Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 769: Không Gian Sát Trận

Theo lấy thoại âm Diệp Hạo rơi xuống từng tu sĩ từ bên trong Ngân Hà Giản đi ra.

Cầm đầu không phải ai khác.

Chính là Việt Tú Cung, Yên Hỏa Tông, Thiên Lang Tông, Đỗ gia, Long gia, Tôn gia các đại thế lực đứng đầu, những thế lực đứng đầu này chia nhau vây xung quanh Hoàng Hoàng Nhi cùng Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, chỉ cần ngươi giao ra một mai Thượng Cổ Tố Thể Đan, Yên Hỏa tông chúng ta lập tức rút lui.

Tông Chủ Yên Hỏa Tông là một trung niên văn sĩ phong độ phiên phiên.

Vị này nhìn bề ngoài toát lên sự ôn tồn lễ độ, thế nhưng trên thực tế lại là hạng người tâm ngoan thủ lạp.

Vị này thông qua việt giết ca ca của chính mình bằng thuốc độc để được vị trí Tông Chủ Yên Hỏa Tông.

Thử hỏi một gia hỏa ngay cả ca ca của mình đều có thể độc chết thì làm gì có thể là người lương thiện đây?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Tông Chủ Yêu Hỏa Tông một cái, tiếp lấy ánh mắt rơi vào trên người Cung Chủ Việt Tú Cung.

- Ta không hiểu tại sao Việt Tú Cung các ngươi cũng muốn tham gia vào chuyện này?

- Ngươi có vẻ đã hiểu nhầm.

Lương Hồng Ngọc cười khanh khách nói.

- Việt Tú Cung chúng ta có ý định thông gia với ngươi, lần này ta tới là vì muốn bảo vệ ngươi.

- Đối tượng thông gia Việt Tú Cung các ngươi là thiên chi giảo nữ Thục Phương sao?

Diệp Hạo cười tủm tỉm hỏi.

- Thục Phương nhà chúng ta đã có người ưa thích.

- Không bằng ngươi nói thẳng ta không xứng với Thục Phương nhà ngươi a.

- Việt Tú Cung chúng ta không chỉ có mỗi một Thục Phương.

- Việt Tú Cung các ngươi như vậy là không có thành ý rồi.

- Ta cảm thấy thành ý cũng đã rất đủ a.

- Thành ý chính là ở đây chặn đường ta sao?

- Ta đã nói chúng ta vì muốn thông gia mà đến.

Nghe được như vậy Diệp Hạo cũng mất đi dự định cùng Lương Hồng Ngọc nói chuyện.

Muốn từ trong miệng nàng nghe được lời nói thật căn bản chính là không có khả năng.

Đây chính là một lão hồ ly.

- Tô gia chủ, Tô gia các ngươi chiếm được khỏa nhất phẩm Thượng cổ Tố Thể Đan duy nhất, ta không hiểu tại sao Tô gia các ngươi còn xuất hiện ở đây?

Diệp Hạo nhìn Tô Lâm Huân nói.

- Tô gia chúng ta muốn cùng ngươi nghiên cứu thảo luận đan thuật một chút.

Tô Gia Huân bên ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Diệp Hạo hơi lắc đầu nói.

- Tô gia các ngươi hiện tại nếu thối lui mà nói còn kịp a.

- Ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm ý của ta.

Tô Lâm Huân lắc đầu nói.

- Ngươi chắc chắn sẽ hối hận với quyết định này.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về phía tu sĩ dưới sân nói.

- Các ngươi cũng không nguyện ý rút lui sao?

Không người nào rời đi?

Loại trận thế này, loại tràng diện này, cho dù là Long Hạo Thiên ở đâu cũng phải vẫn lạc.

- Nếu các ngươi đã không muốn rời đi thì cứ lưu lại ở đây luôn đi.

Theo lấy thanh âm của Diệp Hạo rơi xuống mười tôn thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở bốn phía, ngay lúc mười tôn thân ảnh xuất hiện Không Gian Trận lập tức được phủ xuống.

Không Gian Chi Nhạn đầy trời xuyên thủng thân thể cùng thần hồn của tu sĩ ở đay.

A!

A!

A!

Ngắn ngủi vài hơi thở đã chết hơi mấy trăm tên tu sĩ.

Tu sĩ giữa sân toàn bộ đều kinh trụ.

- Chuyện gì vậy?

- Không Gian Chi Nhận.

- Đây là Không Gian Sát Trận.

- Từ lúc nào đã bố trí Sát Trận?

- Bây giờ là lúc ngươi tò mò về chuyện ấy sao?

- Chạy mau!

Chỉ là bản tôn Diệp Hạo cùng phân thân ở đây bố trí 2 canh giờ làm sao có vụ tu sĩ muốn chạy là chạy được?

Lấy Diệp Hạo đối với không gian chưởng khống bố trí trận pháp đừng nói những thế lực đứng đầu nơi này, cho dù là Long Hạo Thiên có ở đây cũng tuyệt đối không có khả năng may mắn sống sót.

- Diệp Hạo, Long gia chúng ta trước giờ chưa từng xuất thủ với ngươi.

- Diệp Hạo, Tôn gia chúng ta đến đây chỉ để đánh xì dầu a.

- Diệp Hạo, Việt Tú Cung chúng ta gả Thục Phương cho ngươi, ngươi buông tha cho Việt Tú Cung chúng ta được không?

- Diệp Hạo, coi như vì Tiểu Tiểu ngươi có thể buông tha cho Tô gia chúng ta được không?

Tất cả những thế lực đứng đầu đều bị dọa sợ.

Bởi vì dù bọn họ thủ đoạn thế nào vẫn không thể thoát được hiểm cảnh này.

Về phần người dưới trướng bọn họ càng không cần phải nói, mỗi một giây đều có không ít tu sĩ vẫn lạc.

Hoàng Hoàng Nhi nhìn một màn trước mắt tràn đầy vẻ chấn động.

Nàng cuối cùng cũng hiểu tại sao Diệp Hạo rõ ràng biết nơi này có nguy hiểm vẫn mặc kệ tiến về trước.

Bất quá rất nhanh trong mắt Hoàng Hoàng Nhi lộ ra vẻ không đành lòng.

Diệp Hạo, có thể buông tha cho bọn họ được không?

Diệp Hạo đón nhận con mắt của Hoàng Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu.

- Có thể.

Chợt Diệp Hạo vung tay lên mười tôn phân thân điều khiểu Không Gian Sát Trận ngừng lại.

Đám người Tô Lâm Huân đều ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Hạo.

- Các ngươi phải nhớ kỹ đây là do Hoàng Hoàng Nhi cầu tình ta, ta mới buông tha cho các ngươi.

Diệp Hạo quét mắt bốn phía nói.

- Hiện tại để lại Càn Khôn Túi các ngươi rồi lăn đi.

Đám người Tô Lâm Huân như được đại xá nhao nhao bỏ Càn Khôn Túi xuống ngay lập tức chạy về phía Trung Ương thành.

Kỳ thật Tô Lâm Huân đều là cường giả Tiên Chủ cảnh cùng phân thân Diệp Hạo không phải là không có sức tái chiến.

Chỉ là không ai nắm chắc có thể kiên trì dưới Không Gian Sát Trận.

Như vậy chiến bằng cọng lông a.

Chạy thoát thân a.

Đợi đến lúc những gia hỏa rời đi mười phân thân Diệp Hạo cực kì ăn ý quét dọn chiến trường, sau khi đã quét dọn xong liền đưa toàn bộ chiến lợi phẩm giao cho Diệp Hạo.

Chợt mười tôn phân thân Diệp Hạo thông qua một Không Gian Truyền Tống trận mà biến mất.

Lúc này Diệp Hạo quay người nhàn nhạt nhìn về một phương hướng nói.

- Long Minh Chủ, cũng không nhọc ngươi đến đưa tiễn a.

Long Hạo Thiên âm thầm đi ra.

- Diệp Hạo, rốt cuộc ngươi là ai?

- Ta biết ngươi muốn làm bá chủ Hỗn Loạn Vực này, ngươi có hùng tâm như vậy ta có thể lý giải.

Diệp Hạo nhìn Long Hạo Thiên nói.

- Ta có thể nói cho ngươi rằng ta sẽ không làm ảnh hưởng đến ngươi, bởi vì ta chỉ là người đi qua Hỗn Loạn Vực.

Dừng một cái Diệp Hạo nói tiếp.

- Ta không biết tại sao ngươi lại bồi dưỡng Hoàng Hoàng Nhi, nhưng nếu ngươi dám làm tổn thương đến Hoàng Hoàng Nhi, ta sẽ san bằng Chính Nghĩa Minh của ngươi.

- Diệp Hạo, không được nói bậy.

Hoàng Hoàng Nhi vội vàng nói.

- Xin lỗi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Hoàng Nhi là do chính ta bồi dưỡng từ nhỏ đến lớn, ta vẫn luôn đối đãi với Hoàng Nhi như con của chính mình.

Long Hạo Thiên trầm giọng nói.

Diệp Hạo không tiếp tục nói.

Bởi vì thông qua việc hỏi thăm Thôn Thiên Mãng Diệp Hạo cũng đã biết một chút đặc thù của Thiên Sinh Mị Thể.

Bên trong Thiên Sinh Mị Thể hàm chứa năng lượng cực kì tinh thuần, cỗ năng lượng này có thể khiến tu sĩ nhảy lên cảnh giới Tiên Tôn.

Diệp Hạo không tin Long Hạo Thiên không có hứng thú.

Sau khi biết rõ tin tức này Diệp Hạo đã biết mình đã nhận vào một quả khoai lang bỏng tay.

Bởi vì Tiên Chủ cảnh đỉnh phong đều sẽ xuất thủ với Hoàng Hoàng Nhi.

Mẹ nó.

Nghĩ đến đây Diệp Hạo có một loại cảm giác thương cảm.

Cũng may trong tay mình nắm rõ mười thành Không Gian áo nghĩa.

Nhưng Diệp Hạo biết rõ mười thành Không Gian áo nghĩa không phải là cực hạn, bản thân nếu muốn bảo vệ Hoàng Hoàng Nhi thì còn chưa đủ.

Bản thân phải dung hợp Không Gian áo nghĩa lại.

Nhưng dung hợp sao có thể dễ dàng được?

Long Hạo Thiên dặn dò Hoàng Hoàng Nhi một vài chuyện rồi Hoàng Hoàng Nhi cùng Diệp Hạo rời đi.

- Hiện tại chúng ta đi đâu?

- Đi Ngũ Tôn Vẫn Lạc.

Diệp Hạo ung dung nhìn phương xa nói.

Ngũ Tôn Vẫn Lạc!

Diệp Hạo dựa theo bản đồ mà lão giả đưa cho một đường tiến lên, nửa tháng sau đến một thôn xóm không tranh quyền thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận