Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 464: Đồ Tố Giá Y

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------------------

Sau khi Diệp Hạo rời đi, bạch y thiếu niên tò mò hỏi.

- Sư phụ, vị này là người nào thế?

- Diệp Hạo.

- Không ngờ thế hệ trẻ còn có người như vậy.

Bạch y thiếu niên không khỏi nói ra.

- Nhất thời mạnh yếu cũng không quan trọng.

Long Đằng nói đến đây dời đề tài nói.

- Nguyên Anh thập chuyển vẫn không đột phá được sao?

- Dù con lấy Kim Đan thập chuyển làm căn cơ, nhưng Nguyên Anh thập chuyển vẫn chậm chạp không thể đột phá.

Bạch y thiếu niên khẽ thở dài.

- Dù sao con cũng sinh ra từ Ngũ Thải Tiên Liên, chẳng lẽ Nguyên Anh thập chuyển cũng không thể đột phá sao?

Long Đằng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nói.

- Con lấy mạch máu rèn luyện đã được 10 năm đều không thể đột phá, con muốn tiếp tục cũng không còn ý nghĩa nữa.

Bạch y thiếu niên nghe vậy lắc đầu.

- Nói như vậy, con muốn lên Trọng Kiếp cảnh à?

Long Đằng trầm ngâm thật lâu nhân tiện nói.

- Dạ.

Dường lại ở một cảnh giới quá lâu, bạch y thanh niên cũng cảm thấy buồn tẻ vô vị, còn nữa bạch y thiếu niên chuẩn bị áp chế không nổi cảnh giới bản thân rồi.

Mà theo việc bạch y thiếu niên đột phá, ánh sáng mệnh mạch cuồn cuộn như nước thủy triều tràn vào cơ thể hắn.

Nguyên Anh bạch y thiếu niên cứ dần dần chuyển thành Nguyên thần.

Đây là một loại lột xác.

Sau khi Nguyên Anh lột xác biến thành Nguyên Thần dù không có cơ thể cũng không sao cả.

Bởi vì Nguyên Thần đủ để gánh chịu tất cả.

Bạch y thiếu niên được sinh ra từ Ngũ Thải Tiên Liên, có thể nói đột phá Trọng Kiếp cảnh không hề gặp khó khăn gì.

Bởi vậy không qua bao lâu, cảnh giới Nguyên Anh của bạch y thiếu niên thành công lột xác trở thành Nguyên Thần.

Lúc nguyên thần mở hai con mắt ra bạch y thiếu niên cảm thấy một sự cường đại trước kia chưa từng có.

- Sư phụ, con đột phá rồi!

Bạch y thiếu niên mừng rỡ nói với Long Đằng, nhưng rất nhanh bạch y thiếu niên biến sắc.

Bởi vì trong mắt Long Đằng tràn đầy áy náy.

Sau một khắc, hắn hoảng sợ phát hiện nguyên thần bản thân vỡ ra, hóa thành từng sợi nguyên khí tràn vào cơ thể Long Đằng.

Theo bản năng, bạch y thiếu niên muốn chạy trốn.

Mà ngay lúc này, hai bàn tay hữu lực đè vào bả vai hắn.

Bạch y thiếu niên muốn giãy dụa nhưng phát hiên mình bị khống chế.

- Ông làm gì vậy?

Bạch y thiếu niên bi phẫn quát lớn.

- Ta truyền thụ cho con thần thôn có tên gọi Giá Y Thần Thông.

Long Đằng ung dung nói.

- Giá Y, Giá Y, con cũng nêu hiểu ra nó có ý nghĩa gì chứ?

- Đồ tố giá y sao?

Bạch y thiếu niên khổ sở nói.

- Đúng vậy, tất cả tạo hóa cùng cơ duyên của con giờ đều thuộc về ta.

Long Đằng nói đến đây nhắm mắt lại nói.

- Chớ có trách ta, muốn trách thì phải trách con không phải nhân tộc.

- Nhưng tôi đã sớm coi mình là một phần tử nhân tộc rồi mà.

- Không phải nhân tộc ta, chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm.

- Ông cố chấp như vậy?

Long Đằng không nói tiếng nào chỉ tiếp tục hấp thu Nguyên thần của bạch y thiếu niên.

Bạch y thiếu niên hao phí trăm năm ngưng tụ nguyên thần lại biến thành lực lượng cho Long Đằng đề thăng, nó giúp kim thân Nguyên thần chín trượng vốn đã có nền tảng lần nữa bắt đầu tăng trưởng trong người Long Đằng, cùng lúc này, một cỗ lực lượng cuồng mãnh bá đạo tràn ra khỏi Long Đằng.

Vừa mới rời đi Đế Đô, Diệp Hạo lại cảm ứng được điều gì đó, bởi vậy hắn không chút do dự thi triển Thời không ấn.

Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt Diệp Hạo không khỏi trầm xuống nói.

- Long Đằng, ngươi đang làm cái gì vậy?

Long Đằng lườm Diệp Hạo một cái không thèm đáp lại.

Lúc này bạch y thiếu niên co quắt ngồi trên mặt đất, hai con mắt vô thần nhìn Diệp Hạo nói.

- Nếu cậu không muốn chết thì nhanh chóng rời nơi này đi.

Oanh!

Theo một đạo kinh lôi nổ mạnh, trong tay Diệp Hạo xuất hiện Ngũ Sắc Bảo Tháp.

Dọc theo Ngũ Sắc Bảo Tháp, vô vàng hào quanh tràn ngập ra bốn phía.

Hai con mắt Long Đằng không khỏi híp lại.

- Diệp Hạo, ngươi có biết đây là nơi nào không? Đế Đô! Nếu ngươi dám kích hoạt Tiên Bảo tại đây, mấy lão yêu quái trong Đế Đô sẽ không để yên đâu, ngươi không ngu ngốc tới mức nghĩ rằng Đế Đô chỉ có mình ta canh giữ chứ?

Long Đằng vừa nói xong, Diệp Hạo cũng chú ý tới mấy chục đạo thần niệm kinh khủng tiếp tục tập trung vào bản thân.

Mà có mấy đạo thần niệm thậm chí cũng không kém hơn Long Đằng trước mắt.

- Ông cho rằng những thứ này đã có thể hù dọa tôi sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Đúng lúc này một đạo thân ảnh lại từ trong cơ thể Diệp Hạo đi ra.

Mỗi một thân ảnh đều tràn ngập khí tức đáng sợ.

Trong một thời gian ngắn giữa không trung xuất hiện 640 thân ảnh tôn phân thân.

Long Đằng nhìn những thân ảnh nhày hai mắt không khỏi co rụt lại.

- Cậu… cậu ngưng tụ một ngàn phân thân?

Long Đằng biết rõ 360 tôn phân thân Diệp Hạo cho đi tuần tra các nơi ở Trung Quốc.

- Ông cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo lạnh lùng liếc nhìn thần niệm cảnh cáo mình của những gia hỏa kia.

Lần này thần niệm cảnh cáo cũng thu hồi hơn một nửa.

Long Đằng thế nhưng biết rõ Diệp Hạo có thêm 360 tôn Phân Thân

Nói đùa!

Vị này đại thế đã thành, mà có thể tùy tiện cảnh cáo sao?

- Diệp Hạo, Long Đằng tôi chấp chưởng Đế Đô đã gần ngàn năm, nếu thật sự chuyện liên quan an nguy của nhân tộc, cậu cảm thấy các đại tông môn có thể tha thứ cho tôi sao?

Long Đằng trầm mặc chốc lát nói.

- Tôi thừa nhận tôi thật sự chiếm nguyên thần của hắn, nhưng thân phận thật sự của hắn là Ngũ Thải Tiên liên.

Giải thích có nghĩa chịu thua.

Không chịu thua không được a.

Phần lớn người trẻ tuổi đều tuổi trẻ khí thịnh, nếu bọn họ lại có thực lực, mà ngươi đi kích thích họ chẳng khác gì sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng.

Chỉ cần Diệp Hạo dùng Phân Thân quyết dù toàn bộ lão quái vật ở Đế Đô xuất thủ cũng không có khả năng giữ được Diệp Hạo.

Một tên yêu nghiệt như Diệp Hạo rời đi, âm thầm tu luyện tầm 3~5 năm, đến lúc đó ai còn có thể chống lại được hắn đây?

Yêu nghiệt!

Đây chính là tên mà giới tu đạo gọi Diệp Hạo.

Mệnh Tinh ngưu bức không?

Ngưu bức!

Ám Tinh trâu bò không?

Trâu bò!

Thế nhưng bất luận Mệnh tinh hay thậm chí Ám tinh trước mặt hắn đều là cặn bã a.

Vâng.

Chí ít trước mắt bị Diệp Hạo tùy ý mà bắt nạt không thể phản kháng a.

- Long Đằng, tôi hi vọng ông nhớ kĩ lời nói của mình.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Long Đằng nói.

- Nếu không, mặc kệ phải trả cái giá nào tôi cũng sẽ giết chết ông.

Vừa nói xong Diệp Hạo xoay người rời đi.

Bạch y thiếu niên nhìn thấy Diệp Hạo rời đi bi phẫn hô.

- Diệp Hạo, ta nhìn nhầm cậu.

- Ta và cậu quen biết nhau sao?

Diệp Hạo quay người kinh ngạc nhìn bạch y thiếu niên nói.

Bạch y thiếu niên khẽ giật mình.

- Con mẹ nó chứ, chúng ta thân nhau lắm à, mà ta phải liều mạng vì ngươi?

Ánh mắt Diệp Hạo nhìn bạch y thiếu nhiên giống như đang nhìn một người ngu.

Vậy vì sao Diệp Hạo lại thả ra đám phân thân của mình, điều đó chỉ để nói cho những lão quái vật kia và Long Đằng rằng không nên trêu chọc chính mình.

Sau khi Diệp Hạo rời đi từng đạo từng đạo thần niệm giao hội giữa không trung.

- Tiểu tử này chính là một Yêu Nghiệt a.

- 1000 tôn Phân Thân Trọng Kiếp Cảnh quét ngang Tu Đạo Giới cũng không hề gặp khó khăn .

- Quang trọng nhất là tiểu tử này còn đang trong giai đoạn trưởng thành a.

- Đột nhiên tôi cảm thấy chuyện Côn Lôn Yêu vực không còn là vấn đề nữa.

- Có tiểu tử này thì sợ cái gì.

- Mấy người có cảm thấy bây giờ chúng ta có cần đến Mệnh tinh nữa không?

- Đâu chỉ Mệnh tinh, Ám tinh cũng không cần.

- Tiểu tử này nếu vấn đỉnh Chân Tiên, rất có thể sẽ trở thành bá chủ Tu đạo giới vạn năm qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận