Luân Hồi chúng ta còn hai Chúa Tể.

Lời thừa nhận này khiến các tu sĩ đang nghe đều chấn động.

Ai có thể ngờ Địa Phủ và Luân Hồi còn giấu tận bốn Chúa Tể chứ?

- May mắn có trận đại chiến này.

- Đúng vậy, nếu khôgn có trời mới biết Địa Phu và Luân Hồi sẽ lập mưu gì?

- Ta cảm thấy thiên hà Hồn thiên và thiên hà Chủng Thiên không nhằm vào chúng ta, Địa Phủ và Luân Hồi cũng sẽ ra tay.

- Địa Phủ và Luân Hồi các ngươi có át chủ bài gì không? Lúc này trực tiếp lấy ra luôn đi.

Luân Hồi chúa tể cười khổ nói.

- Chúng ta nào còn có át chủ bài?

- Nếu có, chúng ta đã lấy ra từ lâu rồi.

Địa Phủ chúa tể im lặng nói.

Ánh mắt Thời Gian chúa tể loé lên một cái rồi dò hỏi Diệp Hạo.

- Ngươi có tin không?

- Ta không tin. Luân Hồi và Địa Phủ âm mưu nhiều năm như vậy rồi, nếu nó không có át chủ bài, ai mà tin tưởng chứ.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Nhưng ta cảm thấy Địa Phủ và Luân Hồi sẽ không lấy ra dễ dàng, trừ phi bọn họ đến thời khắc sinh tử.

- Ngươi nói xem, một khi thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên đánh vào, chúng ta có thể ngăn cản không?

- Ngăn không được.

- Cái gì?

Thời Gian chúa tể kinh hãi.

- Nghịch Thương Thiên của thiên hà Chủng Thiên sẽ ra tay.

- Nghịch Thương Thiên?

- Nghịch Thương Thiên đã hoà làm một thể với thiên hà Chủng Thiên, hắn sẽ vận dụng nguyền rủa để uy hiếp chúng ta lui binh.

- Nguyền rủa?

- Nghịch Thương Thiên cũng coi là kỳ tài ngút trời, nhưng vẫn bị nguyền rủa ăn mòn. Đúng rồi, Khương Sùng Minh và Cơ Phượng Hoàng cũng vậy.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Một khi Nghịch Thương Thiên gieo rắc nguyền rủa vào thiên hà Cửu Thiên, như vậy thiên hà Cửu Thiên cũng coi như xong.

- Có biện pháp nào để đối phó với nguyền rủa không?

- Trước mắt vẫn chưa có cách giải quyết.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

- Chúng ta phải làm sao đây?

Một lát sau Thời Gian chúa tể lo lắng nói.

- Ta chỉ còn cách đột phá Chúa Tể cảnh một khoảng rất gần.

Lúc này Diệp Hạo nói.

- Một khi ta hoàn thành bước then chốt này, ta sẽ trở thành Chúa Tể chí cao vô thượng.

- Ngươi muốn hoàn thành một bước then chốt đó?

Nghe đến đây, Thời Gian chúa tể ngưng trọng nói.

- Đến lúc đó ta chưa hẳn đã có thể bảo vệ được ngươi.

Nếu là một Chúa Tể, Thời Gian chúa tể tự tin mình có thẻ ngăn cản được, nhưng nếu hai người hắn có dùng toàn lực cũng chỉ có thể bó tay.

Nhưng ngăn cản Diệp Hạo trở thành Chúa Tể chỉ có một hai người thôi sao?

Nghe đến đây, Diệp Hạo trầm mặc lại.

Hắn cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Những Chúa Tể kia nếu phát hiện ra Diệp Hạo độ kiếp thì phải làm sao bây giờ.

- Ta cần tu hành thuật pháp che mắt.

Diệp Hoạ suy nghĩ một chút nói.

- Che mắt?

- Ta phải nghiên cứu môn công pháp này đến cảnh giới cao hơn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Chỉ như vậy mới có thể giấu được đám Chúa Tể kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận