Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 381: Các Tông Thỏa Hiệp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------------------

- Tôi ở Yêu Vực tìm hiểu lâu như vậy, sao có thể không biết tin này chứ?

Diệp Hạo hơi trầm ngâm quyết định không nói sự thật cho Ngọc Hành.

- Nếu các người không tin có thể phái hai tên thám tử đi vào sẽ biết.

- Diệp Hạo, cậu cảm thấy chúng ta phải đối phó chuyện này như thế nào?

Ngọc Hành nhìn Diệp Hạo nói.

Ngọc Hành hiện tại cũng không coi Diệp Hạo là vãn bối nữa.

- Côn Lôn Sơn Mạch đã phơi bày rồi, muốn thu hồi cũng không thể được nữa.

Diệp hạo khẽ thở dài.

- Tại sao?

- Bởi vì Thiên Yêu và Nhân Tộc có ước hẹn trăm năm, ngài cảm thấy Bế Nguyệt Tông, Long Hổ Sơn hiện tại có thể toàn lực chém giết Yêu Tộc trên Côn Lôn Sơn sao?

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Những Tông Môn này đều đang chờ đợi Mệnh Tinh Bản Tông của họ trưởng thành.

Nghe vậy Ngọc Hành trầm mặc xuống.

Trên thực tế cho dù Mao Sơn Phái cũng không dùng toàn bộ lực lượng để liều một ván được ăn cả ngã về không.

- Còn nữa tôn Thiên Yêu trên Côn Lôn Sơn này rất mạnh, nếu có thể không trêu chọc thì tận lực đừng đụng vào nó.

Diệp Hạo tiếp tục nói.

- Cậu biết tôn Thiên Yêu này?

Ngọc Hành trong lòng khẽ động.

- Thiên Yêu dù trong Tiên Vực cũng là chủng tộc cực kỳ cường hoành, năm đó vì trấn áp Hắc Long đã xuất động bao nhiêu cao thủ, mà Thiên Yêu còn mạnh hơn cả Hắc Long.

Lời nói Diệp Hạo giống như tảng đá lớn ngàn cân đè nặng trong lòng Ngọc Hành.

- Chẳng lẽ trong vòng trăm năm chúng ta không thể làm gì sao?

- Trăm năm?

Diệp Hạo lắc đầu nói:

- Làm sao có trăm năm, qua 30 ~ 50 năm nữa. Lục Đạo phá toái yêu ma quỷ quái sẽ đến đây với quy mô lớn. Lúc đó cho dù Côn Lôn Yêu Vực cũng không thể may mắn sống sót.

- Cái gì? Lục Đạo phá toái?

Sắc mặc Ngọc Hành thay đổi.

- Đúng vậy, Lục Đạo phá toái.

Diệp hạo nhẹ gật đầu nói.

- Cho nên thừa dịp mấy năm này Ngọc Môn Chủ nên mở rộng mà cung ứng tài nguyên tu luyện cho Tông Môn đệ tử, đến lúc thiên địa náo động chỉ sợ không còn kịp nữa.

- Ta trở về sẽ mở rộng Phủ Khố ngay.

Ngọc Hành trầm giọng nói.

Ngọc Hành không cảm thấy Diệp Hạo sẽ lừa gạt mình.

- Trước đó tôi muốn cảm tạ Ngọc Môn Chủ bênh vực lẽ phải, nếu không cha mẹ cùng vợ của tôi sẽ gặp bất trắc.

Diệp Hạo nói đến đây thân hình lui lại nửa bước, cung kính hướng Ngọc Hành thi lễ một cái.

Ngọc Hành đỡ lấy tay Diệp Hạo nói:

- Ta tin tưởng công đạo tại lòng người, ta chỉ làm việc nên làm thôi.

- Đây là chút tâm ý của vãn bối, các vị tiền bối không nên chê.

Diệp Hạo vung tay lên trước mặt năm vị Nguyên Anh Kỳ Trưởng Lão xuất hiện một cái hộp ngọc.

Lần này đội hình của Mao Sơn Phái cường đại nhất.

Bốn vị Trọng Kiếp Cảnh, 5 vị Nguyên Anh Cảnh.

Phải biết dù là Bế Nguyệt Tông cũng chỉ có hai vị Trọng Kiếp Cảnh, hai vị Nguyên Anh Cảnh a.

Năm vị Nguyên Anh Kỳ trưởng lão nghi ngờ mở ra hộp ngọc trước mặt, chợt trong mắt mấy vị trưởng lão hiện lên thần sắc kinh hỉ.

- Đây hình như là - - Nguyên Anh Quả trong ghi chép của điển tịch.

Nguyên Anh Quả, đây chính là Nguyên Anh Quả.

- Tin đồn Nguyên Anh Quả không những có thể tăng lên tu vi Nguyên Anh Kỳ, còn có thể gia tăng cảm ngộ.

- Có mấy quả Nguyên Anh Quả này, ta có thể tiến thêm một bước, lúc đó có thể đột phá Trọng Kiếp Cảnh rồi.

Nguyên Anh Quả là vật có thể gặp nhưng không thể cầu.

Cả mgũ đại trưởng lão ngạc nhiên bật thốt.

- Thứ này quá quý trọng.

Ngọc Hành vội nói ra.

- Ngọc Môn Chủ đừng nói như vậy? Chỉ bằng giao tình của tôi và Hiểu Minh, mấy món này đáng gì?

Diệp Hạo đưa lại cho Ngọc Hành một cái Túi Càn Khôn.

- Những thứ này chắc chắn có ích cho các sư đệ và sư muội của Mao Sơn Phái.

Ngọc Hành quét thần niệm qua liền nhìn thấy 300 viên Huyết Đan.

- Đây là Huyết Đan?

Ngọc Hành thân là Môn Chủ Mao Sơn Phái, làm sao không biết Huyết Đan.

Vâng, Huyết Đan, tôi ở trong Yêu Vực may mắn tìm được một ít.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Huyết Đan rất trân quý a!

Càng thêm trọng yếu là loại Linh Đan này không để lại di chứng.

Có thể nói, nếu đệ tử Mao Sơn Phái lấy được số Huyết Đan này thì chỉnh thể thực lực sẽ được nang lên một cấp bậc.

- Diệp Hạo, đa tạ.

Ngọc Hành nghiêm túc nói.

Phần này nhân tình rất lớn.

Lúc đầu Ngọc Hành không có ý duy trì quan hệ với Diệp Hạo, bên trong Tông Môn có một số Trưởng Lão rất có thành kiến với hắn.

Bất quá lúc này sẽ không còn người nào ý kiến nữa, không nói Diệp Hạo nắm giữ thực lực có thể so với một Tông Môn, chỉ cần số Huyết Đan này cùng năm quả Nguyên Anh Quả cũng đủ để khóa miệng bất kì người nào.

- Diệp Hạo, cậu có cân nhắc qua việc Tam Tông Ngũ Môn mang Tiên Bảo đến không?

Ngọc Hành đột nhiên nghĩ đến nói.

- Không sao, tôi còn có át chủ bài.

Diệp Hạo cười nói ra.

Ngọc Hành nghe được như thế cũng không lo lắng nữa.

Cho đến bây giờ Ngọc Hành cũng không nhìn thấu được Diệp Hạo.

Thông qua quan sát Diệp Hạo, Ngọc Hành rút ra một cái kết luận, Diệp Hạo sẽ không làm chuyện không nắm chắc.

- Vậy chúng ta trước hết về Tông Môn đã.

Ngọc Hành nói đến đây nhìn về phía Hiểu Minh nói:

- Con có phải muốn ở trong này một thời gian.

- Vâng.

Hiểu Minh gật đầu.

Cường giả Mao Sơn Phái rời đi, rồi các tu sĩ đi theo xem náo nhiệt cũng nhanh chóng rời đi.

Nếu lại nhìn trộm rất có thể chọc giận Diệp Hạo.

Những Tu Sĩ này rời đi sau đó truyền tình huống phát sinh về các Đại Tông Môn.

Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng.

Bất luận Chính Đạo Tông hay Tà Đạo Tông đều bị tin tức này làm kinh hãi.

- Tiên Bảo.

- Trong tay Diệp Hạo làm sao có Tiên Bảo.

- Tôi càng muốn xem hắn làm sao sử dụng Tiên Bảo?

- Tôi muốn biết các Đại Tông Môn có thể cướp Tiên Bảo của Diệp Hạo hay không?

- Cướp đoạt? Đùa sao? Lấy tình huống trước mắt trừ khi xuất động Tiên Bảo, nhưng Tiên Bảo của Tông nào sẽ xuất động? Chỉ sợ thua trong tay Ngũ Sắc Bảo Tháp của Diệp Hạo a? Nếu Tiên Bảo bị hao tổn chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao?

- Không nên quên Diệp Hạo còn có 72 tôn Phân Thân cấp bậc Nguyên Anh Cảnh a! có thể nói muốn giết Diệp Hạo không phải chuyện dễ dàng. Còn nữa nếu không giết được mà để Diệp Hạo đào thoát, tôi nghĩ các Tông từ đó cũng đừng mong yên giấc.

Trên thực tế những Tu Sĩ này suy đoán rất chính xác.

Cao tầng các Tông khẩn cấp tổ chức hội nghị sau đó quyết định thỏa hiệp.

Đúng, phải thỏa hiệp.

- Chúng ta không thể không thừa nhận Diệp Hạo đã trưởng thành đến mức có thể uy hiếp Tông Môn chúng ta.

- Trọng yếu là chúng ta không ai biết Diệp Hạo còn giấu át chủ bài hay không, dù trong tay hắn không có át chủ bài chúng ta cũng chưa chắc trở thành đối thủ của hắn.

- Chuyện này dừng ở đây thôi.

- Mang theo trọng lễ xem Diệp Hạo có thể thả người hay không?

Các Tông sau khi phân tích kĩ lưỡng quyết định không thể không mang theo trọng lễ thỉnh cầu phóng thích cường giả Tông Môn mình.

Ám Tinh Môn!

Diệp Hạo và Hiểu Minh đang cùng nâng ly bên trong một tòa lầu các lớn.

- Tôi nói Diệp Hạo, cậu cũng quá biến thái đi.

Hiểu Minh uống một chén rượu ngon sau đó cười nói:

- Tôi thấy mình đạt đến Kim Đan Tam Chuyển đã có thể đuổi kịp bước chân của cậu rồi, không ngờ cậu lại có thực lực Nguyên Anh cao giai a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận