Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 675: Giải Hoặc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Bạch Thược được vinh dự là Thiên Tài Luyện Đan kinh diễm nhất của Đông Tiên Điện ở Thượng Tiên hậu kỳ cũng có thể luyện thành Thiên Cấp Tiên Đan, nhưng cũng chỉ Tiên Đan đơn giản nhất trong Thiên Cấp Thiên Đan mà thôi.

Mà Diệp Hạo luyện chế ra Tiên Đan cao cấp nhất trong Thiên Cấp Thiên Đan.

Đôi bên chênh lệch quá lớn.

Đến lúc này Đan Không đã khẳng định thiên phú luyện đan của Diệp Hạo vượt qua Cửu Đẳng.

Gia hỏa này chí ít đến cấp 10 nha.

- Thời gian nửa năm qua, Dược Tài mà ngươi tiêu hao đã lên đến 120 vạn Điểm cống hiến rồi đó.

- 120 vạn Điểm cống hiến hả?

Diệp Hạo kinh hãi thốt.

- Chân Cấp Tiên Đan và Thượng Cấp Dược Tài không đáng tiền, nhưng Thiên Cấp Dược Tài có giá trị khá cao, mà tên tiểu tử ngươi trong nửa năm này luôn Luyện Đan.

- Toàn bộ Luyện Đan Đường cũng không dám làm như Diệp Hạo.

Cho dù Bạch Thược cũng không dám Luyện Đan liên tục trong thời gian dài như vậy.

Đây là tiêu hao Điểm cống hiến không phải tiêu tiền a.

- Cũng may trong nửa năm này tiểu tử ngươi luyện chế không ít Tiên Đan, mà những Tiên Đan này có giá trị cực lớn, đại khái khoảng 60 vạn.

Đan Không nói tiếp.

- Đệ Tử làm sao kiếm Điểm cống hiến đây?

Diệp Hạo suy nghĩ một cái rồi hỏi lại.

- Thứ nhất, giúp Tông Môn Luyện Đan; thứ hai, làm nhiệm vụ Tông Môn.

Đan Không cười nói.

- Chắc mình đi làm nhiệm vụ Tông Môn thôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Nửa năm này không gián đoạn học tập tri thức Đan Đạo và Luyện Đan, bây giờ Diệp Hạo cũng cần buông lỏng một chút.

- Khi ngươi nhàm chán có thể đến Luyện Đan Đường nhìn Luyện Đan Sư trong điện Luyện Đan.

Đan Không nhìn Diệp Hạo nói.

- Dù có chút Luyện Đan Sư thực lực không bằng ngươi, nhưng ngươi có thể học tập chút kĩ xảo.

- Vâng.

Thực lực của Diệp Hạo cũng đã đến Thiên Cấp Đan Sư Đỉnh Phong.

Nếu muốn đi đến Ngọc Cấp Đan Sư thì phải có tu vi Thiên Tiên, nếu không thì không có khả năng.

Bởi vậy thời gian tới Diệp Hạo chủ yếu tăng tu vi bản thân.

Khi Đan Không đưa Diệp Hạo đi ra thì gặp phải một thiếu nữ mặc áo bào trắng, thiếu nữ này đẹp khuynh quốc khuynh thành, toàn thân mang một mùi hương dễ ngửi.

Diệp Hạo biết cô nàng tên Đan Hương.

- Sư Bá.

Bạch Thược nhìn thấy Đan Không vội vàng hành lễ nói.

- Không cần đa lễ.

Đan Không cười nói.

- Bạch Thược, con đến tìm sư phụ của mình sao?

- Vâng, Đệ Tử có chút vấn đề Đan Đạo muốn thỉnh giáo Sư Phụ.

Bạch Thược nói khẽ.

- Sư Phụ của ngươi đã ra ngoài hái Long Tu Thảo rồi.

- Vậy Sư Phụ của Đệ Tử chừng nào có thể trở về?

- Đại khái cũng phải một hai tháng a.

- Vậy Sư Bá giúp Đệ Tử có được không?

Vượt quá suy đoán của Bạch Thược Đan Không lại chỉ Diệp Hạo nói.

- Ta cảm thấy Diệp Hạo có thể giải quyết vấn đề này.

- Diệp Hạo?

Bạch Thược kinh nghi nhìn Diệp Hạo hỏi lại.

Bạch Thược ở Luyện Đan Đường đã gần 10 năm.

Nhưng chưa bao giờ nghe qua có người tên Diệp Hạo.

- Diệp Hạo là đệ tử chân truyền của ta.

Đan Không nói câu này làm Bạch Thược kinh ngạc.

Bởi vì Bạch Thược cô còn không được trở thành đệ tử của Đan Không.

Kỳ thật Đan Không còn chưa có nói rõ.

Trên thực tế Đan Không, Đan Triện, Đan Thanh ba người cùng nhau bồi dưỡng Diệp Hạo.

- Nội Môn Đệ Tử?

Bạch Thược liếc nhìn tấm ngọc bài treo bên hông Diệp Hạo thì kinh ngạc nói.

Nàng không hiểu Đệ Tử của Đan Không sao chỉ có chức danh Nội Môn Đệ Tử?

- Vân Ngũ Trưởng Lão lo lắng ta bị Chân Truyền Đệ Tử chèn ép, nên cho ta một cái Lệnh Bài Nội Môn Đệ Tử.

Diệp Hạo nhìn Bạch Thược nói.

Bạch Thược nghe vậy thì gật đầu.

Bên trong Chân Truyền Đệ Tử chỉ có vị kia ở Thượng Tiên Cảnh được ban cho thân phận này.

Về phần Chân Truyền Đệ Tử còn lại đều đặt chân đến Thiên Tiên Cảnh mới nắm giữ thân phận này.

Vị kia là một thiên kiều bá mị nữ tử, tất nhiên sẽ không bị Chân Truyền Đệ Tử khác chèn ép.

- A, khi ta luyện chế Dưỡng Nguyên Đan không biết tại sao luôn luôn luyện chế không ra Nhất Phẩm Đan.

Bạch Thược trầm ngâm một chút thì thử nói cho Diệp Hạo.

- Bây giờ ngươi luyện chế thử một lần xem.

Diệp Hạo nói khẽ.

Bạch Thược không khách khí ngồi ngay trên đất, tại chỗ luyện chế Dưỡng Nguyên Đan.

Diệp Hạo nghiêm túc quan sát động tác của cô nàng.

Đến khi khai lò thì đúng như Bạch Thược nói chín viên Dưỡng Nguyên Đan không có một viên nào đạt Nhất Phẩm cả.

- Sư tỷ khống hỏa cùng đan quyết đều không có vấn đề gì.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Dưỡng Nguyên Đan trả lời.

- Sư tỷ sở dĩ không luyện chế ra Nhất Phẩm Đan là do Đan Hỏa.

- Đan Hỏa?

Bạch Thược khẽ giật mình.

- Dưỡng Nguyên Đan có một vị chủ dược tên Tinh Tử Thảo, mà muốn khu trừ sạch sẽ tạp chất trong Tinh Tử Thảo thì nhiệt độ của Đan Hỏa cần đến 3000 độ, nhưng Đan Hỏa của tỷ chỉ có 2800 độ.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ý sư đệ là tạp chất của Tinh Tử Thảo ảnh hưởng đến chất lượng Dưỡng Nguyên Đan.

- Đúng thế.

Bạch Thược lộ vẻ hoài nghi.

- Diệp Hạo cười cười hỏi.

- Tỷ còn Dược Tài để luyện chế Dưỡng Nguyên Đan không?

- Còn.

- Cho đệ một phần.

- Cho đệ.

Diệp Hạo nhận lấy Dược Tài Bạch Thược đưa cho, vung tay lên liền đem Đan Lô mà Đan Không ban cho lấy ra.

- Kỳ thật thủ pháp rèn luyện Dược Tài của sư tỷ có chút phức tạp.

Diệp Hạo vừa luyện đan vừa giảng giải cho Bạch Thược về rèn luyện Dược Tài.

Bạch Thược càng nghe thì càng lộ ra vẻ chấn kinh.

Giống như Bạch Thược dùng hai ba phương trình mới giải được bài toán thì Diệp Hạo chỉ cần dùng một phương trình đã được rồi.

Thời gian giảm bớt, hiệu suất sẽ tăng lên.

Điều làm Bạch Thược kinh ngạc là Diệp Hạo rèn luyện Dưỡng Nguyên Đan như nước chảy mây trôi không hề có cảm giác trì trệ.

Nhìn Diệp Hạo Luyện Đan chính là một loại hưởng thụ.

Khi từng đợt đan hương tràn ra, Bạch Thược mới ý thức được Dưỡng Nguyên Đan đã được luyện chế thành công.

Diệp Hạo vung tay lên triệu hoán chín viên Dưỡng Nguyên Đan tới tay.

- Chín viên đều đạt Nhất Phẩm Dưỡng Nguyên Đan.

Bạch Thược trừng lớn hai mắt nói.

Diệp Hạo cười cười đem chín viên Tiên Đan này cất vào bình ngọc đưa cho nàng.

- Cái này ta không thể nhận.

- Dược Tài của tỷ mà.

- Ta còn chưa cảm tạ đệ đã giải thích cho ta đây.

Bạch Thược nói đến đây thì nghĩ tới cái gì nói.

- Đan Hỏa của đệ là cái gì?

- Bản Nguyên Đan Hỏa.

- Bản Nguyên Đan Hỏa?

Bạch Thược kinh hãi lần nữa.

Toàn bộ Tiên Vực người nắm giữ Bản Nguyên Đan Hỏa không có bao nhiêu.

- Sư tỷ còn có nghi hoặc gì không?

- Đan Phương của Thiên Uy Đan có vấn đề phải không?

- Tại sao hỏi như vậy?

- Hai loại Dược Tài của Thiên Uy Đan là Cực Thủy Thảo và Thiên Viêm Hoa có thuộc tính đối lập, cả hai hòa vào Đan Lô sẽ va chạm, từ đó khiến cho toàn bộ Dược Tài lãng phí.

- Hai loại một loại là Thuộc Tính Thủy, một loại Thuộc Tính Hỏa, chỉ khi hai Thuộc Tính tuyệt đối cân bằng, Thủy Hỏa chung sức mới có thể bộc phát ra uy năng cường hoành.

- Đầu Tiên tỷ cần phải luyện hóa tất cả Dược Tài còn lại, sau đó lại dung nhập các loại Dược Tài này vào hai Dược Tài kia, trong khi dung hợp phải đảm bảo tuyệt đối cân bằng, bất luận sai sót nào xảy ra đều sẽ thất bại.

- Tuyệt đối cân bằng?

Bạch Thược khẽ lặp lại.

- Đây là khảo nghiệm sự khống chế Linh Hồn Lực.

Diệp Hạo cười nói ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận