Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 478: Tội Đáng Chết Vạn Lần

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------------------

- Cửu Âm cung?

Nghe được cái tên này, hai mắt Âm Nha co rụt lại.

- Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?

- Bởi vì đây là thế thứ chín của ta.

Lý Thiên Thiên nhàn nhạt trả lời.

- Cô cũng đã ngưng tụ thế thứ chín rồi hả?

Toàn thân Âm Nha chấn động.

Âm Nha biết rõ ý nghĩ của việc Lý Thiên Thiên ngưng tụ thế thứ chín là gì.

Nó đại biểu cho công đức viên mãn a.

Một khi chín thế hợp nhất sẽ có thể trở thành đại nhân vật hô phong hoán vũ.

Mà cái cảnh giới ấy ngay cả bản thân cũng không dám nghĩ đến.

- Âm Nha, nếu ngươi đi theo ta, ta sẽ cho ngươi một phần cơ duyên.

Lý Thiên Thiên cao ngạo nói.

Âm Nha trầm ngâm một cái, toàn thân hắc quang lóe lên hóa thành một lão giả, hắn quỳ một chân dưới đất cung kính nói ra.

- Âm Nha bái kiến chủ nhân.

Âm Nha chỉ có tu vi Chân Tiên cảnh.

Có thể đi theo đệ tử chân truyền của Cửu Âm cung, đây là cơ duyên mà Âm Ma còn không dám nghĩ đến.

- Lý Thiên Thiên.

Đúng lúc này thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở Ô Sơn.

Bây giờ đâu chỉ Diệp Hạo kinh ngạc, ngay cả Đường Phiên Phiên cũng vậy.

Trên thực tế, Đường Phiên Phiên cũng có chú ý những đối tượng mập mờ với Diệp Hạo.

Thế nhưng cô biết rõ Lý Thiên Thiên không hề có tư chất tu đạo.

Nhưng tình huống hiện tại là như thế nào?

Tại sao trong thời gian ngắn Lý Thiên Thiên có thể trưởng thành đến cấp độ này?

Nghe vậy hai mắt Lý Thiên Thiên rơi vào trên người Diệp Hạo.

Nhìn một chút trong mắt Lý Thiên Thiên lộ ra thần sắc nghiền ngẫm.

- Khi trước em không hiểu tại sao nhiều lần anh vẫn cự tuyệt em, nguyên lai anh cũng là tu sĩ a.

- Tại sao em lại trở thành bộ dáng này?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Người anh chọn kết duyên đây ư?

Lý Thiên Thiên chỉ vào Đường Phiên Phiên nói.

- Cũng không có gì đặc biệt.

- Lý Thiên Thiên.

- Sao? Đau lòng hả?

Lý Thiên Thiên ha ha cười nói.

- Diệp Hạo ơi Diệp Hạo, anh nói xem em có nên hủy cô ấy không đây?

- Cô dám?

Diệp Hạo tiến lên một bức lạnh lùng nói.

- Sao ta lại không dám?

Con mắt hẹp dài của Lý Thiên Thiên bỗng nhiên toát ra một đạo hào quang, tiếp lấy thân thể Lý Thiên Thiên hóa thành một làn khói biến mất, cùng lúc đó Diệp Hạo đánh ra một chưởng về phía trước, ngay lập tức một đạo khí lãnh kinh người lan tỏa ra bốn phía.

- Tu vi anh sao lại cao như vậy?

Thân ảnh Lý Thiên Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Hạo, bàn tay cô và Diệp Hạo chạm vào nhau, hai cỗ năng lượng kinh khủng không ngừng oanh kích nhau.

- Vấn đề này ta phải hỏi cô mới đúng.

Trong mắt Diệp Hạo lộ một tia kinh sợ.

Diệp Hạo không cảm nhận được bất kì khí tức Trọng Kiếp cảnh nào trên người Lý Thiên Thiên cả.

Nói cách khác Lý Thiên Thiên rất có lẽ dừng lại ở Nguyên Anh Cảnh.

Mà Nguyên Anh Cảnh có thể chống lại bản thân, trừ phi Thập Chuyển mới có thể làm được.

Nguyên Anh Thập Chuyển!

Lý Thiên Thiên cũng đạt đến cảnh giới này.

Đồng dạng Lý Thiên Thiên ở Kim Đan cảnh cũng đạt đến Thập Chuyển.

Nếu Kim Đan không đạt đến cảnh giới này thì không có tư cách chống lại bản thân.

- Rốt cuộc anh là ai?

Lý Thiên Thiên nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

- Ta là ai không quan trọng nữa.

Diệp Hạo nói đến đây, Nguyên Anh bỗng nhiên mở ra hai con mắt, tức khắc năng lượng giống như nước thủy triều ồ ạt tràn ra, Lý Thiên Thiên ý thức được tình huống này, sau đó lui lại như thiển điện, thế nhưng dù lui rất nhanh nhưng khí huyết trong người cô vẫn quay cuồng.

- Lý Thiên Thiên, cô muốn làm cái gì?

- Cùng cấp bậc, ta dĩ nhiên không phải đối thủ của anh.

Lý Thiên Thiên không thể tưởng tượng nổi nói.

Sau khi Lý Thiên Thiên thức tỉnh các loại công pháp thần thông của Cửu Âm cung bên trong kí ức, nhờ có kinh nghiệm tám đời tu hành nên quá trình Lý Thiên Thiên tu luyện không hề gặp khó khăn.

Kim Đan Thập Chuyển!

Nguyên Anh Thập Chuyển!

Có trụ cột như vậy dù trong Tiên Vực cũng không có mấy người đủ điều kiện làm đối thủ của nàng.

- Lý Thiên Thiên.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta muốn thôn phệ Âm linh Địa phủ, như vậy thần thông của ta có thể nhanh chóng hoàn thành.

Lý Thiên Thiên nhìn chằm chằm nói.

- Trật tự Địa phủ không được phép phá vỡ.

- Phá vỡ hay không cũng không phải điều anh có thể quyết định.

Lý Thiên Thiên nói xong nhìn Âm Nha một cái.

Âm Nha vừa muốn cử động ngay lập tức một cỗ ba động đáng sợ từ trong tay Diệp Hạo tuôn ra.

Âm Nha nhìn chằm chằm Ngũ Sắc Bảo Tháp trong tay Diệp Hạo, đầy ngưng trọng nói.

- Tiên bảo.

Tiên Bảo có thể phát ra công kích cấp bậc Chân tiên cảnh a.

Vào thời kì đỉnh phong của mình, đương nhiên Âm Nha không sợ.

Nhưng hắn vừa mới thức tỉnh, nếu thật sự động thủ, Âm Nha rất có thể sẽ bị giết.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động.

Ngũ Sắc Bảo Tháp vèo một cái bay thẳng lên không trung, sau đó tòa Ngũ sắc bảo tháp này chia làm ba, ba tòa Ngũ sắc bảo tháp xoay tròn giữa không trung, qua một đoạn thời gian nó hội tụ thành một tam tài trận pháp.

- Diệp Hạo, anh dám xuất thủ với người của ta?

Lý Thiên Thiên chỉ Diệp Hạo, tức giận quát lớn.

Diệp Hạo không thèm để ý cô nàng nữa.

Lúc Diệp Hạo đến nơi này mới phát hiện Âm Nha là cường giả Chân Tiên cảnh.

Lý Thiên Thiên nếu có Âm Nha tương trợ, trời mới biết Địa phủ sẽ trở thành cái dạng gì.

Bởi vậy, dù phải trả bất cứ giá nào cũng phải giết chết hắn.

Theo lấy tâm thần Diệp Hạo khẽ động, ba tòa Ngũ sắc bảo tháp lần lượt phun ra một đạo hào quang vây khống Âm Nha vào trong.

Âm Nha không ngừng thúc giục tiên lực trong cơ thể, thế nhưng mặc kệ hắn hối thúc cỡ nào thân thể hắn vẫn từ từ bay lên không trung.

Dù Âm Nha giãy dụa càng ngày càng kịch liệt, thần sắc Diệp Hạo không có bao nhiêu biến hóa.

Bởi vì Ngũ sắc bảo tháp được Thanh Hư lưu lại một đạo thần niệm thôi động, bởi vậy Diệp Hạo không hề lo lắng hàng phục không được một Chân Tiên đang trọng thương.

Quả nhiên vô luận Âm Nha giãy dụa như thế nào vẫn bị Ngũ Sắc bảo tháp hút vào.

Lúc này ánh mắt Diệp Hạo chuyển sang người Lý Thiên Thiên, hai mắt Lý Thiên Thiên rụt lại.

- Diệp Hạo, anh muốn làm cái gì?

- Chỉ cần cô cam đoan với tôi không quấy rối Địa Phủ nữa, tôi sẽ thả cô đi.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm rồi nói.

- Không thể.

Hoàng Âm Quân trầm giọng nói.

- Người này là đệ tử chân truyền của Cửu Âm cung, nếu ngươi thả cô ta, về sau sẽ có tai họa lớn a.

- Cái gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Hoàng Âm Quân kể lại việc của Lý Thiên Thiên nói chuyện trước đó.

- Chín thế hợp nhất.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

- Diệp Hạo, anh mặc kệ cậu có lai lịch gì, nhưng nếu anh làm hỏng chuyện tu hành của tôi, tôi cam đoan sẽ lột da tróc thịt anh.

- Cô cũng phải có bản lĩnh này hả nói.

Diệp Hạo nói đến đây Ngũ sắc bảo tháp chiếu xuống ba đạo Tiên quang bao vây Lý Thiên Thiên vào bên trong.

- Diệp Hạo, anh không để ý đến tình cảm giữa chúng ta?

Thân thể Lý Thiên Thiên bay về phía Ngũ sắc bảo tháp, vội vàng gào thét.

- Tôi chỉ dùng Ngũ sắc bảo tháp để trừ đi ma tính của cô thôi.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Diệp Hạo, anh muốn chết sao?

Mắt thấy bản thân chuẩn bị tiến vào Ngũ Sắc bảo tháp, trong mắt Lý Thiên Thiên lóe lên một tia hận ý, chợt một đạo hư ảnh xuất hiện bên trên đỉnh đầu Lý Thiên Thiên.

Một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành.

Đặc biệt, thiếu nữ vô cùng lạnh lùng.

Lạnh tới mức cả thế giới cũng muốn đông cứng lại theo.

- Làm hỏng chuyện tu hành của ta, tội đáng chết vạn lần.

Hư ảnh thiếu nữ này nhìn Diệp Hạo một cái, sau đó bàn tay trắng nõn của nàng vỗ một cái vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, lực lượng khủng bố xé rách thiên không, Ngũ Sắc Bảo Tháp tựa hồ ý thức được một kích này kinh khủng, bởi vậy ba tòa tháp cùng nhau phun ra một đạo tiên quang, ba đạo tiên quang này chồng lên nhau hóa thành một phù chú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận