Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3358: Thanh Dao Muốn Độ Kiếp

Khi Diệp Hạo yên lặng trong tiểu thế giới của Thời Gian chúa tể, bốn Chúa Tể của Địa Phủ và Luân Hồi cũng đến.

Đám người để ý thấy trong bốn Chúa Tể này có hai người cực kỳ mạnh mẽ, chỉ từ khí tức tản ra ở trên người bọn họ là có thể nhìn ra.

- Hai người này ta không nắm chắc có thể chiến thắng.

- Hai người họ có lẽ là lão tổ ra Địa Phủ và Luân Hồi.

- Có hai vị này, có lẽ chúng ta có thể đỡ được Cưo Phượng Hoàng.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

- Ngươi có từng nghĩ đến trường hợp, nếu đuổi được Cơ Phượng Hoàng, Địa Phủ va Luân Hồi sẽ đối phó với chúng ta không?

- Bây giờ không phải là lúc suy nghĩ vấn đề này.

Mọi người ở đây chờ ba tháng, Cơ Phượng Hoàng cùng đông đảo Chúa Tể mới xuất hiện trước mặt mọi người.

- Cơ Phượng Hoàng, ngươi lập tức rút lui, chúng ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Lão tổ Địa Phủ liếc Cơ Phượng Hoàng một cái rồi thản nhiên nói.

- Ngươi còn chưa có tư cách đó.

Cơ Phượng Hoàng hừ lạnh một tiếng nói.

- Vậy nếu thêm ta thì sao?

Lão tổ Địa Phủ đứng dậy.

- Hai người các ngươi nếu liên thủ có lẽ ta sẽ kiêng kỵ phần nào, nhưng nếu các ngươi muốn ta rút lui tuyệt đối không có khả năng.

Một lát sau Cơ Phượng Hoàng mới chậm rãi nói.

- Ngươi phải biết giờ phút này ngươi còn bị Thiên Đạo của thiên hà Cửu Thiên áp chế.

Lão tổ Địa Phủ lạnh lùng nói.

- Những năm này Khương Sùng Minh vẫn luôn giữ thông đạo hai giới, ngưoi cảm thấy ta còn bị Thiên Đạo thiên hà Cửu Thiên áp chế sao?

Cơ Phượng Hoàng ha ha cười nói.

Lão tổ Địa Phủ và Luâ Hồi liếc nahau một cái, đều từ trong mắt đối phương thấy được dự cảm không tốt.

Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Cơ Phượng Hoàng, bọn họ đã biết nàng ta không dễ chọc.

- Chúng ta chỉ muốn có một nơi sống tại đây.

Đúng lú này môt hư ảnh xuất hiện ở giữa khôgn trung, từ trên người hắn tản ra khí tức chỉ yếu hơn Cơ Phượng Hoàng một chút.

Ngay khi nhìn thấy vị này, sắc mặt mọi người lập tức trầm xuống.

Không ngờ rằng giờ này còn lòi ra thêm một cao thủ.

Nghịch Thương Thiên đảo mắt nhìn đám người một vòng nói.

- Ta là Nghịch Thương Thiên, người đứng đầu thiên hà Chủng Thiên, có lẽ các ngươi còn không biết ta chết thế nào?

Nói đến đây, giữa không trung xuất hiện một bức tranh.

Cảnh Nghịch Thương thiên bị nguyền rủa quấn thân xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Ngay khi thấy cảnh này, đám người không khỏi rùng mình một cái.

Nghịch Thương Thiên mạnh mẽ như vậy nhưng vẫn bị nguyền rủa quấn thân, điều này thực sự đã nằm ngoài dự đoán bọn họ.

- Bây giờ toàn bộ thiên hà Chủng Thiên đều đã bị nguyền rủa, nói các khác thiên hà Chủng Thiên đã chết.

Nghịch Thương Thiên chậm rãi nói.

- Mà ta đã hoà làm một thể với nguyền rủa.

Nói đến đây, trên người Nghịch Thương Thiên tản ra khí tức nguyền rủa huỷ thiên diệt địa.

Sắc mặt toàn bộ Chúa Tể ở đây đều thay đổi.

Bọn họ có thẻ cảm nhận được nguyền rủa trên người Nghịch Thương Thiên khủng bố cỡ nào.

- Chúng ta chỉ muốn có một nơi ở, bởi vậy chỉ cần các ngươi không nhằm vào chúng ta, ta sẽ không đưa nguyền rủa vào.

Lời nói của Nghịch Thương Thiên khiến rất nhiều Chúa Tể rơi vào trầm tư.

Bọn họ làm sao không biết Nghịch Thương Thiên sẽ không dễ dàng phóng thích nguyền rủa.

Bởi vì nếu nơi này cũng bị ô nhiễm, vậy tu sĩ thiên hà Chủng Thiên và thiên hà Hồn Thiên phải làm sao bây giờ?

Bọn hắn còn có nơi ở khác sao?

Vấn đề là ai dám cược?

- Làm sao bây giờ?

Các đại Chúa Tể tập hợp lại một chỗ thương lượng.

- Chúng ta thừa biết Nghịch Thương Thiên đang lừa chúng ta, nhưng chúng ta vẫn phải nghe hắn.

Âm Dương chúa tể tức giận nói.

- Một khi tu sĩ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên có chỗ đứng vững chắc, lúc đó chúng ta còn đường sống sao?

Kỳ Môn chúa tể âm trầm nói.

- Nhưng nếu chúng ta không thoả hiệp, lỡ Nghịch Thương Thiên làm thật thì sao?

Lục Đạo chúa tể nói ra một vấn đề rất khó giải quyết.

Lúc này lão tổ Địa Phủ trầm mặt nói.

- Tìm cơ hội dẫn bọn hắn tới Địa Phủ.

Đám người nghe đến đây, ánh mắt lập tức phát sáng lên.

- Địa Phủ các ngươi có thứ gì?

Bát Quái Vực chúa tể hỏi vội.

- Địa Phủ có Ma Thế bàn.

Lão tổ Địa Phủ trầm giọng nói.

- Cho dù là thế giới này cũng có thể xoá sổ, đến lúc đó chúng ta liên thủ khởi động Ma Thế bàn san bằng toàn bộ Địa Phủ.

- Ngay cả Địa Phủ mà ngươi cũng không cần luôn sao?

Kỳ Môn chúa tể hoảng sợ nói.

Nghe đến đây, mọi người đều hoài nghi nhìn lão tổ Địa Phủ.

Bọn hắn đâu có nhớ người này tốt tính vậy đâu?

Ngay cả tổ đình của mình cũng không cần?

- Hiện tại chúng ta có cùng chung một mối thù, ta không cần phải lấy nó ra lừa dối các ngươi.

Lão tổ Địa Phủ từ tốn nói.

- Đương nhiên nếu không tin, vậy các ngươi cứ nghĩ biện pháp giải quyết thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên đi.

Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng vẫn đồng ý với kế hoạch của lão tổ Địa Phủ.

- Chúng ta làm sao có thể dẫn bọn hắn vào Địa Phủ đây?

Âm Dương chúa tể nói ra nghi hoặc trong lòng.

- Thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên vốn không chỉ muốn có một nơi để sống, thứ bọn họ muốn là giết sạch chúng ta.

Lão tổ Địa Phủ cười lạnh nói.

- Chúng ta có thể đồng ý cho tu sĩ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên tu hành tại đây, nhưng chúng ta chỉ cho bọn hắn mười năm, đương nhiên thời gian này vẫn có thể mặc cả, nhiều nhất không được vượt qua hai mươi năm.

Dừng một chút lão tổ Địa Phủ nói tiếp.

- Đến lúc hai bên khai chiến, chúng ta vừa đánh vừa lui, một đường thẳng tới trong Địa Phủ.

- Kế hoạch này không tệ.

- Chúng ta phải làm thê nào để bọn hắn không nghi ngờ?

Sau khi các Chúa Tể thương lượng xong, lúc này lão tổ Luân Hồi mới mở miệng nói.

- Nghịch Thương Thiên, Cơ Phượng Hoàng, ta biết các ngươi muốn gì, như vậy đi, chúng ta sẽ cho các ngươi thời gian mười năm, mười năm sau chúng ta sẽ đánh một trận cuối cùng, đến lúc đó nếu chúng ta thua, nơi này sẽ tặng cho các ngươi, nhưng nếu các ngươi thua, hãy rút lui trở về thiên hà Hồn Thiên các ngươi.

Nghịch Thương Thiên và Cơ Phượng Hoàng liếc nhìn nhau một cái, Cơ Phượng Hoàng mới mở miệng nói.

- Thời gian mười năm quá nhắn, chúng ta muốn năm mươi năm.

- Mười lăm năm, đây là cực hạn của chúng ta.

Lão tổ Luân Hồi nhíu mày nói.

- Bốn mươi năm.

- Mười sáu năm.

Hai bên sau một hồi cò kè mặc cả qua lại cuối cùng quyết định dừng lại ở hai mươi năm.

- Hai mươi năm sau chúng ta sẽ đại chiến, đến lúc đó Nghịch Thương Thiên ngươi đừng nghĩ đến việc lấy nguyền rủa gì đó ra hù doạ chúng ta.

Lão tổ Luân Hồi lớn tiếng nói.

- Không thành vấn đề.

Nghịch Thương Thiên khẳng định nói.

- Chúng ta bên này cũng không có vấn đề.

Cơ Phượng Hoàng gật đầu nói.

Hai bên thoả thuận xong xuôi liền kết thúc cuộc trò chuyện.

Đương nhiên chủ yếu là để tu sĩ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên quen thuộc Thiên Đạo nơi này.

- Thanh Dao, ngươi làm sao vậy?

Long Thủ phát hiện từ khi Thanh Dao đặt chân đến thiên hà Cửu Thiên, trạng thái liền có chút không bình thường.

- Ta bắt được người đã mất.

Thanh Dao thấp giọng nói.

Con mắt Long Thủ co rụt lại .

Người đã mất?

Mẹ nó.

Thứ này mà ngươi cũng có thể bắt được?

Ngươi chắc mình không phải đang nói đùa đấy chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận